Snow
26-12-2009, 01:28 PM
Em có nghe thấy trời mùa đông đã về không? Mở mắt với những tia nắng không còn nóng bức và anh cảm nhận ánh nắng cũng mang một hơi lạnh, trời đã không còn những cơn mưa mùa thu nhưng không khí vẫn giá rét đến tê người. Em à có phải mùa đông đang đến, như ngày xưa em đã đến bên anh?
Em đến khi mùa đông bắt đầu và khi anh yêu em... anh cảm nhận rằng đông đã hết, em mang lại hơi ấm trong trái tim anh như mùa xuân ấm áp. Anh muốn ôm lấy em để thấy một mùa đông đẹp, nhưng giờ đây anh đâu thể ôm lấy chính mình cho qua một mùa đông buốt giá...
Có một đêm mùa đông như thế, anh nắm tay em - bàn tay lan toả những hơi ấm diệu kỳ. Cùng nói cười và hát bên nhau. Nụ cười của em giữa đêm mùa đông xua tan cái lạnh trong tâm hồn anh, một cảm giác len lỏi vào trái tim đang hướng về em để biết rằng, anh yêu em nhiều lắm... Nhưng nhút nhát khiến anh chẳng thể thốt nên lời, để khi em đi xa anh, xa khỏi đêm đông ấm áp ngày trước. Anh chỉ còn lại một mình đối mặt với mùa đông bây giờ, lạnh buốt trong một tâm hồn cô đơn...
Em đã đi ư?Không phải, mà chính anh đã không giữ em ở lại bên mình. Vụng về và ngây ngô, anh mới biết chỉ tình yêu thôi là chưa đủ... Chưa đủ để giữ em lại trong trái tim anh. Anh tự hỏi có phải đã vô tình đánh mất một hạnh phúc, vì anh đã không nắm bắt và để nó lướt qua nhanh thế...
Mùa đông năm nay, anh vẫn nghĩ về em, vẫn nhớ về em, và vẫn mong em được hạnh phúc... bên một ai đó... không phải là anh..
Có bao giờ em muốn nhìn về quá khứ nơi ta đã từng bên nhau một đêm đông như thế...?
Có bao giờ em nhớ đến những kỉ niệm ngô nghê ngày trước...?
Có bao giờ em thấy... yêu anh...như anh đã từng... một tình yêu như thế...?
Em đến khi mùa đông bắt đầu và khi anh yêu em... anh cảm nhận rằng đông đã hết, em mang lại hơi ấm trong trái tim anh như mùa xuân ấm áp. Anh muốn ôm lấy em để thấy một mùa đông đẹp, nhưng giờ đây anh đâu thể ôm lấy chính mình cho qua một mùa đông buốt giá...
Có một đêm mùa đông như thế, anh nắm tay em - bàn tay lan toả những hơi ấm diệu kỳ. Cùng nói cười và hát bên nhau. Nụ cười của em giữa đêm mùa đông xua tan cái lạnh trong tâm hồn anh, một cảm giác len lỏi vào trái tim đang hướng về em để biết rằng, anh yêu em nhiều lắm... Nhưng nhút nhát khiến anh chẳng thể thốt nên lời, để khi em đi xa anh, xa khỏi đêm đông ấm áp ngày trước. Anh chỉ còn lại một mình đối mặt với mùa đông bây giờ, lạnh buốt trong một tâm hồn cô đơn...
Em đã đi ư?Không phải, mà chính anh đã không giữ em ở lại bên mình. Vụng về và ngây ngô, anh mới biết chỉ tình yêu thôi là chưa đủ... Chưa đủ để giữ em lại trong trái tim anh. Anh tự hỏi có phải đã vô tình đánh mất một hạnh phúc, vì anh đã không nắm bắt và để nó lướt qua nhanh thế...
Mùa đông năm nay, anh vẫn nghĩ về em, vẫn nhớ về em, và vẫn mong em được hạnh phúc... bên một ai đó... không phải là anh..
Có bao giờ em muốn nhìn về quá khứ nơi ta đã từng bên nhau một đêm đông như thế...?
Có bao giờ em nhớ đến những kỉ niệm ngô nghê ngày trước...?
Có bao giờ em thấy... yêu anh...như anh đã từng... một tình yêu như thế...?