PDA

View Full Version : Mùa Linh lan sắp đến ....



Candy
10-04-2010, 10:11 AM
Thai NguyenSaturday, April 10,2010


A ước được gọi tên e mỗi ngày...

Một ngày cuối tuần không có những đợt nắng nhạt gió trong như những ngày ấy mà thay vào đó là những cơn mưa phùn, nhưng những giai điệu của nắng bất ngờ ngâm nga như cất lên từ một miền ký ức nào êm dịu lắm.

Bầu trời ngày ấy là một màu xanh biển, mây trắng rất hiền và cỏ thơm hương. Lúc đó là lúc những bông hoa Linh Lan bắt đầu nắm tay nhau ca hát và là lần đầu tiên a gặp e.

E từng kể em nghe về Linh Lan – loài hoa biết gọi hạnh phúc quay trở lại. Chính vì thế vào ngày đầu tiên của tháng Năm, khi những nụ Linh Lan bung xòe váy trắng người ta tặng nhau từng nhành hoa để chúc nhau những điều tốt lành.
Trước khi đó a chẳng biết gì về Linh Lan cả, cũng như chẳng biết gì về e. Nhưng vì e thích, nên anh cũng yêu những đóa Linh Lan.

A đã từng hỏi: Vì sao hoa tượng trưng cho hạnh phúc? Bởi Linh Lan mang hình chiếc chuông nhỏ, có thể gọi niềm vui ùa tới. Gió bâng quơ thổi trên cánh đồng màu xanh. Cả cánh đồng dậy thành khuông nhạc, mỗi bông hoa là một nốt nhạc, mỗi ngọn cỏ là dấu móc đơn, nỗi nhớ của em biến thành quãng lặng giấu tên anh trong đó.

Vì sao hoa Linh Lan màu trắng? – Đó là màu của nước mắt. Có con đường nào dẫn tới hạnh phúc mà không rơi lệ đâu. Khi nào muốn khóc, nếu không có anh bên cạnh, em hãy đặt bông hoa nhỏ trong lòng tay và hãy tin tưởng a như đã bao lâu nay e vẫn làm như thế.
A vẫn luôn nhớ những buổi chiều sánh vàng, những buổi chiều hiếm hoi mình cùng ngồi trên đồng cỏ nội cát, ngẩn ngơ với những bông hoa dại mà không phải sở thích của a, và những buổi tối mùa hè,ngửa cổ lên trời và tận hưởng những giây phút thật bình yên, nhẹ nhàng.

Hoa Linh Lan thơm mùi gì em nhỉ? Mùi xạ hương đấy. Vừa ngọt ngào lại thơm lâu. Khi nào muốn trở về quá khứ, mùi hương ấy sẽ dẫn ta tới những gì đẹp nhất của thủa ban đầu. Thủa ban đầu, là khi e thật vô tư và nhiệt tình, là một cô học sinh gương mẫu trong mắt giáo viên, là một người bạn biết quan tâm và chia sẻ, là một 9X biết chơi và học, một người con gái khéo tay hay làm…Lúc đó a chỉ biết rằng e là người đưa a quay trở lại với những điều đẹp đẽ của cuộc sống mà a đã xa lánh từ lâu, và e với a chỉ như một cô gái thật đa cảm và cũng thật mỏng manh như những bông linh lan.

Lại những đêm thao thức, a nằm mơ cánh đồng sau cơn mưa hạ. Bầu trời biêng biếc nở những nụ sao li ti. Hương thơm của đất ẩm, mùi gỗ cây còn ướt, những bông cỏ ngậm sương, tiếng rì rào côn trùng xen lẫn tiếng sột sọat của tai nấm đang nhú. Tất cả gợi lại những phút giây thật sự ấm áp, nhẹ lòng và không vương vấn những chuyện khó xử của cuộc sống. Lúc đó chỉ có a, trên cánh đồng đầy cỏ sau cơn mưa, một bãi đất trũng, một mảng bùn sét và e. E đã thật đặc biệt trong con mắt của a, bỏ đôi dép cao mà mọi người luôn bảo là sự kiêu hãnh của người con gái, đi chân trần và cắt móng tay, chiếc bình đó thật đẹp, là lúc a thích e nhất, khi e là một người con gái thật dịu dàng và bình dị, ánh mắt đam mê và sự tự tin,nụ cười tan trong mây, ngưng trong gió.

Mùa hoa Linh Lan không qua nổi tháng Năm. Khi nắng gắt hơn, gió hanh hao và những cơn giông mang theo cả sấm chớp, hoa khép cánh gối đầu lên cỏ ngủ im lìm. A hiểu vì sao e yêu loài hoa ấy. Hạnh Phúc chỉ như một điều trìu tượng con người không nắm giữ nổi. Nhưng hoa là thực, một màu thanh thoát; tình yêu tồn tại, nhẹ bẫng những siết tay.

Một ngày nắng nhạt gió trong, a mở cửa sổ nhìn về chân trời xa xa lắm. Nơi ấy có anh choàng dậy trong một buổi sớm mai hồng. Vội vàng rời khỏi căn phòng, anh lấy xe đi học, vừa huýt sáo vừa dõi mắt ngắm những hàng cây… và a lại nhớ một nụ cười tan trong mây, ngưng trong gió.
A mơ về ngày bình yên gió, về một ngày, a đã đặt vào tay e một bông linh lan, nó thật khác thường vì nó không nở vào tháng Năm và cũng không tàn lụi sau những cơn mưa hạ, vẫn một màu trắng tinh khiết, và long lanh thanh thoát ẩn mình trong vẻ đẹp mềm mại mà kiêu sa. Chúng mình sẽ chẳng nói câu gì vì niềm yêu đã ở lại trong trái tim nhau vĩnh viễn.

Bầu trời vẫn u ám, nhưng ở xa xa mây trắng rất hiền và cỏ thơm hương. Có lẽ thời gian ở bên e là những khoảng thời gian hạnh phúc nhất, là những khoảnh khắc đáng nhớ nhất mà a từng biết điến, a đã thật sự yêu e, một người con gái với a thật đẹp, không phải là người con gái đa tài mà mọi người biết đến, chỉ thật đơn giản là một người hiểu a. 4 năm và chỉ có mùa hè, là những khoảng thời gian mà a mới thật sự thấy được những góc uẩn của tâm hồn mình. Nếu như có buồn thì e hãy khóc, mỗi sáng thức dậy những bông linh lan vẫn luôn giữ lại những giọt sương li ti như những giọt lệ thầm rơi nhưng vì thế mà hoa mới nở, và cánh hoa lung linh khi có những tia nắng rọi vào, ánh lên một thứ ánh sáng của sự bình yên trong ban mai, ánh sáng gọi hạnh phúc quay trở lại. Hãy cố gắng e nhé, để những giọt lệ trào ra và e hãy gọi niềm vui quay trở lại. Dù biết không thế như xưa nhưng a vẫn luôn giữ những trải nghiệm của những ngày đầu, một mối quan hệ thật sự trong sáng và một tình yêu mà chưa bao giờ a muốn nó tổn thương, một người con gái a yêu hơn những gì mà a có mà một tâm hồn a luôn trân trọng. Ở một nơi rất xa ấy, e hãy sống thật vui vẻ, mỗi sáng thức dậy phải thật xinh tươi, yêu đời như a từng biết và e vẫn luôn đặc biệt trong mắt anh.
A biết hoa Linh Lan chỉ nở một mùa, để bốn mùa chúng mình nói lời yêu.
A vẫn nhớ e, vẫn yêy e....
Buồn ...

cur_sera
10-04-2010, 11:28 AM
Nhẹ nhàng, trong sáng, đọc bài này xong tự nhiên thấy muốn đi đến một nơi nào đó thật yên bình :)

Candy
10-04-2010, 11:44 AM
tuy là leach từ chỗ khác về, nhưng có sửa lại đôi chỗ cho phù hợp vs tâm trạng hiện tại của t. có lẽ c cũng biết đôi chút, và có lẽ giờ này thì khó mà kiếm đc nắng ấm :)

Jubi
10-04-2010, 12:10 PM
hay!!! tên hoa giống tên minh` ;))
đang buồn!!
nhưng e không biết Hoa Linh Lan nó như thế nào :^_^: