PDA

View Full Version : Mối Tình Ðầu...



ngayxua
11-10-2006, 01:34 PM
Mối Tình Ðầu

Mười sáu tuổi, bé bước vào trung học
Hồn ngây thơ như áo trắng mới may
Bước lúng túng trong hai tà lụa mỏng
Tóc ngang vai, bé bước nhẹ vào đời

Lần đầu tiên, bé bước vào trường mới
Lớp hông quen, bạn cũng lạ quá chừng
Ai cũng yên, ngồi nhìn lén từng người
Mắt gặp mắt, cùng nhoẽn cười bẽn lẽn

Lớp học mới đông tới hơn năm chục
Con trai nhiều, trông dể sợ quá đi
Chỉ mười hai cô gái nhỏ nhu mì
Ngồi khe khẻ hỏi tên nhau làm bạn

Năm học đầu trôi qua trong bình thản
Mười hai cô giờ thành nhóm tiểu yêu
Cùng đùa vui, cùng chạy giởn mổi chiều
Bài ít nhớ, tựa film thì hết ý

Năm thứ hai, bé đã vào mười bảy
Ðã bắt đầu biết suy nghỉ vẫn vơ
Trong giờ học len lén tập làm thơ
Biết vuốt tóc khi anh ta nhìn trộm

Chàng giỏi lắm không bao giờ trốn học
Toán tài ghê chẳng biết bí là gì
Chẳng hiểu sao chàng làm chuyện thiệt kỳ
Cứ mượn vở, mượn bài sau lớp học

Mổi khi trả, đều liếc nhìn mặt bé
Miệng lầm bầm không hiểu nói chuyện chi
Tay run run, mặt tái mét hết hồn
Nhìn thấy ghét, người gì vô duyên lạ

Mổi cuốn vở mà chàng ta mang trả
Ðều kèm theo một mẫu thơ tình
Của những nhà thi sỉ lừng danh
Yêu với nhớ, chép đầy trên giấy mỏng

Rồi một bửa, bà cô sao gắt gỏng
Bắt kiểm tra lịch sử đầu giờ
Biết tính sao cho thoát khỏi bây giờ
Bé cúi mặt... đành trổ tài lật vở !

Vừa hồi hộp, vừa thêm phần mắc cở
Thử liếc nhìn coi hắn có thấy không?
Buồn cười ghê chàng cũng thiệt là tài
"Quay phim" sử còn nghề hơn cả bé

Chợt trông thấy bé nhìn chàng chăm chú
Hắn ngước nhìn mặt đỏ thật tội ghê
Bé phì cười ra dấu chẳng hề chi
Rồi từ đó.... thơ tình hai đứa đọc.
:momong:

ngayxua
11-10-2006, 01:38 PM
Nguyện Cầu

Trong tình yêu em như là trẻ nít
Mượn tim ai rồi hông nở trả về
Bịt hai tai, mắt nhắm giả ngủ mê
Lở thương nhớ nên sợ sầu dang dở

Muốn giử anh trong vòng tay muôn thuở
Ðể hồn anh mãi mãi chỉ riêng em
Em vốn nghèo như cô bé lọ lem
Sợ mất cả những gì không nên có

Ðường tình yêu em gặp nhiều sóng gió
Lệ rơi nhiều hơn cả chuổi ngày vui
Thêm lần yêu, thêm lần phải ngậm ngùi
Thương không trọn, mà xa thì vương vấn

Giửa đêm nay em nghe mình thầm khấn
Cầu cho anh được hạnh phúc bên người
Mong người thương môi luôn nở nụ cười
Em đâu khóc ! Vì thương nên... mi ướt

đt_flp
18-10-2006, 05:40 PM
Có những nỗi buồn bâng khuâng không hiểu nổi
Có những nỗi nhớ chẳng thể gọi tên
Có những thứ mà mình không thể quên
Nhưng cũng không ai muốn sẽ còn nhớ lại
Có những thứ qua đi, có những điều trở thành mãi mãi
Có những điều trong lòng, có những thứ nói ra
Có những điều chẳng bao giờ phôi pha
Có những thứ nhạt nhoà trong kí ức
Có những thứ tưởng chừng như rất thực
Có những điều lại chỉ thoáng như mơ
Có những lúc chợt một mình vu vơ
Mọi thứ bỗng như trở về… bất chợt…?

đt_flp
22-10-2006, 04:46 PM
Mối tình đầu


Một đời người sống có là bao
Sao lại chẳng yêu cho hết mình anh nhỉ
Tại sao lại chẳng yêu chung thủy
Vương vấn làm gì bao mối tơ riêng

Ngọn gió trong lành nhưng chẳng dịu êm
Lúc thoảng mơn man, lúc thì cuồng dậy
Mối tình đầu tiên là như vậy
Có lúc say nồng, có lúc đau riêng

Sóng động qua rồi, ôi biển của em
Biển đã lặng yên hay vẫn còn giận dữ
Ai biết đâu biển một mình trăn trở
Gợn sóng nhẹ nhàng dấu vết thương xưa

Tình yêu đầu mang cái nắng, cái mưa
Mang nỗi ưu tư, mang nỗi lòng thổn thức
Mang những ngôi sao đi tìm hạnh phúc
Nỗi buồn sâu thẳm, xuyên sáng hư vô