PDA

View Full Version : các bài thơ, văn của dân tự nhiên



atlantic_fly
28-07-2010, 11:32 AM
Tôi yêu em - tình yêu dài vô tận
Giống như tia hội tụ ở vô cùng
Sau thấu kính dù có là ảo ảnh
Trái tim em cũng chẳng hứng được đâu!

Tôi yêu em tình yêu điện một chiều,
Nhưng thế gian kia lại là điện trở
Và tim em đầy ắp những khí trơ
Luôn cách điện-sao hiểu được lòng tôi

Tôi yêu em tình yêu màu quang phổ
Hướng tới em và rực rỡ bảy màu
Chỉ mong em đừng nhìn qua lăng kính
Rọi thấy tôi chỉ một mặt tình yêu!

thơ hay thật
Ko phải e sáng tác thì sau cho vào thẻ trích dẫn nhá , cảnh cáo =.=
Reddevils

thanhkhoeo
28-07-2010, 12:44 PM
haha đúng là thíck học lí
còn đây là môn .................

MÔN LÝ:

trong lớp học ai là nguời giỏi Lý?
xin tìm giùm lực hút của tình yêu
trong tình yêu lực nào lực chính?
lực ma sát hấp dẫn hay đàn hồi?
tôi đã phát sóng âm nhiều lắm
sao người kia chẳng thấy phản hồi
hay ko biết tim mình dao động
đến khi nào 2 tâm hồn giao thoa.

MÔN TOÁN:

trong lớp học ai nguời giỏi toán
tìm giùm tôi ẩn số tình yêu
giả thiết cho thuơng nhớ thật nhiều
tìm kết quả sao tôi yêu nguời ấy
tình yêu thật là phuơng trình rắc rối
tìm mãi sao ko thấy nghiệm nào?
em và anh là cùng 1 phuơng huớng
nhưng xa vời 2 đuờng thẳng song song.

MÔN HÓA:

trong lớp học ai nguời giỏi Hóa
xin viết giùm phản ứng của tình yêu
khi yêu nhau xúc tác những gì?
bao nhiêu nhiệt để tình yêu trùng hợp?

giỏi câu EXP thật , dừng lại trước khi quá muộn :(

ܓܨOrion.p0n
28-07-2010, 03:24 PM
Là Hóa học

Là Hóa học là chai với lọ
Là bình to, bình nhỏ ... đủ thứ bình
Là ống dài, ống ngắn xếp linh tinh
Là ống nghiệm, bình cầu xếp bên nhau như hình với bóng

Là Hóa học nghĩa là làm phản ứng
Cho bay hơi, ngưng tụ, thăng hoa
Nào là đun, gạn, lọc, trung hoà
Oxi hóa, chuẩn độ, kết tủa

Nhà Hóa học là chấp nhận "đau khổ"
Đứng run chân, tay mỏi lắc, mắt mờ
Nhưng tìm ra được triệu chất bất ngờ
Khiến cuộc đời nghiêng mình bên Hóa học
Chú bị nhiều thẻ rồi mà vẫn k chừa à :(

Ariel
28-07-2010, 09:02 PM
Tôi yêu em - tình yêu dài vô tận
Giống như tia hội tụ ở vô cùng
Sau thấu kính dù có là ảo ảnh
Trái tim em cũng chẳng hứng được đâu!

Tôi yêu em tình yêu điện một chiều,
Nhưng thế gian kia lại là điện trở
Và tim em đầy ắp những khí trơ
Luôn cách điện-sao hiểu được lòng tôi

Tôi yêu em tình yêu màu quang phổ
Hướng tới em và rực rỡ bảy màu
Chỉ mong em đừng nhìn qua lăng kính
Rọi thấy tôi chỉ một mặt tình yêu!

thơ hay thật


Thơ thẩn ở đâu ra thế cậu c:go:
Cậu sáng tác à c:waaaht:
Không thì phải cho rõ cái nguồn chứ ;;)
Dạo này bạn D hay có lập mấy cái topic làm tớ giật cả mình ;))
Title giật gân ;)) Định nhắn gửi cho "bạn nào" b11 à :))

thanhkhoeo
28-07-2010, 09:14 PM
Học sinh Hóa: Chúc mừng cô từ một electron độc thân trở thành một electron cặp đôi và sẽ mãi bền vững trước mọi xúc tác.
Học sinh Lí: Hạnh phúc của cô sẽ mãi bền vững và không thay đổi như hiệu điện thế và cường độ dòng điện trong mạch khi hai điện trở được thay bằng một điện trở tương đương.
Học sinh Toán: Chúc cô 1 + 1 sẽ sớm thành 3.


cấi này của tớ :hahaha:

atlantic_fly
29-07-2010, 08:38 AM
HOA VIOLET NGÀY THỨ TƯ......


Jenny là cô diễn viên xinh đẹp và đầy tài năng. Cô được nhiều người mến mộ và có 1 tình yêu đẹp giữa Henry. Nhưng "hồng nhan bạc mệnh" , sự đời luôn trớ trêu, người ta đồn cô là gái phong trần, chấp nhận làm người tình của ông chủ ngân hàng giàu có..Cô suy sụp ! Bao nhiêu người từng hâm mộ cô đều quay lưng, phỉ báng cô diễn viên bé nhỏ. Cô đau khổ rất nhiều, dằn xé lương tâm và càng tuyệt vọng hơn khi anh chàng người yêu Henry vì sợ bị chê là "thằng ngốc" nên từ bỏ cô. Hắn ta sợ ánh mắt và miệng lưỡi thế gian khinh hắn là kẻ ngốc, dại gái, ngu xuẩn...Bây giờ bên Jenny chỉ có ông trợ lý trung thành.

Trong lúc tuyệt vọng như vậy thì ngày nào cô cũng nhận được 1 bó hoa violet tím, thơm ngát, nhẹ nhàng từ 1 người xa lạ. Và càng lạ hơn khi nó được trao đến cô vào ngày thứ 4...Đã 6 tháng trôi qua, từ tuyệt vọng, cô trở nên mạnh mẽ , kiên cường vì những bông hoa và tất cả các lá thư từ người xa lạ gửi đến. Lúc cô đơn, chỉ có người xa lạ đó an ủi cô dù cô không biết mặt..

CÔ đã yêu, cô hồi hộp, chờ đời vào mỗi thứ 4, cô chờ..cô chờ..và trí tò mò bắt cô phải tìm hiểu: Chủ nhân bó hoa là ai? Cô cùng ông trợ lý theo dõi từng ngày và cuối cùng đi theo bóng đen vừa đặt bó hoa violet...Họ đi ra 1 nghĩa trang....

Người đàn ông trung niên từ từ đến bên cô và nói rằng: Ông ta không phải chủ nhân bó hoa mà là người khác, ông chỉ có nghĩa vụ giao hoa mà thôi!
Vậy là ai ? là ai ? Câu trả lời là : Con trai của ông ta_anh chàng đại uý Andre điển trai, đang ở ngoài xa trường

Jenny sung sướng, cô dồn dập muốn biết chàng đại uý đó. Và ông ta chỉ vào..ngôi mộ. Andre đã hy sinh ngoài xa trường nhưng trước khi mất, anh đã trăn trối với người cha thân yêu là hãy động viên, an ủi Jenny thay anh ấy, tặng cô ấy những đoá violet sắc tím, tượng trưng cho tình yêu thuỷ chung và đơn phương của anh dành cho Jenny và hãy gửi vào những ngày thứ 4..
Đố các bạn, tại sao lại chỉ gửi vào ngày thứ 4? Chỉ vì lần đầu Andre gặp Jenny là vào ngày thứ 4, lúc cô diễn vai Xalimen..Chính cái hồn nghê sĩ đã đánh thức trái tim của chàng đại uý. ANh nhất quyết phải cố gắng có sự nghiệp cao cả, có danh vị cao thì anh mới dám đến với Jenny_thiên thần nhỏ bé..Nhưng không may, anh đã hy sinh, cuốn nhật ký của anh đầy máu..

Jenny sững sờ, khóc ngất trước tình yêu vô hình của Andre dành cho cô. Mỗi ngày trôi qua, cô đều cố gắng diễn thật tốt và nghĩ thầm rằng Andre đang xem mình diễn. Sau đó 1 thời gian, cô cũng qua đời vì tương tư. Cô được chôn cùng với Andre. Nơi họ yên nghỉ lúc nào cũng đầy hoa violet. Vì thế Violet được tượng trưng cho lòng thuỷ chung...
cùng thưởng thức câu chuyện cảm động này nào các bạn!
@Hoàng :đừng chọc ngoáy tớ thế chứ , tớ đi tu rồi , không quan tâm đến mấy chuyện đó nữa đâu

ܓܨOrion.p0n
29-07-2010, 03:05 PM
Khi tôi nói em đừng "phản ứng"
Hãy ngồi nghe "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giải" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"

Sắc đẹp em như một "dây dẫn điện"
Vì đó là "đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười "công dụng" của em ư ?
Hay "nguyên tắc" giết người qua khoé mắt
Theo "định luật" của tình tôi "đậm đặc"
Kẻ si tình bị "điều chế" nơi em
Một cuộc đời son trẻ phải lên men
Bởi "nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng "hoá trị"
Biết lấy gì do "thể tích" sầu thương
Em đã làm "tỏa nhiệt" trái tim hoang
Và "trọng lượng" đã mấy lần co giãn
Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn
Nên vội thay "cường độ" của tình yêu
Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không phát biểu 1 đôi lời "cảm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em "tác dụng"
Vì tương tư là "trạng thái thiên nhiên"
Nếu không tin em "khảo sát" mà xem
Rồi sẽ thấy tôi "cân bằng" lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu "tuyệt đối"
Lòng nát tan như "tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ" một ngày kia
Và chẳng muốn đặt tình nơi "vô cực"
Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước
Không kể gì "áp lực" của riêng ai
Nụ cười mà em "phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang "xuất hiện"
Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao "nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào "không khí"
Niềm sầu tủi "bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương "điện trở" càng gia tăng
Có nhiều đêm "ão ảnh" của giai nhân
Đã "phản chiếu" qua giấc mơ êm ái
Khi tỉnh dậy thấy hồn như " điện giải"
Đang lạc về "tiêu điểm" tận hư vô
Có khi buồn "phân tích" lệ thành mưa
Mong "tổng hợp" tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu "nguyên chất"
Tôi thật tình không "phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi "tích tụ" từ lâu
Một "dung dịch" chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi "đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về "điều chỉnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá"

AND 1
29-07-2010, 08:57 PM
Bài này hình như search trên google thì có đầy. Nhưng thôi yo mà tập trung học đê :D

snow_b7
30-07-2010, 05:58 PM
Học sinh Hóa: Chúc mừng cô từ một electron độc thân trở thành một electron cặp đôi và sẽ mãi bền vững trước mọi xúc tác.
Học sinh Lí: Hạnh phúc của cô sẽ mãi bền vững và không thay đổi như hiệu điện thế và cường độ dòng điện trong mạch khi hai điện trở được thay bằng một điện trở tương đương.
Học sinh Toán: Chúc cô 1 + 1 sẽ sớm thành 3.


cấi này của tớ :hahaha:

nguồn: Học trò cười c:choler:c:choler:... cái này mình đọc lâu roài... còn chép lại trong sổ nữa mờ...Chắc ngày xưa em đa(ng báo hửc:adore:

atlantic_fly
31-07-2010, 02:33 PM
VÌ ANH LÀ GIÓ
Quay cuồng trong hơi men, lắc lư theo điệu nhạc dance sôi động. Khang không còn biết đến những gì xung quanh mình.


2h sáng. Đèn bật sáng trưng cả một quán BAR rộng lớn:
- Xin lỗi. Đã đến giờ đóng cửa. Hẹn anh khi khác nhé !
Lạng chạng bước ra, chân thấp chân cao, không ai nghĩ đó là thằng sinh viên kì cựu của Đại Học Khoa Học Tự Nhiên ngành Hóa-Môi Trường. Người Khang như một hủ rượu biết đi. Mùi men nồng nặc.
Khang lang thang như một kẻ không nhà cửa. Vô định. Vẫn dáng đi chạng vạng ấy, tay cầm lon KEN nốc liên tục, không khỏi gây sự chú ý.
- Ê nhóc ! Đi đâu không? - Một bác xe ôm chào gọi.
- Đi chết. Có chở không?
- Hâm.
Khang cười sảng khoái. Ngửa mặt lên trời, lại tuôn từng ngụm bia vào cổ họng cháy khát ấy. "Đói quá." Bất giác Khang cảm thấy như cái bao tử đang bãi công vậy. Khang tấp vào hàng xôi của một bà cô khoảng 40 tuổi.
- Bán con gói xôi ngọt.
- Có liền! Cậu mua gói bao nhiêu?
- À ... ừ ... ! - Khang móc trong ví ra. một ... hai ... hai rưỡi ... - Bán con gói xôi hai nghìn rưỡi.
- Trời! Giỡn hoài con trai. Thời buổi giờ ai bán xôi hai nghìn rưỡi nữa. Mà nhìn cậu này... sao kiết thế.
- Hì ... cô thông cảm. Con vừa mua bia hết tiền rồi
- Trời đất. Chưa thấy ai như cậu. Thôi còn ngần này, bán nốt cho cậu, tui về nghỉ sớm.
- Hì ... Thanz cô nhiều.
Khang cầm lấy gói xôi mừng như con nít trông mẹ đi chợ về. Khang bỏ gọn vào trong cặp đeo quai chéo để chốc nữa ăn. Lại đi. Bước một bước ... lại một bước ... Bóng đèn đường le lói soi thẳng vào cặp kính cận của Khang. Chói quá! Đường xá giờ này vắng thật. Không một bóng ma nào. Chỉ còn mấy con cave đứng đợi khách đi nốt cho qua đêm này.
Bất giác Khang khẽ gọi "Uyên nnnn!". Khang lại nhớ đến Uyên. Nhưng thôi. Đã hứa sẽ quên mà. Mặc xác. Lại nụ cười ấy, vẫn ánh mắt ấy, nhìn trời, rồi lại tuôn ừng ực.
Khang dừng chân lại ở hành lanh một công viên nhỏ. "Đêm nay lại có chỗ dừng chân" Khang mừng thầm. Cậu ngồi xuống. Nhẹ nhàng lấy gói xôi khi nãy ra. Cái mùi nếp chín ấy. Nó thơm lạ. Cậu nghĩ gì rồi lại cười mỉm. Nhìn cậu như thằng Chí Phèo trong cơn say ... Khìn dã man rợ. Nhưng được cái gương mặt không thẹo như anh Chí.
Sương bắt đầu xuống. Lạnh buốt người. Cậu khúm núm mở gỏi xôi ra, cắn một miếng nhỏ. Khang nhìn ra đường. Vắng tanh. Mọi người có lẽ đang chìm trong giấc ngủ ấm áp. Sao mình lại ở đây nhỉ? Khang lại cười. Thế rồi nụ cười nhanh chóng tan biến.
- Uyên! Uyên! .... Uyênnn ơi !
Khang nói với theo một cặp tình nhân sang trọng trên chiếc PS bóng loáng của đại gia.
- Gì thế em? - Anh chàng ngồi trước hỏi lại cô bé ngồi sau.
- Em không biết! Anh dừng lại xem thế nào.
Khang chạy thật nhanh lại chỗ cặp tình nhân ấy. Khang nhìn anh chàng cao ráo đẹp trai với cặp mắt ngờ nghệch.
- Có chuyện gì không ? - Người con trai hỏi Khang.
- À không. Xin lỗi tôi nhầm... Vì cô gái sau lưng cậu, rất giống một người. Rất giống người yêu tôi. Nhưng xin lỗi tôi say quá nên nhìn nhầm.
- Em quen cậu ta không Uyên? - Chàng trai hỏi lại cô gái
- Dạ không anh. Anh ta chẳng bảo nhầm là gì. - Cô gái nhăn mặt.
- Thôi! Tôi xin lỗi nhé. À mà cô cũng tên uyên nhỉ? Trùng hợp thật. Người giống mà tên cũng giống. Trông 2 người hạnh phúc nhỉ
- Haha...Có tiền thì hạnh phúc thôi anh bạn. - Chàng trai sảng khoái đáp.
- À ừ ... Đúng! Đúng!- Khang vỗ tay đắc ý với câu nói của chàng trai xa lạ. Khang lại quay đi.
- Anh cho xe chạy đi. Đứng lại làm gì?
Rồi thoắt cái, chiếc xe vụt mất.
Khang lủi thủi trở về hành lang công viên với gói xôi dang dở. Có gì đó ướt ướt. "Mưa? Khang giơ tay ra trời. Không. Chắc là sương? Khang nhẹ vuốt những chiếc lá non trên cành cây bên cạnh. Nó ráo mà? Khang nhẹ vuốt mặt mình. Lạ. Mặn chát. Nước mắt ư? Đúng nó rồi. Đúng nó rồi. Nó ... là ... Uyên ... chứ không ai khác. A dù có say đến chết cũng không thể lầm em với ai khác được"
Khang cúi gầm mặt xuống, chẳng buồn ăn. Trước mắt Khang là một đôi bàn chân bé xíu. Quen nhỉ?
- Sao khi nãy anh không nhận em là Uyên của anh?
Là Uyên.
- Sao em quay lại? A không muốn làm hỏng việc của em. Đó là việc làm của em. Anh không thể can thiệp.
- Thế sao anh dám chắc em không phải Uyên của anh?
- Vì Uyên ... không sang trọng thế. Uyên đã hứa với anh ... không đi cùng ng con trai khác mà.
- Hâm. Không đi cùng người con trai khác, ai nuôi Uyên. Anh biết Uyên là một con cave mà.
- Ừ.
Khang gạt nước mắt. Dẹp gói xôi sang bên. Ngước mắt lên, lần này không phải nhìn trời, mà là nhìn Uyên.
-Thế sao em quay lại? Em không cần tiền để sống à?
-Cần. Nhưng ... em cần anh hơn. Anh Khang!
Cô gái nức nở. Quỳ xuống. Ôm Khang thật chặt.
- Em đã ăn gì chưa?
- Chưa.
- Anh còn mỗi gói xôi dở này. Em với anh ăn chung nhé.
- Vâng ạ.
Mở gói xôi ra. Khang vẫn chưa hết ngạc nhiên. Lòng bỗng vui ít, nhưng buồn nhiều. Trông Khang và Uyên như hai đứa trẻ háu ăn.
- Hix ... Ai đời con trai lại giành ăn với con gái bao giờ ... Hu .. uu
- Cái đói không phân biệt giới tính. Cô bé ạ.
Nói đoạn Khang giựt gói xôi cho riêng mình. Rồi nhẹ nhàng, đưa nó vào tay Uyên:
- Nó chỉ phân biệt giữa tình yêu chân thật và không chân thật. Uyên ăn nốt đi. Anh hết đói rồi.
Cô gái cảm động, mắt lưng tròng, nuốt từng lọn nếp trộn lẫn nước mắt. Rồi cô thiếp đi trong lòng Khang lúc nào không biết.
Sáng sớm, người ta thấy một cô gái, khóc nức nở, bên cạnh một chàng trai, chỉ còn là một tượng sáp.
Uyên được đưa về đồn vì bị nghi ngờ là thủ phạm gây ra cái chết cho Khang. Nhưng sau đó, Uyên nhanh chóng được thả, vì giám định đã có kết quả. Bệnh tim của Khang trở chứng khi cậu ta uống quá nhiều bia rượu, cùng lúc xúc cảm mạnh mẽ khiến Khang ra đi thanh thản.
Bỗng , thoáng bên tai, Uyên nghe rõ mồn một: "Anh không xa em. Anh luôn bên cạnh em. Chỉ là em không thấy anh mà thôi. Vì anh, là gió."
....................Cảm động quá !thì ra tình yêu là vậy !

thanhkhoeo
31-07-2010, 09:05 PM
nguồn: Học trò cười c:choler:c:choler:... cái này mình đọc lâu roài... còn chép lại trong sổ nữa mờ...Chắc ngày xưa em đa(ng báo hửc:adore:

em cungx viết báoi khá nhiều . chủ yếu là truyện cười thôi.............................
-----------------------------------------

Khi tôi nói em đừng "phản ứng"
Hãy ngồi nghe "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giải" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một "dây dẫn điện"
Vì đó là "đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười "công dụng" của em ư ?
Hay "nguyên tắc" giết người qua khoé mắt
Theo "định luật" của tình tôi "đậm đặc"
Kẻ si tình bị "điều chế" nơi em
Một cuộc đời son trẻ phải lên men
Bởi "nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng "hoá trị"
Biết lấy gì do "thể tích" sầu thương
Em đã làm "tỏa nhiệt" trái tim hoang
Và "trọng lượng" đã mấy lần co giãn
Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn
Nên vội thay "cường độ" của tình yêu
Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không phát biểu 1 đôi lời "cảm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em "tác dụng"
Vì tương tư là "trạng thái thiên nhiên"
Nếu không tin em "khảo sát" mà xem
Rồi sẽ thấy tôi "cân bằng" lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu "tuyệt đối"
Lòng nát tan như "tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ" một ngày kia
Và chẳng muốn đặt tình nơi "vô cực"
Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước
Không kể gì "áp lực" của riêng ai
Nụ cười mà em "phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang "xuất hiện"
Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao "nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào "không khí"
Niềm sầu tủi "bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương "điện trở" càng gia tăng
Có nhiều đêm "ão ảnh" của giai nhân
Đã "phản chiếu" qua giấc mơ êm ái
Khi tỉnh dậy thấy hồn như " điện giải"
Đang lạc về "tiêu điểm" tận hư vô
Có khi buồn "phân tích" lệ thành mưa
Mong "tổng hợp" tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu "nguyên chất"
Tôi thật tình không "phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi "tích tụ" từ lâu
Một "dung dịch" chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi "đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về "điều chỉnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá"

quote đi chứ .................................................. ....
-----------------------------------------

Khi tôi nói em đừng "phản ứng"
Hãy ngồi nghe "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giải" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một "dây dẫn điện"
Vì đó là "đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười "công dụng" của em ư ?
Hay "nguyên tắc" giết người qua khoé mắt
Theo "định luật" của tình tôi "đậm đặc"
Kẻ si tình bị "điều chế" nơi em
Một cuộc đời son trẻ phải lên men
Bởi "nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng "hoá trị"
Biết lấy gì do "thể tích" sầu thương
Em đã làm "tỏa nhiệt" trái tim hoang
Và "trọng lượng" đã mấy lần co giãn
Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn
Nên vội thay "cường độ" của tình yêu
Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không phát biểu 1 đôi lời "cảm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em "tác dụng"
Vì tương tư là "trạng thái thiên nhiên"
Nếu không tin em "khảo sát" mà xem
Rồi sẽ thấy tôi "cân bằng" lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu "tuyệt đối"
Lòng nát tan như "tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ" một ngày kia
Và chẳng muốn đặt tình nơi "vô cực"
Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước
Không kể gì "áp lực" của riêng ai
Nụ cười mà em "phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang "xuất hiện"
Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao "nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào "không khí"
Niềm sầu tủi "bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương "điện trở" càng gia tăng
Có nhiều đêm "ão ảnh" của giai nhân
Đã "phản chiếu" qua giấc mơ êm ái
Khi tỉnh dậy thấy hồn như " điện giải"
Đang lạc về "tiêu điểm" tận hư vô
Có khi buồn "phân tích" lệ thành mưa
Mong "tổng hợp" tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu "nguyên chất"
Tôi thật tình không "phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi "tích tụ" từ lâu
Một "dung dịch" chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi "đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về "điều chỉnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá"

quote đi chứ .................................................. ....

voimonster
26-10-2010, 08:58 PM
Đọc mấy cái này
bỗng dưng thấy lòng sứt sương tan!

hoacucdai2611
27-10-2010, 12:05 PM
Vừa mới khóc xong, đọc bài của mấy nhóc buồn cười quá:heheh:. Đọc tiêu đề topic ấn vu vơ vào hoá ra là mấy cái này c:look_down:.

thanhkhoeo
07-11-2010, 09:15 PM
Thế này thì ai dám bảo dân tự nhiên là khô khan nhỉ, văn chương lai láng thế nầy cơ mà:)):)):))

"rân" tự nhiên không khô khan mà vì họ không thíck thôi c:beat_brick:c:beat_brick:

tinny_t4
19-11-2010, 02:10 PM
Thơ thẩn ở đâu ra thế cậu c:go:
Cậu sáng tác à c:waaaht:
Không thì phải cho rõ cái nguồn chứ ;;)
Dạo này bạn D hay có lập mấy cái topic làm tớ giật cả mình ;))
Title giật gân ;)) Định nhắn gửi cho "bạn nào" b11 à :))

Sao lai "bạn nào b11" vậy cậu.?
T/nhiên mà cũng văn thơ ghê gớm thế này à. t đây học xã hội mà cũng cảm thấy ngưỡng mộ

Tuhaigia1403
19-11-2010, 08:07 PM
Ko phải e sáng tác thì sau cho vào thẻ trích dẫn nhá , cảnh cáo =.=
Reddevils

cũng được đấy chứ nhỉ.

NhocS2b12
19-11-2010, 11:08 PM
eo không ngờ atlantic fly lại có khiếu thơ văn lãng mạng đến vậy.thế mà lâu nay tơ không bít đấy;))

thanhkhoeo
06-04-2011, 07:49 PM
cái này mới dặc biệt



1)Đừng dại mà quen bọn IT

Đừng dại mà quen bọn ai-ti (IT).
Chúng nó khô khan, lãng mạn gì? Viết thư tán gái thì kinh dị.
Chúng viết bằng gì? Ngôn ngữ C.

Đừng dại mà yêu bọn IT.
Chúng nó tài năng, mỗi tội kỳ.
Bạn gái chúng đòi đi đăng ký
“Bẻ khóa được rồi đăng ký chi?”

Đừng dại mà yêu bọn IT.
Chúng nó 35 đến lạ kỳ.
Gặp nhau anh tòan năn nỉ.
Em mở mã nguồn cho anh đi.

Đừng dại mà yêu bọn IT
Chúng nó yêu đương cái kiểu gì
Gặp thì đòi cắm u ét bí (usb)
Lúc về nó bảo “Format đi” !

2)Giá Như

Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Để Undo những gì đã xảy ra
Ngay cả những lập trình viên quốc tế
Còn có thể mắc lỗi nữa là

Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Một lần, chỉ đúng một lần thôi.
Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét
Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.

Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z
Trong phần mềm có tên gọi là tình yêu
Chỉ có thể chọn Continue hay Exit
Và tất nhiên anh chưa muốn xa em.
Hãy hiểu cho lòng anh em nhé
Và xin em, hãy rộng mở lòng em
Khi mã nguồn trái tim không còn đóng
Anh sẽ viết lên đó dòng tên em

3)Nếu như
Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển Search
Lời tỏ tình không dễ gì Convert
Lưu ngàn đời vào biến Constant .
Anh nghèo khó mang dòng máu Sun
Em quyền quý với họ Microsoft
Hai dòng Code không thể nào hoà hợp
Dẫu ngàn lần Debug em ơi !
Sao không có một thế giới xa xôi
Linux cũng thế mà Windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi Platform.

4)Thư tình của Programmer

Anh nhớ PROGRAM chuyện chúng mình
Ngày đêm DEBUG sẽ thành ... tinh
ERROR vương vấn càng đau khổ
DO LOOP dây dưa một cuộc tình

SELECT CASE lòng thêm rối rắm
Vi` em EXIT bất thình lình
Tình ta đẹp mãi không chữ IF
END SUB em quên chuyện chúng mình
Chỉ xin DECLARE làm kỷ niệm
Còn hơn đày đọa kiếp TIMER
Người đi ... một nửa ARRAY() chết
Còn nửa FUNCTION bỗng dại khờ
Anh và em tuy không cùng Scope
Biến cục bộ không cùng giao thức truyền tin
Intersect nhau qua cái nhìn
Gặp em anh như reformat
Thiếu em anh không thể Ctrl
Em tỏa sáng mỗi khi anh Open
Vắng em là cuộc đời anh Log Off
Chẳng có nghĩa gì nếu không có User em
Em là System của cả He Dieu Hanh
Là Desktop ngày ngày anh vẫn thấy
Em Run Default không hay biết
Nhưng cũng đủ để anh thấy Safety
Shift anh lên mỗi khi anh ngã qụy
Mỗi nụ cười là một sự Recovery

atlantic_fly
07-04-2011, 02:28 PM
Thấy trường Đào hôm nay đẹp quá !
Vì Bup Bê mặc áo dài thật xinh .
http://cB4.upanh.com/20.947.27857963.DkW0/photo0002.jpg

tinny_t4
15-05-2011, 09:12 PM
Thấy trường Đào hôm nay đẹp quá !
Vì Bup Bê mặc áo dài thật xinh .
http://cB4.upanh.com/20.947.27857963.DkW0/photo0002.jpg

"Đẹp không phải trên đôi má hồng của thiếu nữ mà đẹp trong mắt của kẻ si tình." Thế này thì đã rõ bạn nào của b11 được nói đến

atlantic_fly
17-05-2011, 03:30 PM
Áo dài ơi http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ao-Dai-Oi/IW6WA96Z.html
Đẹp trên đôi má hồng của thiếu nữ và đẹp hơn cả trong đôi mắt của kẻ si tình !