PDA

View Full Version : Hoài niệm về Cha và Mẹ...!!!



ngayxua
31-10-2006, 05:38 PM
Bàn chân mẹ


Nguyễn Thị Hồng Hà



Mẹ tiếp đất cuộc đời bằng đôi chân trần

Bàn chân sần vết rạn

Mạch thời gian chảy qua kẽ nứt ngón chân.

Ngón chân mẹ bấm xuống mùa

Xuân con nảy lộc đâm mầm

Ngón chân mẹ bấm xuống đồng

Lúa con chín vàng ước mong.

Bàn chân mẹ lội qua lịch sử

Lội qua chiến tranh

Để nỗi đau phồng lên chai cứng.

Mẹ bới kỉ niệm bằng đôi nạng gỗ

Tìm bàn chân người anh bị đạn bom đánh lạc

Tìm bàn chân đứa em khi chưa sinh ra đã bị chất độc màu da cam đánh lạc

Con dò dẫm dọc cuộc đời trẻ nhỏ

vì chẳng bao giờ con được làm người lớn

Tìm bàn chân mẹ

Cơn mơ chiều hoang đánh lạc.

;;)

ngayxua
31-10-2006, 05:40 PM
Hoài niệm của cha


Nguyễn Thị Hồng Hà



Bước ra từ nơi khói lửa

Ban mai gửi ở chiến trường

Tóc cha chồng thêm sợi bạc

Hoàng hôn vỗ cánh bay sang.

Nén hương thắp cho đồng đội

Trái tim đóng ván niềm đau

Ánh mắt nhuốm màu sương khói

Thời gian mỏng lướt trên đầu.

Tập tễnh gió chiều hiu hắt

Chông chênh xẻ bong con đuờng

Cha về ủ thêm nỗi nhớ

Buộc lòng mình với cơn mưa.

ngayxua
24-12-2006, 04:52 PM
Mẹ


Con chỉ mong mẹ cười, mẹ hát
Con không muốn nhìn mẹ khóc, mẹ ơi!
Biết làm sao khi trời đầy giông bão
Con quá ngây thơ trước mắt cuộc đời
Chỉ thấy mình như đứa con bất hiếu
Ngoài văn chương chẳng biết gì hơn
Lúc này đây con mong mẹ hiểu
Con còn quá ngây thơ trước mặt cuộc đời
Ngồi trên ghế nhà trường con ngỡ đời bằng phẳng
Con cứ nghĩ ngoài kia là bầu trời đầy nắng
Nhưng mẹ ơi, bổng có một cơn mưa
Đã dội vào con tí tách giọt sau
Con chỉ biết có mẹ, mẹ ơi !
:deokinh:

hanvanhuynh
25-12-2006, 08:22 PM
Mẹ của anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắc chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.--------------------------------
xuất xứ rõ ràng:
http://vnthuquan.net/tho/tho.aspx?id=296&thisi=Xu%C3%A2n%20Quy%CC%80nh

ngayxua
26-12-2006, 04:15 PM
Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa
Nguyễn Việt Chiến

Mẹ ngồi hai vạt áo nâu
Hương ba nén thắp, khói cầu nguyện bay
Ngoài khuya tiếng vạc khô gầy
Sao dăm mảnh vỡ, gió day dứt lùa

Nghe như vọng tự ngàn xưa
Trong sương khói, tiếng mõ chùa đêm đêm
Những ai trở lại thiên nhiên
Lánh đời về dưới cửa thiền... những ai

Đức tin ở một ngày mai
Những tượng đất hát, những đền đài thiêng
Đạp qua khổ nhục oán hèn
Đạp qua dục vọng, cháy lên Niết Bàn

Đêm nay ba nén hương tàn
Nước trong một chén, kinh ngàn lời ru
Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa
Tay thành kính chắp khói mờ dương gian.

ngayxua
26-12-2006, 05:06 PM
Trước mộ cha
Trần Thế Tuyển

Con về lạy trước mộ cha
Giữa mênh mông lúa với bao la trời
Năm dài, tháng rộng qua rồi
Mà nguyên vẹn mãi nụ cười bao dung

Người về cùng với tổ tông
Để sau lưng cả cánh đồng ước mơ
Để bao mầm sống non tơ
Cứ vươn xa mãi, bây giờ, mai sau.

Con về chẳng thấy cha đâu
Hoàng hôn nhuộm tím mái đầu pha sương
Đồng xanh, hương lúa vấn vương
Theo con đi suốt nẻo đường hành quân.

Con về thưa với phụ thân
Trăm năm nguyên vẹn dấu chân của Người
Vẫn nguyên vẹn mãi nụ cười
Và đôi mắt sáng, đầy vơi nỗi lòng.

Cha về cùng với tổ tông
Mong Người siêu thoát, rực hồng đài Sen.
[-O<

ngayxua
28-12-2006, 03:22 PM
Sau đợt mưa đêm
Võ Thị Ánh Hồng

Ngày ba đi xa
Mẹ hong tóc bên hiên nhà lạnh gió
Khoảng sân trắng
Hoa bưởi rơi
Mẹ không còn nhặt gội
Tiếng thở dài vấp tóc rối buông rơi.

Ngày ba đi xa
Con chim gõ kiến ngủ quên nơi thân cây gỗ mục
Mảnh trăng đầu hiên thao thức
Khuyết con như dấu vành môi
Nụ hôn ai đánh rơi giữa nền trời.

Ngày ba đi xa
Đôi môi mẹ phai son
Mấp máy một lời ca hoang hoải

Tôi đắng chát thấy mình là cỏ dại
Được sinh thành sau một đợt mưa đêm.