PDA

View Full Version : Mình có nên lấy vợ không ???



-OT-
26-11-2006, 08:12 AM
Gửi ông!

Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...

Giờ này, tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông. Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu.

Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.

Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật.

Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2-3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.

Mụ thuê ôsin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi.

Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bao nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có.

Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”. Im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”.

Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ sa sả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...

Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội.

Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: "Tài liệu để đâu?". Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.

Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.

Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ.

Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm - phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.

Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.

Hôm nay, tôi có hẳn 1 giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.

Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...

Chào ông,

Mr - Tôi

hrockvn
26-11-2006, 08:17 AM
Sặc, nghe cấy tiêu đề, tưởng bác mời anh em đi cưới pác. Đọc được mấy câu đầu tưởng bác chuyển nghề viết "văn điếu" :)) =)). Đọc thêm mấy câu tưởng bác gửi văn điếu cho cụ mô trong diễn đàn. Hik, đọc hết bùn cười vỡ bụng :))
Ôi mẹ ơi

haidh
26-11-2006, 11:00 AM
Cảm ơn bác,đọc bài tế điếu của bác em mới ngậm ra một điều xưa như trái đất: Tấm huy chương nào cũng có mặt trái của nó.
Nói thế thôi chứ em vẫn khoái cái mặt phải của cái huy chương :D:D
Nhiều ku cứ nghĩ có người iu là sướng,tưởng oách lắm, iu vào rồi thì coi như tóc gió thôi bay luôn(còn thời gian đâu mà lượn)

hrockvn
26-11-2006, 01:33 PM
Ới rời, lạy trú cấy. Chú chả chết mí ẻm lớp chú đó à. Nhìn cấy ảnh chú coi.

-OT-
26-11-2006, 02:37 PM
anh còn khổ hơn cả cái thằng bên trên cơ. 20/24 time bị quấy rối theo kiểu quan tâm lo lắng :( ( còn 4h để ngủ - sáng ngủ chưa đẫy mắt cũng phải dậy vì chuông đt ). Đó là còn chưa dính vào đấy. Các chú phải cẩn thận. Anh đang nghiên cứu cái gọi là " khởi nghĩa " của thằng bạn. Khi nào các chú cần ta sẽ chinh chiến :D

lordofthea4
26-11-2006, 02:51 PM
lấy vơ sớm làm gì để ngày sau theo bồ

hrockvn
26-11-2006, 02:53 PM
Oài, kể ra thì cũng hông hẳn iu là khổ. Còn cưới thì chắc chắn roài, ít chơi, ít nhảy, lại phải lo kiếm xiền mà nuôi con cái. Hít.

Ớ rứa mà như em đâm bùn pác OT ạ. Nhiều lúc đi một mình ngoài đường thấy bùn bùn. Mấy hôm nay trời lại lạnh roài. Ôi giời

ngayxua
26-11-2006, 08:53 PM
Cuộc đời nó cũng có lắm nghĩa lý, người không cần thì lại có, người không có lại cần, người có lại tỏ ra không có còn người không có lại tỏ ra mình có. Khi một thằng đàn ông đầu 3 mà chưa lập gia đình hoặc chưa có người yêu thì cũng lắm chuyện để bàn nhỉ? những người như vậy chỉ mới có tận hưởng được một nữa cuộc sống tươi đẹp này mà thôi...

ToanA4_03_06
26-11-2006, 09:18 PM
lấy vơ sớm làm gì để ngày sau theo bồ

chú nghĩ tiêu cực quá theo bồ làm gì người ta cười cho

-OT-
27-11-2006, 02:04 AM
Ớ rứa mà như em đâm bùn pác OT ạ. Nhiều lúc đi một mình ngoài đường thấy bùn bùn. Mấy hôm nay trời lại lạnh roài. Ôi giời

Ơ thế cái em gì hôm trước chú khoe với anh đâu, vác đi mà lượn. Không thì vác qua anh anh huấn luyện cho :D

hrockvn
28-11-2006, 09:23 AM
Mới lượn chiều qua bác ạ. Nhưng mà vẫn thế thôi, em vẫn chẳng nói gì :(

-OT-
29-11-2006, 09:07 PM
quan trọng là cậu có muốn hay không thôi ( ý là mình đối với người ta như thế nào ) chứ có nhiều cách để phọt ra cái từ "ấy" lắm :D

haidh
29-11-2006, 09:23 PM
Lão Thế Anh này độc miệng thế,bác dùng từ phọt em nghe ớn ớn!
Hớ,chiện bác Hảo rứa là mần răng??
Em nói thật mí bác,em có thằng bạn,iu một nàng thành Vinh.yêu nhau lâu rồi
thế mà cũng chưa bao giờ thấy hai đứa nói ra ấy ấy....
cái chính là hai người tin tưởng lẫn nhau thôi,đến một lúc nào đó....
Nhưng bác Hảo thế vẫn hơi chậm,bác như rứa thì lấy ai dẫn dắt đàn em sau này được :D:D:D:D!

-OT-
29-11-2006, 09:30 PM
Công anh bắt tép nuôi cò
Cò ăn cò lớn lò dò lên cây :-"

Pisces
30-11-2006, 12:02 PM
Em ko có hứng thú :|

hrockvn
30-11-2006, 12:22 PM
quan trọng là cậu có muốn hay không thôi ( ý là mình đối với người ta như thế nào ) chứ có nhiều cách để phọt ra cái từ "ấy" lắm :D
Đúng là bác sài từ nghe sợ quá. Lãng mạn thế này mà bác làm em đang ăn cơm lại thấy bùn chả mún ăn nữa. (Chiều lại đói :()


Lão Thế Anh này độc miệng thế,bác dùng từ phọt em nghe ớn ớn!
Hớ,chiện bác Hảo rứa là mần răng??
Em nói thật mí bác,em có thằng bạn,iu một nàng thành Vinh.yêu nhau lâu rồi
thế mà cũng chưa bao giờ thấy hai đứa nói ra ấy ấy....
cái chính là hai người tin tưởng lẫn nhau thôi,đến một lúc nào đó....
Nhưng bác Hảo thế vẫn hơi chậm,bác như rứa thì lấy ai dẫn dắt đàn em sau này được :D:D:D:D!Ờ, kể ra thì cũng có chậm, mới mấy năm. Vẫn chẳng nói rì. Có lẽ tin nhau hay hơn. Quan trọng là tin và hiểu. Còn kí vụ mằn gương tớ kiếu phát :-SS. Gương gì chứ gương này thì thôi, em xin các pác


Công anh bắt tép nuôi cò
Cò ăn cò lớn lò dò lên cây :-"
Bác đừng có trù ẻo em nhá :-? :-? 8-X 8-X

Pisces
30-11-2006, 01:47 PM
Bác đừng có trù ẻo em nhá :-? :-? 8-X 8-X
Thế bác tốn mấy kg tép rồi ;;)

hrockvn
30-11-2006, 02:09 PM
Ờ, tớ cũng không biết, hông có khái niệm "tép" :))

-OT-
30-11-2006, 08:29 PM
Rồi sẽ có 1 ngày ... cái định nghĩa của các chú ko còn trong suy nghĩ nữa đâu. Tin anh đi. Mình mất cái gì mình phải được cái "cụ thể" gì chứ :D. Không phiêu lưu thế được. Mà nhất là cái kiểu "ấy ấy - tớ tớ" nghe nó thế nào ấy. Chú Hão xem lại đi cái nhá, có gì ko hiểu hay chưa biết cứ hỏi anh, anh biết anh trả lời còn ko biết thì ... cũng trả lời bừa :D

ToanA4_03_06
01-12-2006, 04:10 PM
không lấy thì bố mẹ cũng bắt lấy

hanvanhuynh
03-12-2006, 11:41 PM
Chủ đề đánh giá rất hay
Chỉ có mỗi tội, tớ đây hỏng khoài (khoái)
thế nên tớ ngược...ngược thoai
Để lại bốn khúc góp vui cho làng...í í ẹ

Cuti
13-07-2007, 11:10 AM
Gửi ông!

Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...

Giờ này, tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông. Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu.

Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.

Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật.

Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2-3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.

Mụ thuê ôsin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi.

Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bao nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có.

Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”. Im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”.

Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ sa sả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...

Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội.

Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: "Tài liệu để đâu?". Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.

Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.

Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ.

Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm - phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.

Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.

Hôm nay, tôi có hẳn 1 giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.

Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...

Chào ông,

Mr - Tôi


Hôm nay mới đọc được bài này. Anh thêm tí với Chú cho vui nhé.
Ngày… tháng… năm…
Tiếng quét dọn rầm rầm và tiếng bát đũa loảng xoảng, trời, "mụ" ấy đã thức. Chẳng nhìn cũng biết mặt mụ đang sưng lên, vì đêm qua mình về khuya. Cơ khổ, mới chỉ vài chai với anh em. Thân xác này đã hiến hết cho vợ con. Ôi, sao tôi không đập đầu vào gối chết quách đi.
Vừa đánh răng vừa liếc ra bàn, mụ đã dọn xong món cơm rang khủng khiếp, cùng đĩa cải chua thừa tối qua. Đáng đời chưa? Không ăn thì đay nghiến: "Đêm qua đi với con nào?", mà ăn thì nước mắt trộn cơm. Làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn. Hơ! Cái em rót bia quán "Tím" xinh ghê. Suỵt!
Ngày……tháng……năm……….

Mình dắt xe ra khỏi nhà như một lão ở đợ. Ghi-đông là cặp sách cho con, yên sau là túi quần áo đi sửa, đằng trước là hai bịch xà bông. Còn đâu hình ảnh chàng trai dũng mãnh, chuyên gia vi tính, người đàn ông hào hoa sáu năm trước. Thôi, hình tượng mình có lẽ đã chết hẳn rồi. Gia đình đúng là cối xay, nghiền tất cả thú vui tuổi trẻ thành món cháo bèo nhèo.
Hôm nay mụ biệt phái mình đi sửa bếp gas. Không ngày nào mụ không giao một “nhiệm vụ bất khả “, mặc dù mình không phải là “Tôm-cờ-ru-dơ”, còn mụ tất nhiên chẳng phải là “Ni-kon-kit-man”. Hôm thì phải mua chai nước mắm năm ngàn (trong khi toàn quốc đều bán sáu!), hôm thì phải mua ký thịt bò mà về cân thấy ký mốt! Thôi để tôi đụng xe cho bà vừa lòng. Gặp thằng bạn ở đầu ngã tư, nó giúi cho tờ thiệp cưới. Thế là mình sắp toi hai trăm, còn nó sắp toi cả cuộc đời. Mình muốn cản nó, rồi lại cuời gằn:”Em dại thì cho em chết, anh hơi sức nào mà lo”.

Ngày…….tháng……năm…..
Gặp chai kem dưỡng da, tần ngần rối quyết định mua cho mụ. Của đáng tội, chả mấy khi dám xài cho bản thân. Nhưng để cẩn thận mình phải bóc giá tiền đi và ”khai” rẻ hai chục ngàn mới an toàn tuyệt đối.
Hôm qua, có một em mới về phòng. Sao mà trẻ trung xinh xắn thế. Mình phải làm mặt “ngầu” cho oai, chứ trong lòng buồn bã quá, già rồi còn gì. à! Không, không già!Ðể tuần sau ta sẽ mời em đi ăn kem. Ðúng đắn nhất thế giới. ôi, cái kính của tôi đâu rồi?

Ngày……tháng……năm……….

Thằng bạn tặng hai vé biểu diễn thời trang. Tối nay đi coi với mụ. Phải nhớ đến phần áo tắm cần giữ bộ mặt cau có và dửng dưng. Nếu không thì lộ hết. Xuỵt! Bên kia đường mới khai trương một thẩm mỹ viện, ra vào toàn loại nhiều mỡ ít nạc. Các bà ơi, tập làm gì, mát-xa làm gí. Cứ phóng xe, hò hét chồng con như mụ nhà tôi thì da thịt săn chắc ngay thôi.
Chủ nhật phải đưa mụ và con bé đi sở thú. Chả hiểu sao mụ lại thích thiên nga, con bé thích gấu, còn mình chỉ thích đười ươi. Có lẽ bởi nom nó có vẻ vô tư và khỏe mạnh. ơ, em vừa đi qua mặc áo hai dây. Nếu mụ mà mặc thì khá hơn, bởi vai trắng và tròn. ôi đàn ông, ôi lũ chồng, đứng núi này trông núi nọ. Phó phòng vừa biếu chai rượu. Thử nhấp một ngụm xem. Khà! Ngon. Nhìn ảnh vợ con trên bàn, sao mà lung linh. Hình như mụ ấy đang cười

Năm trước nữa mình mua bó hoa ly thơm phức, mụ cằn nhằn: Hoang phí! Nhưng vẫn cắm ở phòng khách. Lúc mình không có nhà đi ra ,đi vào, lại hít hà khen thơm quá. Còn khi mình ở nhà thì vẫn cằn nhằn là với số tiền mua bó Ly đó thì đi chợ được mấy ngày. Chịu! Chẳng hiểu được mụ ấy. Năm trước trước nữa mình đi mua một mảnh vải (tự đi mua), mụ chê màu vải già quá nhưng vẫn may bộ đồ ở nhà và còn mặc đến bây giờ. Có lẽ đồng chí vợ nhà mình mắc bệnh chê ?. Năm nay mình đã tự hứa phải tặng món quà gì đó mà mụ không thể lên tiếng chê được. Nghĩ đi nghĩ lại có lẽ mình cứ đưa một phong bì tiền. Vì chưa khi nào mình thấy mụ lên tiếng chê bai tiền(!)

Ngày… tháng… năm…
Dạo này mình toàn phải dậy từ lúc 6 giờ sáng, ăn sáng bằng bát mì tôm rồi đèo con bé đến trường. Từ hôm trường của con bé chuyển giờ học là lúc 7 giờ 30 mình trở thành người đi làm sớm nhất nhì công ty. Đến sớm cũng chán, sang quán Cà phê làm một ly đen đá, thấy cuộc đời mình cũng đen gần bằng ly Cà phê mình đang uống. Làm việc hùng hục như thằng cu li, cuối tháng đưa hết cả tiền lương cho vợ. Ăn đủ 2 bữa ở nhà, cho dù buổi sáng nhìn thấy bát mì trương phềnh đã thấy ớn, ngồi nhìn bát cơm rang, muốn trốn. Nhưng mình vẫn là thằng đàn ông ngoan. Tối vẫn về với vợ, ăn tối cho dù lúc đó là một giờ

Ngày… tháng… năm…
Dạo này mình toàn phải dậy từ lúc 6 giờ sáng, ăn sáng bằng bát mì tôm rồi đèo con bé đến trường. Từ hôm trường của con bé chuyển giờ học là lúc 7 giờ 30 mình trở thành người đi làm sớm nhất nhì công ty. Đến sớm cũng chán, sang quán Cà phê làm một ly đen đá, thấy cuộc đời mình cũng đen gần bằng ly Cà phê mình đang uống. Làm việc hùng hục như thằng cu li, cuối tháng đưa hết cả tiền lương cho vợ. Ăn đủ 2 bữa ở nhà, cho dù buổi sáng nhìn thấy bát mì trương phềnh đã thấy ớn, ngồi nhìn bát cơm rang, muốn trốn. Nhưng mình vẫn là thằng đàn ông ngoan.

Tối vẫn về với vợ, ăn tối cho dù lúc đó là một giờ đêm, cho dù đã căng bụng vì bia vì đồ nhậu. Tự dưng mình thèm phở thế. Chậc!!! Không được suy nghĩ cái kiểu “Chán cơm thèm phở” nữa. Mà là thằng đàn ông, trong đời ai chẳng phải lấy vợ. Vợ là nợ là oan gia. Chiều nay chia tay với đoàn thực tập (một phần 3 là nữ) Ngày mai lại chỉ còn toàn lũ đực rựa với nhau, chẳng biết đến bao giờ cái bọn trong phòng mình mới lại chăm chỉ đánh răng nữa như đợt vừa rồi?
Ngày… tháng… năm…

Kể ra cũng tức vì cả con bé con cũng hùa về phe mẹ nó. Nó chống đối bằng cách ôm gối sang phòng ngủ với mẹ. Còn mình thì đang nằm trên cái giường ngắn tũn, bé tẹo, không ngủ được đành lôi láp tốp ra để gõ nhật kí như thế này. Chẳng nhẽ mình cứ phải chịu khổ mãi như thế này? Phận con giun cái kiến, thấp cổ, bé họng, dạ dầy nhỏ như mình đến bao giờ mới được thay đổi trong chính gia đình mình. Đã có lần thằng bạn trên công ty nhận xét: Nhà mày “Hơi lệch”, đã có cái hĩm rồi, phải phấn đấu lấy thằng cu, sau này còn có người làm đồng minh. Qua lần này thấy đúng thật, mình phải “Phấn đấu” thôi.
Ngày… tháng… năm…

Hoá ra mình cũng là một thằng quá được, chỉ mới “Phấn đấu” chút chút. Mà sáng nay đồng chí vợ đã thỏ thẻ “hình như em có”. Thiếu chút nữa mình đã hét toáng lên vì sướng, không hiểu sao mình tin đứa này là con trai.
Chiều! mình trốn Xếp về sớm, không ngờ vợ yêu đã ở nhà từ bao giờ. Thì ra vợ yêu về sớm để thảo một bản “10 điều cần thực hiện” cho mình, và dán trang trọng trong phòng ngủ. Đọc xong mình thấy đầu quay quay như tụt huyết áp, tỉnh lại hoá ra mình đang ngồi trên cái ghế quay, chân tay run rẩy.
Vậy là từ nay mình phải từ bỏ thói quen hút thuốc. Đưa đón con bé con đi học (trước đây chỉ phải đưa đi). Buổi tối thay vì xem ti vi thì phi đọc sách “Chăm sóc bà mẹ và trẻ sơ sinh”. Lúc rảnh rỗi muốn nghe chút Rốc thì phải nghe nhạc giao hưởng dành cho thai nhi cùng mụ nhà mình. Tệ nhất là bây giờ mình không được dùng điện thoại di động vì nó có ảnh hưởng tới bà mẹ mang thai. Thấy câu nói của các bậc tiền bối đúng thật “Trong một gia đình hạnh phúc thì người chồng phải trở nên câm, điếc”.
Ngày… tháng… năm…
Buổi sáng nhận lệnh đưa đồng chí vợ đi khám thai. ở bệnh viện hình như cũng có nhiều đức ông chồng quan tâm đến vợ và con như mình? Trước của phòng siêu âm chật ních người, mình phải về đi làm vì sáng nay chỉ xin nghỉ nửa buổi. Đồng chí vợ đã kịp an ủi: Biết được kết quả em sẽ báo ngay cho anh. Đấy! Thực ra giọng của mụ nhà mình nhiều lúc cũng đáng yêu phết, đâu chỉ đến quán bia mới được mấy em xinh tươi ban phát cho chất giọng du dương đó.

Đến công ty thằng bạn đã mở nho nhỏ một bài hát của Trần Tiến, không biết tên bài nhưng thấy rất giống tâm trạng mình. “Cho tôi xin em, xin em một đứa con trai. Cho tôi xin em, xin em một thằng đàn ông”. Mình lẩm bẩm hát theo “Cho tôi xin em một phút bềnh bồng, cho tôi xin em một thằng con trai, thằng con trai lên rẫy phá rừng,.., thằng con trai nhân ái với mọi người, là con trai biết yêu thương vợ mình”. Đang hát phê thì thằng giời đánh chết tiệt chõ mõm vào phá ngang “Là con trai biết yêu thương vợ người”.

Trưa! gọi điện thoại về nhà chẳng ai nhấc máy. Buồn, nên sau khi ăn trưa mình chỉ uống Cà Phê xuông.
Trước khi về nhà vẫn không an tâm mình đã gọi điện thoại sang nhà bố vợ thì được nghe tiếng ông rõ to trong điện thoại “Chào bố thằng cu”. Vậy là toại nguyện rồi nhưng tức là từ nay mình phải bỏ nốt một thói quen mang láp tốp về nhà. Biết lấy gì để gõ nhật ký đây, đành gõ nốt mấy dòng này rồi về sớm và tranh thủ ra ban công làm điếu Vi na cho thơm mồm bổ phổi, về đến nhà thì đố dám.
Ngày… tháng… năm…

Lại trở dậy trong tiếng quét dọn rầm rầm và tiếng bát đũa loảng xoảng. Vẫn điệp khúc đó thôi, mụ ấy thức rồi, nghĩ đến ăn là phát ngán ra rồi. Nghé mắt trông lên bàn của mụ thấy để một lá thư, chắc đêm qua mụ vừa mới viết. Thôi thì ông cứ nghé mắt qua xem mụ viết gì.

HoangHiep12C6
13-07-2007, 12:11 PM
Sặc sặc sặc . Nói chung là không muốn khổ thì cứ sống độc thân cho nó lành :D

Diệp lục
13-07-2007, 12:14 PM
Mấy vị trong này vui tính nhỉ ^^

Theo ý kiến tớ thì các bạn đừng lấy vợ ấy .......... thôi cứ nhận là chả ma nào thèm theo cho xong ........hAhAhAAAAAAAAAA...........

Đợi vài năm nữa lại thút thít khóc vì bị người yêu đá ;))

Chúc mấy ông ế vợ vui vẻ nha :) :) ........................

HoangHiep12C6
13-07-2007, 12:18 PM
Sặc tiết , ối giời ơi . Con trai mà ế vợ á , trời sập . Con trai 4rum này làm sao mà ế được , toàn nhân tài cả , đuổi gái còn không hết , làm sao mà sợ ế . Cậu cứ lo cho cậu đi , đồ kon nít >:D

Diệp lục
13-07-2007, 12:37 PM
Thì tớ có lo cho cậu đâu ????

Kinh thật nhỉ ?? đuổi còn ko hết ?? mấy cô giúp việc trong nhà làm j mạo phạm mà cậu phải đuổi vậy ? khổ thân .....

Chỉ bảo mấy ông ế vợ trên kia ko cần jả bộ thôi........... vợ thì ko dám lấy nhg mà cứ eo ẻo đi tán mấy bà chị trg topic bên kia ;))

Kiểu j sau này 4rum ta cũng nhận đc thiệp mời đám cưới ấy mà ^^

Còn tớ thì chả phải lo cũng sống ngon răng.... hờ hờ ...............

HoangHiep12C6
13-07-2007, 12:49 PM
Khặc khặc , cậu cũng lẻo mép thật . Bọn ÔShin nhà tớ , cho tớ tớ cũng chả cần . Cậu thử hỏi các anh em trên 4rum coi có phải 4rum mình toàn anh tài thôi có đúng không ? Kekekeke

Pisces
13-07-2007, 12:57 PM
Ờh,... Toàn anh tài,... tài lắm nên mới đòi hỏi cao, đòi hỏi cao cho nên mới ko có cô nào vừa mắt, vì ko có cô nào vừa mắt nên vẫn vạn lý độc hành....

Háh háh háh =)) =)) =))

HoangHiep12C6
13-07-2007, 01:06 PM
Khặc khặc . Đấy , chính thế đấy . Tại các cô các chị em bi giờ kém quá , chả có ai vừa mắt anh em mình , nên đành chấp nhận thế thoai . Nhưng nói chung là anh em ta không thể ế vợ được . Hehehehe

trang185
13-07-2007, 02:16 PM
Oìa oài, các cô các chị nhà mềnh mà kém á . Nhìn lại coi lào, đến lúc các ông ế chỏng ế chơ ra đoá lại khóc lóc thì khổ hé hé hé

coadai1912
13-07-2007, 03:17 PM
úi giời chú hiệp cứ nói thế , tớ chẳng biết kon trai trên 4rum có phải nhân tài ko , nhưng nhìn cũng đủ biết rồi , còn con gái 4 rum thì ,. kém cỏi á ?, ko vừa mắt á . chú định theo kiểu ko yêu được nên đâm ra chê bai " nho còn xanh lắm hả "./ tớ ko biết sao chứ, để ý con gái trong 4 rum hơi bị lắm chàng thích đó nhé

000_000
14-07-2007, 11:32 AM
=))=))=)) Bài này hay không chịu được , còn bác Hiệp chê gái 4rum hả , ừm thế bác có ý gì hử , em thấy tụi con gái trong 4rum trường mình quá ổn rùi , có con zai thì xem lại >:P

HoangHiep12C6
14-07-2007, 12:24 PM
Hohohoho ! Girl 4rum trường mình được ư ????? Em cho ví dụ cụ thể cho anh cấy ;)) Còn em em chưa biết mặt hết các chị em trong 4rum , nhưng thử liệt kê ra các anh tài trong 4rum , chỉ cần nghe đến tên là con gái ai cũng phải 8-> tương tư roài ;)) Thử điểm mặt các anh tài coi nhá : Hoàng hijack đẹp zai hào hoa phong nhã , học giỏi con nhà giàu nè - Tiếp đến quangthanhxdsg bang chủ hắc đạo bang tiếng tăm lẫy lừng nè - Hảo lão đại - Hiệp đại Hiệp - Vodka - Pices - ... Nếu kể ra anh em 4rum ta vô đối , đầu đội trời , chân đạp gối , thử hỏi con gái 4rum mình làm sao mà sánh được với anh em con trai . Cống ránh mà đòi sóng sánh với đại dương à ;)) Chuyện nực cười , hehehehe >:)E

shevchenbe90
14-07-2007, 05:50 PM
Phải nói là đầu đội màn chân đạp gối chứ
Nói chi thì nói, thằng giám đốc độc thân không sướng bằng bơm xe có con vợ đẹp...chẹp chẹp.Nhưng mà bi giờ hổng giỏi thì lấy mô ra vợ đẹp phải hem, đóa, quan trọng cái topic này lập ra để hỏi coi anh em ta có nên lấy vợ không chứ gì???
Câu trả lời là nên lắm chứ, lấy lấy lấy !

000_000
14-07-2007, 09:38 PM
@ Shevchenbe90 : Ông anh ơi mới có 17 tủi thui , vợ con giề , ai cho mà thèm lấy=))
@ Hiệp '' gà ''=)) theo như nhận xét của bác thì con zai 4rum nè ai cũng OK hả , mà em cũng đã bít hết mặt mí bác trong 4rum đâu mà công nhận lời bác nói là đúng , em mừa có bít thì bít chị Vân , nếu có thể thì mấy anh mấy chị B4 , B12 thui. Con gái 4rum hử , Trang185 mà không xinh à , tính cũng được:X, chị Vân vui tính nè , mí chị Diepluc cũng thấy mọi người khen xinh chứ bộ ......Mà bác nữa , có ai khen bác đại '' hiệp'' mô , nhận vơ =))

HoangHiep12C6
14-07-2007, 10:20 PM
Ơ hay , cái cô này , hay thật đấy . Người ta khen người ta nói cho cô à ;)) Cả 4rum anh chưa thấy con gái xinh cả . Còn bảo lấy vợ hay ko ý . Đương nhiên là phải lấy rồi

000_000
14-07-2007, 10:31 PM
Hơ hơ , anh đã thấy hết các mem nữ chưa mà chê , còn lấy vợ á , ai cho mà lấy =))=))

HoangHiep12C6
14-07-2007, 10:36 PM
Ơ hay . Thế em chưa biết hồi lớp 12 , trong năm học anh đã định lấy vợ roài à ? Không tin hỏi các anh chị em trong 4rum coi có đúng không .

000_000
16-07-2007, 07:36 PM
Cí kiểu lấy vợ của anh chắc cũng chỉ là nhận nhau là vợ vợ chồng chồng thui chứ giề , thế thì em đây lấy mấy con rùi nè

shevchenbe90
16-07-2007, 08:18 PM
ngày xưa các cụ 8 tuổi đã lấy vợ rồi, phải noi theo truyền thống chứ, người ta nói con hơn cha là.... mà http://fimage.volam.com.vn/images/smilies/fs/08.gif
he he he, bạn anh hồi cấp 2 có mấy con lấy chồng ròi, bọn nó lấy chồng thì ta lấy vợ cũng được chứ nhẩy http://fimage.volam.com.vn/images/smilies/fs/27.gif

000_000
16-07-2007, 08:32 PM
Thật á anh , sao mà kinh thía , ông anh có định cưới không đá , em đi uống rượu hỉ với .

HoangHiep12C6
16-07-2007, 11:43 PM
Kekekeke . Thế là em không bít ồi , đang định tổ chức đám cưới , nhưng chán chả muốn yêu nữa thế là thôi . Còn kiều nhận vợ chồng như em ý , anh đây nhận cả chục con rồi . Xí

hijack
16-07-2007, 11:45 PM
nhưng thử liệt kê ra các anh tài trong 4rum , chỉ cần nghe đến tên là con gái ai cũng phải 8-> tương tư roài ;)) Thử điểm mặt các anh tài coi nhá : Hoàng hijack đẹp zai hào hoa phong nhã , học giỏi con nhà giàu nè - Tiếp đến quangthanhxdsg bang chủ hắc đạo bang tiếng tăm lẫy lừng nè - Hảo lão đại - Hiệp đại Hiệp - Vodka - Pices - ... Nếu kể ra anh em 4rum ta vô đối , đầu đội trời , chân đạp gối , thử hỏi con gái 4rum mình làm sao mà sánh được với anh em con trai . Cống ránh mà đòi sóng sánh với đại dương à ;)) Chuyện nực cười , hehehehe >:)E

Hihi, chú quá khen anh roài, anh nào được thế đâu. Mà anh vẫn "một mình" đây. Nhiều khi thấy bạn bè xung quanh... cũng thấy cô đơn. Nhưng biết sao được, không có thời gian thì yêu vào làm gì cho khổ, người ta lại bảo mình vô tâm...

HoangHiep12C6
16-07-2007, 11:46 PM
Sời ơi . Em chỉ nói sự thật thôi mà . Nói như anh cũng đúng . Em mê games quá , yêu vào lại tụt Top , chả nỡ ;)) Thôi thì khi nào chán games thì yêu cho đỡ buồn vậy ;))