PDA

View Full Version : văn thơ cuộc sống



Trang : [1] 2

doantuan
10-12-2006, 11:46 AM
xin chao cac ban yêu tho cuoc song:tay:

ToanA4_03_06
10-12-2006, 11:48 AM
mày post bài thơ nào đê viết ra xong để đó à

doantuan
10-12-2006, 12:00 PM
thi dang tim tho
tho tau tu lam ca co dc ko

doantuan
10-12-2006, 12:22 PM
tâm sự











Chiều nay ta đứng trên bờ biển
Sóng vỗ ầm vang, nước xanh màu
Gió mặn rít người như lưu luyến
Mùi thịt da tự thuở biết nhau

Tất cả chỉ màu xanh tươi thắm
Tận vô cùng, xa tít, mù khơi
Ta thấy lạ nhưng mà quen lắm
Biển muôn nơi chung một bầu trời

Ta cũng sinh ra trên biển ấy
Giữa đêm hè theo sóng ầm vang
Giọng đứa bé oa oa đâu đấy
Gởi âm thanh về tận mây ngàn

Một đứa bé, muôn ngàn đứa bé
Một tiếng oa, vài tiếng đón mừng
Từ lập địa vô vàn thế hệ
Khóc chào nhau như sóng rì rầm

Ta ngẩng nhìn mặt trời đỏ hỏn
Nằm ngang ngang cũn cỡn, loã lồ
Ta nhắm mắt, muôn màu hỗn độn
Sau làn mi cuộc sống ảo mờ

Như con sóng đời ta trôi nổi
Nửa địa cầu bến cũ còn thương
Những nỗi nhớ đi, về rất vội
Như bọt kia tan hợp vô thường

Ta chợt khóc trong chiều gió lộng
Giọt lệ nồng chẳng biết vì ai
Ta mở cửa tâm hồn trống rỗng
Gió tràn vào xoa dịu, nguôi ngoai

Ta nhớ biển như sông nhớ suối
Nhớ bao nhiêu cũng vẫn xuôi dòng
Những bóng hình sớt chia trăm lối
Những ân tình trôi dạt cánh rong

Ta yêu biển như cành yêu lá
Yêu rất nhiều, chỉ thế, rồi xa
Ta, lá thu bay về đất lạ
Ngủ bên đường tiếc thuở từng qua

Ta tiếc cả những điều chưa biết
Tiếc vàng son chưa đến một thời
Lịch sử ngược dòng đi mãi miết
Một mình ta ở lại chơi vơi

Ta nhớ đến những người chưa gặp
Trai quê mùa cỡi ngựa bỏ trâu
Chiều dõi mắt làng xưa ôm ấp
Mối tình đầu giờ đã mất nhau

Ta nhớ những bóng hồng chưa thấy
Áo ba thân trẩy hội đình làng
Tối hội tan nàng cười ai đấy
Chàng trai nào đưa mắt liếc ngang

Ta nhớ đến những người chinh phụ
Mơ chồng về một sớm ái ân
Mơ ái ân đêm nồng kết nụ
Hoa mỉm cười, môi đỏ, cong chân

Ta nhớ đến những ngày tháng cũ
Những ngôi đình ta chửa lần qua
Mái ngói đỏ, hàng tre xanh rủ
Trong thâm tâm ta tưởng đã là

Những tâm sự bao la như biển
Ðại dương ơi thương lắm bao ngày
Ta ngẫm lại một đời thiên biến
Thương mộng nào xa quá tầm tay

Và như thế, đời không đầu mối
Những ưu tư hỗn độn đi, về
Từng lớp sắp lên, từng lớp xuống
Theo nhạc chiều cất giọng tỉ tê

Chiều thấm nhức đường gân, thớ thịt
Những khớp xương rời rã cuối ngày
Những ký ức như mưa mờ mịt
Cơn đau đầu trĩu nặng xoay xoay

Nửa tỉnh, mê thương về biển cả
Bãi cát vàng thơ ấu hiện nguyên
Con cá nào chết trôi xác rã
Tiếng ai than u uất, ưu phiền

Chiều ai hát nghe như gió thổi
Hàng thùy dương đầu hạ vi vu
Trong tiếng hát ta đi ngàn chốn
Xuôi thời gian vào tận thiên thu

Vào tận những tâm hồn tắt lối
Tìm yêu đương giữa trái tim cằn
Mưa tình thương xin còn cứu rỗi
Hạt-nhiệm-mầu sống lại tình thân

được viết bởi :Tran Thai Van

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:23 PM
bài thơ tên gì vậy mày nhưng mày post bài dễ hiểu tí đê như thầy cô với tình yêu ấy bài này vừa dài vừa khó hiểu

doantuan
10-12-2006, 12:24 PM
người bạn

Bạn nhập trường vào học lớp chín
Với tôi thuở ấy kết tình thân
Mình cùng một đám trốn học mấy lần
Nghêu ngao đờn ca, hát nhạc
Rồi vào những quán cafe nghèo nàn, dột nát
Tập theo đời tách cạn, tách vơi
Cuộc sống thả dài, ngày tháng buông trôi\...

Gần cuối năm đó bạn bỏ học
Gia đình nghèo phải làm lụng nuôi em
Bán bánh mì ban đêm
Bán cà rem buổi sáng
Mùa thu khi trẻ con khai giảng
Bạn đổi nghề đi đốn củi trên rừng
Nắng nhiệt đới nóng rực hừng hừng
Bạn đen thui
Như con hủi
Già nhiều, rất nhiều, trước tuổi
Vẻ mặt sần sùi hết nét ngây thơ
(Sự thật nếu bạn còn ở tuổi mộng mơ
Cũng chỉ mơ cơm ngày ba bốn chén!)
Chúng mình cũng chẳng còn lai vãng
Ðến những quán cafe
Nhưng gặp nhau mình nói chuyện mải mê
Bạn nhớ trường xưa, thầy cũ lắm

Một ngày xuân nắng ấm
Bạn đến thăm tôi
Bạn tâm sự, "Nơi này cực quá tao phải
đi thôi\..."
Tôi ngồi im không biết gì để nói
Rồi cuối cùng tôi hỏi,
"Nhà mày nghèo vàng đâu có mà đi\? "
Bạn chỉ đôi chân, "Tiền bạc chẳng hề chi
Tao sẽ băng rừng đi bộ"
Tôi nhìn ngang một cành mai nở rộ
Tưởng tượng về những triền núi âm u
Tưởng tượng về một cõi thiên thu

Gần một năm sau ngày từ giã
Tôi xuống thăm bác gái với gia đình
Bạn ra đi vẫn biệt tín, vô tin
Mẹ của bạn mắt buồn thiu ngấn lệ
Thấy tôi, gượng cười nhỏ nhẹ,
"Con ở lại với bác ăn trưa,"
Chiếc bàn trơ trọi, nắng rọi song thưa
Gọi một bữa nhưng toàn khoai với sắn
Nhà bạn trống vắng
Ðồ đạc bán dần, thiếu hụt lần theo
Ðàn em nhỏ nhắt nheo
Có đứa ốm teo teo
Có đứa vàng như nghệ
Có đứa ỏng bụng như ông Phật bụng phệ
Tình cảnh thảm thê
Gió lùa vách rách...

Lên gác tôi thấy một bàn thờ hương khói lạnh
Ngạc nhiên thay có ảnh bạn phía trên
Và điếu thuốc không châm để ở một bên
Bác gái nhìn vẻ mặt tôi ngớ ngẩn
Khẽ bảo rằng bà mấy lần nằm mộng
Thấy bạn chết trên rừng núi lạnh trơ thây
Gió thổi triền miên, sương đá bay bay
Hồn phách lạc tìm về chốn cũ
Ðiếu thuốc không châm cho bạn tập thử
Ðể làm người lớn ở dưới cõi âm
Tôi nghe xong những giọt lệ trầm
Chảy âm thầm từ trong khoé mắt

Tôi từ biệt bác
Bà linh cảm là tôi sắp đi xa
(Ðúng lắm, nhưng tôi chẳng nói ra)
Và có dặn, "Khi sang bên Mỹ
Con nhớ tìm giùm hắn hỉ
Nói lại là mạ hắn nhớ không nguôi
Biểu hắn đừng có đua đòi
Rứa là đủ, mạ không cần chi cả"
Ôi! lòng mẹ thật là cao cả
Dầu tang thương vẫn hy vọng về con
Trong thâm tâm vẫn tin vào sự sống còn...

Qua Mỹ có người xác thực bạn đã chết
Nhưng dối với bà tôi chẳng nhận được tin


bài thơ thật cảm động về tình bạn và cuộc sống

doantuan
10-12-2006, 12:25 PM
tho hay the ma bao khó hieu

lordofthea4
10-12-2006, 12:28 PM
thơ này đọc trước khi đi ngủ thì tuyệt

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:29 PM
nghe não nùng quá . Mày post thơ về Thầy cô hay người yêu đê

doantuan
10-12-2006, 12:33 PM
Vào năm học mới
Nhỏ chuyển trường về
Muốn làm quen quá
Mà sao ngại ghê .

Tóc dài kết bím
Nhỏ ngồi bên ta
Mắt tròn xinh lạ
Buổi học chóng qua

Tan trường một lối
Nhỏ bước tung tăng
Mùa thu lá rụng
Cuốn tròn gót chân

Ô mai một gói
Thư ngỏ một tờ
Hộc bàn của nhỏ
Ta lén gởi vô

Môi hồng cười rói
Nhỏ cười nhìn ta
Bạn thân từ đấy
Chẳng bao giờ xa .

doantuan
10-12-2006, 12:34 PM
bai nay dc chua ha
tau phai tim mai moi thay day

doantuan
10-12-2006, 12:37 PM
Tích Xưa

Sao Mai



Rời trang cổ tích bước ra
Nàng tiên nhỏ với hai tà áo thơ
Trần gian cậu bé ngủ mơ
Thấy là hoàng tử ngẩn ngơ giữa vườn
Ngàn hoa cỏ một làn hương
Dịu dàng thoang thoảng lối đường tiên qua ...

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:38 PM
sặc thơ lớp 5 à mày thơ về phổ thông đê thơ gì toàn ô mai với cọp thôi. với lại giộng thơ còn trẻ con quá

doantuan
10-12-2006, 12:39 PM
Tuổi Học Trò Ta Đâu ?

Trương Nam Hương


Qua sông ngoảnh lại thương trò
Anh qua cái tuổi học trò ... thương nhau !
Bạn bè tất tểu về đâu
Ghế anh ngày trước, người sau đến ngồi .

Không tin ? Cứ hỏi hình người
Rồi nghe nét vẽ trả lời tháng năm
Còn đây dấu mực lặng thầm
Thơ anh đem tuổi lỡ lầm lăn qua .

Người đừng xóa nhé, đau ta
Chẳng sao hoài niệm thịt da giống mình
Em rồi có lúc như anh
Về sao lục thuở tóc xanh, muộn màng...

Về thương cho ghế cho bàn
Về đau cùng với cung đàn tuổi thơ
Chỗ giờ rộng lắm đừng lo
Thay anh, nỗi nhớ học nhờ lớp em !



thơ học trò chính hiệu con nai vàng

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:40 PM
chuyện tình đi học trọ











Anh ở thành đô đi học trọ
Xóm lạ, hàng cây cũng lạ là
Qua ngõ đường cong hoa tý ngọ
Nở tím như cười đón khách xa

Em là cô gái nhà bên đó
Mỗi chiều mơ mộng hát vu vơ
Tiếng đàn thô thiển mà yêu quá
Da diết gợi lên nỗi đợi chờ

Giọng hiền thanh lắm như tiếng suối
Nhẹ nhàng thoang thoảng ngọt sầu riêng
Làng xưa anh mơ về một buổi
Quê cũ chiều sương tim tím hiền

Một bữa anh sang nhà thăm bác
Mẹ em đi chợ sáng đường xa
Ðối diện lần đầu, em gương mặt
Anh nhìn, cứ ngỡ đã gặp qua

Lúc đó hình như anh bối rối
Và em e thẹn đến cuống cuồng
Bốn mắt long lanh, mình quên nói
Nhịp tim thình thịch tựa hồi chuông

Anh tưởng tượng em Hoàng Thị Ngọ
Còn anh thi sĩ Phạm Thiên Thư
Em tan trường về đường mưa nhỏ
Theo em anh chẳng thấy mây mù

Anh thấy tóc ai đen nhánh quá
Vai gầy cánh hạc nửa mùa bay
Anh ước được làm viên sỏi đá
Cho em chân khỏi trượt cuối ngày

Và thật, anh theo em đến lớp
Cùng chim anh huýt gió nhịp nhàng
Em giữ chân nhanh chừng mấy bước
E thẹn nếu mình sánh vai ngang

Lời nói bâng quơ, câu chẳng nhập
Mà sao thương quá, tiếng lòng ơi
Em cười, cứ thế, đừng nín gấp
Ðể hồn anh lạc tận ngàn khơi

Một hôm anh mời em vào quán
Hoa lá xạc xào trong gió vui
Câu chuyện lần đầu không ngắt quãng
Trái ngọt tình yêu sắp chín mùi

Em cười như đoá tường vi nở
Anh mơ làm sương sớm êm đềm
Em nói nhẹ nhàng như hơi thở
Anh mơ làm suối chảy thâu đêm

Em thẹn, đỏ hồng hai gò má
Anh tiếc rằng anh hoạ thiếu tài
Em nhìn, đôi mắt hiền, đen quá
Anh sợ người ta lắm kẻ hoài\...

Trái mộng tình yêu không kết nụ
Mẹ rầy em ngại, chẳng tìm anh
Xa nhau kỷ niệm đầu còn giữ
Chiều nay anh nhớ bến xuân xanh

doantuan
10-12-2006, 12:40 PM
Tuổi Mười Tám

Khuê Việt Trường


Em hãy đoán bông cúc nào sẽ nở
Khi em tròn sinh nhật tuổi mười lăm
Vầng trăng kia mang nỗi nhớ rất rằm
Đã ở lại trên đôi tay mềm mại

Em hãy đoán vạt cỏ nào sẽ ngại
Đón chân em khi mười sáu tuổi kề
Quán nhỏ kia ai ngồi đợi ai về
Để giấc ngủ mang mộng đầy trước ngõ

Em hãy đoán bông hồng nào sẽ nở
Một sớm mai em mười bảy diệu kỳ
Chiếc lá nào rơi rụng giữa đông vui
Ai thắp nến để hồng đôi má ửng

Em hãy đoán trước cổng trường ai đứng
Giọt sương nào sẽ rụng giữa đêm khuya
Mưa chiều nay chẳng giống những chiều xưa
Em hãy đoán khi vừa mười tám tuổi



thế mi đòi thơ gì nua

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:40 PM
Tuổi Học Trò Ta Đâu ?

Trương Nam Hương


Qua sông ngoảnh lại thương trò
Anh qua cái tuổi học trò ... thương nhau !
Bạn bè tất tểu về đâu
Ghế anh ngày trước, người sau đến ngồi .

Không tin ? Cứ hỏi hình người
Rồi nghe nét vẽ trả lời tháng năm
Còn đây dấu mực lặng thầm
Thơ anh đem tuổi lỡ lầm lăn qua .

Người đừng xóa nhé, đau ta
Chẳng sao hoài niệm thịt da giống mình
Em rồi có lúc như anh
Về sao lục thuở tóc xanh, muộn màng...

Về thương cho ghế cho bàn
Về đau cùng với cung đàn tuổi thơ
Chỗ giờ rộng lắm đừng lo
Thay anh, nỗi nhớ học nhờ lớp em !



thơ học trò chính hiệu con nai vàng

mày post từ từ thôi gì mà xuất nhiều thế

doantuan
10-12-2006, 12:40 PM
tho cua mi nghe vẻ sv gớm

doantuan
10-12-2006, 12:42 PM
chăc mi chi thich loai:
"xa que huong nho me hien
khi ve ko biet tui tien me de dau"

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:42 PM
haha tất nhiên rồi phải thực tế chứ

ToanA4_03_06
10-12-2006, 12:43 PM
chăc mi chi thich loai:
"xa que huong nho me hien
khi ve ko biet tui tien me de dau"

mày hơi quá rồi đó tao không thích thế đâu

lordofthea4
10-12-2006, 12:47 PM
gì thế tẩm quất thằng nho nha toàn

doantuan
10-12-2006, 12:54 PM
tẩm quất gì hả cua
chu ko thich tho sao cu vao phá rối thế

doantuan
10-12-2006, 12:54 PM
Gió ơi
Hãy thay ta đến hôn dùm suối tóc
Bởi giận hờn nên chẳng thiết lược gương
Chải dùm ta sợi ngoan hiền giáng ngọc
Dỗ vầng mây rũ bóng những con đường

Hoa ơi
Đừng nghe nhé những lời em phụng phịu
Hoa héo rồi má phấn sẽ nhạt hương
Nở đi hoa, có gì ta gánh chịu
Bởi em nói hờn, nói giận tức thương

Nắng ơi
Em chán chút thôi, đừng lưu tâm nhé
Tánh con gái mà, chẳng có gì đâu
Xoa đôi vai em ân cần nhè nhẹ
Nắng sẽ thấy em e thẹn cúi đầu

Và sông nhé thả dùm ta con nước
Đong thật đầy, thật ấm chuỗi tình thương
Để đưa em qua bến bờ mộng ước
Lãng quên đời sao lắm nỗi chán chường


bài này dc cung tạm dc

doantuan
10-12-2006, 12:58 PM
Người hàng xóm

--------------------------------------------------------------------------------

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái giậu mùng tơi xanh rờn
Hai người sống giữa cô đơn
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.

Giá đừng có giậu mùng tơi
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng
Có con bướm trắng thường sang bên này...

Bướm ơi, bướm hãy vào đây
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi
Chả bao giờ thấy nàng cười
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên

Mắt nàng đăm đắm trông lên
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi
Tôi buồn tự hỏi: hay tôi yêu nàng?

Không, từ ân ái nhỡ nhàng
Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao!
Tơ hong nàng chả cất vào
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng, không, quyết là không nhớ nàng

Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
Tầm tầm giời cứ đổ mưa
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!

Cô đơn buồn lại thêm buồn
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

Hôm nay mưa đã tạnh rồi
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
Rưng rưng tôi gục xuống bàn... rưng rưng...
Nhớ con bướm trắng lạ lùng
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng
Hỡi ơi bướm trắng tơ vàng
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi
Ðêm qua nàng đã chết rồi
Nghẹn ngào tôi khóc, quả tôi yêu nàng.
Hồn trinh còn ở trần gian
Nhập về bướm trắng mà sang bên này.

tho Hàn Mặc Tử

doantuan
10-12-2006, 01:01 PM
Chân quê

--------------------------------------------------------------------------------

Hôm qua em đi tỉnh về
Ðợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!

Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?

Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.

Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều

Nguyễn Bính
1936

doantuan
10-12-2006, 01:01 PM
Cô Hái Mơ

--------------------------------------------------------------------------------

Thơ thẩn đường chiều một khách thơ
Say nhìn xa rặng núi xanh lơ
Khí trời lặng lẽ và trong trẻo
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ.

Hỡi cô con gái hái mơ già!
Cô chửa về ư? Ðường thì xa,
Mà ánh trời hôm dần một tắt
Hay cô ở lại về cùng ta?

Nhà ta ở dưới gốc cây dương
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách.
Có hoa bên suối ngát đưa hương.

Cô hái mơ ơi! cô gái ơi
Chả trả lời nhau lấy một lời
Cứ lặng rồi đi, rồi khuất bóng.
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi.

doantuan
10-12-2006, 01:02 PM
Gái Quê


--------------------------------------------------------------------------------

Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi moh mỏng tươi như máu
Ðã khiến môi tôi mấp máy thèm.

Từ lúc tóc em bỏ trái đào
Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ thơ ngây và ước ao.

Lớn lên, em đã biết làm duyên
Mỗi lúc gặp tôi che nón ngiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trần của khách làng giềng bên.

Hàn Mặc Tử

doantuan
10-12-2006, 01:03 PM
Em lấy chồng


--------------------------------------------------------------------------------

Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ
Em lấy chồng rồi hết ước mơ
Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng
Ngồi lên để thả cái hồn thơ

Hàn Mặc Tử

doantuan
10-12-2006, 01:03 PM
Chờ nhau

--------------------------------------------------------------------------------

Láng giềng đã đỏ đèn đâu?
Chờ em chừng giập miếng giầu em sang
Ðôi ta cùng ở một làng
Cùng đi một ngõ vội vàng chi anh?
Em nghe họ nói mong manh
Hình như họ biết... chúng mình với nhau

Ai làm cả gió đắt cau
Mấy hôm sương muối cho giầu đổ non?

Nguyễn Bính

doantuan
10-12-2006, 01:04 PM
Qua nhà


--------------------------------------------------------------------------------

Cái ngày cô chưa có chồng
Ðường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
(Ði vòng để được qua nhà đấy thôi)
Một hôm thấy cô cười cười
tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng
Biết đâu rồi chả nói chòng:
" Làng mình khối đứa phải lòng mình đây!"

Một năm đến lắm là ngày
Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng.
từ ngày cô đi lấy chồng
Gớm sao có một quãng đồng mà xa
Bờ rào cây bưởi không hoa
Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo.

Lợn không nuôi, đặc ao bèo
Giầu không dây, chẳng buồn leo vào giàn
Giếng thơi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.

1936.

Nguyễn Bính

doantuan
10-12-2006, 01:05 PM
Vì sao-xuân diệu
--------------------------------------------------------------------------------



Bữa trước, riêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi "vì sao?"
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thoả khát khao

- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền
Không thể vô tình qua trước cửa
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên?

Ai đem phân chất một mùi hương
Hay bản cầm ca! tôi chỉ thương
Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc,
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương.

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...

Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa;
Ðể tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa

Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.
Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!
Tôi khờ khạo lắm ngu ngơ quá,
Chỉ biết yêu thôi chẳng hiểu gì.

bài viết để tặng Ðoàn Phú Tứ

doantuan
10-12-2006, 01:06 PM
Phải nói

--------------------------------------------------------------------------------

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ?
"Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều.
Anh biết rồi, em đã nói em yêu ;
Sao vẫn nhắc một lời đã cũ?"

- Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ,
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng
Không tỏ hay, yêu mến cũng là không,
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.

Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích
Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài.
Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai...
Thì ân ái có bao giờ lại cũ?

Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ,
Phải nói yêu trăm bận đến nghìn lần;
Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xuân,
Ðem chim bướm thả trong vườn tình ái.

Em phải nói, phải nói, và phải nói:
Bằng lời riêng nơi cuối mắt đầu mày,
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,

Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ,


Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.

doantuan
10-12-2006, 01:08 PM
tho Xuân Diệu quả là rất hay
nhưng thấm trong đó là nổi buồn xa thẳn của biêbr xanh vô tận noi nhưỡng cánh buồm thơ của ông dc căng lên cùng nắng và gió

doantuan
10-12-2006, 01:11 PM
Tình anh như nước dâng cao
Tình em như dải lụa đào tẩm hương

***

Lênh đênh một chiếc thuyền tình
Mười hai bến nước biết gửi mình vào đâu ?

***

ước gì sông rộng một gang
Bắc cầu dải yếm để chàng sang chơi !

***

Cô kia đứng ở bên sông
Muốn sang, anh ngả cành hồng cho sang

***

Nghe lời bạn nói đậm đà
Chồng con chẳng phải, rứa mà em thương.

doantuan
10-12-2006, 01:11 PM
Cô kia áo trắng lòa lòa
lại đây đập đất trồng cà với anh !
Bao giờ cà chín cà xanh
Anh cho một quả để dành mớm con !

***

Hỡi anh mà đi ô thâm !
Ô nhiễu, ô vóc hay lầm ô em ?
Ô em, em để trong nhà
Khen ai mở khóa đưa ra cho chàng

***

Khăn đào vắt ngọn cành mơ,
Mình xuôi đằng ấy, bao giờ mình lên ?
- Em xuôi, em lại ngược ngay,
Sầu riêng em để trên này cho anh.

***

Vì sông nên phải lụy đò
Vì chiều tối, phải luỵ cô bán hàng.
vì tình nên phải đa mang
Vì duyên thiếp biết quê chàng ở đây.

***

Xa xôi dịch lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ.
Chuồn chuồn mắc phải tơ vương
Nào ai quấn quít thì thương nhau cùng.

***

ước gì anh hóa ra hoa
Ðể em nâng lấy rồi mà cài khăn.
ước gì anh hóa ra chăn
Ðể cho em đắp, em lăn, em nằm !
ước gì anh hóa ra gương
Ðể cho em cứ ngày thường em soi.
ước gì anh hóa ra cơi
Ðể cho em đựng cau tươi, trầu vàng.

***

Nước sông Tô vừa trong vừa mát
em ghé thuyền vào đỗ sát thuyền anh.
Dừng chèo muốn ngỏ tâm tình
Sông bao nhiêu nước, thương mình bấy nhiêu

***

Ðôi ta như tượng mới tô
Như chuông mới đúc, như chùa mới xây.

***

Ðô ta như thể con bài
Ðã đánh thì quyết, đừng nài thấp cao.
Ðôi ta như đá với dao
Năng liếc năng sắc, năng chào năng quen.

***

Ðôi ta như lúa đòng đòng
Ðẹp duyên nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha.
Ðôi ta như chỉ xe ba
thầy mẹ xe ít, đôi ta xe nhiều.

***

Thương em, anh cũng muốn thương
Nước thì muốn chảy nhưng mương chẳng đào.
Em về lo liệu thế nào
Ðể cho nước chảy lại vào trong mương.

***

Ðêm trăng thanh anh mới hỏi nàng:
Tre non đủ lá, đan sàng nên chăng ?
- Ðan sàng thiếp cũng xin vâng,
Tre vừa đủ lá, non chăng hỡi chàng ?

***

Hỡi cô thắt dải lưng xanh
Ngày ngày thấp thoáng bên mành đợi ai ?
Trước đường xe ngựa bời bời
Bụi hồng mờ mịt, ai người mắt xanh ?

doantuan
10-12-2006, 01:12 PM
Em là con gái Kẻ Mơ
Em đi bán rượu, tình cờ gặp anh.
Rượu ngon chẳng quản be sành,
áo rách khéo vá hơn lành vụng may.
Rượu lạt uống lắm cũng say,
áo rách có mụn vá ngay lại lành

***

Thiên duyên kỳ ngộ gặp chàng
Khác nào như thể phượng hoàng gặp nhau.
Tiện đây ăn một miếng trầu
Hỏi thăm quê quán ở đâu chăng là ?
Xin chàng quá bước lại nhà
Trước là trò chuyện, sau là nghỉ chân

***

Nàng về giã gạo ba trăng
Ðể anh gánh nước Cao Bằng về ngâm.
Nước Cao Bằng ngâm thì trắng gạo,
Anh biết em có liệu được chăng?
Trần trần như cuội cung trăng
Biết rằng cha mẹ có bằng lòng không ?
Ðể anh chờ đợi luống công !

***

Trên trời có đám mây xanh
ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng
Ước gì anh cưới được nàng
Ðể anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc, anh lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
Hỡi cô gánh nước quang mây
Cho anh một gáo tưới cây ngô đồng
Cây ngô đồng cành cao cành thấp
Ngọn ngô đồng lá dọc lá ngang
Quả dưa gang ngoài xanh trong trắng
Quả mướp đắng ngoài trắng trong vàng
Từ ngày anh gặp mặt nàng
Lòng càng ngao ngán dạ càng ngẩn ngơ
Cái quạt mười tám cái nan
ở giữa phết giấy hai nan hai đầu
Quạt này anh để che đầu
Ðêm đêm đi ngủ chung nhau quạt này
Ước gì chung mẹ chung thầy
Ðể em giữ cái quạt này làm thân
Rồi ra chung gối chung chăn
Chung quần chung áo, chung khăn đội đầu
Nằm thì chung cái giường tầu
Dậy thì chung cả hộp trầu ống vôi
Ăn cơm chung cả một nồi
Gội đầu chung cả dầu hồi nước hoa
Chải đầu chung cái lược ngà
Soi giương chung cả nhành hoa giắt đầu...

***

" - Thuyền ngược hay là thuyền xuôi ?
Thuyền về Nam Ðịnh cho tôi ghé nhờ ?"
"Con gái chỉ nói ưỡm ờ !
Thuyền anh chật chội còn nhờ làm sao ?
Miệng anh nói tay anh bẻ lái vào
" Rửa chân cho sạch bước vào trong khoang"
Thuyền dọc anh trải chiếu ngang
Anh thì nằm giữa hai nàng hai bên...

***

Thuyền anh đà đến bến anh ơi !
Sao anh chẳng bắt cầu noi lên bờ ?
Ðặng cơn nước đục lờ đờ,
Cắm sào đợi nước bao giờ cho trong?
Con sông kia nước chảy đôi dòng
Ðèn khêu đôi ngọn em trông ngọn nào ?
Trông thấp em lại trông cao
Ngọn đèn sáng tỏ như sao trên trời
Em ơi gần bến xa vời !

***

Ði qua nghiêng nón cúi lưng
Anh không chào, em không hỏi vì chưng đông người...

***

Ði ngang thấy ngọn đèn chong
Thấy em nho nhỏ muốn bồng mà ru

***

Anh về hỏi mẹ cùng thầy
Có cho làm rể bên này hay không ?

doantuan
10-12-2006, 01:13 PM
Cho anh một miếng trầu vàng
Mai sau anh trả lại nàng đôi mâm

***

Yêu nhau con mắt liếc qua
Kẻo chúng bạn biết, kẻo cha mẹ ngờ.

***

Chửa quen đi lại cho quen
Tuy rằng đóng cửa nhưng then không cài

***

Cô kia cắt cỏ một mình
Cho anh cắt với chung tình làm đôi.
Cô còn cắt nữa hay thôi
Cho anh cắt với làm đôi vợ chồng?

***

Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên cái áo trên cành hoa sen
Em được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà ?
áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu
áo anh sứt chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
Khâu rồi anh sẽ trả công
ít nữa lấy chồng anh sẽ giúp cho
Giúp em một thúng xôi vò
Một con lợn béo, một vò rượu tăm
Giúp em đôi chiếu em nằm
Ðôi chăn em đắp, đôi trằm em đeo
Giúp em quan tám tiền treo
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau

***

Ðêm qua em nằm nhà ngoài
Em têm mười một mười hai miếng trầu
Chờ chàng chẳng thấy chàng đâu
Ðể cau long hạt, để trầu long vôi
Trầu long vôi ắt đà trầu nhạt
Cau long hạt ắt đã cau già
Mình không lấy ta ắt đà mình thiệt
Ta không lấy mình, ta biết lấy ai ?
Răng đen cũng có khi phai
Má hồng khi nhạt, tóc dài khi thưa ,
Tình đây tính đấy cũng vừa
Chàng còn kén chọn lọc lừa ai hơn?

***

Vào vườn hái quả cau xanh
Bổ ra làm tám mời anh xơi trầu.
Trầu này têm những vôi tầu
Giữa thêm cát cánh hai đầu quế cay
Trầu này ăn thật là say
Dù mặn dù nhạt dù cay dù nồng
Dù chẳng nên vợ nên chồng
Xơi dăm ba miếng kẻo lòng nhớ thương !

***

Người về em vẫn khóc thầm
Ðôi bên vạt áo ướt dầm như mưa
Người về em vẫn trông theo
Trông nước nước chảy, trông bèo bèo trôi.
Người về em dạn tái hồi:
Yêu em xin chớ đứng ngồi với ai !

***

Bây giờ mận mới hỏi đào:
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa ?
Mận hỏi thì đào xin thưa:
Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào.

***

Con chim phượng hoàng bay ngang biển Bắc
Con cá ngư ông mong nước ngoài khơi.
Gặp nhau đây xin phân tỏ đôi lời
Kẻo mai kia con cá về sông vịnh
Con chim nọ đổi dời non Nam

***

Ðó nghèo đây cũng phận nghèo
Ðôi ta như bọt với bèo thương nhau.

***

Nhìn em chẳng dám nhìn lâu
Ngó qua một chút đỡ sầu mà thôi.

***

Cây trên rừng hóa kiểng, cá ngoài biển hóa rồng
Cá lòng tong giữa bóng ăn rong
Anh đi lục tỉnh giáp vòng
Tới đây ông trời khiến đem lòng yêu em.

***

Gặp anh trước hỏi sau chào
Năm nay anh có nơi nào hay chưa ?
Có rồi năm ngoái năm xưa
Năm nay bỏ vợ như chưa có gì !

***

Ngọc rơi xuống giếng ngọc trầm
Thò tay vớt ngọc vớt nhầm . . .duyên em

* **

Quan cưới em bằng kiệu em cũng không thèm,
Anh cưới em bằng xuồng ba lá em cũng nguyền theo không.

***

Ðèo treo ngọn ái
Nước xoáy gò ân
Em thương anh thì xích lại cho gần
Kẻo mai xa vắng, hai đứa thầm nhớ thương.

***

Cá lí ngư sầu tư biếng lội
Chim trên cành sầu cội biếng bay,
Anh thấy em nhiều nỗi đắng cay
Con thơ tay ẵm, Gánh nợ oằn vai
Anh muốn vô chắp nối dở hay với mình

lordofthea4
10-12-2006, 01:36 PM
đã nói buồn ngủ rồi sao còn đăng lắm thế

ToanA4_03_06
10-12-2006, 01:44 PM
thằng này hôm nay có triệu trứng gì hay sao ấy

hanvanhuynh
10-12-2006, 10:00 PM
người bạn

Bạn nhập trường vào học lớp chín
Với tôi thuở ấy kết tình thân
Mình cùng một đám trốn học mấy lần
Nghêu ngao đờn ca, hát nhạc
Rồi vào những quán cafe nghèo nàn, dột nát
Tập theo đời tách cạn, tách vơi
Cuộc sống thả dài, ngày tháng buông trôi\...

Gần cuối năm đó bạn bỏ học
Gia đình nghèo phải làm lụng nuôi em
Bán bánh mì ban đêm
Bán cà rem buổi sáng
Mùa thu khi trẻ con khai giảng
Bạn đổi nghề đi đốn củi trên rừng
Nắng nhiệt đới nóng rực hừng hừng
Bạn đen thui
Như con hủi
Già nhiều, rất nhiều, trước tuổi
Vẻ mặt sần sùi hết nét ngây thơ
(Sự thật nếu bạn còn ở tuổi mộng mơ
Cũng chỉ mơ cơm ngày ba bốn chén!)
Chúng mình cũng chẳng còn lai vãng
Ðến những quán cafe
Nhưng gặp nhau mình nói chuyện mải mê
Bạn nhớ trường xưa, thầy cũ lắm

Một ngày xuân nắng ấm
Bạn đến thăm tôi
Bạn tâm sự, "Nơi này cực quá tao phải
đi thôi\..."
Tôi ngồi im không biết gì để nói
Rồi cuối cùng tôi hỏi,
"Nhà mày nghèo vàng đâu có mà đi\? "
Bạn chỉ đôi chân, "Tiền bạc chẳng hề chi
Tao sẽ băng rừng đi bộ"
Tôi nhìn ngang một cành mai nở rộ
Tưởng tượng về những triền núi âm u
Tưởng tượng về một cõi thiên thu

Gần một năm sau ngày từ giã
Tôi xuống thăm bác gái với gia đình
Bạn ra đi vẫn biệt tín, vô tin
Mẹ của bạn mắt buồn thiu ngấn lệ
Thấy tôi, gượng cười nhỏ nhẹ,
"Con ở lại với bác ăn trưa,"
Chiếc bàn trơ trọi, nắng rọi song thưa
Gọi một bữa nhưng toàn khoai với sắn
Nhà bạn trống vắng
Ðồ đạc bán dần, thiếu hụt lần theo
Ðàn em nhỏ nhắt nheo
Có đứa ốm teo teo
Có đứa vàng như nghệ
Có đứa ỏng bụng như ông Phật bụng phệ
Tình cảnh thảm thê
Gió lùa vách rách...

Lên gác tôi thấy một bàn thờ hương khói lạnh
Ngạc nhiên thay có ảnh bạn phía trên
Và điếu thuốc không châm để ở một bên
Bác gái nhìn vẻ mặt tôi ngớ ngẩn
Khẽ bảo rằng bà mấy lần nằm mộng
Thấy bạn chết trên rừng núi lạnh trơ thây
Gió thổi triền miên, sương đá bay bay
Hồn phách lạc tìm về chốn cũ
Ðiếu thuốc không châm cho bạn tập thử
Ðể làm người lớn ở dưới cõi âm
Tôi nghe xong những giọt lệ trầm
Chảy âm thầm từ trong khoé mắt

Tôi từ biệt bác
Bà linh cảm là tôi sắp đi xa
(Ðúng lắm, nhưng tôi chẳng nói ra)
Và có dặn, "Khi sang bên Mỹ
Con nhớ tìm giùm hắn hỉ
Nói lại là mạ hắn nhớ không nguôi
Biểu hắn đừng có đua đòi
Rứa là đủ, mạ không cần chi cả"
Ôi! lòng mẹ thật là cao cả
Dầu tang thương vẫn hy vọng về con
Trong thâm tâm vẫn tin vào sự sống còn...

Qua Mỹ có người xác thực bạn đã chết
Nhưng dối với bà tôi chẳng nhận được tin


bài thơ thật cảm động về tình bạn và cuộc sống
Bài này tuyệt. Hôm nào mưa gió chẳng làm gì anh sẽ in ra để đọc cho ...giết thời gian. Của hiếm. của hiếm. hiếm và quí. Đáng giá...in vào tập thơ...DDT.net

ToanA4_03_06
11-12-2006, 10:57 AM
haha bác đọc cả tập thơ của nó chưa nhiều bài chuối không chịu được nó đang học Thủy Lợi đó lúc nào cần xin chữ kí cứ đến đó

doantuan
11-12-2006, 07:10 PM
những ngày tháng không quên


Ðêm nay gió trở mùa đông lại
Hoa tuyết rơi đầy trên áo ai
Vũ trụ vần quay, thời gian dại
Nỗi nhớ nào ghi đủ hình hài\?

Bóng lẻ trên đường xa thao thức
Dáng gầy chân bước nhẹ trong đêm
Dõi mắt ngẩng trông vùng ký ức
Tìm đoá hoa xuân rụng bên thềm

Văng vẳng tiếng giày xa vọng lại
Cuối nẻo đường đi ngược hướng về
Như luyến tiếc ngày xưa chân vại
Còn cố tìm một dấu sơn khê

Hay có thể trong vùng vô thức
Ðã thấm đau thức giấc một ngày
Chim qua trễ trong lòng ray rứt
Kêu một lần vỡ giọng rồi bay


oOo




Xa lắm, ngày đầu tiên đến Mỹ
Mảnh đời xơ xác, tuyết thâu đêm
Bạn bè, người thân đường thiên lý
Nỗi nhớ hao gầy, nhung nhớ thêm

Cút kít vang ồn ta cúi đẩy
Chiếc xe thực phẩm nặng đầu tay
Ngẩng đầu ta chẳng hề trông thấy
Nhà ai rộn rịp, thấy mây bay

Ðường về gác trọ sao xa quá
Té, ngã bên lề tuyết trắng tươi
Ta cúi đầu thương mình xứ lạ
Như thương cá biển lạc sông trời

Ta nhớ làm sao một mái ấm
Bếp lửa quây quần tiếng mẹ, cha
Ta ngỡ thời gian đi rất chậm
Chiều buông mơ tiếng tụng di đà

Băng nhạc cũ mèm quay qua, lại
Nửa hồn về gọi nửa hồn đau
Ta sợ một lần không trở lại
Rồi quên tình cũ, mộng ban đầu

Hình như có lần đi xem lễ
Hương ai thơm quá tưởng hương xưa
Tự trách rằng mình không thực tế
Nghèo rớt mồng tơi vẫn chưa chừa

Nhìn dáng đài trang lòng xao xuyến
Ngẫm lại cuộc đời tựa áng mây
Một đêm ta mất toàn gia quyến
Ngàn năm hoài nhớ nỗi đau này

Nửa tách cà phê ta thấy đắng
Màu đen trên tuổi nhỏ tàn phai
Nghĩ đến tương lai vùng hoang trắng
Chạnh lòng ta hiểu chữ trần ai

Quán vắng ngồi đây nhìn thiên hạ
Nhộn nhịp trên đường vui rất vui
Ta nhớ cảnh chợ Cồn chi lạ
Tiếng ai rao đậu hũ ngọt bùi

Ta nhớ đến rừng xanh, biển thẳm
Những bãi, cồn, dốc đá cheo leo
Ta nhớ những hoàng hôn tím thẳm
Mây trắng giăng ngang trắng chân đèo

Căn gác nhỏ nhoi mười đứa ở
Dăm đứa thất tình, dăm đứa điên
Ðêm nằm nghe gió tương tư trở
Nghe tiếng mưa rơi nhỏ giọt phiền

Nói chuyện đời xưa, ngày tháng cũ
Mơ hồ tựa những khúc đồng dao
Tiếc những chuyện đời chưa được thử
Ðộng tình sỏi đá cũng nôn nao

Tưởng tượng một lần về nơi ấy
Trùng dương sóng vỗ, nhạn xa khơi
Có mẹ tiễn đưa bàn tay vẫy
Tóc bạc, chân run, khóc nghẹn lời

Một bóng cha già gầy guộc quá
Quê người lưu lạc vẫn quê hương
Dẫu thế cha đau niềm xứ lạ
Miền bắc cha mơ mấy con đường

Những ngày đông lạnh cha nhung nhớ
Cố quận mưa phùn, rét cắt da
Cha nhớ ngày hè hoa gạo nở
Nỗi nhớ bây giờ đã chuyển qua

Ta khóc vì thương hai thế hệ
Triệu người chỉ một mệnh cung thôi
Cha phải xa con, chồng xa vợ
Ðịa cầu chia cắt, nước ngăn đôi

Thùng quà nhỏ quá cho không đủ
Áo quần, thuốc thiếc chẳng là bao
Vỏn vẹn mấy đồng tay đếm thử
Xem còn có thể mua thứ nào

Viết về cho chị bài thơ ngắn
Ngựa hồng đã lạc dấu chân son
Thơ chảy giữa dòng ra nước mắt
Vội vã lau khô sợ chị buồn

Chị vẫn thầm mơ xuân sang bến
Hồng đào tương ánh sánh hồng nhan
Liễu yếu xuôi tay dòng sông mệnh
Chị bỏ cuộc vui đứt cung đàn

Em ở nơi nào ta chẳng biết
Ngàn trùng xa cách hát một đêm
Hai chuyến phi cơ đời ly biệt
Chiếc gối bông nằm tưởng là em

Ta nhớ tay em, bàn tay nhỏ
Thương bàn tay mẹ thuở còn xuân
Mơ bàn tay con hồng thật nhỏ
(Thuyết tái sinh ta đã tin rằng)

Còn bạn xuôi nam miền sương trắng
Thỉnh thoảng thư từ đến hỏi thăm
Hai đứa thở than ngày xuân thắm
Ra đi không hứa hẹn, âm thầm



oOo




Có thể ngày sau ta chẳng nhớ
Một thời cầm tấm check welfare
Có thể vì rằng ta mắc cỡ
Mấy kẻ trong đời xấu đem khoe\?

Vì ta hóa kiếp nên lưu lạc
Như loài chim biển kẹt phương trời
Mơ ước một ngày tung cánh bạc
Mùa xuân nào đó sẽ lên ngôi

Ðêm nay nhớ mười lăm năm trước
Ðọc truyện Kiều chợt thấy bâng khuâng
Một đời người có bao mộng ước?
Có mấy ai được sống hai lần?

doantuan
11-12-2006, 07:18 PM
BUỒN
Có những nỗi buồn vô hình, vô cớ
Không ai mời mà vẫn cứ tự về
Như cơn mưa đã chín mùi đâu đó
Chờ mùa sang nhỏ những giọt tỉ tê

Ta tìm lại trong tâm linh nhỏ bé
Những con đường mờ mịt dấu chân chim
Phủ rêu rong rì rầm đôi tiếng dế
Khản giọng rồi ngã chết giữa im lìm

Ta gõ cửa trên đường sâu, ngõ hẻm
Ký ức dài ta cúi xuống tìm xem
Dĩ vãng mang ra cân, đo, đong, đếm
Và nguyên do\? Ta vẫn mờ mịt thêm!

Ta nhắm mắt nghe phúc âm rao giảng
Tưởng suối hiền chảy mát cõi trinh nguyên
Ta mở mắt nhìn cuộc đời tứ tán
Vẫn thấy buồn, không hẹn, rộng vô biên

Ta thay đổi, tham thiền đêm thức trắng
Tưởng xuất hồn nhìn đêm trắng đi qua
Ta giật mình cổ khô chừng như đắng
Có một người áo trắng bước ngang qua

Ta cúi xuống bóng mình nghiêng trong nắng
Ðứng rất gần mà xa chẳng thể ôm
Chiếc bóng ấy là nỗi buồn trong trắng
Như nỗi buồn Ðỗ Phủ nhớ về cơm

đây là bài thơ của Tran Thai Van mà người đọc có thể cảm nhận dc cái buồn thấm đâm qua từng ngỏ hẻm............trong trăng.
nó dc ví như nỏi buồng của 'Ðỗ Phủ nhớ về cơm'.

ToanA4_03_06
11-12-2006, 07:19 PM
những ngày tháng không quên


Một thời cầm tấm check welfare
là gì vậy đại ca Tuấn heo8->

doantuan
12-12-2006, 11:35 AM
check welfare mà ko biết là gì a
về tra lại từ điển anh-việt đi

doantuan
12-12-2006, 11:37 AM
tự điển










Ðọc trang sách nhỏ trên bàn
Bốn ngàn năm đọng lại hàng chữ con
Không hùng vĩ cũng nước non
Hình như tiếng mẹ vẫn còn bên tai

doantuan
12-12-2006, 11:39 AM
cảm ơn mẹ và em

Tiếng chén dĩa chạm vào nhau lẻng kẻng
Dấu hiệu từ giã ngày
Mùi mở hành nồng bay
Sưởi ấm ngôi nhà nho nhỏ
Ôi, những âm thanh quen thuộc đó
Anh đã nghe từ lúc lọt lòng
Bàn tay mẹ một đời long đong
Vỗ về anh đêm dài mắt ngóng
Những ngày anh sốt nóng
Mẹ nấu chén cháo hành ăn tháo mồ hôi
Bàn tay mẹ không lời
Nhưng đã dạy cho anh biết thế nào là êm ái
Trong đời nào có chuyện gì vĩ đại
Bằng chuyện tần tảo nuôi con?

Bàn tay em thon thon
Cũng hiền như bàn tay của mẹ
Những cái vuốt ve nhè nhẹ
Ðưa anh về lại cuộc trần gian
Em cực khổ không màng
Mỗi ngày vẫn cho anh nghe tiếng
chén dĩa chạm
Sự chan hoà tình cảm
Em đong bằng bát canh ngọt, cơm ngon
Hạnh phúc là tiếng cười dòn
Và có khi là tiếng trẻ khóc

Anh dầu thiếu lời ngà ngọc
Ðêm nay, lại một đêm
Xin được cảm ơn mẹ và cảm ơn em
Cảm ơn luôn những tình nhân khi anh còn bé
Mỗi người một vẻ
Nhưng tất cả đều hiền như nhau
Không có mẹ và em anh nào biết học
thương đau
Học hạnh phúc, học làm người tử tế
Bởi vì con người là tương-lai-có-thể
Là hạt đậu nẩy mầm tùy thuộc đất khai sinh

Ðời anh tuy không qua những cuộc
trường chinh
Nhưng cũng đôi lần lạc lên gai góc
Tiếng mẹ khóc
Tiếng em cười
Là ngọn đèn hướng thiện muôn nơi
Xin cảm ơn những người đi trong đời tôi
Bằng nhiệt tình đáng mến
Bằng chân thành đáng kính
Thưa mẹ (và cũng thưa em):
Nếu được con sẽ làm con tem
Ðể chuyên chở, loan truyền những thiêng
liêng đơn giản nhất

doantuan
12-12-2006, 11:40 AM
mưa chiều


Tại sao tôi lại nhớ người
Tại sao tôi lại bồi hồi nhìn mưa
Người về có nắng đón đưa
Người về có kỷ niệm xưa che đầu
Cỏ xanh mùa đổi hoen màu
Vàng hoài nỗi nhớ một màu không phai
Từ tim vẽ những thiên tai
Từ nhung nhớ vẽ trần ai qua lời
Mưa rơi nước nhỏ giọt rời
Giọt tương tư nhỏ lòng tôi thành dòng
Nhớ ôi ánh mắt đượm nồng
Nhớ ôi mái tóc bềnh bồng sông mê
Người giờ cỏ nội hương quê
Còn tôi ở lại thương về hư không...

doantuan
12-12-2006, 11:42 AM
Sóng
Dữ dội và dịu êm
A`o ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương

ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời các trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa.

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.

29-19-1967.

Xuân Quỳnh

doantuan
12-12-2006, 11:44 AM
Sẽ có mãi cô bé mười sáu tuổi
Bài hát tình yêu em hát ngày xưa
Những mơ ước chờ mong tuổi trẻ
Phố xá xanh trong chiều đầy gió
Phông màn nhung, quá khứ của đời em

Về đâu rồi điệu hát thân quen
Những tà áo muôn mùa rực rỡ
Dòng sông chảy suốt bài ca một thuở
Những khu rừng, thành phố, xóm làng xa...

Về đâu rồi cô bé ngày xưa
Mười sáu tuổi đâu rồi năm tháng cũ
Dòng nhật ký còn nguyên trong cuốn sổ
Về những làng những phố những tình yêu

Chiều mùa xuân nước xiết chân cầu
Nhà hát lên đèn trong tiếng nhạc
Bài hát nói về bao điều khao khát
Vẫn tình yêu muôn thuở tự ngày xưa

Phông màn xanh, thời gian của bây giờ
Người đứng hát trẻ trung như lời hát
Gió thao thức những chân trời phiêu bạt
Thổi điên cuồng trên tà áo thơ ngây

A mùa xuân như cầm được trên tay
Và tuổi trẻ vẫn muôn đời tiếp nối
Sẽ có mãi cô bé mười sáu tuổi
Dẫu tóc em năm tháng đổi thay màu.

11-1982

doantuan
12-12-2006, 11:47 AM
Hát với con tàu
Mùa xuân đất nước mênh mông
Con tàu đi giữa muôn lòng thương yêu
Tàu qua những sớm những chiều
Những sông, những núi, những đèo tàu qua...
Nơi nào cũng muốn là ga
Một bàn tay vẫy tha thiết con tàu
Một lời hát gửi theo sau
Một bình minh ở trên đầu cùng đi
Biển xanh là nỗi nhớ quê
Trời xanh như những cách chia đã lìa
Phố xanh trong những ánh đèn
Làng xanh đang xoá những miền thép gai

Em không nói được nên lời
Giấu trong đáy mắt tiếng cười của em
Những rừng những núi chưa quen
Những làng những phố biết em lần đầu
Mà em đã nhớ từ lâu
Mà em vẫn ước cùng nhau trở về
Con tàu nối lại trăm quê
Những tên xa vợi nay nghe hoá gần
"Đường vô xứ Huế quanh quanh"
Mà sông Hương với Ngự Bình là đây
Con tàuđi giữa biển mây
Hải Vân ta biết có ngày ta qua
Nha Trang sóng vỗ bên nhà
Phan Rang, Phan Thiết còn xa nữa mình ?

Lặng yên, nghe rõ không anh
Trái tim đập giữa mênh mông đất trời
Khi vô thành phố tên Người
Con tàu như cũng nói lời thiết tha
Qua rồi bao nỗi cách xa
Quê anh giờ cũng đã là quê em
Cỏ cây, ngọn gió cũng quen
Vừa nghe tiếng nói đã nên mặn mà
Thơ em đã có bóng dừa
Có dòng kênh với con đò quê anh
Có bao trai gái đất mình
Ra đi, giờ cũng như anh trở về
Này anh, em hát anh nghe
Dẫu không hay cũng đừng chê đừng cười

Mùa xuân tôi hát với người
Với con tàu - hát những lời thương yêu

Mùa xuân 1976

doantuan
12-12-2006, 11:49 AM
Thơ Cũ Của Nàng
Trần Dạ Từ
. người đi qua đời tôi
trong những chiều đông sầu
mưa mù lên mấy vai
gió mù lên mấy trời
mây mù lên mấy biển
người đi qua đời tôi
hồn lưng mùa rét mướt
đường bay đầy lá mùa
vàng xưa đầy dấu chân
lòng vắng như ngày tháng
đen tối vùng lãng quên

người đi qua đời tôi
chiều ầm vang tiếng sóng
bàn tay mềm khói sương
tiếng hát nào hơ nóng

người đi qua đời tôi
nghe những lời linh hồn
phi lao dài tiếng ru
êm ái lòng hối tiếc
trên lối về nghĩa trang
trong mộ phần tối đen

người đi qua đời tôi
không nhớ gì sao người

em đi qua đời anh
không nhớ gì sao em

Trần Dạ Từ

doantuan
12-12-2006, 11:51 AM
năm sinh của mình cùng năm với bài thơ:
Sinh Nhật 1988
Nhã Ca
. ta thêm một ngọn nến hồng
lửa hò reo biết nên công cán gì
nến hồng đôi ngọn phân ly
rễ oan khiên vẫn xù xì đâu đây
nến hồng reo, tuổi hồng bay
những năm cùng tháng đang xây xẩm dần
có dào dạt, có phân vân
câu thơ thời nhỏ, đôi vần dửng dưng
có ta, tuổi tác reo mừng
thân tre còm lạc một rừng bạch dương
nến hồng reo,tuổi hồng thương
cho nhau về lại thịt xương thuở nào
Nhã Ca

doantuan
12-12-2006, 11:52 AM
Ðêm Tụ Tập Uống Rượu, Buồn Thân Thế
T. T. Mây Trên Ngàn
. Bạn nói với ta : sầu như núi
Ờ ! Chuyện đâu còn đó , tính sau
"Dzô" ly này , phải cạn một hơi . Mau !
Khà một tiếng xóa tan đời dâu bể

Chuyện thân thế còn chi đâu mà kể
Chí lớn ngậm hờn ? Bàn tay không !
Ha ha . . . Chúng vung tay : trò diễu dở
Dối gạt Mẹ hoài , đau xót núi sông

Này ông kia ! Cạn ly đi chứ
Ðêm càng khuya hơi bốc càng thơm
Nhớ thuở trước mình đưa lưng hứng đạn
Chẳng đứa nào kêu lên tiếng oán hờn .

Ông còn nhớ thằng Sinh ? banh helmet
Thằng Khánh hoá thân thành một đống than !
Ha ha . . . Chúng hiện giờ đang có mặt
Hãy liệu hồn , kẽo tụi nó cười khan

Ê , ông ! Mới nửa chai mà đào ngũ ?
Hay nhớ trại tù , tưởng niệm anh em ?
Còn chú em này , cho "Qua" xin hỏi
Ðau đớn chuyện gì , ướt mắt , lặng im ?

Này các ông , chờ đợi quá lâu rồi
Chớ trách bọn mình : ngu phu thất trí
Chuyện đại sự nhường ai nhiều mưu kế
Ðáng mặt anh tài : cuốn gói phò ngôi

Chỉ ghét một điều họ nói dóc thôi
Núp lén, thập thò , như con chó đói
Nuốt xuống giùm đi , xin ông đừng ói
Miếng nhắm này trân quí vạn lần hơn

Có đáng gì một chút phổi chút gan
Mấy quan đốc(tor) đặt bày trò kiêng cữ
Ðã không chết trong một thời binh lửa
Thêm vài năm há thoát khỏi suối vàng ?

"Dzô...dzô" tụi bây ! Ðừng làm hiền triết
Ngửa mặt chẳng thấy trời , cúi xuống còn ta
Ồ lạ ! Sao tụi mày như tượng đá
Ðể nhạt men nồng , phí rượu của " Qua "!

Ðù mạ ! Mời nhậu chớ ai mời buồn
Tụi bây tức cái gì , im như hến ?
Ờ , ờ ! Mà...Rượu tốt đồ nhắm ngon
Nhắc tụi nó , sao nuốt vào thấy nghẹn .
T. T. Mây Trên Ngàn

Thêm:

Chuyện thật và người thật , quá đau lòng
Người lính làm thơ nổi sùng văng tục
Ðã lỡ ngang tàng nay núi , mai sông
Bạn hiền thứ tha ? Niềm vui chất ngất .

doantuan
12-12-2006, 11:55 AM
Thơ Nào Cho Nỗi Tháng Ngày
Duy Năng
. nằm nghe mưa hú ngoài nương
buồn theo bộ lạc tha phương cuối rừng
lang thang hồn cũng bỗng dưng
bỏ thân trằn trọc lạc vùng hoang sơ
ấp tay gối mộng tình hờ
nửa đêm chợt thức chợt mơ dị kỳ
âm thầm nghe tiếng chim di
trở nghiêng tay vói một vì sao băng
hỡi ơi này chiếu này chăn
bơ vơ xênh phách tiếng cầm ca xưa
hồn ta mộng trả lại chưa ?
thì xin dâng trọn cho vừa thuỷ chung
những là tường kín lãnh cung
mười đau tâm sự chín tầng không hay
thơ nào nguôi nỗi vơi đầy
đã nên giông bão tháng ngày khó quên
Duy Năng
(Dặm Nghìn / USA 1998)

doantuan
12-12-2006, 11:57 AM
Gỉa Vờ
Hồ Minh Ha
. tôi chưa thốt được câu nào
giữa tôi, em có bức rào lửng lơ
đột nhiên em nói ngây thơ:
‘coi như hai đứa gỉa vờ yêu nhau’
trăng in bóng đợi bên cầu
vờ thôi ! mà nhớ mà sầu nỗi chi ?

ngày qua đi, tháng qua đi
em yêu tôi thật, có gì vờ đâu !

bây giờ ta đã có nhau
cảm ơn em, cảm ơn câu gỉa vờ

Hồ Minh Hà
(Lục Bát Tình, VN)

doantuan
12-12-2006, 11:58 AM
Kiều Nữ
Hoa Thi
. hồi chớm lớn, Em thấy Em quá đẹp
với hai hàng mi đọng gío chiêm bao
với hai mắt trổ nước nguồn đi dạo
môi đôi cành sóng nở ngát ca dao
lên mười tám, Em càng thêm lộng lẫy
chân tay thon tre trúc thướt tha tình
ngực gói ghém cả đôi dòng nguyệt nhật
thon lưng đơm đồi thơ dựng hiển linh

chừ hăm bốn, dĩ nhiên càng rực rỡ
chùm tơ đêm kín gió trổ so le
mỗi ngọn chứa cả trăm miền sinh mộng
lỡ rơi hương, gom thiên hạ theo về

Em kiều nữ, chứ không là thánh nữ
chỉ hơi buồn, Em nợ cụ Nguyễn Du
hồng nhan thuyết sống hoài cùng trái đất ?
tình bao la sao chỉ tặng một người ?

Hoa Thi
(Một Thời Con Gái)

doantuan
12-12-2006, 11:58 AM
Vô Tình
Tường Vi
. gọi chi hai chữ vô tình
chỉ là chẳng thể đôi mình mà thôi
cái thời cắt bím cột đuôi
tay đan mắt liếc xa xôi quá chừng
có nhiều lưu luyến cũng đừng
coi như ngày ấy chưa từng quen nhau !
Tường Vi
(Khoảng Trời Riêng)

doantuan
12-12-2006, 11:59 AM
TìnhTrịnh Gia Mỹ
. rồi mai, rồi mốt, chia xa
tình, cơn gío thoảng bay qua cánh đồng

rồi mai, rồi mốt, thinh không
tình,cơn mưa bụi rớt lòng biển xanh

rồi mai, rồi mốt, thôi đành
tình theo sợi khói mong manh về trời

Trịnh Gia Mỹ

doantuan
12-12-2006, 12:00 PM
Thiếu Nữ
Hoa Thi
. cỏ mượt cánh tay thon
hồng hoa vun môi ngọt
nhịp tim không bén gót
hát giữa thời thoa son
tôi cao lên với gío
tôi rộng ra cùng mây
tôi gặp tôi tất cả
ở mỗi người quanh đây
giày năm phân cao gót
áo mỏng vạt hông bày
ngón tay chưa đeo nhẫn
dắt một đoàn bướm bay
Hoa Thi

doantuan
12-12-2006, 12:00 PM
Thơ tình trong trại cải tạo
Phan Nhự Thức
. đã cạn dòng thơ từ buổi đó
buổi xa rừng chim cất giọng khan
chiếc lồng nhỏ đời giam bé nhỏ
cõi ngoài mơ là dấu chấm than

đã hết thuở trăng sao xao xuyến
nắng bâng khuâng nhớ sáng thương chiều
mây thôi gọi, gío tình thôi hẹn
tháng năm qua đời xóa chữ yêu

chỉ còn lại mẫu đời giản lược
hòn sỏi kia giạt bãi ngậm ngùi
phơi lòng khô con kênh khô nước
mặt mù sương vàng vọt tuổi người

chỉ còn lại muỗi ruồi ve vản
nỗi buồn dài buồn tủi thịt da
mắt nâu thâm nửa đời chờ sáng
một người tù gối mộng xót xa

tưởng như thế cho qua ngày tháng
bỗng một hôm trời trở nắng bâng khuâng
nỗi tình cờ vẫy tay lãng mạn
thơ từ đâu đậu xuống tim chàng

tóc người bay lao xao dưới phố
tỏa hương thơm theo gío bay cao
gọi nỗi tình cõi ngoài sương gío
về nâng niu đời đã tiêu hao

xưa làm thơ yêu em nắng dịu
mưa bay chưa ướt vở học trò
giờ làm thơ yêu em nắng gắt
mưa tạt lòng lệ nhỏ trơ vơ

dù có thế nào thơ vẫn thế
xin nâng ly mời rượu ân cần
tình chếnh choáng bước lên cuộc sống
bồng em qua tay vẫy mùa xuân

Phan Nhự Thức

doantuan
03-01-2007, 06:31 PM
Thursday, 21. December 2006, 08:21:06

Một ngày xưa thầm nhớ đến em
Lệ nào rơi mãi trên môi mềm
Tình ngăn cách từ đây vĩnh viễn
Những đớn đau khơi lại buồn thêm

Khi ấy em đi chuyến xe hoa
Lộng lẫy hoa cài lên phôi pha
Đường vương sầu theo xác pháo tím
Theo bước chân tìm về nơi xa

Từ đây không còn thấy em rồi
Vắng ngắt mây buồn theo trăng trôi
Bờ Ngân Hà anh nghe ngâu khúc
Phút chia tay thương tiếc người ơi

Lời sau cuối anh xin gửi lại
Mai về sau biền biệt phương trời
Nơi ấy cầu mong em hạnh phúc
Dù lòng đang chua xót bôi hồi

Đông Hòa
03.12.06

doantuan
03-01-2007, 06:32 PM
Thursday, 21. December 2006, 08:05:21

Em chẳng bao giờ có thể chối bỏ đâu
Câu thơ cháy khi em mười bảy tuổi
Những tháng năm tuổi thơ rong ruổi
Tìm ánh sao chiều sóng sánh một dòng thương
Em chẳng thể nào bỏ nổi những tơ vương
Những khao khát suốt một thời con gái
Hoa phượng đỏ ngàn năm còn đỏ mãi
Con ve ngân thương nhớ tận bây giờ .

Sẽ chẳng bao giờ nguội tắt ước mơ
Câu chuyện cổ xưa: Lọ lem và hoàng tử
Dẫu hoàng hôn đỏ tím vai ngày lữ thứ
Em một mình không có anh bên...

Sẽ chẳng bao giờ em có thể vùi quên
Năm tháng cũ ... câu thơ buồn anh viết
Sóng nước cồn cào nhớ thương da diết
Em tê lòng nghe nhói trái tim đau .

Dẫu em giận hờn: ta không là của nhau
Ánh sao chiều vùi chôn nơi dĩ vãng
Anh cũng đừng buồn, đừng nhìn em im lặng
Em chẳng bao giờ có thể hết yêu anh.


LƯƠNG LAN
(Hải Hưng)

doantuan
03-01-2007, 06:33 PM
Thursday, 21. December 2006, 07:49:54

Một vòng tay
..... ngọng ngịu
Đo chiều dài
..... nhớ thương
Một bờ môi
...... mát dịu
Khao khát vì
.......vấn vương

Ta yêu chàng
....... si dại
Trong vũ trụ
........cuồng điên
Ta thương chàng
........ miết mãi
Nơi thế giới
.........bình yên
Thanh Vân

doantuan
03-01-2007, 06:33 PM
Thursday, 21. December 2006, 07:45:49

Bao đêm nằm thao thức
Mong nhớ nhiều về anh
Giờ này anh ở đâu?
Anh ở phương xa nào?

Có còn nhớ đến em
Em vẫn mãi mong chờ
Chờ anh quay trở về
Em và anh xum họp

Chúng ta cùng bên nhau
Tay trong tay sánh bước
Mơ một ngày hạnh phúc.

0101010

doantuan
03-01-2007, 06:34 PM
Thursday, 21. December 2006, 07:12:32

Kìa mùa thu sang còn đây mà anh đã ra đi lãng quên tình em. Tình buồn vương những cành lá còn xơ xác nơi đây chờ thân héo gầy. Lòng em hiu hắt băng giá những tháng ngày buồn theo những vết chim bay. Anh đã xa thật sao khi bao yêu dấu còn đây.
Lòng này đã muốn rời xa để quên hết nỗi đau mãi trong lòng ta. Cầu mong anh sẽ hạnh phúc còn em mãi phiêu du dấu chôn tình nhớ. Đành xin yêu mãi mình anh hỡi người, đời phiêu lãng để qua kiếp người... cùng mây gió đi khắp nơi nơi tháng năm buồn trôi.
Vì sao anh nỡ quên hết năm tháng mà ta đã yêu nhau thật đậm sâu. Để em một bóng với những chiếc lá rụng rơi héo khô dẫm trên đường về. Còn ai nữa để tay cầm tay, còn ai nữa để chia từng cơn vui buồn và trao những chiếc hôn nồng ấm êm đềm...[-O< [-O< [-O<

doantuan
03-01-2007, 06:35 PM
lối nhỏ vào đời
Anh sẽ là dòng sông
Để em là biển rộng
Anh sẽ là gió lộng
Để em là mây bay

Anh sẽ là nắng mai
Để em là hoa đỏ
Anh sẽ là Lối Nhỏ
Để em bước vào đời

Đời em là chim én bay
Đời em là hương tỏa đâu đây
Đời em là bình minh rực cháy
Đời em là hạnh phúc tràn đầy

Đời em là câu hát ru
Đời em là sáo diều vi vu
Đời em là tình yêu bốc cháy
Anh đã cho em mùa xuân này

doantuan
03-01-2007, 06:36 PM
Ước mơ xanh

Hai phương trời chút niềm riêng vương vấn
Mong tìm nhau trong khắc khoải ân cần
Mời người về vần thơ viết quá thân
Ta nắn nót nghe tâm tư khóc ngất

Vần thơ buồn ai gửi sầu đêm vắng
Chút niềm riêng hay tình khóc đêm mưa
Một ngày qua cho hồn mộng dáng xưa
Trời vào đêm cơn mưa lòng thổn thức
21/10/06

doantuan
03-01-2007, 06:37 PM
Em là...Henric-haino

Em là hoa huệ trắng
Nở trong trái tim anh
Em là nghìn tia nắng
Soi đời anh ngọt lành

Em là những ước mơ
Mà anh hằng khát vọng
Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống

Em là từng đợt sóng
Ôm ấp mạn tàu anh
Em là vì sao sáng
Soi màn đêm lung linh

Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố
Em là chim mùa xuân
Bay vờn trên biển cả

Em là bông lan đá
Hương tỏa ngát núi rừng
Em là đồi cây dẻ
Trăng sáng ôm mênh mông

Em là dòng suối xanh
Những buổi chiều anh tắm
Em là ráng hoàng hôn
Những buổi chiều anh ngắm

Trong mắt em sâu thẳm
Anh thấy cả đất trời
Cách xa tình vẫn đẹp
Có phải không em ơi?

doantuan
03-01-2007, 06:37 PM
Tình Mơ



Anh yêu em,anh chỉ nói thế thôi
Nói thế thôi cũng đã thừa rồi
Vì tình ái đâu cần ngôn ngữ
Tình từ tim, mà ngôn ngữ từ môi

Anh yêu em, em đã hiểu lâu rồi
Em đã hiểu từ ban đầu gặp gỡ
Em hiểu anh trong dáng dấp bồi hồi

Trong ánh mắt ngập ngừng xao xuyến
Em hiểu anh trong nắng chiều lưu luyến
Em hiểu anh từ tình mới đâm chồi
Từ hạnh phúc còn như bỡ ngỡ

Trong hồn anh quen nếp đau thương...
Có những đêm trăng óng ánh trên đồng
Trăng tắm sáng lên đầu em tóc rối
Trăng lấp ló qua hàng cây gió thổi...

Em là vầng trăng ngọc của đời anh
Anh không em, anh sẽ sống âm thầm
Như những tối trăng vàng lặn bóng
Đi bên em nghe ái tình đập sóng

Trong lòng anh hạnh phúc chan hòa
Ôi phút giây không thể xóa nhòa
Giây phút ấy, tình em chói tỏa
Ở trong anh, và tất cả xung quanh!

Anh ôm em, em ngạt thở vì anh
Nhưng em biết lòng anh say đắm quá
Gì ngây ngất bằng hôn lên đôi má
Mịn như hoa và đượm hương da!

Nắm tay em bao đau khổ phai nhòa
Khắp vũ trụ chỉ còn thương mến
Tình của em nhiệm mầu vô bờ bến
Hồn anh hầu tàn úa lại rờn xanh

Đời anh như chim hót trên cành
Tươi mát tựa màu xuân thơm ngát
Giọng ai buồn ngân nga câu hát
Bừng cơn mơ, trăng lạnh đã lên cao...

Gió ngoài song hiu hắt thổi vào
Rơi mấy cánh hoa đào trên chậu sứ...

doantuan
03-01-2007, 06:38 PM
Quê Hương
Tuesday, 7. November 2006, 10:00:00


Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
"Ai bảo chăn trâu là khổ ?"
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao

Nhớ những ngày trốn học
Đuổi bướm cạnh cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa đánh roi nào đã khóc
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...

Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ tôi đi

Cô bé nhà bên (có ai ngờ)!
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)

Giữa cuộc hành quân không nói được
một lời...
Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi

Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
- Chuyện chồng con... (khó nói lắm anh ơi)!
Tôi nắm bàn tay, ngậm ngùi, nhỏ nhắn
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng

Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích em ơi!
Đau xé lòng anh chết nửa con người!

Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.

doantuan
03-01-2007, 06:39 PM
Tình Buồn
Tuesday, 7. November 2006, 09:50:18

Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang

Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay

Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau

Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh

Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa

Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh

Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
..môi anh...

doantuan
03-01-2007, 06:39 PM
Tình đầu
Tuesday, 7. November 2006, 09:29:57

Sao anh hỏi vì sao ta mến nhau
Vì sao ta phải tựa hai mái đầu
Sao tim mình muốn hoà nhau nhịp đập
Và đôi lòng mãi ước mộng dài lâu

Trăng về đâu rạng ngời muôn ánh sao
Thơ mang hoa thơm ngát tận phương nào
Lòng nao nao ngắm sóng trào bờ cát
Tình chúng mình đâu phải giấc chiêm bao

Sao vẫn mộng nghìn đời thương nhớ nhau
Sao hồn ta sẽ vĩnh viễn ưu sầu
Lòng quặn đau khi đường đời hai lối
Mất nhau rồi chỉ còn nỗi thương đau

Ôi tình đầu những niềm đau ngọt lịm
Một thiên đường nước mắt chảy từ tim
Hồn trái cấm trong ánh hoàng hôn tím
Cuộc trốn tìm xao xuyến tuổi trinh nguyên
7/11/2006

doantuan
03-01-2007, 06:40 PM
Hương tình thơ
Gió cứ thổi nghìn năm không mệt mỏi
Mây vẫn theo gió cuốn bốn phương trời
Trăng cứ soi nghìn đời không héo úa
Giọt trăng vàng tắm mát vạn đời hoa

Cánh hoa rụng làm trăng tàn ngơ ngẩn
Một đời trăng phải khóc mấy đời hoa?
Hoa tàn khuất cho dư hương còn đọng
Ướp đời trăng thơm ngát bóng hồn hoa.

Một cuộc thế nhân sinh bao nhiêu tuổi?
Một đời người có mấy buổi mộng mơ?
Cây mộng mơ đã bao giờ kết trái?
Trái yêu đương ngọt lịm cả linh hồn

Nụ hôn đầu thoảng nhẹ bay làn gió
Dậy men lòng dư âm mãi không phai
Để một mai khi trở về cát bụi
Nguyện xin làm đá cuội mãi bên nhau.
7/11/2006

doantuan
03-01-2007, 06:40 PM
Một lần được yêu
Tuesday, 7. November 2006, 09:10:48

Đêm trăn trở ngủ nghiêng trên vòm lá

Mái hiên nhà vẽ trọn một vòng tay

Môi run rẩy tìm anh trong nồng ấm

Mắt nhớ nhung em khóc lúc giao mùa.

Có thể một ngày anh sẽ biết quên

Sẽ không nhớ những điều em vẫn nhớ

Sẽ quên cả bản tình ca dang dở

"Em xa rồi" anh hát tặng riêng ai?

Có thể một ngày anh không biết hờn ghen

Không nói lời yêu như anh thường hay nói

Không còn nữa nụ hôn nào vẫn nhớ

Giữa cô đơn em quạnh vắng quay về.

Chỉ một điều em biết sẽ chẳng quên

Câu thơ viết tặng anh ngày yêu ấy

Nếu quá khứ trộn hòa tương lai và hiện tại

Sẽ chẳng khi nào em lẩn trốn tình anh...

doantuan
03-01-2007, 06:42 PM
Trở lại
Tuesday, 7. November 2006, 09:07:06

Trả lại anh một thời em bé dại

Môi mỉn cười hai má lúm xinh xinh

Trả lại anh mùa thu đầy gió lạnh

Nhặt lá vàng ép nỗi nhớ tên anh.


Trả lại anh áng mây chiều hờ hững

Mùa thu về theo gió mãi bay xa

Trả lại anh ôi trả lại những gì?

Mà tim buồn gọi mãi biển chiều nay.

doantuan
03-01-2007, 06:42 PM
cảm xúc
Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến

Đây là quán tha hồ muôn khách đến
Đây là bình thu hợp trí muôn hương
Đây là vườn chim nhả hạt mười phương
Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc

Đôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc
Đôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm
Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm
Của xanh thắm thấy luôn màu nói sẽ

Tay ấp ngực dò xem triều máu lệ
Nghìn trái tim mang trong một trái tim
Để hiểu vào giọng suối với lời chim
Tiếng mưa khóc lời reo tia nắng động

Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng
Đi trong sân mà nhớ chuyện trên trời
Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi
Ngắm phong cảnh giữa hai bề lá cỏ

Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ
Mà vạn vật là muôn đá nam châm
Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm
Sao lại trách người thơ tình lơi lả

doantuan
08-01-2007, 12:33 PM
Ta Về
Tô Thùy Yên
. Tiếng biển lời rừng nao nức giục
ta về cho kịp độ xuân sang
ta về - một bóng trên đường lớn
thơ chẳng ai đề vạt áo phai
sao vẫn nghe đau mềm phế phủ ?
mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay

vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp
chốn rừng thiêng ỉm tiếng nghìn thu
mười năm, mặt xạm soi khe nước
ta hóa thân thành vượn cổ sơ

ta về qua những truông cùng phá
nếp trán nhăn đùa ngọn gío may
ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
nghe tàn cát bụi tháng năm bay

chỉ có thế. Trời câm đất nín
đời im lìm đóng váng xanh xao
mười năm, thế giới gìa trông thấy
đất bạc màu đi, đất bạc màu...

ta về như bóng chim qua trễ
cho vội vàng thêm gió cuối mùa
ai đứng trông vời mây nước đó
ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ

một đời được mấy điều mong ước?
núi lỡ sông bồi đã lắm khi
lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động
mười năm, cổ lục đã ai ghi ?

ta về cúi mái đầu sương điểm
nghe nặng từ tâm lượng đất trời
cảm ơn hoa đã vì ta nở
thế giới vui từ mỗi lẻ loi

tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
làng ta, ngựa đá đã qua sông
người đi như cá theo con nước
trống ngũ liên nôn nả gióng mừng

ta về như lá rơi về cội
bếp lửa nhân quần ấm tối nay
chút rượu hồng đây, xin rưới xuống
giải oan cho cuộc biển dâu này

ta khóc tạ ơn đời máu chảy
ruột mềm như đá dưới chân ta
mười năm chớp bể mưa nguồn đó
người thức nghe buồn tận cõi xa

ta về như hạt sương trên cỏ
kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
tội tình chi lắm nữa, người ơi !

quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
mười năm, người tỏ mặt nhau đây
nước non ngàn dặm, bèo mây hỡi
đành uống lưng thôi bát nước mời

ta về như sợi tơ trời trắng
chấp chới trôi buồn với nắng hanh
ai gọi ai đi ngoài quãng vắng ?
phải, ôi vàng đá nhắn quan san ?

lời thề truyền kiếp còn mang nặng
nên mắc tình đời cởi chẳng ra
ta nhớ người xa ngoài nỗi nhớ
mười năm, ta vẫn cứ là ta

ta về như tứ thơ xiêu tán
trong cõi hoang đường trắng lãng quên
nhà cũ, mừng còn nguyên mái ,vách,
nhện giăng, khói ám, mối xông nền

mọi thứ không còn ngăn nắp cũ
nhà thương khó quá, sống thờ ơ
giậu nghiêng, cổng đổ, thềm um cỏ
khách cũ không còn, khách mới thưa...

ta về khai giải bùa thiêng yểm
thức dậy đi nào gỗ đá ơi
hãy kể lại mười năm mộng dữ
một lần kể lại để rồi thôi

chiều nay ta sẽ đi thơ thẩn
thăm hỏi từng cây những nỗi nhà
hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở ?
mười năm, cây có nhớ người xa ?

ta về như đứa con phung phá
khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu
mười năm, con đã gìa như vậy
huống mẹ cha, đèn sắp cạn dầu...

con gẫm lại đời con thất bát,
hứa trăm điều, một chẳng làm nên
đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
hạt lệ sương thầm khóc biến thiên

ta về như tiếng kêu đồng vọng
rau mác lên bờ đã trổ bông
cho dẫu ngàn năm, em vẫn đứng
chờ anh như biển vẫn chờ sông

ta gọi thời gian sau cánh cửa
nỗi mừng ràn rụa mắt ai sâu
ta nghe như máu ân tình chảy
từ kiếp xưa nào tưởnglạc nhau

ta về dẫu phải đi chân đất
khắp thế gian này để gặp em
đau khổ riêng gì nơi gió cát...
hè nhà, bụi chuối thức thâu đêm

cây bưởi xưa còn nhớ trắng hoa
đêm chưa khuya lắm, hỡi trăng tà
tình xưa như tuổi gìà không ngủ
bước chạm khua từng nỗi xót xa

ta về như giấc mơ thần bí
tuổi nhỏ đi tìm những tối vui
trăng sáng lưu hồn ta vết phỏng
trọn đời, nỗi nhớ sáng không nguôi

bé ơi,này những vui buồn cũ
hãy sống, đương đầu với lãng quên
con dế vẫn là con dế ấy
hát rong bờ cỏ, giọng thân quen

ta về như nước tào khê chảy
tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
thân thích những ai giờ đã khuất?
cõi đời nghe trống trải hơn xưa

người chết đưa ta cùng xuống mộ
đêm buồn, ai nữa đứng bờ ao ?
khóc người, ta khóc ta rơi rụng
tuổi hạc, ôi ngày một một hao

ta về như bóng ma hờn tủi
lục lại thời gian , kiếm chính mình
ta nhặt mà thương từng phế liệu
như từng hài cốt sắp vô danh

ngồi đây, nền cũ nhà hương hỏa,
đọc lại bài thơ buổi thiếu thời
ai đó trong hồn ta thổn thức ?
vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi

ta về như hạc vàng thương nhớ
một thuở trần gian bay lướt qua
ta tiếc đời ta sao hữu hạn
đành không trải hết được lòng ta

7.1985
Tô Thùy Yên
(Thơ Tuyển TTY)

doantuan
12-01-2007, 02:58 PM
Như em, như ta
Một thuở hoàng hoa
Từ em xa lạ
Hóa thành tình nhân.

Như chiếu như chăn
Còn nghe hơi ấm
Từ chỗ em nằm
Vương những băn khoăn ......

Hờ hững ngày xanh
Nhạt phai trong tóc
Chút tình mật ngọt
Thuở nào xa xôi.

Ta khóc ta cười
Làm sao em biết
Nợ nần số kiếp
Em nào có hay?

Như sáng, như chiều
Chợt mưa, chợt nắng
Tình qua rất ngắn
Đời về rất nhanh.

Sáng mai thức dậy
Xoè đôi tay gầy
Đếm đong tháng ngày
Như có như không

Góc lòng ta đó
Bao lần đợi mong.
Góc đời ta sống
Những ngày ngóng trông
Gia tài ta đó
Những ngày vắng không.



Đắc Tài
VÔ THƯỜNG

doantuan
12-01-2007, 02:59 PM
TÔI chỉ có đủ một nữa hồ lô
Để tặng riêng TÔI hương lòng - Trường xuân tửu
Nhưng TÔI có dư cả một bến bờ
Để tặng NÓ - một Thái Bình Dương sóng vỗ
Ngày và đêm sẽ dạt dào nỗi nhớ
Tháng rồi năm, không đếm nỗi bao giờ.

TÔI không hỏi thăm NÓ ánh đèn màu xanh đỏ
không gởi thêm những trăn trở ở quê nhà
Nhưng hãy rót giùm TÔI dù một ly một bóng
Hãy cạn đi để thấy ấm trong lòng.

Đối với đời - Giờ NÓ làm người thức ngủ
Cho người thân, cho em, mẹ được yên bình.
Hãy rót đi và cúi nhìn bóng đổ
Có nghe chăng, trăm tiếng vọng trong lòng!!!???

Khoảng cách, Thời gian hay Tinh cầu xa tít ...
Dù đang đêm, đêm vũ trụ quanh đời.
TÔI hiểu NÓ từ những ngày còn thơ ấu
Buồn làm chi, hãy vẽ mộng cho lành.

Hơn nữa đời người - xa nữa vòng trái đất
Đời đưa đi, nhưng có lúc xoay vần.
TÔI. Kẻ lãng du - chân không hề cất bước
nhờ NÓ mang theo TÔI - mộng giang hồ.

Một ly nữa NÓ rót đầy nỗi nhớ
Cạn bao nhiêu sao vẫn cứ không... ngờ...
NÓ vẫn đây, vẫn muôn đời xứ Huế
Xứ Huế điêu tàn, thương, khổ và thơ ......

Đắc Tài
NÓ & TÔI

doantuan
12-01-2007, 02:59 PM
đầu năm cho em
Buổi em về Xuân còn vương nắng nhạt.
Cánh mai vàng rung động cõi lòng anh
Trong hơi thở nghe nàng Xuân thổn thức
Phải không em! Xuân đã đến hay chưa?

Xuân chưa đến, xin em chờ Xuân nhé!
Chờ khẽ thôi, không Xuân lại giận hờn.
Để ta cùng uống cạn chén rượu thơm
Rồi mong ước cho nhau nhiều mộng đẹp.

Buổi anh về Xuân đi qua ngõ hẹp
Dáng Xuân gầy bàng bạc cuối chân mây
Anh đi rồi Xuân còn ở lại đây
Cho tiếc nuối một thời anh thương nhớ.

Xuân trở lại xin em đừng bỡ ngỡ
Hãy ráng cười dù duyên nợ chưa xong.
Để mai sau lòng tự hỏi lại lòng
Phai năm tháng vẫn còn hoài chút nhớ......


Đắc Tài
Đầu năm cho em

doantuan
12-01-2007, 03:00 PM
đầu xuân cho em
Mùa xuân đã bắt đầu rồi em nhỉ!
Còn bao nhiêu đồng mà may áo mới?
còn hạnh phúc nào vui cho riêng em ...!?

Anh bao năm làm kẻ đi tìm
ôi bao năm vẫn tuyệt mù nắng gió
hy vọng bao nhiêu cũng đành lãng quên.

Mùa xuân đã bắt đầu rồi đó em
hoa bao nhiêu cành cây bao nhiêu nhánh
em hãy sắp lên bàn thờ chiêu niệm
cuộc đời đâu ngờ hai đứa lênh đênh.

Mùa Xuân đã về chung quanh chúng ta
áo có sờn vai em hãy cười thật ngọt
chim có chưa về thì em hãy hát
hát bài thơ anh đang viết tặng em.

Hãy hát như em chưa hát bao giờ
như thuở làm người khi chúng ta chưa tới
để hãy cùng vào năm mới nghe em.

doantuan
12-01-2007, 03:00 PM
đợi xuân
Đêm nay Xuân về
Bên nỗi nhớ mong
Ta nghe trong lòng
Buồn thân viễn xứ.


Đêm nay Xuân về
Ta chờ _ Ta đợi.
Thấy xa vời vợi
Ngày tháng tha hương.


Đêm nay Xuân về
Trên vùng đất lạnh
Mắt nhìn cô quạnh
Đếm bước Xuân đi.


Đêm nay Xuân về
Với người con Việt.
Càng thêm biền biệt
Tiếng vọng Quê Hương.


Đã về đêm nay
Xuân còn có đến...
Xin đừng trở lại
Như một Xuân này.

Đắc Tài
Đợi Xuân

doantuan
12-01-2007, 03:01 PM
em đã ra đi
Bao đêm dài suy nghĩ
U uẩn cuộc đời ta
Ôm ấp từng ngày tháng
Nghe đau khổ đi qua.


Em còn nhớ hay quên
Mỗi kỷ niệm đã qua


Đang vào trong luyến tiếc
Ảo ảnh về đôi ta.


Rồi khi tình phôi pha
Anh làm người ở lại


Để tự nhủ với lòng
Iêu để rồi chia xa ......

doantuan
12-01-2007, 03:02 PM
TÀN PHAI

Lòng vẫn buồn khi nghĩ về em
Em đã ra đi chiều hôm trước
Mang cát bụi _ màu xanh biển nước
Còn hồn nhiên nào, hơn nỗi tàn phai ?

Tháng Tư buồn, với những cơn mưa
Mưa kẻ ô trên từng trang vở
Buổi sáng thức bàn tay dậy muộn
Khói thuốc xanh che vội những vui hờ .

Tàn phai em để quên nơi biển cả
Vu vơ về thoáng chút dư âm
Có nỗi buồn riêng cho thi sĩ
Em từ ngày tìm đến với biển khơi.

Như con sóng vổ về trên bãi
Dưới cát vàng rụng rã những vô tình
Thơ anh với sóng buồn chưa kịp ngỏ
Biển giận hờn sóng cuốn mãi ra khơi.

Ðắc Tài
TÀN PHAI

doantuan
12-01-2007, 03:03 PM
suy tưởng
Nhớ em nhưng không nói,
Khi tàn đêm - hoa bay
Sợ lòng, anh không gọi
Yêu mà em đâu hay ......

Nhớ thương mà chưa tỏ
Ôm lòng nghe tiếng tơ
Trăng sao cùng cây cỏ
không gian ngàn bài thơ.

Nhớ em nhưng không nói,
Rượu tình ngầm đã say
Thương nhiều chưa dám hỏi
Yêu mà em đâu hay!!!

Đêm về ngồi cô quạnh
nhớ em hồn mênh mang
về nơi xa xăm. Để
lòng buồn như dáng sao.

Có hay chăng gió bão
Vào đời anh hôm nay
Mang theo em hương sắc
nở với đời ban mai.

Lòng anh bài thơ dài ...
Buồn. Sao mà viết hết.
Tình anh bài thơ dài ...
Yêu. Sao mà viết hết.

doantuan
12-01-2007, 03:04 PM
Tháng Ba đã bỏ tôi đi
Mang về cho Thu giọt nắng
Lang thang trên hè phố vắng
Ðếm từng giọt nắng đong đưa.

Thu về em đã biết chưa
Lá vàng đang rơi xào xạt
Nắng buồn long lanh từng hạt
tung tăng vỡ giữa trời thu

Nắng về ngang qua lối hẹp
Hàng cây xanh cũng thẹn thùng
Bâng khuâng dạt dào lá rụng
Bồi hồi nắng đón thu sang.

Em đi nắng bước chung hàng
Tôi về sầu Ðông rụng lá

Ðôi ta chập chờn hai ngả
Bàng hoàng tôi viết thành thơ ......

Hoang Vu
NẮNG THU

doantuan
12-01-2007, 03:05 PM
xin thăm Người và đa tạ Quê Hương.


Lâu lắm rồi, tôi mong về với Mẹ
Để một ngày có Mẹ, có Quê Hương.

Lâu lắm rồi
Cầu Thanh Long ai ghé về không nhỉ?
Bến sông Đào ngừng bước nhắn Bao Vinh
Để bao la chờ đò sang ngang bến
Bước lên cồn Tiếu Nộn dãi dừa xanh
Đón gió lùa từ Tam Giang muôn thuở
Gởi chút tình cái vị mặn Quê Hương.

Lâu lắm rồi
Tôi đã chưa được ngồi ăn cơm hến
dưới chân cầu Gia Hội để khóc ai
Hay cùng em lên Ngự Bình đất đỏ
Thi nhau ngồi bánh bèo chén chất cao
Rồi xuôi lối đêm về cơm Âm Phủ
Đợi chiều tàn Vĩ Dạ ngắm trăng treo.

Lâu lắm rồi
Bến Hương Giang không đò đêm gõ nhịp
Cầu Trường Tiền không rực ánh trăng lên
Không về Truồi ghé thăm hàng dâu ngọt
Ghé Lăng Cô chút mắm thật đậm đà.

Và .........
Lâu lắm rồi, tôi chưa về với Mẹ
Để .........
xin thăm Người và đa tạ Quê Hương.

doantuan
12-01-2007, 03:06 PM
Đêm xuống hồn tôi lặng lẽ về
Khoảng đời rơi rớt mảnh trăng khuya
Cô đơn chiếc bóng gầy thân tựa,
đêm vắng hoang sơ tựa gối đầu.

Có phải tôi vừa qua cơn mộng !?
Nghe lòng buồn như thuở xa em
Dang đôi tay mò lời sám hối
mở mắt tìm ngàn nỗi sân si.

Đêm. Chập chờn tâm vào giấc ngủ
Vẫn còn say mượn nợ thế gian
Thả hồn theo mưa gió mây ngàn
Tìm em vay một thân Tịnh-Độ.

Xin trả em_trăm ngàn nỗi nhớ
Trả lại đời, món nợ Nhân Sinh
Lòng thành tâm nhẩm tiếng cầu kinh
Mỗi áng thơ _ một lần chuỗi hạt.

Hồn theo thơ vọng trầm cung nhạc
Đưa hồn về giữa chốn thiên thai
Tôi biến mất, như chưa hề tồn tại
hoá thân thành kẻ dại trong thơ.

TĨNH TÂM
Đắc Tài

doantuan
12-01-2007, 03:06 PM
huê ngày về
Ðêm nay ta về thăm Huế
Phố buồn đón bước chân ta.
Chim khuya lặng thầm tiếng hú
Trăng khuya nữa mảnh đợi chờ.

Ðôi vai phủ đầy sương lạnh
Ướt về một thuở xa xôi.
Dáng ai thoáng qua rất vội
Nao lòng như buổi quen nhau.


Ngở ngàng xin hỏi đôi câu
Từ lâu giang hồ lạc bước
Trôi theo dòng đời xuôi ngược
Mải mê quên mất lối về.


Mỉm cười em nghiêng vành nón
Ðáp rằng anh có bâng khuâng
Nẻo xưa người đi bỏ lại
Tương tư một chút bụi trần.


Ðêm nay trở về phố cũ
Ngậm ngùi nhớ những ngày thơ
Ðời sau nhiều năm lưu lạc
Tìm ai hỏi một ngày chờ......(!?)

doantuan
12-01-2007, 03:07 PM
đêm

Ðêm nghe tiếng vọng về
Bừng tỉnh giữa cơn mê
Trên kia ngôi sao nhỏ
Là dáng em hiện về.

Hạt sương mang nỗi nhớ
Theo bóng trăng đi tìm
Lẻ loi hoàng hoa cúc
Thoáng hương cũ tình xưa.

Em về trong ký ức
Người tình nhỏ lãng quên
Ta cố tìm môi mắt
Chờ ngưởi về trong đêm.

Ðêm ấp ủ riêng mình
Chút thi tình lãng tử
Nghe thầm thì bở ngở
Lời cây cỏ yêu nhau.

Bài thơ viết chưa xong
Nghe như buồn đã tới.
Ðêm đi qua đêm đợi
Ðêm lại buồn ……buồn hơn.



Hoang Vu
***Ðêm


--------------------------------------------------------------------------------

doantuan
12-01-2007, 03:08 PM
chia phần

Ngày ta đến trong đời
Với hình hài nhỏ bé
Mẹ cho ta dòng sữa
Trong sữa có tình thương
Chia cho em một phần
Nuôi thời ta vụng dại.

Rồi ta đến trong đời
Theo ánh mắt mẹ vui
Mẹ tiễn ta vào đời
Mắt mẹ có nụ cười
Chia cho em một phần
Nuôi tình ta khôn lớn.

Từ dạo ta xa nhau
Em về theo với người
Ta bôn ba nữa vời
Buồn vui đời cơm áo.
Chia ngày xanh mộng ảo
Nuôi một chút lời thơ.

Phần xưa chia cho em
Góc lòng ta nhặt lại!
Của em _ Thời con gái
Trăng lẻ nửa khoảng trời
Sót lại mấy giọt đời
Ta đưa bàn tay hứng.


Mai về đâu em nhỉ?
Ðời đã lắng rạt rào
Ðọng lên từ nỗi nhớ
Chút tình anh xôn xao
Còn đây chia em hết
Anh xin phần hư hao.




--------------------------------------------------------------------------------

doantuan
12-01-2007, 03:09 PM
Khi ta về ngang qua xóm nhỏ
Một chút bụi vàng cuối nẻo bâng khuâng.
Hàng dương xanh nghiêng mình bên dòng nước
Khói lam chiều gói trọn mái lều xanh.

Khi ta về vào thăm xóm nhỏ
Dấu rêu mờ còn đó chưa phai.
Ký ức xưa theo bóng đổ dài
Dáng em buồn in hằn trên kỷ niệm.

Và khuya nay ta về thăm xóm nhỏ
Chiếc lá vàng mời gọi bóng hoàng hôn,
chú dế ca bài hát không hồn
cho lữ khách tha hương lòng cô quạnh.

Rồi mai đây ta rời xa xóm nhỏ
Kiếp giang hồ phiêu bạt cánh chim.
Xóm năm xưa ta vẫn mãi đi tìm
Mãi mãi biết bao giờ ta gặp lại.

Xóm nhỏ đời ta.
Hoang Vu

doantuan
12-01-2007, 03:09 PM
Dòng đời cứ và sẽ qua đi. Ai trong mỗi chúng ta không có bao giờ không suy tưởng về đời mình dù chỉ là một lần trong hiện hữu !?... Ðời sống có đôi điều cũng đáng ghét nhưng cũng có không ít những điều đáng yêu lắm phải không bạn nhỉ!


Xin bạn vui lòng hãy để cuộc sống bận rộn của bạn vào một góc nào đó của lòng mình trong một thoáng & nếu được hãy cho tôi xin hiến dâng đến bạn một vài dòng thơ để cùng bạn chiêu niệm thêm những gì yêu thương nhất trong cuộc sống vốn đã mang đến cho ta quá nhiều ưu tư và phiền muộn _ trong đó có bạn và tôi. Mong rằng những dòng thơ của Trang nhà Đắc Tài sẽ mang lại thêm cho bạn một vài tâm tư dù rất nhỏ bé........





Xin cảm ơn cuộc đời đã cho tôi những dòng thơ rằng tôi đã và đang viết. Xin cảm ơn bạn đã ghé thăm và chia xẻ đời sống cùng trang nhà hoang vu và xin cảm ơn bạn sẽ để lại một vài dòng lưu bút trước lúc chia xa.


Cầu chúc bạn có được thật nhiều hạnh phúc nhất trong những ngày tháng còn lại của cuộc đời.

doantuan
12-01-2007, 03:10 PM
Bao năm mang kiếp người nghiệt ngã
Rồi một ngày từ giã trần gian
Bỏ rong chơi, bỏ những ngày vàng
Nhắm mắt, xuôi tay _ Hoàn cát bụi.

Trên lối nhỏ mai này nơi ấy
Có ta về bạn với cỏ xanh
Gởi lại em giấc mộng yên lành
Nuôi nấng trong những ngày xa vắng.

Chỗ ta nằm chiều vương chút nắng
Khuyết nửa vầng, trăng tựa chân mây
quanh ta hơi lạnh phủ thân gầy
thổn thức vui cười từ giun dế.

Ở đó có mùa Thu vĩnh cửu
Trải vô thường theo bóng thời gian
có rong rêu của những ngày vàng
Vùi rất sâu dưới mồ hoang giá.

Em chắt chiu chút tình son ngọc
Ta một đời phiền muộn thế gian
Níu kéo nhau chi cũng về ngàn
bên cánh cửa bàng hoàng_Thượng Đế.

Nước sông xưa vui buồn xuôi ngược
vẫn theo về biển cả ngày mai
chút tình thơ ta trải đêm dài
là nghĩa trang đời ta ngủ đó.

Đắc Tài
LỜI TRẦN TÌNH

doantuan
12-01-2007, 03:11 PM
Chiều nay bỗng nghe lòng trống trải
Mưa về gợi nhớ nỗi xa xăm
Có người con vọng về quê cũ
Trải nỗi sầu trong những trở trăn.

Mười mấy năm xa rồi Mẹ nhỉ !!!
Đời chia đôi ngả. Mẹ và con
bao nhiêu thương nhớ còn chưa thoả
Mẫu tử tình thâm vẫn chưa tròn.

Thuở ấu thơ, ngày con mới lớn
Bên mẹ hiền sớm tối buồn vui
cùng những khi sóng gió dập vùi
vẫn ấm êm trong vòng tay mẹ.

Mẹ yêu ơi! Con còn nhớ lắm
nhớ những ngày khổ cực cam go
nhớ lời khuyên bảo, Mẹ dặn dò:
"Con hãy sống nên Người con nhé!"

Ôi! Nỗi nhớ xưa vẫn còn đây
Lời mẹ yêu vẫn cứ đong đầy
Con về xin góp lời tâm niệm
đốt tháng ngày, sưởi nỗi nhớ mong.

Mười mấy năm rồi đó mẹ ơi!
Chiều nay có một áng mây trôi
chiều nay có một người xa mẹ
gói nỗi niềm trong những vần thơ.

Nhớ Mẹ 01Hoàng Vũ

doantuan
12-01-2007, 03:11 PM
Chợt nghe vọng tiếng ầu ơ
Lòng ta chùng lại tuổi thơ hiện về.
Tỉnh đi em những cơn mê
Ðể nghe thơ thẩn vỗ về tiếng ru.

Ầu ơ ... Trong những chiều Thu
Ðong đưa tiếng võng ai ru dịu dàng.
Bên đời có trẻ đi hoang
Nhặt vài ba chiếc lá vàng cô đơn
Quên đi dăm nỗi tủi hờn
Gởi về cho Mẹ vạn lời nhớ thương.

Giờ chắc tóc mẹ bạc sương !?
Giờ trong mắt mẹ có vương bùi ngùi !?
Giờ rằng biết mẹ còn vui !?
những ngày tịnh độ cuối đời phù vân.
Giờ chắc mẹ đã ân cần
sớm chiều kinh kệ vui thân, vui đời ......

Con đây lòng vẫn ngậm ngùi
Viết dâng về mẹ đôi điều nhớ thương
Bao giờ con hết vấn vương......

Ðắc Tài
NHỚ MẸ 02

doantuan
12-01-2007, 03:12 PM
Tôi đi tìm chiếc bóng tôi
Nghe như đâu đó nghìn lời hoang sơ.
Tôi tìm tôi tận trong mơ
Ngu ngơ rồi lại ngu ngơ vẫn mình.

Tôi tìm tôi giữa lặng thinh
Hữu hình tôi vẫn vô hình vẫn tôi.
Ðưa tay nắm lấy buồn vui
Tôi cười bóng khóc nghìn đời mải mê.


Ngày qua đêm bóng đi về
Trong tiềm thức vẫn chưa kề gần nhau.
Tôi tìm tôi tận ngày sau
Sao chưa nắm ðược nỗi đau phận người...!?


Tôi tìm bóng tận cuối trời
Tôi đây bóng ðó xa rời vẫn xa.


Nhờ em em có tìm ra …!!!???






Hoang Vu
Tôi tìm bóng tôi.

doantuan
12-01-2007, 03:13 PM
Xuân đến bao lần xa quê Mẹ
Gượng xứ Người nghĩ chút bâng quơ.
Ai đó mang ngày Đông tiễn biệt !?
Khoát vào đời chiếc áo nàng Xuân.

Mẹ già đâu? Bao giờ ta gặp
Quê hương đâu? Một nỗi nhớ mong
Ðợi Xuân về bên thềm hoang vắng
Đón Tết sang trong cửa cô đơn.


Ai về quê Việt cho tôi nhắn
Xin hộ giùm tôi một ít mùa Xuân.
Ở đây vẫn cỏ, cây, hoa, lá ......
Vẫn bốn mùa. Nhưng vẫn thiếu mùa Xuân.


Xuân này bao mùa xa quê Mẹ.
Được. Mất. Còn. Xuân để yêu thương.


Hay thời gian chỉ là cõi vô thường
Để ngậm ngùi buồn thân viễn xứ.



Đắc Tài
XUÂN THA HƯƠNG.