PDA

View Full Version : chuyện về nắng gió và nước



hunter_1102
12-12-2006, 02:44 PM
Nếu bạn đang hạnh phúc, hãy làm đầy hạnh phúc của mình hơn nữa...

Tôi viết khi mình trải nghiệm. Có nhiều người hỏi sao Kim lại già dặn và suy nghĩ nhiều hơn vẻ bề ngoài như thế cũng có người hỏi tại sao Kim lại có thể viết những nét văn đầy tâm trạng của một người chịu nhiều niềm đau? Tôi đã nói rằng nét văn hay giọng văn đặc trưng cho cá tính và ảnh hưởng bởi hoàn cảnh sinh ra nó! Tôi đã thế và đang như thế… Câu chuyện nắng, gió và nước....

Nắng....

Tôi gọi tôi là nắng vì trong cuộc sống tôi cần nhiều nắng tình thương hơn thảy những đứa bạn tôi. Từ nhỏ tôi chịu nhiều đau khổ của sự tị hành giàu và nghèo. Mỗi ngày trôi qua, tôi mong chờ tình thương không bị la mắng, đánh đập và rồi tôi lớn lên. Một cô gái 18 tuổi đã biết suy nghĩ, suy nghĩ tìm học những ngành có thể kiếm nhiều tiền hơn để mẹ không còn khổ nữa. Tôi những tưởng cuộc sống sẽ còn nhiều chông gai nhưng khi tôi không vào đại học thì bố tôi đã nhanh chóng tìm cho tôi một chỗ học thật tốt. Từ đó, niềm hy vọng, nghị lực đang dồn nén lên và tôi tin tưởng một ngày cuộc sống sẽ cho tôi nhiều nụ cười hơn, nhiều ánh nắng hạnh phúc hơn. Vì thế tôi là nắng... Bạn có bao giờ nghĩ nắng sẽ mỉm cười với bạn chưa? Hãy tự tin lên bạn ạ vì nắng dập tắt tạm thời chứ ko vĩnh viễn, ngày tăm tối rồi trôi qua thôi, cuộc sống không khi nào nương vòng tay đâu nhưng sẽ ko thít chặt vì đó là sự nhân quả cho niềm yêu và hy vọng ta trao trước và nhận lại....

Gió...

Tôi thích gió nhiều lắm! Nhiều khi trong không khí ngột ngạt của gia đình tôi muốn thả mình cùng gió để tôi thấy dễ thở hơn. Từ nhỏ gia đình tôi là một gia đình gia giáo, đa phần là giáo viên vì thế tôi gò bó trong suy nghĩ phải thế này thế nọ. Điều đó không sai vì đó là nề nếp nhưng thật tệ khi nhiều lúc nó chèn ép suy nghĩ của mình quá ....

Tôi lên 16- cái tuổi đáng lý phải vô tư cùng bạn bè nhưng thật ra cuộc sống tôi trái ngược nhiều lằm. Tôi viết nhật ký, làm gì để tôi có thể trút lên nó những điều tôi không thể nói. Tôi chia tay người bạn trai đầu tiên và mất 2 năm để quên. Khi mẹ tôi hỏi: "con chia tay nó buồn không ?" tôi thấy bị xúc phạm vì mẹ lén đọc nhật ký của tôi. Trước đây mẹ tôi bảo tôi phải biết tôn trọng riêng tư nhưng mẹ tôi đã phạm điều đó. Tôi lặng lẽ đến mức ko thể hơn được. Thế rồi tôi vô tình biết bố mình có bạn gái. Bố tôi vẫn đối xử tốt và tôi càng quyết tâm hơn để mai này có gì xảy ra, tôi là chỗ dựa cho mẹ và em tôi. Lại một lần nữa một câu chuyện cho lòng quyết tâm vượt qua sự vấp đá của cuộc sống ....

Nước...

Tôi là nước vì cuộc sống tôi như nước vậy… trào cuộn vực bờ nảy sóng thật nhiều ! Bố tôi mất. Tôi chịu nhiều đau khổ khi mẹ tôi tái giá. Mẹ không tin tôi nữa. Năm lớp 9 tôi thuê nhà trọ học gần trường. Tôi có gió làm bạn, tôi rất vui. Tôi đã cố gắng hơn khi tự mình sống giữa người lạ mà với tôi người lạ cũng như người nhà vì họ thật tốt... Tôi học cách linh hoạt trong tình huống và tin tưởng ngày mai nước sẽ cuốn trôi vất vả.

Cuộc sống của chúng tôi đôi khi giống nhiều người và nếu lời văn tôi không trau chuốt thì lỗi tại tôi vì tôi biết mình không viết tuyệt tác bởi còn nhiều thô ráp hơn trong mỗi ngòi bút tôi buông chữ... Chuyện gió nắng và nước là những người bạn của tôi. Tôi đã viết khi thật sự thấy mình đồng cảm. Tôi cũng hy vọng và tin tưởng như họ , tin tưởng ngày mai hạnh phúc hơn.

Tôi muốn nhắn những người bạn đang hạnh phúc rằng họ hơn chúng tôi nhiều vì thế càng nên làm đầy hạnh phúc hơn nữa...

alan
12-12-2006, 03:06 PM
mấy giờ rùi mà còn viết những chuyện như thế này , đúng là Trung cóc

Pisces
21-12-2006, 02:18 AM
Bài này giọng điệu văn vẻ quá :/, nên cho sang bên CLB Văn thơ. Move!