hacker
02-03-2006, 05:31 PM
Em cứ nghĩ thử xem, cũng chẳng thật khó khi tự mình xâu chuỗi 4 kí tự nhỏ mà có một người mình yêu quí luôn thì thầm gọi bên tai : Bông, Xù, Kiềng , Rich. Và từ đó anh đã kịp nhớ rằng khi em gọi Xù, anh đã kịp bế chú mèo trắng muốt lại cho em. Và chú cá vàng nhỏ đó anh vẫn ngắm khi vẽ, ngày tháng nào anh cũng nhớ ghi sau bức tranh nhỏ mình vẽ nhà em, đủ để biêt nó lớn thế nào ?
Em có biết tên con đường mà đến anh dù lớn tuổi hơn cũng chẳng biết nó .. tên gì. Nhưng anh thích gọi nó bằng cái tên H... T..., đơn giản vì con đưòng đó hai đứa đi mà chẳng ai ở đó biết có anh, có em. Mà em đã cho rằng con đường đó em thích.
Em cũng biết rằng anh quá bận không thể ngày ngày đưa em đi học nhưng cũng kịp để trong cặp lịch học của nhóc để mỗi khi rỗi anh có thể làm “xe ôm” cho em bất kì lúc nào.
Em có biết những lúc công việc lúc nào cũng đòi hỏi khuôn mặt nghiêm túc thì những câu chuyện vớ vẩn, không đầu cuối của em càng làm anh đỡ bao phần, và điều đó anh luôn muốn nói cảm ơn em nhưng chưa bao giờ anh có dịp ...
Anh cũng không thể nào vui lòng khi người mình yêu quí đang nặng trĩu nỗi sầu. Và lúc đó, quả thực anh chỉ muốn mang cho em những vì sao em khen đẹp, tặng em những chú đom đóm nhỏ em nắm hờ trong bàn tay bé xíu, thả thật nhiều thuyền mang những nỗi buồn của em đi xa,... Bởi vì tất cả chỉ vì anh muốn một điều duy nhất, đựơc nhìn thấy nụ cười xinh trên môi em lúc đó.
Anh cũng biết rằng send thật nhiều truyện đã từng làm cho bao kẻ vỡ bụng cũng không thấy được một tiếng cười của em nhưng anh chấp nhận đổi, đơn giản vì nó đã làm em vui hơn.Còn nỗi sợ hãi có làm em bớt đi phần nào ưu tư ? Nhưng anh sợ nó nhiều quá sẽ mang em đi xa mất, một phút - chỉ một phút thôi. Và những bức ảnh một thời anh đỏ mặt vì bạn bè trêu, anh đã từng muốn xé bỏ, giờ càng quí chúng hơn biết chừng nào, chỉ vì nó đã làm em tìm thấy sự thích thú trong đó.
Hãy để anh làm những điều đó, những điều mà chỉ có em mới có thể bắt anh làm, đơn giản vì tất cả những gì em thích cũng đều có thể làm anh thích .
Hãy để anh có thể cãi lại tất cả những đứa nào bảo phim HQ không hay, hay uống nươc cam như dở hơi ấy.Vì anh biết em không thích nghe thế.
Hãy để anh vòng thêm một đoạn đường LQD trươc khi ra đến đoạn MK nhà em , vì anh vốn thích đi đường vòng. Chẳng vì cái gì hết.
Hãy để anh buổi sáng đi cùng một cô bé vì một ngày như thế lúc nào cũng luôn tràn ngập ý nghĩa.
Hãy để anh nghe thấy một vài tiếng nói trong đêm của một đứa bé nhõng nhẽo đòi anh kể chuyện, vì ngay sau lúc đó cả hai đều có thể ngủ với một nụ cười trên môi.
Hãy để một ngày trời mưa rất to, với sở thích đi chơi trời mưa của mình, anh có thể nói với em trong tiếng mưa rằng ... anh yêu em.
Hãy để thế ...
Em có biết tên con đường mà đến anh dù lớn tuổi hơn cũng chẳng biết nó .. tên gì. Nhưng anh thích gọi nó bằng cái tên H... T..., đơn giản vì con đưòng đó hai đứa đi mà chẳng ai ở đó biết có anh, có em. Mà em đã cho rằng con đường đó em thích.
Em cũng biết rằng anh quá bận không thể ngày ngày đưa em đi học nhưng cũng kịp để trong cặp lịch học của nhóc để mỗi khi rỗi anh có thể làm “xe ôm” cho em bất kì lúc nào.
Em có biết những lúc công việc lúc nào cũng đòi hỏi khuôn mặt nghiêm túc thì những câu chuyện vớ vẩn, không đầu cuối của em càng làm anh đỡ bao phần, và điều đó anh luôn muốn nói cảm ơn em nhưng chưa bao giờ anh có dịp ...
Anh cũng không thể nào vui lòng khi người mình yêu quí đang nặng trĩu nỗi sầu. Và lúc đó, quả thực anh chỉ muốn mang cho em những vì sao em khen đẹp, tặng em những chú đom đóm nhỏ em nắm hờ trong bàn tay bé xíu, thả thật nhiều thuyền mang những nỗi buồn của em đi xa,... Bởi vì tất cả chỉ vì anh muốn một điều duy nhất, đựơc nhìn thấy nụ cười xinh trên môi em lúc đó.
Anh cũng biết rằng send thật nhiều truyện đã từng làm cho bao kẻ vỡ bụng cũng không thấy được một tiếng cười của em nhưng anh chấp nhận đổi, đơn giản vì nó đã làm em vui hơn.Còn nỗi sợ hãi có làm em bớt đi phần nào ưu tư ? Nhưng anh sợ nó nhiều quá sẽ mang em đi xa mất, một phút - chỉ một phút thôi. Và những bức ảnh một thời anh đỏ mặt vì bạn bè trêu, anh đã từng muốn xé bỏ, giờ càng quí chúng hơn biết chừng nào, chỉ vì nó đã làm em tìm thấy sự thích thú trong đó.
Hãy để anh làm những điều đó, những điều mà chỉ có em mới có thể bắt anh làm, đơn giản vì tất cả những gì em thích cũng đều có thể làm anh thích .
Hãy để anh có thể cãi lại tất cả những đứa nào bảo phim HQ không hay, hay uống nươc cam như dở hơi ấy.Vì anh biết em không thích nghe thế.
Hãy để anh vòng thêm một đoạn đường LQD trươc khi ra đến đoạn MK nhà em , vì anh vốn thích đi đường vòng. Chẳng vì cái gì hết.
Hãy để anh buổi sáng đi cùng một cô bé vì một ngày như thế lúc nào cũng luôn tràn ngập ý nghĩa.
Hãy để anh nghe thấy một vài tiếng nói trong đêm của một đứa bé nhõng nhẽo đòi anh kể chuyện, vì ngay sau lúc đó cả hai đều có thể ngủ với một nụ cười trên môi.
Hãy để một ngày trời mưa rất to, với sở thích đi chơi trời mưa của mình, anh có thể nói với em trong tiếng mưa rằng ... anh yêu em.
Hãy để thế ...