PDA

View Full Version : 40.000 đồng và một đời con gái !!!



HoangHiep12C6
13-04-2007, 12:58 PM
“… Lòng vòng trên đường một lúc, anh đưa em vào quán cà phê, chuyện trò, tâm sự, khoảng cách giữa hai chúng em đã được rút ngắn. Khi đã thấy em rất thoải mái, anh rủ em đến chỗ bạn của anh ấy chơi. Em đồng ý và ngoan ngoãn ngồi sau xe anh…”

http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/trangth/thang1-2007/con-gai-080107.jpg


Trước khi vào lớp 10, em không quan tâm tới internet. Em biết mình phải tập trung học hành. Nhưng khi đã thành công trong lần thi chuyển cấp, em đỗ vào một trường công lập uy tín của Hà Nội và thấy phải tự thưởng cho bản thân.



Em được bạn lập nick chat lần đầu khi nhập trường mới. Bước vào thế giới ảo với những ngạc nhiên và hào hứng, em mê mải, ngồi bên máy tính và chat. Em thích thú khi nói chuyện được với nhiều bạn bè.



Thời gian đầu em chỉ ngồi 2 tiếng/ngày trong hàng net lúc chiều tan học về, nhưng càng chat, em càng có nhiều mối quan hệ, nhiều bạn “hợp gu”, danh sách nick cứ dài thêm.



Em nghiện chat từ lúc nào không hay, có ngày ngồi liền mạch từ chiều đến đêm khuya, em nói dối mẹ là đi học thêm. Số lần nói dối ấy không thể đếm hết được. Số giờ chát tăng mạnh và số tiền cũng tăng theo.



Kỳ thực em không có tiền, nhưng vẫn vào hàng net vì không thể dứt ra được. Lúc nào em cũng chỉ nghĩ đến hình “mặt cười” của Yahoo Messenger.



Em lên mạng nhiều là để hò hẹn và chuyện trò với một chàng trai. Em nhớ anh ấy cũng như nhớ net vậy. Em là khách quen của hàng net gần trường và cũng là một “con nợ”.



Mẹ bán hàng nước vỉa hè, tiền không dư giả gì, nên em không dám xin mẹ mà hơn nữa xin nhiều sẽ bị mẹ tra vấn. Em “vay nóng” bạn bè để trả nên các khoản vay cứ xoay vòng không lối ra, đã vay tiền của các bạn trả chủ cửa hàng, nhưng còn nợ 40 nghìn đồng nữa.



Khuôn mặt em vờ giả nai, xin lòng thương cảm nơi anh chủ quán, hẹn anh cho em chơi thêm, mai em sẽ gửi hết tiền. Anh ta không nói, chỉ một cái gật đầu nhẹ, em cũng thấy được, và bật máy chat.



Một nick name lạ cuncon_anhtimem nhảy vào chat với em. Người đó xưng là anh của một người bạn của em, muốn làm quen và chuyện trò cùng em. Em thấy không vấn đề và nói chuyện thoải mái.



Qua vài dòng chat với những thông tin cá nhân, em khá tin tưởng về “ông anh của bạn mình”. Anh hỏi em đang ở đâu, đi chơi cùng anh để tiện cho việc làm quen.



Em thú thật là đang mắc kẹt ở hàng net không có tiền trả, không đi được. Anh hào phóng: “Anh đến trả tiền cho em nhé, cho anh địa chỉ cụ thể nơi em ngồi?” Em ghi địa chỉ. 30 phút sau, anh đến, hỏi chủ hàng và trả tiền cho em, tổng cộng 40 nghìn đồng.



Lòng vòng trên đường một lúc, anh đưa em vào quán cà phê, chuyện trò, tâm sự, khoảng cách giữa hai chúng em đã được rút ngắn. Khi đã thấy em rất thoải mái, anh rủ em đến chỗ bạn của anh ấy chơi. Em đồng ý và ngoan ngoãn ngồi sau xe anh.



Dừng trước một nhà nghỉ, anh nói: “Vào đây em, đây là nhà bạn anh”. Em hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ chắc anh bạn của anh kinh doanh nhà nghỉ, nên vẫn theo anh vào, theo anh lên tầng hai. Em bị anh ta kéo vào phòng khi còn đang mải nghĩ. Rồi điều tồi tệ đã xảy ra.



Em nhớ tới mẹ, nhớ hàng nước, nhớ dáng người tần tảo chắt chiu từng đồng, em càng khóc nhiều hơn. Bước ra khỏi nhà nghỉ, chân em lảo đảo. Em cay đắng quá, chỉ vì 40.000 đồng em đã đánh mất đời con gái!

..................>:D >:D >:D >:D >:D We Are One :-c :-c :-c :-c :-c

aries_thl
13-04-2007, 01:47 PM
chẳng thể nói gì hơn, buồn quá, dại quá. :((

vitaminb12
13-04-2007, 03:39 PM
hix, sao đời nhìu thằng lại hay lợi dụng con gái thế nhẩy!

shevchenbe90
13-04-2007, 04:04 PM
Câu chuyện kể thật đơn giản nhưng mà, có đứa mê chat hơn em mê game online thì đúng là hỏng thật rồi.

aries_thl
13-04-2007, 04:27 PM
con bé đó cũng hâm quá, ham gì mà khủng khiếp thế. Mẹ thì còng lưng làm việc, con thì bỏ học đi chat_ bất hiếu.

HoangHiep12C6
13-04-2007, 05:40 PM
Biết sao được hả chị . Đời phải có người này người nọ chứ . Đâu có ai hoàn hảo được đâu . Nên các chị em con gái hãy cẩn thận nhá . Đừng có mà dại dột như " em " ở trên nhá .

HoangHiep12C6
01-08-2007, 01:17 AM
TP - Cơn bão biển đã cuốn trôi ba mẹ tôi trong chớp mắt vào một buổi chiều kinh hoàng. Còn lại mình tôi và đứa em gái 8 tuổi bơ vơ trong căn nhà nhỏ ở Đồ Sơn.


Tôi muốn được tiếp tục học và thi vào đại học, nhưng trước hoàn cảnh này tôi không còn con đường nào khác khi nuốt nước mắt gửi đứa em gái bé bỏng cho một người hàng xóm trông hộ.

Sau bao ngày long đong nơi thành thị kiếm việc, tôi cũng tìm được một công việc tạm thời, làm phục vụ bàn cho một quán cà phê trên một con phố lớn ở Hải Phòng.

Quán cà phê luôn có nhiều người giàu có qua lại. Cứ mỗi lần nhìn họ, cuộc sống giàu sang càng khiến tôi khao khát hơn. Tôi ước mình được như họ, tôi và em tôi sẽ bớt khổ hơn nhiều.

Rồi một buổi tối, một trong số những người khách giàu có ấy làm quen với tôi. Anh ta trông lịch lãm với đôi giày đen bóng loáng và mái tóc vuốt keo cẩn thận. Sau khi trò chuyện và thanh toán tiền, anh ta bo cho tôi một số tiền lớn khiến tôi sững sờ. Số tiền ấy có lẽ tôi phải quần quật nửa tháng trời mới được.

Một tuần liền anh ta đến quán và số tiền bo cho tôi ngày càng nhiều. Tôi băn khoăn, ngại ngùng trước số tiền ấy nhưng với hoàn cảnh lúc đó tôi cần nó biết bao. Tôi quen dần với sự hào phóng của anh ta và thèm khát có một người yêu như thế. Rồi một hôm, anh ta ngỏ lời yêu tôi. Lúc đó tôi hạnh phúc vô cùng, ngỡ mình như “chuột sa chĩnh gạo”.

Anh ta thuê cho tôi một căn nhà riêng không phải ở chung với những người trong xóm trọ chật chội trước đây nữa. Tôi có tiền và gửi cho em gái ở nhà nhiều thứ, những thứ mà từ trước đến giờ em tôi chưa từng có.

Tất cả số tiền đều do anh ta hào phóng cho tôi. Cũng từ ngày ấy, tôi đã trao cho anh ta tất cả, bất cứ khi nào anh ta cần. Mọi chuyện rồi cũng xảy ra. Tôi có thai và báo cho anh ta biết. Tưởng như anh ta sẽ vui mừng và cùng tôi tổ chức đám cưới.

Nhưng đáp lại sự mong chờ ấy, anh ta lạnh lùng và bắt tôi đi phá thai.Tôi không đồng ý và anh ta bỏ đi không liên lạc gì với tôi nữa. Vậy mà tôi vẫn nhu mì, mù quáng tưởng anh lo cho tôi còn quá trẻ nên hoãn lại một thời gian nữa.

Tôi đã để cái thai và chờ anh trở về. Nhưng gần một tháng trôi qua, tôi không thể liên lạc được với anh. Lúc ấy tôi nghĩ tới em gái ở nhà. Nó sẽ nghĩ gì khi chị nó lầm lỗi thế này. Tôi cắn răng vào một cơ sở y tế tư nhân giải quyết.

Đau buồn, giận dữ và có chút thù hận anh ta, tôi ném mình vào bóng tối và chỉ muốn làm gì đó để quên đi nỗi xót xa cay đắng mà bản thân mình đã dại dột mắc phải. Tôi tìm đến men rượu để giải sầu. Trong một lần say khướt tôi được một gã thanh niên cùng xóm trọ trước đây đưa về. Rồi tôi không biết gì nữa. Khi tỉnh dậy tôi sửng sốt khi biết mình lại đánh mất mình một lần nữa.

Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đấy. Sau lần say rượu ấy, tôi lại có thai. Không còn cách nào khác tôi lại một lần lén lút đi phá thai. Nhưng sau lần phá thai này tôi đã nhận ra mình vĩnh viễn không thể có con được nữa vì đã bị nhiễm trùng tử cung.

Không bản lĩnh, không mạnh mẽ, không kìm nén được trước sự cám dỗ của đồng tiền, không biết đứng dậy sau sai lầm để tiếp tục mắc một sai lầm khác đã khiến tôi mất đi đời con gái của mình và cả hạnh phúc phía trước của một người phụ nữ. Mà đáng lẽ ra tôi phải nhìn thấy hậu quả từ trước.

Mong sao ai đó đừng sai lầm như tôi để hạnh phúc, tương lai phía trước sẽ luôn bên mình.

Hà Hải
(Ghi theo lời kể của Vũ Thị M- Đồ Sơn - Hải Phòng)

coadai1912
01-08-2007, 12:38 PM
cuộc sống , ! ôi chao cuộc sống , chẳng biết nói gì , phải chăng có ai đó đang thương hại mình , cũng như mình đang thương hại họ , ko ta ghét sự thương hại , ta căm thù sự thương hại , có ai hiểu cho cuộc sống của những cô gái nhwu thế nhỉ , rồi họ sẽ đi về đâu , mong rằng tất cả mọi người hãy sống thật sáng suốt , đừng rơi vào cạm bẫy nhwu họ từng mắc phải , bản thân tôii , phải chăng cũng chẳng có gì tốt đẹp để nói , những vẫn mong cho số phận của họ được tốt đẹp hơn

letienquana12
01-08-2007, 04:51 PM
thik nhỉ:D>,sao mà chỉ có 40 000 việt nam đồng thôi à<:-Pmà kon gái bây giờ ngày càng khôn ra,khó mà bị lừa lắm:D

HoangHiep12C6
02-08-2007, 12:26 AM
Biết sao được , cuộc sống mà . Đành chấp nhận chứ sao , nhiều lúc đọc lại thấy buồn thay cho họ :(

thang_bom
02-08-2007, 08:23 AM
Oài oài!!!!!!!
làm sao mà hoanghiep...có thể nghĩ ra dc cái chủ đề hay thế này,đây là vấn đề mà tất cả chị em phụ nữ đều quan tâm!!!!!!!!!!

sám_hối
14-08-2007, 01:38 PM
ngu thì chết bệnh tật ji đâu.nhà nghèo mà còn ham chat thì người đi thay của là đúng rồi.các ông đừng có ở đấy mà giở trò mèo khóc chuột trong khi trong lòng các ông đang chửi nó như j ý.nhìn lại thực tại của cuộc sống đi,cs ko phải lúc nào cũng mủi lòng như thế được.

HoangHiep12C6
17-08-2007, 12:48 PM
Chẳng ai mủi lòng cả , nhiều chuyện mình đọc cảm thấy cũng hơi buồn thật ...
TP - Ngọc, cái tên đẹp như vẻ đẹp bên ngoài của cô. Trắng trẻo, xinh xắn và là sinh viên của một trường ĐH danh tiếng tại Hà Nội, xung quanh Ngọc luôn có nhiều “vệ tinh”. Trong số ấy, cô đã chọn Hùng - người học cùng lớp Ngọc, to cao, đẹp trai...
Hai người luôn quấn lấy nhau, trên lớp, ở nhà trọ, trên thư viện... gần như nơi nào có Ngọc là có Hùng. Chỉ vài tháng sau khi yêu hai người đã quyết định sống thử với nhau tại một căn nhà trọ cấp bốn ngoại thành. Nhà trọ này chỉ có một mình ông chủ nhà và đôi tình nhân nên cũng chẳng sợ va chạm với ai. Cuộc sống của họ hằng ngày êm đềm trôi qua.

Thế nhưng, chỉ vài tháng sau, cái “chân chất” của Ngọc đã đổi thay. Đến lớp với tóc ép, môi son, quần áo hàng hiệu và điện thoại di động đời mới. Hùng cũng không kém, đầu tóc lúc nào cũng bóng mượt. Vốn đã đẹp mã, nay hai người lại “thay da đổi thịt” thì lại càng lộng lẫy hơn.

Lý do đổi đời của hai người là Hùng trúng số “đỏ đen”. Vốn cũng chẳng ham lô đề gì, nhưng sau một vài lần bạn bè rủ rê, lại thường gặp may nên Hùng mê muội luôn. Thế là từ chục điểm lô mỗi ngày, Hùng đã tăng lên gấp đôi, gấp ba. Tiền tiêu rủng rỉnh lại nhàn nhã. Hùng trở thành “con nghiện” lô đề.

Nhưng có ai đỏ mãi đâu khi dân gian vẫn còn truyền câu: “Chơi đề ra đê mà ở”. Sau một “dây” đen đủi Hùng càng sa vào nợ nần, túng quẫn. Ngọc ra sức can ngăn nhưng không thành. Bỏ ngoài tai lời can ngăn của người yêu, Hùng lao vào cuộc thắng thua lô đề như thiêu thân. Và rồi tiền, điện thoại đời mới… tất cả đội nón ra đi khỏi căn nhà “sống thử” ấy.

Năm triệu, mười triệu, rồi hai mươi triệu đồng, cuốn sổ ghi nợ của ông chủ nhà ngày càng dày thêm với “lãi mẹ đẻ lãi con”. Cảnh sinh viên, lại đang gặp phải “dây đen” nên dần dần Hùng và Ngọc không còn cơ hội trả nợ. Chán nản Hùng lao vào rượu chè đàn đúm.

Thấy Hùng và Ngọc lâm vào hoàn cảnh khốn cùng ông chủ nhà cũng không nỡ đòi nợ. Có điều mỗi khi nhìn thấy Ngọc, cô gái trẻ đang phơi phới thanh xuân của ông chủ lại sôi lên. Ông ao ước một lần “nếm” cái trẻ trung của Ngọc cho thỏa, số nợ kia cũng chả đáng gì.

Thế là mỗi lần Hùng đi vắng, ông chủ nhà lại xuống phòng Ngọc nhắc khéo cái món nợ kia. Một lần thấy Ngọc ở tư thế hở hang do mặc áo hai dây và váy ngắn, không kìm chế được ông chủ nhà bèn bày tỏ: “Thôi cháu cứ cho chú rồi chú trừ nợ dần cho...”.

Tuy ngượng chín mặt với lời đề nghị bóng gió của ông chủ nhà, nhưng suy nghĩ lại, mình cũng chẳng còn trong trắng, mà số nợ cứ tăng lên sau mỗi “buổi bình minh”, mà cũng không thể để cho người yêu bê tha mãi như thế, một lần cũng chẳng sao, mà Hùng đâu có biết...

Suy nghĩ thế, hôm sau khi Hùng đi vắng như mọi ngày. Ngọc đã đồng ý trả nợ ông chủ nhà. Thế là hai người cùng nhau “hợp đồng trả nợ” trên giường. Sự thoả mãn tỏ rõ trên khuôn mặt ông chủ nhà. Cứ như thế được vài lần, số nợ của Hùng và Ngọc cũng chẳng còn là bao với sự phóng khoáng của ông chủ nhà.

Nhưng Ngọc đâm ra lại khoái cái sự “trả nợ” này, không được “trả nợ” là cô lại thấy thiếu thiếu như người nghiện thuốc. Nên mỗi lần Hùng đi vắng là Ngọc lại chủ động đi “trả nợ” cho ông chủ nhà.

Thấy đã lâu mà không thấy ông chủ đòi nợ, số nợ cũng ít đi. Sinh nghi, Hùng bắt đầu thấy người yêu có những biểu hiện khác lạ so với những ngày trước. Hùng quyết định tìm hiểu rõ nguyên nhân. Mấy hôm sau, Hùng rời nhà trọ như mọi khi, nhưng chỉ nửa tiếng sau anh quay lại. Đạp tung cánh cửa, Hùng thấy Ngpcj vẫn đang trong tư thế “trả nợ”.

Hùng đã khóc, giọt nước mắt của người đàn ông lần đầu tiên là giọt nước mắt cay đắng tột cùng. Họ đã không còn nợ, nhưng họ mãi không thể trả nợ được tình yêu của mình. Không biết rồi đây tương lai tình yêu của hai người sẽ ra sao?

Trần Xuân Trực
K7, Thụy Điền, Tân Lập, Lập Thạch, Vĩnh Phúc

sám_hối
18-08-2007, 04:20 PM
Chẳng ai mủi lòng cả , nhiều chuyện mình đọc cảm thấy cũng hơi buồn thật ...
TP - Ngọc, cái tên đẹp như vẻ đẹp bên ngoài của cô. Trắng trẻo, xinh xắn và là sinh viên của một trường ĐH danh tiếng tại Hà Nội, xung quanh Ngọc luôn có nhiều “vệ tinh”. Trong số ấy, cô đã chọn Hùng - người học cùng lớp Ngọc, to cao, đẹp trai...
Hai người luôn quấn lấy nhau, trên lớp, ở nhà trọ, trên thư viện... gần như nơi nào có Ngọc là có Hùng. Chỉ vài tháng sau khi yêu hai người đã quyết định sống thử với nhau tại một căn nhà trọ cấp bốn ngoại thành. Nhà trọ này chỉ có một mình ông chủ nhà và đôi tình nhân nên cũng chẳng sợ va chạm với ai. Cuộc sống của họ hằng ngày êm đềm trôi qua.

Thế nhưng, chỉ vài tháng sau, cái “chân chất” của Ngọc đã đổi thay. Đến lớp với tóc ép, môi son, quần áo hàng hiệu và điện thoại di động đời mới. Hùng cũng không kém, đầu tóc lúc nào cũng bóng mượt. Vốn đã đẹp mã, nay hai người lại “thay da đổi thịt” thì lại càng lộng lẫy hơn.

Lý do đổi đời của hai người là Hùng trúng số “đỏ đen”. Vốn cũng chẳng ham lô đề gì, nhưng sau một vài lần bạn bè rủ rê, lại thường gặp may nên Hùng mê muội luôn. Thế là từ chục điểm lô mỗi ngày, Hùng đã tăng lên gấp đôi, gấp ba. Tiền tiêu rủng rỉnh lại nhàn nhã. Hùng trở thành “con nghiện” lô đề.

Nhưng có ai đỏ mãi đâu khi dân gian vẫn còn truyền câu: “Chơi đề ra đê mà ở”. Sau một “dây” đen đủi Hùng càng sa vào nợ nần, túng quẫn. Ngọc ra sức can ngăn nhưng không thành. Bỏ ngoài tai lời can ngăn của người yêu, Hùng lao vào cuộc thắng thua lô đề như thiêu thân. Và rồi tiền, điện thoại đời mới… tất cả đội nón ra đi khỏi căn nhà “sống thử” ấy.

Năm triệu, mười triệu, rồi hai mươi triệu đồng, cuốn sổ ghi nợ của ông chủ nhà ngày càng dày thêm với “lãi mẹ đẻ lãi con”. Cảnh sinh viên, lại đang gặp phải “dây đen” nên dần dần Hùng và Ngọc không còn cơ hội trả nợ. Chán nản Hùng lao vào rượu chè đàn đúm.

Thấy Hùng và Ngọc lâm vào hoàn cảnh khốn cùng ông chủ nhà cũng không nỡ đòi nợ. Có điều mỗi khi nhìn thấy Ngọc, cô gái trẻ đang phơi phới thanh xuân của ông chủ lại sôi lên. Ông ao ước một lần “nếm” cái trẻ trung của Ngọc cho thỏa, số nợ kia cũng chả đáng gì.

Thế là mỗi lần Hùng đi vắng, ông chủ nhà lại xuống phòng Ngọc nhắc khéo cái món nợ kia. Một lần thấy Ngọc ở tư thế hở hang do mặc áo hai dây và váy ngắn, không kìm chế được ông chủ nhà bèn bày tỏ: “Thôi cháu cứ cho chú rồi chú trừ nợ dần cho...”.

Tuy ngượng chín mặt với lời đề nghị bóng gió của ông chủ nhà, nhưng suy nghĩ lại, mình cũng chẳng còn trong trắng, mà số nợ cứ tăng lên sau mỗi “buổi bình minh”, mà cũng không thể để cho người yêu bê tha mãi như thế, một lần cũng chẳng sao, mà Hùng đâu có biết...

Suy nghĩ thế, hôm sau khi Hùng đi vắng như mọi ngày. Ngọc đã đồng ý trả nợ ông chủ nhà. Thế là hai người cùng nhau “hợp đồng trả nợ” trên giường. Sự thoả mãn tỏ rõ trên khuôn mặt ông chủ nhà. Cứ như thế được vài lần, số nợ của Hùng và Ngọc cũng chẳng còn là bao với sự phóng khoáng của ông chủ nhà.

Nhưng Ngọc đâm ra lại khoái cái sự “trả nợ” này, không được “trả nợ” là cô lại thấy thiếu thiếu như người nghiện thuốc. Nên mỗi lần Hùng đi vắng là Ngọc lại chủ động đi “trả nợ” cho ông chủ nhà.

Thấy đã lâu mà không thấy ông chủ đòi nợ, số nợ cũng ít đi. Sinh nghi, Hùng bắt đầu thấy người yêu có những biểu hiện khác lạ so với những ngày trước. Hùng quyết định tìm hiểu rõ nguyên nhân. Mấy hôm sau, Hùng rời nhà trọ như mọi khi, nhưng chỉ nửa tiếng sau anh quay lại. Đạp tung cánh cửa, Hùng thấy Ngpcj vẫn đang trong tư thế “trả nợ”.

Hùng đã khóc, giọt nước mắt của người đàn ông lần đầu tiên là giọt nước mắt cay đắng tột cùng. Họ đã không còn nợ, nhưng họ mãi không thể trả nợ được tình yêu của mình. Không biết rồi đây tương lai tình yêu của hai người sẽ ra sao?

Trần Xuân Trực
K7, Thụy Điền, Tân Lập, Lập Thạch, Vĩnh Phúc

ko thể gọi là buồn được mà xh phải loại bỏ những đứa như trên.chú chưa trải đời nhiều nên đọc thấy thương cảm chứ xã hội nó ko như thế đâu.những câu chuyện này toàn do văn của mấy ông nhà báo cùi vớ vẩn viết lên.anh thì chẳng bao giờ thèm đọc những câu chuyện như thế này.

HoangHiep12C6
18-08-2007, 11:41 PM
Bác hay , nhà văn nói láo , nhà báo nói phét . Thì gió chiều nào mình xoay chiều đó . Bọn nó mủi lòng mình cũng mủi lòng cho nó đồng bộ :D
------------------------------------------
Lá thư tình oan nghiệt

TP - Trong cuộc sống có những trò đùa dẫn tới hậu quả vô cùng tai hại. Các em không ý thức được rằng mình đang làm tổn thương lòng tự trọng của ai đó. Đừng nghĩ đơn giản rằng mình chỉ đùa vui.

Nụ cười của các em biết đâu sẽ là nước mắt của ai đó và hậu quả chính là chủ nhân trò đùa phải gánh chịu. Câu chuyện tôi kể ra đây là sự thật mà Mai (bạn thân của em gái tôi) đang phải chịu với một thương tổn rất nặng nề.

Mai là cô bé xinh đẹp. Ở tuổi 17 vẻ đẹp em rạng rỡ và làm say mê nhiều chàng trai. Nhưng em nhận lời tỏ tình của bất kỳ ai. Có lần em mang lá thư tỏ tình của một cậu bạn học trên một lớp ra đọc cho cả lớp cùng nghe.

Lời lẽ trong lá thư ấy ngô nghê, vụng về… đã gây cười ngả nghiêng cho cả đám con gái lớp Mai. Chuyện tưởng chỉ có thế.

Một thời gian sau, Mai quen cô bạn tên Thanh, ở lớp học thêm tiếng Anh. Thanh bình thường như bao học sinh khác nhưng ánh mắt đôi khi ánh lên vẻ gì đó gian xảo. Thanh ăn nói ngọt ngào và nhiệt tình với mọi chuyện của Mai. Cô bé Mai dần dần nghe theo lời Thanh trong rất nhiều việc.

Vào một ngày, Thanh rủ Mai đi sinh nhật anh trai mình ở nhà hàng. Tiệc sinh nhật diễn ra bình thường, nhưng sau đó cả bọn kéo nhau đi hát karaoke. Khi hát karaoke, Mai thấy một gương mặt quen quen ngồi ở góc tối trong phòng.

Nhưng trong không khí ấy, Mai không thật quan tâm đến việc phải nhận mặt người con trai ấy chính xác là ai. Mai bị mọi người mà nhất là Thanh ép uống bia tới say mèm.

Tỉnh dậy, dù đầu óc quay cuồng, Mai vẫn nhận ra mình nằm trong căn phòng xa lạ, quần áo bị vứt bừa bãi dưới giường. Đặc biệt, cơ thể mỏi nhừ, đau nhức rất lạ. Trong chốc lát, Mai nhận ra mình đã bị ép quan hệ trong lúc say, không kiểm soát được mình.

Mai tìm gặp Thanh sau cái đêm hôm ấy. Gặp nhau vẻ mặt Thanh đanh lại và thản nhiên nói rằng, hội ăn chơi của Thanh lúc nào cũng kết thúc bằng trò vui: mỗi người tìm cho mình một bạn tình. Mai tự nguyện tham gia cuộc chơi thì tự mình phải chịu hậu quả xảy ra.

Rồi Thanh cười khẩy nói tiếp, người mà Mai đọc lá thư tình làm trò đùa trước lớp chính là bạn tình của Mai tối hôm ấy đấy. Mai phải trả giá cho cái kiểu kiêu căng, coi thường người khác, coi thường tình cảm chân thành của người khác. “Trả giá cho bài học này bằng cái đêm hôm ấy, cũng đáng Mai ạ” – Thanh lạnh lùng nói.

Cô bé tội nghiệp đã hoảng loạn một thời gian dài khi nhận ra mình là nạn nhân trong một âm mưu trả thù. Em gái tôi âm thầm đưa Mai đi kiểm tra. May sao, lần ấy Mai không có thai cũng không mắc bệnh gì.

Chuyện đã xảy ra hai năm. Hiện giờ Mai đã đi du học. Đây là bài học mà các em gái cần phải ghi nhớ để đừng biến mình thành nạn nhân của những hành động bột phát, những trò đùa mà các em không hình dung ra hậu quả của nó.

Câu chuyện nhỏ này, hy vọng sẽ giúp các em cẩn thận hơn trong cuộc sống của mình. Mong chuyện tương tự sẽ không bao giờ xảy ra.

Thu Hằng

leducviet
30-09-2007, 08:42 AM
......dại quá..... 40.000 ma cũng.****....ít nhất cưng phải 41.000 moi **** chúa đúng là dại

thangngoctrennet
30-09-2007, 07:55 PM
Tôi thấy con gái bây giờ quá dễ dãi trong chuyện tình cảm và quan hệ với những người khác giới, dù rằng là mới quen. Vì thế nhiều chị em đã đánh mất đi những cái quý giá nhất của mình. Nhưng cũng một phần là ngày nay đội quân họ Sở càng ngày càng hùng mạnh và chúng có mặt ở khắp mọi nơi. Mong sao chị em phải thật bản lĩnh, tĩnh táo và khôn khéo để không bao giờ phải nói 2 chữ "giá như ...".

1stPrO
05-10-2007, 04:54 PM
40.000 đồng mà được 1 đứa con gái à , lacoste thì ko nói làm gì chứ nếu xinh mấy lít anh cũng liều mình chứ nói gì 40.000 :whistle:

xumi
08-10-2007, 02:32 PM
huhu lâu lâu mới lên 4rum, cả hai câu chuyện đều buồn thảm quá, chẳng thể trách ai cả chỉ biết rằng 1 cái dại khiến cuộc đời con người bị xô đẩy theo 1 hướng khác....tồi tệ hơn.:can'tbe:

LuVBeO
28-10-2007, 12:39 PM
anh này spam giỏi nờ .... toàn đưa chuyện đâu đâu :D

HoangHiep12C6
31-10-2007, 12:17 PM
Mấy cái chuyện này anh Post từ lâu lắm rồi ý , thế mà giờ còn Reply :d

magaden_c8
05-04-2008, 09:13 AM
......dại quá..... 40.000 ma cũng.****....ít nhất cưng phải 41.000 moi **** chúa đúng là dại
ha ha , chết cười , anh nhầm rùi , 41 ngàn 500 việt nam đồng thì đúng hơn , ha ha ha

40.000 đồng mà được 1 đứa con gái à , lacoste thì ko nói làm gì chứ nếu xinh mấy lít anh cũng liều mình chứ nói gì 40.000 :whistle:

:picknose: như thật , cẩn thận hối 1 đời ng` , ha ha

kẻ xấu
12-08-2008, 03:58 PM
hu hu ! Chuyện có thật ko thế ? hihi

kimi
22-04-2009, 10:29 PM
40.000 đồng???? Tiếc cho số phận 1 con người.........:cool::cool::cool:

tuncung
27-04-2009, 06:52 PM
Em ý chê 40k là cái giá quá rẻ trong cái thời kì lạm phát này ;))

bakit_b1
27-04-2009, 06:58 PM
thời đại này mà còn có người bị lừa kiểu đấy nữa 8-|

hai_boss
28-04-2009, 11:45 PM
Hờ cái chuyện này đọc như hài ấy nhỉ. Chép ở tiếu lâm ra à. Nếu không thì e gái trong câu chuyện phải thích thì mới có chuyện đấy chứ, ha3:heheh::heheh::heheh:

Ulrich
23-05-2009, 02:15 PM
Oài oài!!!!!!!
làm sao mà hoanghiep...có thể nghĩ ra dc cái chủ đề hay thế này,đây là vấn đề mà tất cả chị em phụ nữ đều quan tâm!!!!!!!!!!

Nếu không nhầm thì hoanghiep... đọc ở đâu thấy hay rùi bịa thêm ra chứ làm quoái gì tự nghĩ ra được,chuyện này đã từng xảy ra ở Trung Quốc chỉ khác mỗi số tiền cô gái phải nợ tính ra VND chỉ có ~23.000 thôi.Cố mà động não nghĩ chuyện khác đi,đừng có dựa vào sườn bài của người khác nữa nhạt lắm..:picknose::picknose::picknose::picknose:

meoluoi792001
05-07-2009, 05:25 PM
Trời ơi sao lại thế ngốc quá cơ. Khổ thân em em sẽ bị ám ảnh cả đời về việc này đó mình có một đưa em tương tự như vậy. Chúc em sớm bình phục

anhvu
05-07-2009, 07:02 PM
ko ai muốn thế cả nhưng hoàn cảnh đưa đẩy thôi. nói chung bạn gái đó lần đầu thế thôi ,chứ ở hp ma` nó la nó hét ông kia đi tù chổng mông muỗi đốt ko đc gãi ngay ấy chứ :loser:
kiểu gì ma` nhà nghỉ chẳng đóng cửa phạt ít nhất 50tr niêm phong cửa hàng 1 năm cái tội tiếp tay cho giặc hãm hiếp trẻ dưới 18t ... cái tội đấy mà vào tù ko nói mọi ng cũng biết nó dã man thế nào !
nói chung kinh nghiệm vẫn là kinh nghiệm ! các chị em vẫn cẩn thận là hơn

***thuong_meo***
15-07-2009, 02:46 PM
ngu thì chết thôi.e đọc e chẳng thấy thương mấy
thời buổi bi h mà còn nhẹ dạ cả tin như thế,ko sớm thì muộn cũng có đứa lợi dụng
hix

mailinh_b11
16-07-2009, 12:58 AM
k trách ai, 1 phần vì cái xã hội này, 1 phần vì con người không giữ được mình

lucy..haji..b12
16-07-2009, 09:03 PM
khiếp.chuyện j` ma` lạ thế.Thật không thể tin nổi:hmm: nhưng mờ...ngu thì chít thui.
Chẳng thấy tội nghiệp j`.bản tính đã thế thì không phải lần này thì cũng có lần khác thui.:sigh:sớm hay muộn j` mà chẳng thế.:duno:

Micyarak.A5
16-07-2009, 10:13 PM
Thấy thương vì cô bé còn biết nghĩ tới mẹ và sai lầm của mình.

kayachi
18-08-2009, 04:01 PM
Cái chuyện cứu net là nhiều lắm nhan nhản trên mạng...ngày nào chả có 1 hay 2 em tự thú để xin tha cho lỗi lầm và nghe cảm thông.
Cái em này mới bị có 1 anh chứ nhiều em bị 1 lúc nhiều anh nữa cơ...nếu đã đi chat nhiều sao tụi nó không biết đến cứu net..sao ngu dại thế....nói những lời thế này ê mặt nhục nhã mà vẫn cứ nói cốt để nghe người ta chia sẻ sao?????
Mà không khéo cái lúc nó ngồi viết những dòng tâm sự này thì nó lại đang ngồi ở quán net nào đấy và lại thiếu vài k cũng nên ý chứ...:heheh:...thông cảm qúa đi mất...
Cả đời con gái để tuột mất chỉ vì 40k còn chưa nổi 50k để được nửa cái 100...:yawn:
Hạnh phúc cả đời khi được làm mẹ thì lại để trôi đi khi qua tay 2 thằng đã bị lừa 1 lần lại để dính lần 2 thì thật là...:hot:
Nói chung là 2 bạn ấy dại hơn cả Thị mầu...Thị mầu nó khôn còn biết đổ cho thằng khác nhưng 2 bạn này chỉ biết dấm dúi mà khóc 1 mình.

meovang254
01-11-2012, 03:47 PM
Đọc cái này mà không nói nên lời. Thằng con trai khốn nạn.

lunix8x
05-11-2012, 11:05 PM
phải trách cái bọn con gái dễ dãi quá

ngheanonline
28-02-2013, 02:58 PM
Trớ trêu và hài hước

itvmore
02-03-2013, 03:13 PM
cuộc sống là vậy, không biết bảo vệ mình thì tại mình thôi, dù sao đó cũng là kinh nghiệm cho nhiều người thấy đó làm gương.

- - Gộp nội dung bài viết - -

cuộc sống là vậy, không biết bảo vệ mình thì tại mình thôi, dù sao đó cũng là kinh nghiệm cho nhiều người thấy đó làm gương.

giaydathat.com
02-03-2013, 05:26 PM
đúng là con gái mới lớn quá nhiều cạm bẫy!

- - Gộp nội dung bài viết - -

đúng là con gái mới lớn quá nhiều cạm bẫy!

- - Gộp nội dung bài viết - -

đúng là con gái mới lớn quá nhiều cạm bẫy!

MatBuon9x
08-03-2013, 01:43 AM
Quá là cay đắng, buồn cho một thế hệ :(