PDA

View Full Version : stress?



coadai1912
06-07-2007, 11:30 AM
Thật đơn giản nếu mỗi sáng trở dậy, bạn vươn mình khoan khoái, nghĩ tới một ngày dài đầy những sự kiện may mắn và vui vẻ. Đó là khi bạn đang ở đỉnh hình sin của cảm xúc. Khi đó thật sự mọi chuyện rất đơn giản.


Nhưng mọi chuyện thì không thể lúc nào cũng đơn giản như thế!


Với bất cứ ai, dù là lãnh tụ lỗi lạc, sát thủ máu lạnh hay một người bình thường thì họ cũng có một thứ đồng hồ sinh học giống nhau, tức là cảm xúc, trí tuệ, thể chất… đi theo đường hình sin từ khi sinh ra cho đến khi mất đi. Mỗi người hàng tháng có 3 chu kỳ chính: chu kỳ Thể chất (23 ngày), chu kỳ Cảm xúc (28 ngày) và chu kỳ Trí tuệ (33 ngày). Tức là chúng ta có 11,5 ngày khỏe, 11,5 ngày yếu.14 ngày vui vẻ hoạt bát, 14 ngày buồn bã đờ đẫn, 16,5 ngày trí tuệ mẫn tiệp, 16,5 ngày ngớ ngẩn hehe. Các đường sin này hoạt động ổn định từ khi sinh ra đến khi mất đi, nên về lý thuyết chúng ta hoàn toàn có thể tính toán được tương đối chính xác chất lượng thể chất, cảm xúc, trí tuệ của mỗi người trong một thời điểm bất kỳ. Tất nhiên là các chu kỳ này đi theo đồ thị hình sin chứ không phải một phút về đỉnh cao, một phút về vực sâu, nên thường thường nhiều người không nhận ra. Và vì không nhận ra, nên nhiều người có xu hướng trầm trọng hóa vấn đề.


Mọi việc xảy ra đều có lý do. Nếu chúng ta biết lý do thì vấn đề cơ bản đã được giải quyết một nửa.


Nếu bạn cảm thấy buồn phiền, chán nản, thất vọng, cuộc đời đang xuống dốc, và mọi người thì quay lưng, v.v thì có thể là.. như thế thật hehe, nhưng rất nhiều trường hợp chỉ đơn giản là ngộ nhận, phóng đại trong những ngày đen tối của chu kỳ cảm xúc, thể chất hay trí tuệ. Những ngày đen tối đó mà chúng ta gặp nhiều cộng hưởng cảm xúc tiêu cực, rất có thể bi kịch sẽ xảy ra.


Tớ rất nhớ cái câu chuyện về stress một giáo sư giảng cho sinh viên. Đại ý là: nếu bạn cầm 1 cốc nước, sức nặng của cốc nước là bao nhiêu? Thông thường chúng ta dễ dàng ước đoán cốc nước cùng lắm độ 100-200g nên cầm cốc nước chả sao cả. Tuy nhiên vấn đề chỉ xảy ra khi chúng ta cầm cốc nước 1-2 giờ (------> mỏi tay) hay cả ngày (----> sái tay đi viện). Stress cũng thế! Nỗi buồn trong thời gian ngắn có khi lại lãng mạn và làm cuộc sống thi vị hơn. Nhưng cũng nỗi buồn ấy diễn ra quá lâu, và ngày càng được tô vẽ ảm đạm thì sớm muộn cũng dẫn tới kết cục bi đát.


Dĩ nhiên là cũng có những nỗi đau không gì bù đắp, những cơn stress dữ dội không thể ngăn cản. Nhưng tại sao lại để những nỗi buồn nhỏ bé và vô cớ dày vò chúng ta, trong khi nếu quản lý được những chuyện nhỏ như con thỏ ấy, cuộc sống sẽ dễ chịu hơn?


Để chống trả những cơn sáng nắng chiều mưa, tớ mạnh dạn đề xuất 4 bước chiến đấu với stress:


Bước 1: Nhận thức một cách khoa học về cảm xúc. Chúng ta cần biết chính xác lúc này chúng ta đang trong pha nào của chu kỳ? Tích cực hay tiêu cực?


Bước 2: Nhận thức lạnh lùng về vấn đề. Mọi vấn đề đều có thể viết ra giấy (bản thân vấn đề và nguyên nhân của nó) và nếu có thể trao đổi với những người mình tin tưởng. Nhiều khi vấn đề nhỏ hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.


Bước 3: Giải quyết vấn đề theo phương châm hợp lý và dứt điểm. Não chúng ta chỉ có một dung lượng GB thông tin nhất định, quá nhiều temporary files, junk files, cache files sẽ làm chậm hệ thống và suy giảm sức mạnh và sự minh mẫn. Hãy tỉnh táo và mạnh dạn dứt bỏ những thứ gây phiền hà cho cuộc sống.


Bước 4: Chấp nhận! Giải pháp tối ưu chỉ là một khái niệm trừu tượng. Chúng ta tận hưởng những điều tốt đẹp và chấp nhận những điều phiền toái ngoài ý muốn. Câu chuyện Tái Ông thất mã là một ví dụ rất hay.


Hôm nọ đi chơi gặp cái cầu vồng, tớ không biết cầu vồng thật ra có rực rỡ thế không? Có 7 sắc thật không? Về nhà tra sách thì hóa ra không phải, chỉ là là ánh sáng mặt trời khúc xạ, tán xạ qua những giọt mưa mà thành nhiều màu sắc. Bầu trời xanh thẳm lãng mạn kia cũng thế, thật ra nó cũng không phải xanh (vì nếu nhìn từ mặt trăng thì nó có màu đen). Và cuộc sống thì cũng vậy, nó có nhiều màu sắc không, hay nó không có màu sắc gì cả, hay chỉ có 2 màu trắng đen. Hihi tớ không biết. Nhưng tớ luôn muốn những người bạn tớ giữ được sự thăng bằng trong tâm hồn và sự tươi mới trong cảm xúc.


Chúc các bạn một tuần mới vui vẻ hạnh phúc

shevchenbe90
06-07-2007, 01:09 PM
hic,cả tháng nay em toàn thức đêm ngủ ngày, chưa biết cái bình minh nó thế nào nữa.

blue_horizon
06-07-2007, 05:32 PM
Em hôm qua cũng stress kinh khủng, bực hết cả người, hôm nay đỡ hơn được tí

coadai1912
07-07-2007, 08:47 PM
vì sao thía , đừng để cho mấy vụ stress làm ảnh hưởng , stress coi chừng ........... đó nha

blue_horizon
07-07-2007, 10:13 PM
Vâng, cảm giác ấy qua rồi, thực sự nghĩ lại thì thấy không đáng để rơi vào tình trạng như vậy :D

coadai1912
08-07-2007, 09:35 AM
ừ ! hix,mình là người viết ra bảo ko nên stress thế mà bản thân bây giờlaij đang bị stress , ko phải , trầm cảm thì đúng hơn ,. tự dưng sao lại thế nhỉ, mọi chuyện cứ vậy thì phải làm sao

blue_horizon
08-07-2007, 09:20 PM
Tạm thời quên nó đi chị ạ, có thể khó nhưng hãy cố gắng. Như em hôm trước, bực bực trong người, đúng hôm trời mưa, ra nghịch mưa lúc ::D, xong thấy nhẹ nhõm hơn. Hoặc có thể chia sẻ với ai đó cũng là 1 cách tốt để qua khỏi tình trạng này

coadai1912
12-07-2007, 09:00 AM
chị cũng muốn lém chư , nhưng giờ thì qua , đang đi làm thêm , được 3 ngày , ốm ! chán thật làm công việc mệt nên cũng qua đi , mọi thứ phải chuyển động thôi ko thể để cho cuộc sống của mình dừng lại được , hii

MrLee
13-07-2007, 10:48 AM
ừ ! hix,mình là người viết ra bảo ko nên stress thế mà bản thân bây giờlaij đang bị stress , ko phải , trầm cảm thì đúng hơn ,. tự dưng sao lại thế nhỉ, mọi chuyện cứ vậy thì phải làm sao

đang yêu đó mừ!
có thế mà cũng hông bít!
:devil:

coadai1912
15-07-2007, 11:19 AM
đã yêu được tí nào đâu mà yêu , bácchir được cái nói vớ vẩn

xumi
18-09-2007, 09:59 AM
oài ngày hwa nguyên 1 ngày chị bị đau đầu, áp lực ọe kinh dị, chưa bao giờ stress như thế, tận hnay vẫn còn dư âm
Mà chị có cách giải quyết đó là đi ngủ sáng hôm sau dậy đỡ hơn rất nhiều

sám_hối
19-09-2007, 11:47 AM
nhức đầu xi trét làm vài chai rượu là hết

letienquana12
19-09-2007, 12:32 PM
chậc,tưởng mình stress ai ngờ ai cũng bị,hê hê,biết được cái đó tự nhiên thấy hết streess