PDA

View Full Version : Sương và nắng



ngayxua
13-11-2007, 10:37 AM
Sương và nắng


Em là sương , sương chỉ tan trong nắng

Nắng vô cùng , nắng chỉ đọng trong sương

Từ mênh mông tia nắng bình thường

Gặp sương sớm bỗng ngời lên ánh sáng.

Nếu vì nắng mà lòng sương bớt lạnh

Chỉ vì sương mà nắng bớt long lanh

Từ trong suốt mà làm nên tha thiết

Nửa vời từ những kỉ niệm xa xăm

Anh là nắng với sắc trời bất diệt

Vì đọng trong lòng giọt sương nhỏ long lanh

Em cần anh như biển xanh cần sóng

Có mặt biển nào lại phẳng lặng đâu anh

Em là sương , sương chỉ tan trong nắng

Nắng vô cùng , nắng chỉ đọng trên sương

Em yêu anh bởi vì anh là nắng

Có giọt sương nào thiếu nắng lại long lanh.

mastertran
23-12-2008, 08:39 PM
TUYỆT WÁ BẠN ƠI, BÀI NÀY HAY WÁ ĐI THÔI :sleep:

Precious Stone
23-12-2008, 08:44 PM
Ơ, hồi trước thầy gì mới về trường dạy sinh cũng đọc mấy câu thơ trong bài này, bảo là tự nhiên nhận được tin nhắn từ 1 số lạ!
Nhưng công nhận bài này hay thật! Nghe tên đã thấy lung linh kiểu gì rồi ấy!