Bách_Hợp
04-03-2008, 06:39 PM
:aah:Destiny_Trái tim thổn thức:sleep:
Ánh trăng sáng cao trên ngọn cây. Một buổi tối thật yên tĩnh, mình anh vẫn ngồi đây nhớ về một kỷ niệm không trọn vẹn của một tình yêu mà anh không bao giờ có thể tiết lộ ra.
Có một làn gió phảng phất nhè nhẹ, lành lạnh...
Trong lúc đôi mắt anh đọng đầy nhưng giọt lệ. Tất cả những điều mà em không thể thấy là tình yêu mà anh vẫn cảm nhận được...
Anh chưa bao giờ nghĩ rằng em đã mãi rời xa, im lặng trong suốt nhiều năm...
Nỗi buồn của anh nguyên do là vì giờ này em không có ở bên anh. Giá như lúc này em ở đây thì anh cũng chỉ có thể đứng đó nhìn em và anh sẽ không bao giờ nói ra được. Bây giờ em chỉ còn trong những giấc mơ của anh...
Thời gian có thể hàn gắn mọi vết thương. Những gì anh đã mất và anh cảm nhận được. Em đã ở một nơi rất xa và bây giờ đã là quá muộn...
Phải chăng số phận của anh đã được an bài, sự buồn bã cào xé trái tim anh rất khủng khiếp...
Một cuộc sống chỉ có như vậy. Anh luôn sống trong sự hoài nghi, đau đớn và những nỗi sầu khổ...
Trời rạng sáng...
Những tia nắng nhỏ lẻ loi bên dòng suối...
Chẳng bao lâu nữa một ngày mới lại bắt đầu...
Ước gì ...
Em có ở đây với anh cùng chia sẻ tất cả những điều thầm kín mà anh đã giữ bấy lâu nay.
Bách Hợp
Ánh trăng sáng cao trên ngọn cây. Một buổi tối thật yên tĩnh, mình anh vẫn ngồi đây nhớ về một kỷ niệm không trọn vẹn của một tình yêu mà anh không bao giờ có thể tiết lộ ra.
Có một làn gió phảng phất nhè nhẹ, lành lạnh...
Trong lúc đôi mắt anh đọng đầy nhưng giọt lệ. Tất cả những điều mà em không thể thấy là tình yêu mà anh vẫn cảm nhận được...
Anh chưa bao giờ nghĩ rằng em đã mãi rời xa, im lặng trong suốt nhiều năm...
Nỗi buồn của anh nguyên do là vì giờ này em không có ở bên anh. Giá như lúc này em ở đây thì anh cũng chỉ có thể đứng đó nhìn em và anh sẽ không bao giờ nói ra được. Bây giờ em chỉ còn trong những giấc mơ của anh...
Thời gian có thể hàn gắn mọi vết thương. Những gì anh đã mất và anh cảm nhận được. Em đã ở một nơi rất xa và bây giờ đã là quá muộn...
Phải chăng số phận của anh đã được an bài, sự buồn bã cào xé trái tim anh rất khủng khiếp...
Một cuộc sống chỉ có như vậy. Anh luôn sống trong sự hoài nghi, đau đớn và những nỗi sầu khổ...
Trời rạng sáng...
Những tia nắng nhỏ lẻ loi bên dòng suối...
Chẳng bao lâu nữa một ngày mới lại bắt đầu...
Ước gì ...
Em có ở đây với anh cùng chia sẻ tất cả những điều thầm kín mà anh đã giữ bấy lâu nay.
Bách Hợp