PDA

View Full Version : Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua



Precious Stone
29-08-2008, 07:52 AM
(Tặng 3 con bé sắp thành sinh viên N - N - M)
Ở mỗi thời điểm khác nhau, mình lại có những cảm nhận khác nhau về sự chảy trôi của thời gian. Có những lúc, nó chậm chạp kinh khủng, làm mình mệt mỏi, rã rời, muốn vứt hết...Bây giờ thì sao nhỉ? Chưa bao giờ thấy thời gian nhanh như thế...
3 năm trước bằng giờ, đang xúng xính áo dài mới, tưởng tượng ra ngày mình thướt tha trong tà áo ấy, sướng đến mất ngủ
2 năm trước bằng giờ, bắt đầu đã thấy lo.Nhưng vẫn bùng học như thường..
1 năm trước bằng giờ, đã quay cuồng trong bài vở, đã bắt đầu cảm nhận được sức nóng của kỳ thi lớn nhất trong đời...
4 Tháng trước bằng giờ, còn đang chuyền tay nhau lưu bút. Cùng với đó là những đêm gạt bài vở sang 1 bên để chiến đấu với lưu bút....Những dòng, những chữ của 1 thời mà chắc chắn rằng bây giờ, có đưa lại cho mình vẫn quyển sổ ấy, vẫn cái bút ấy thì những gì mình viết ra sẽ hoàn toàn vô nghĩa và vô duyên trong mạch cảm xúc của những ngày chỉ ai qua rồi mới hiểu!
3 tháng trước bằng giờ đang là ngày thứ 2 của kì thi tốt nghiệp! Là những đêm ko ngủ canh đề. Tiếng tin nhắn lúc 1-2h sáng. Vui lắm ấy!
2 tháng trước bằng giờ, là những ngày chạy đua cuối cùng để có 1 suất nơi giảng đường. Những tiếng thở dài, những âu lo được nén cả lại...Đã bắt đầu thấy tiếc những ngày học ôn bận rộn, mệt mỏi nhưng thú vị...
1 tháng trước bằng giờ đã thi xong. Những ngày sống chậm lại sau 1 năm với quá nhiều thứ để nhớ và để quên, sau 1 năm với nhiều tầng cảm xúc đôi lúc làm mình nghẹt thở..
Và rồi, mới hôm nào ko ngủ được, chờ đến sáng để đi thi. Mới hôm nào mỏi mòn chờ điểm trong hồi hộp và lo lắng.. Mới hôm nào vỡ oà trong niềm vui...Tất cả lần lượt hiện lên như 1 thước phim quay chậm, như mới xảy ra hôm qua vậy...
12 năm đã ở lại sau lưng cùng ngày hôm qua rồi...12 năm...12 năm đi qua nhẹ như gió..
Đang sống trong những ngày giao thời học sinh - sinh viên. Sắp ra HN bắt đầu cho một hành trình mới. Lần xa nhà này khác với tất cả những lần trước..Khác lắm ấy...
Chưa đi, nhưng mình đã phần nào hình dung ra những gì đang đợi phía trước...
Sẽ là những buổi sáng ngủ dậy nhờ tiếng chuông đồng hồ giục giã chứ ko phải tiếng mẹ gọi âu yếm nữa. Mở mắt ra, ko còn là căn phòng quen thuộc với con gấu bông bên cạnh và cả 1 vùng sáng toàn sao dạ quang...
Sẽ là những đêm nhớ nhà đến mất ngủ. Lại nhắn tin cho 1 ai đó kêu ca...
Sẽ ko còn những ngày tranh ăn, tranh MVT, cãi nhau, rồi đánh nhau với thằng em quỷ sứ nữa...
Ko còn những bữa cơm mà cơm canh đã lạnh ngắt vì chờ mình đi học về. Vậy mà vẫn ngon kì lạ. Đơn giản, là vì có mẹ, có cha, có em...
Ko còn những buổi chiều ra ban công hóng giớ và hóng chuyện, ngồi tỉ tê chăm sóc mấy chậu xượng rồng...
Ko còn những buổi tối cả nhà sum họp ngồi xem phim. Ngoài trời vẫn mưa to, gió rít. Nhưng thực sự đây là nơi ấm áp nhất trên đời...
Chưa đi mà sao thấy có quá nhiều thứ để nhớ! Muốn mang theo tất cả bên mình...
Trước ngày lên đường, hầu như ai cũng dặn mình câu: "Phải giữ mình. Đi như thế nào thì về thế ấy" Mình toàn cười bảo mọi người cứ yên tâm. Nói vậy, nhưng mình vẫn thấy sợ,,,
Sợ sẽ bị cuốn đi bởi nhịp sống gấp gáp, vội cã ngoài đây, sợ ko còn thời gian để nhìn lại chính mình nữa...Mình sợ sẽ bị cám dỗ bởi những thứ trước nay luôn cho là tầm thường, đáng khinh...Sợ cảm giác cô đơn ở 1 nơi xa lạ...
Liệu như vậy có bất công với chính mình ko? Những bước chân đầu tiên vào đời sinh viên lẽ ra phải háo hức, hăm hở, sao lại rụt rè và lo lắng như vậy chứ...
Và phía trước, sẽ là cuộc sống ở KTX rộn rã tiếng cười...
Là những buổi chiều đi dạo dưới hàng cây cổ thụ, lá vàng rơi...nhẹ lắm - y như trong giấc mơ...
Là 1 hôm nào đó mệt mỏi, chạy ra Hồ Tây. Thấy mình bé lại giữa trời nước mênh mông...
Là cảm giác háo hức được về lại với tổ ấm sau 1 thời gian dài xa cách ( N ơi, nhớ câu này ko...?
Thế đấy! Cuộc sống sinh viên xa nhà, chắc chắn sẽ làm mình trưởng thành hơn!
Sẽ cố gắng để sống xứng đáng...
Xứng đáng với tình yêu thương, kì vọng và tin tưởng mà bố mẹ dành cho...
Xứng đáng với 12 năm đi học miệt mài. Với những đêm mùa đông tung chăn dậy để học - một hành động phi thường của 1 đứa ham ngủ như mình. Với những ngày hè đạp xe rã chân mờ mắt giữa cái nắng gió Lào...
Xứng đáng với những tin nhắn lúc khuya động viên, vỗ về. Một người biết mình đang khóc, dù buồn ngủ lắm rồi, nhưng vẫn nhắn tin dỗ dành...
Thế nhé! Giờ thì mình đã sẵn sàng rồi! Vì ra đi là để mang về cơ mà...Hứa rằng 20-11 này về, con vẫn sẽ là con của ngày hôm nay trong vòng tay bố mẹ. Những thay đổi, có chăng chỉ là 1 con năng động, tự tin và trưởng thành hơn mà thôi...Xin bố mẹ hãy an lòng...Và cả mình cũng hãy yên tâm...
Và Hà Nội ơi...Xin HN đừng quá nắng, đừng quá mưa, đừng quá lạnh, đừng quá vội vã gấp gáp và hãy mở lòng để đón nhận 1 con bé bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời với tất cả sự háo hức của tuổi 18!

bakit_b1
29-08-2008, 08:23 AM
hự dài qá....em ngại đọc lém ạ...:|

lov3_heechul
29-08-2008, 08:39 AM
thằng này
mà xì pam thía hở?
hư quá

fandbsk
29-08-2008, 11:34 AM
dài lằng ngoàng chữ li ti đọc mỏi mắt lắm pà chị ah

kayachi
29-08-2008, 12:31 PM
nói thật thì kô hiểu lắm
đọc đc 3 dòng đầu thôi ............:yawn:

Jubi
29-08-2008, 01:51 PM
hjccc đọc bài này bùn ghê :loser:
tụi em mới vào lớp 10, hít thở mấy cái là lại bắt đầu đến ngày thi đại học thui, chắc khi đóa em sẽ hỉu hơn về cảm xúc của chỵ ^^
anh trai em cũng học ĐH ngoài Hn, hai năm rồi, mỗi năm ông ý về đc. mấy lần, nhưng về là gắn với cái laptop, vùi đầu vào những bài dịch, bài luận dài dằng dặc....... và em cũng chả có ai để cãi nhau, chả đc. ăn mấy cái cốc đầu đau điếng nữa, cái Tv, máy tính cũng đc. bình yên.....:sweat:
Chỵ XR oy, chị vít bài này hay lém àh :crave::crave::crave:
àh chỵ cho em post cí ni vô blog của em ná ^^
(chị cho hay không không quan trọng, vỳ dù sao em cũng đã post oy`:whistle:)

vodanh
29-08-2008, 01:52 PM
Mày ơi, hôm qua mày khóc, mày bảo mày buồn, mày nhớ, mày tiếc, tiếc những giây phút hiếm hoi còn được ở nhà, được nựng nịu trong vòng tay ân cần của mẹ cha...
Một con bé cố chống chọi cơn buồn ngủ để dỗ dành một con bé đang thổn thức, bởi vì nó hiểu con bạn nó đang cần nó, để sẻ chia, để đồng cảm, để cùng khóc...
Tau buồn, nhưng nỗi buồn đấy chưa thể chuyển thành thành những giọt nước mắt, tau giật mình, phải chăng mình quá khô cứng, quá vô cảm, quá hờ hững... nt hỏi 1 người, bị chửi là ngốc nghếch, đâu phải cảm xúc của ai cũng như ai, bao nhiêu người xa nhà mà ko nhớ, thế nhưng họ vẫn là người cảm xúc dạt dào, như bao người khác...
Làm sao thế dc mi nhỉ, đã từng chứng kiến, cảnh lão chị mỗi những ngày tháng đầu xa nhà đêm đêm lại gọi về nhà thổn thức, gọi chỉ để khóc, chỉ để dc nghe tiếng mẹ tiếng cha,chỉ để cảm nhận mọi người vẫn đang hướng về mình, để biết mình không cô đơn, ko lạc lõng...
Trưa, mày nt bảo lên 4rum có cái này hay lắm, tau háo hức, nhưng cũng chỉ nghĩ là mày lại làm cái trò gì đó cho cái box goc nhin trẻ, nhưng tau nhầm, và tau khóc, mi tin ko, cảm giác hạnh phúc vì mình đã khóc dc, vậy thì mình cũng đâu lạnh lùng như mình nghĩ đúng k?..Con bạn tao đang viết tặng tao, tặng cho chính nó, viết về quá khứ và tương lai, nói hộ tình cảm những cảm xúc hỗn độn mà tau ko thể gọi tên...
Cám ơn mi nhìu lắm, Ngọc nhé, tau đã hứa với mi rồi, bây giờ tau hứa lại lần nữa..
Xa nhà rồi, còn 2 đứa mình nương tựa vào nhau đúng ko, hạnh phúc là tau ko phải có 1 mình, bên tau còn có mi, khi nào mi nhớ nhà, thì tau sẵn sàng về cùng mi, cho dù hôm đó có học, cho dù có bị kỉ luật, tình yêu thương luôn dc tha thứ, phải ko?????
Hãy dựa vào tau những khi mi khóc nhá, mi cũng thế,và hãy buông ra khi bên cạnh mi có người khác...
Nhưng với mình đó là điều quá xa phải ko???
chắc mi đang ngủ trưa, ngủ đi nhá bạn iu, cả tối qua trằn trọc rồi mà, đừng mít ướt nữa xấu lắm, như tau đây này, tau nín rồi...

hrockvn
29-08-2008, 05:03 PM
hự dài qá....em ngại đọc lém ạ...:|


thằng này
mà xì pam thía hở?
hư quá


dài lằng ngoàng chữ li ti đọc mỏi mắt lắm pà chị ah


nói thật thì kô hiểu lắm
đọc đc 3 dòng đầu thôi ............:yawn:
Vì những bài viết này, chả trách Box Văn thơ của forum nói riêng và phong trào thơ văn của trường nói chung nó tịt quách đi.
Nói thêm về chuyện viết, đấy không đơn thuần là văn hay thơ. Những bài viết này, dành riêng cho những người bạn, những người thân yêu những người ta quý trọng. Dành cho những kỷ niệm của mỗi người.
Nếu bạn hiểu thì hãy bình luận. Nếu không thì đừng spam.

Không đơn thuần là viết văn.

Precious Stone
29-08-2008, 06:25 PM
Như chú chim non lần đầu rời tổ. Dù có bỡ ngỡ, choáng ngợp trước sự cao rộng của bầu trời. Dù những lần vỗ cánh đầu tiên có rụt rè, chới với. Thì cuối cùng cũng cất cao đôi cánh kiêu hãnh bay về phía mặt trời mà thôi...

Kent
29-08-2008, 08:30 PM
Như chú chim non lần đầu rời tổ. Dù có bỡ ngỡ, choáng ngợp trước sự cao rộng của bầu trời. Dù những lần vỗ cánh đầu tiên có rụt rè, chới với. Thì cuối cùng cũng cất cao đôi cánh kiêu hãnh bay về phía mặt trời mà thôi...
Mới ngày nào bước chân vào mái trường cấp 3, hiền lành và dễ xương vậy mà bây giờ được mệnh danh là cáo già, xấu xa và đểu cáng. :(
Mới ngày nào bỡ ngỡ bước chân ra HN, bỡ ngỡ, mới mẻ và đầy hấp dẫn (suốt ngày lạc) mà bây giờ sắp thành thổ địa HN rồi, chỗ nào cũng sục sạo, chỗ nào cũng đi, quán nào cũng lê la cả rồi =))
Mới ngày nào rụt rè và nhút nhát, giờ thì chỗ nào có chân dài là xông vào mà chân ngắn cũng xông vào mà chân vừa vừa cũng ko tha =)).

Chim ( Trym =)) ) nào rồi cũng lớn khôn, cũng đủ lông đủ cánh bay cả thôi, quan trọng là bay lên cao hay lượn lờ dưới mặt đất. 2 cô tự tin và bay cao nhớ, đừng lượn xuống dưới như anh rồi ko lại bay lên đc. Thời gian sẽ giúp 2 cô cứng cáp cả thôi!
@ Vô danh vô tính vô tròn: ai mà dám chửi em đới, chắc hấn phải cao thủ và liều lĩnh lắm nhở? hay hấn chỉ nói nhẹ nhàng mà em phóng đại lên là chửi đới? :))

Ờ mờ N N M anh chỉ biết 1 hoặc 2, thế N, M là ai hở Ngọc?

blue_horizon
06-09-2008, 10:40 AM
Hôm nay mới đọc bài này của bạn xương rồng, viết hay quá, đọc buồn quá đi :(
Có lẽ tâm trạng của những đứa vừa qua 12 năm học, trải qua một kì thi lớn và đối diện với những ngày sắp tới khá giống nhau. Cũng là háo hức, lo âu, băn khoăn, nhưng trên tát cả là sự quyết tâm, lòng cố gắng và tin tưởng vào chính mình.
Nói thêm lần nữa là bài này hay quá, rất thật :)

lazy_lady
20-09-2008, 05:25 PM
co le tau biet M la ai roi mi a
------------------------------------------
mi a! mi co biet bay gio tau cam thay the nao khong?tau dang dau lam mi a,dau mot noi dau khong lien quan gi den the chat.tau cam giac nhu trai tim tu dang nghet tho,no sap vo vun ra, sao no tung.mi co biet vi sao khong?co le boi tau dang lan ngup trong mot the gioi ma cam xuc phu len tat ca, lam mem di ca nhung gi cung nhat,tau bong cam thay rat co don,rat rat buon... dau don lam mi oi
------------------------------------------
tau nhu dang dung ngoai tat ca
ca hai dua ban than nhat cua tau
2 dua bay...
nhung se chia nay...
lam tau cam thay minh qua lanh dam
qua vo tam
qua vo cam
uoc gi...

lazy_lady
23-11-2008, 09:23 PM
có những lúc mệt mỏi không muốn đứng dậy,có những khi không được về quê,buồn, muốn mượn một bờ vai để khóc, những khi đã cố hết sức, hơn một tháng lăn lóc tìm tư liệu, thức đến 3h sáng để chuẩn bị bài cho buổi thuyết trình đầu tiên, ngồi một mình trong phòng, buồn,đạp xe mười mấy cây số về nhà cậu để online đêm, hi vọng gặp đứa bạn nào đó, những lúc nản chí, cố tìm cái cớ nào đó khóc cho đỡ thẹn. Ở đây, chẳng có bờ vai nào để tựa vào thút thít, rồi vỡ òa ra như đúa trẻ, ở đây, mình phải cố gắng tự tin, tin vào chính mình, tin rằng bên mình luôn có bạn, dù chúng nó ở xa. hơn 1 tháng chuẩn bị, bao nhiêu công sức để rồi khi thấy các nhóm khác, các lớp khác, cũng topic đấy, cũng cô giáo đấy, nhưng người ta có cách khai thác thạt mới mẻ, mình bị thuyết phục.
-----------------------------------------
Tự hứa với chính mình phải cố gắng hơn, mạnh mẽ hơn, ít khóc hơn, để có thể tự đứng trên đôi chân của mình. Dù đã quen với việc khóc thầm, chẳng có ai dỗ nhưng khi khóc ở đây, không có bàn tay nào vỗ về, vẫn thấy hụt hẫng...

kẻ xấu
23-11-2008, 10:01 PM
cố gắng đọc ... CM của mọi người để hiểu nội dung nhưng cuối cùng vẫn chả hiểu gì !!!!!!!!
:kotowa::kotowa::kotowa::kotowa:

Hyt.b3
23-11-2008, 10:22 PM
em vừa đy học về đang ngồm ngoàm nhai cơm:redface:
bt thỳ e ýt đọc những bài viết dài n chả hỉu sao hum nay nại kiên nhẫn ngồi đọc hết cả bài của chỵ xr
...dù chưa thật thấu đáo<vì chưa từng trải> nhưng e cũng đã hiểu nhiều
e mong chỵ tiếp tục cố gắng để như những jì chỵ nói nhưng hok chỷ 20/11 này mà 20/11 sau nữa sẽ năng động hơn, tự tin và trưởng thành hơn....:sparkling::sparkling::sparkling:
@for chính mình: e cũng mong là mình có cơ hội để 3 năm sau ngồi viết lại những dòng cảm xúc như chỵ:crave::crave::crave:

Night Elf
23-11-2008, 10:45 PM
Cảm động quá.:notme:
Tóm tắt nội dung của topic từ đầu đến giờ cho ai ngại đọc:
-Đoạn đầu là của một cô bé vừa thi đậu đại học kể về cảm xúc của mình về những năm tháng học cấp ba và những hi vọng về thời gian học đại học sắp tới
-Một loạt spam
-Bài của một bạn gái học năm thứ nhất khi phải sống một mình xa bố mẹ bạn bè cũ, cô đơn, một cảm xúc bình thường của sinh viên năm đầu sống xa gia đình. Sinh viên năm đầu đứa nào cũng thế. Bình thường ở nhà thấy mình việc nhà gì cũng làm được nhưng học đại học sống tự lập tự chăm sóc mình thấy không phải dễ. Nhất là những lúc ốm sốt cao nằm một mình trong phòng trọ mới thấy nhưng lúc ở nhà có người chăm sóc thật hạnh phúc.:can'tbe:
-Một comment của một em gái lớp 10.
-Bài tóm tắt của mình

Hyt.b3
24-11-2008, 05:02 PM
anh này tóm tắt tắt wá
chưa chy đã nhảy vọt đến bài tóm tắt của a ớ hở:aie::aie:

trangvicky_zhao
26-11-2008, 08:27 PM
Cứ có bài nào của chị XR là em đều thích đọc. Vì đơn giản là chị ấy viết rất hay! Và cảm động!!!
Và bài này cũng thế. Những cảm xúc cho một quãng nhỏ trong cuộc đời rộng lớn rất thật. Sẽ nhớ thêm để cảm nhận...

kẻ xấu
26-11-2008, 10:13 PM
Cứ có bài nào của chị XR là em đều thích đọc. Vì đơn giản là chị ấy viết rất hay! Và cảm động!!!
Và bài này cũng thế. Những cảm xúc cho một quãng nhỏ trong cuộc đời rộng lớn rất thật. Sẽ nhớ thêm để cảm nhận...

chứ em ko biết ... chị ấy học trường sau để làm nhà báo à !!!!
Nhưng nhà văn nói láo còn ... Nhà Báo thì nói phét ;))
:heheh::heheh::heheh:

Hyt.b3
28-11-2008, 07:38 PM
anh nài chỉ được cái.....
bài của chỵ ý hay thật đấy
hok chịu cảm nhận cấy chy cả

boycoj_1312
28-11-2008, 07:44 PM
chứ em ko biết ... chị ấy học trường sau để làm nhà báo à !!!!
Nhưng nhà văn nói láo còn ... Nhà Báo thì nói phét ;))
:heheh::heheh::heheh:
trời đất bác cứ dc cái nói phét của chị ấy đi đã
dc cái ks người # thì bác vô đối:congratz:

Hyt.b3
28-11-2008, 08:01 PM
cái ks nà cấy chy thế ạ
giá mà mình được nàm sinh viên để vít như chỵ ý

Precious Stone
13-12-2008, 10:15 PM
cái ks nà cấy chy thế ạ
giá mà mình được nàm sinh viên để vít như chỵ ý

Là HS ai chả mơ đến ngày đường hoàng bước chân vào giảng đường hả em?
Rồi sẽ rất nhớ..rất tiếc những ngày học phổ thông cho mà xem!
Về nhà! Đi trên những con đường quen thuộc! Thấy lại mình 1 năm trước với bao âu lo! Bây giờ quẳng gánh lo ấy đi được rồi, lại vấn vương những ngày xưa cũ...

nothing_4ever
14-12-2008, 05:12 PM
hum nay mới đọc bài của chị...>''<...bùn wa đi, nhưng e công nhận bài nào của chị cũng viết hay cả...ước jif mình được như chị ấy, mong năm sau em có thể làm được như chị đã làm, cố gắng 12 năm hcoj để bước chân vào giảng đường đại học, bon chen nơi sàm uất và náo nhiệt như HN, dù thật lòng e không thik nơi đó:duno:...nhưng ai rồi cũng phải lớn và phải tự lập....chẹp....còn mấy tháng nữa thôi...hy vọng...:sparkling:

Hyt.b3
14-12-2008, 06:01 PM
Là HS ai chả mơ đến ngày đường hoàng bước chân vào giảng đường hả em?
Rồi sẽ rất nhớ..rất tiếc những ngày học phổ thông cho mà xem!
Về nhà! Đi trên những con đường quen thuộc! Thấy lại mình 1 năm trước với bao âu lo! Bây giờ quẳng gánh lo ấy đi được rồi, lại vấn vương những ngày xưa cũ...

vâng cũng nhw học sinh cấp 2 mơ 1 ngày đ­ược trở thành nwx sinh cấp 3
h thỳ chán ngán việc mặc áo dài mỗi sáng t2,...
lại thých trở về hồi con nick hồn nhiên hơn
:duno::duno::duno:
Đúng là cuộc sống
có lẽ ngay h ta phải biết trân trọng tất cả n~ jì m có
:idea::idea::idea::idea:

Precious Stone
01-02-2009, 08:40 PM
Đang online thì em nhảy vào nick, bảo " Có đứa ăn cắp bài của chị". Em gửi link cho. Giật mình. Đúng thế thật. Những cảm xúc này, mình không hề có ý định giữ riêng. Mình đã chia sẻ với mọi người. Nhưng lẽ ra, người đã làm việc đó cũng nên nói với mình một câu! Để ít nhất, mình không bất ngờ khi đọc bài viết của mình lang thang trên một 4r nào đó, dưới tên của một người khác!

Reddevils
01-02-2009, 08:44 PM
Hok thể chấp nhận , vid người ăn cắp là 1 mod của diễn đàn chúng ta ,~> http://hamrongth.com/showthread.php?t=2960