A29598
08-10-2008, 11:18 PM
Sự thật nào đang diễn ra trong các trường đại học? Chúng tôi sẽ đem lại câu trả lời đó cho các độc giả qua những thước phim, bức ảnh chân thực nhất mà những phóng viên đã “đích mục sở thị” khi “vào vai” sinh viên tại một số trường đại học. Sự thật của giáo dục đại học Việt Nam ở những năm đầu thế kỷ 21 là gì khi vẫn còn tràn lan những giảng đường đọc chép, những giờ học buồn tẻ thậm chí là dở khóc, dở cười với những sinh viên đi muộn, coi thường giảng viên bằng cách nói chuyện, ăn uống, cười đùa trong giờ học… Rồi những cuốn giáo trình cổ lỗ đã có tuổi đời 40 năm, những phương pháp giảng dạy đổi mới được “ngụy trang” bằng những máy móc hiện đại nhưng giảng viên vẫn đọc cho sinh viên chép, vẫn áp đặt kiến thức một chiều, vẫn nghĩ vai trò của mình là ông Thánh trong lâu đài trí thức, vẫn mải mê “chạy sô” kiếm sống vài ba trường một lúc rồi bỏ rơi chất lượng nghiên cứu và giảng dạy
Kết quả xã hội phải gồng mình đón nhận những sản phẩm “lỗi”, những sản phẩm “hỏng” chỉ giỏi giết rồng nhưng không thể “tìm rồng” mà giết… Điều cảnh báo lớn hơn mà chúng tôi muốn đặt ra trong chuyên đề này, như lời lá thư một sinh viên đã thống thiết viết cho chúng tôi, là cách giáo dục lạc hậu, áp đặt như hiện tại đã, đang và sẽ giết chết những giấc mơ, những khát vọng và sự trưởng thành thành những cá nhân độc lập, sáng tạo, dám nghĩ, dám lựa chọn và chịu trách nhiệm với sự lựa chọn của mình!
Bài 1: Thầy không lo, trò không học (http://vietimes.vietnamnet.vn/vn/chuyende/5784/index.viet)
Có tận mục một giờ học lớp tại chức (Kế toán K40, DK2 –ĐH Thương mại), chứng kiến những gương mặt thất thần sau ngày làm việc, tóc tai bù xù, bụng mang dạ chửa, bánh mỳ sữa tươi, ngáp dài thiếu ngủ của sinh viên nơi này mới thấm thía hết góc tối đằng sau đó.
Thời gian trước, có một đoạn băng quảng cáo được phát trên truyền hình tối tối rất được các bạn trẻ thích thú vì độ “xì tin” của nó. Ngay từ phân cảnh đầu tiên, đạo diễn đã cho phát hình một lớp học với đa phần sinh viên đang… ngủ. Thầy giáo thì ê a bài “ca rao” dài dằng dặc. Có thể đấy chỉ là sự ‘thổi phồng” của nhà quảng cáo nhưng tôi chắc rằng ý tưởng này đã được hình thành dựa trên một thực tế rất đáng buồn của giáo dục đại học nước ta hiện nay.
Trước giờ vào lớp…
Câu chuyện được bắt đầu vào một tối đẹp trời nọ. Trăng rất cao, đèn đường thì rất sáng. Và dĩ nhiên, những sinh viên tại chức, vốn đã có cả một ngày dài ở công sở rất muốn được xả “xì trét” vào bầu không khí dễ chịu ấy. Thế nên, đến lớp thật, nhưng những cuộc trò chuyện của họ đều xuýt xoa quanh cái lạnh dễ chịu, tô phở nghi ngút… ngoài đường. T – hiện đang làm tại Ngân hàng Á Châu ACB tiếc rẻ: “Giá tuần trước không nghỉ, thì hôm nay có phải được vi vu rồi không?”. Rồi quay sang một chị đang nhồm nhoàm miếng bánh mỳ bảo: “Giá được nghỉ thì thích nhỉ”...
==> Bài 1: Thầy không lo, trò không học (http://vietimes.vietnamnet.vn/vn/chuyende/5784/index.viet)
Kết quả xã hội phải gồng mình đón nhận những sản phẩm “lỗi”, những sản phẩm “hỏng” chỉ giỏi giết rồng nhưng không thể “tìm rồng” mà giết… Điều cảnh báo lớn hơn mà chúng tôi muốn đặt ra trong chuyên đề này, như lời lá thư một sinh viên đã thống thiết viết cho chúng tôi, là cách giáo dục lạc hậu, áp đặt như hiện tại đã, đang và sẽ giết chết những giấc mơ, những khát vọng và sự trưởng thành thành những cá nhân độc lập, sáng tạo, dám nghĩ, dám lựa chọn và chịu trách nhiệm với sự lựa chọn của mình!
Bài 1: Thầy không lo, trò không học (http://vietimes.vietnamnet.vn/vn/chuyende/5784/index.viet)
Có tận mục một giờ học lớp tại chức (Kế toán K40, DK2 –ĐH Thương mại), chứng kiến những gương mặt thất thần sau ngày làm việc, tóc tai bù xù, bụng mang dạ chửa, bánh mỳ sữa tươi, ngáp dài thiếu ngủ của sinh viên nơi này mới thấm thía hết góc tối đằng sau đó.
Thời gian trước, có một đoạn băng quảng cáo được phát trên truyền hình tối tối rất được các bạn trẻ thích thú vì độ “xì tin” của nó. Ngay từ phân cảnh đầu tiên, đạo diễn đã cho phát hình một lớp học với đa phần sinh viên đang… ngủ. Thầy giáo thì ê a bài “ca rao” dài dằng dặc. Có thể đấy chỉ là sự ‘thổi phồng” của nhà quảng cáo nhưng tôi chắc rằng ý tưởng này đã được hình thành dựa trên một thực tế rất đáng buồn của giáo dục đại học nước ta hiện nay.
Trước giờ vào lớp…
Câu chuyện được bắt đầu vào một tối đẹp trời nọ. Trăng rất cao, đèn đường thì rất sáng. Và dĩ nhiên, những sinh viên tại chức, vốn đã có cả một ngày dài ở công sở rất muốn được xả “xì trét” vào bầu không khí dễ chịu ấy. Thế nên, đến lớp thật, nhưng những cuộc trò chuyện của họ đều xuýt xoa quanh cái lạnh dễ chịu, tô phở nghi ngút… ngoài đường. T – hiện đang làm tại Ngân hàng Á Châu ACB tiếc rẻ: “Giá tuần trước không nghỉ, thì hôm nay có phải được vi vu rồi không?”. Rồi quay sang một chị đang nhồm nhoàm miếng bánh mỳ bảo: “Giá được nghỉ thì thích nhỉ”...
==> Bài 1: Thầy không lo, trò không học (http://vietimes.vietnamnet.vn/vn/chuyende/5784/index.viet)