PDA

View Full Version : Thơ vui vật Lý này



sheva_tiamo
06-11-2008, 02:56 PM
TÌNH YÊU VẬT LÝ


Anh yêu em trong tình yêu vật lý
Cái nhìn đầu hai ý nghĩ giao thoa
Những nỗi buồn là cực tiểu khi xa
Và cực đại niềm vui khi em đến
Lực hấp dẫn làm hai ta yêu mến
Từ mỗi người nay đã trở thành đôi
Quá yêu em nên anh nghĩ xa xôi
Từ xa tít về tận dương vô cực
Dẫu tình mình trải qua nhiều thách thức
Nhưng tình anh cũng sẽ bảo toàn
Trái tim anh nếu em lấy đạo hàm
Chắc chắn rằng kết quả sẽ bằng không
Nếu như em vẫn chưa thấy hài lòng
Thì em hãy nhìn anh bằng tia X
Anh yêu em hơn mọi lời giải thích
Thực nghiệm rồi minh chứng trái tim anh
Khi bên em thời gian ngỡ quá nhanh
Như chậm lại khi chúng mình xa cách
Nỗi nhớ em là một hàm khả tích
Đối số là những kỷ niệm bên nhau
Cho dù em có ở tận nơi đâu
Thì tín hiệu anh cũng luôn nhận được
Phản hồi dương là những lời hẹn ước
Thủa ban đầu đã cộng hưởng con tim
Cõi lòng em là định luật khó tìm
Dày công sức của bao chàng nghiên cứu
Sự khó hiểu là một điều tất yếu
Các quá trình diễn biến chẳng như nhau
Lúc giận hờn em chẳng nói một câu
Trong tình cảm dường như đang gián đoạn
Những thăng giáng làm tim anh hốt hoảng
Vội điều hòa để em lại cười tươi
Ánh mắt em lại trong sáng tuyệt vời
Và anh hiểu là em là khả dĩ
Ôi muôn thủa tình yêu là như thế
Hết dị thường ta lại thấy yêu nhau
-----------------------------------------


Thơ tình dân tự nhiên

Nếu anh là axit
Em nguyện làm bazơ
Để phản ứng trung hoà
Cần thêm chút tình ta xúc tác!
Anh ơi anh có nhớ
Lời anh nói năm nao
Trên bãi cỏ rì rào:
Trái đất hút vạn lần mạnh mẽ
Không bằng em một lực hấp dẫn lạ kỳ
Đi bên anh năm ấy
Em như tựa chín tầng mây
Dòng điện nhỏ xuyên trái tim dày
Anh dẫn em bay lượn suốt những ngàythơ ấu


Đôi mắt anh nhìn em đắm đuối
Một bầu trời nội tiếp góc alpha
Trái tim anh dao động điều hoà
Với tần số và chu kỳ tăng gấp bội
Nhịp đập nhanh đập cùng vật lý
Cùng toán hoá sinh nữa anh ơi!
Mặt phẳng nghiêng anh để đâu rồi
Còn thuyết tương đối của Anhxtanh nữa

Anh để ở đâu trong khoảng tình này
Khoảng tình vật lý mới trao tay
Hệ thống tuần hoàn của Mendeleev
Và Dacuyn với định luật di truyền

Bàn tay em lạnh lùng không ma sát
Lúc tiễn đưa đâu biết yêu anh nhiều
Đi bên anh không một lần bối rối
Bởi vì em một cô bé thơ ngây
Em yêu anh rất mực chân thành
Yêu lý yêu hoá hai phần bằng nhau
Nhớ anh thức suốt đêm thâu
Nhớ ngày hội ngộ tình đầu chưa phai
Nhớ Newton nhớ Faraday
Nhớ công thức nhớ tĩnh điện nhớ ngày anh đi
Điện trường sao không ngăn nỗi chia ly
Trục đẳng phương đứng đó lầm lỳ với ai
Điện tích sao lại phân hai
Một hút một đẩy ai ra ai vào
Viet đang ở trên cao
Ngó xuống phương trình còn bao rắc rối
Em chập chững bước trong bóng tối
Bỗng bừng lên ánh sáng yêu đời

Anh đã chắp cho em bao mơ ước
Trên đường đời tiến bước lamđa
Tình ta như phản ứng trung hoà
Oxi hoá ngay cả vàng nguyên chất
Đâu như hai đường thẳng trong đời
Gặp nhau một lần rồi mãi chia đôi
Tình ta mãi đẹp như đời vẫn thế
Trái đất vẫn quay trên qũy đạo này

Chút tình vương vấn cỏ cây
Tả làm sao được phút giây đợi chờ
Càng nhìn lại càng thẫn thờ
Phương trình trạng thái đó giờ vẫn hay
Định luật bảo toàn trao tay
Anh với em đó có ngày đoàn viên
Halogen gặp nước tác dụng liền
Kim loại kiềm thổ vốn tên cường hùng
Lớp 11 giới hạn không trung
12 toán đó tích phân đạo hàm
Tình đầu ta đã sẵn sàng
Tiến bước cùng lý tiến cùng tình yêu!
-----------------------------------------
Ánh mắt em tia Rơn-ghen quái quỷ
Hàng mi cong với những lực nam châm
Khiến ta phải gia tốc đột ngột
Cặp mắt huyền là đôi nguồn kết hợp
Hấp dẫn ta bằng những lực Lo-ren
Bao ý nhị ẩn trong dãy Pa-sen
Của quang phổ tình yêu không hẹn trước
Nét môi cong hấp dẫn hơn trọng lực
Khiến ta quay cuồng trong những lực hướng tâm
Mái tóc mây tiềm tàng bao năng lượng
Đôi lúm đồng tiền duyên dáng đoản mạch tim
Khi đất trời đã chuyển về đêm
Mã còn anh một mình phân tích lực
Để giải nghĩa bao đêm dài thao thức
Ôi! Hấp lực của tình yêu !



Trái tim anh đang dao động điều hòa Khi em đến bỗng lệch pha dao động Suối tóc em tỏa từ trường rất rộng Làmm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh Ánh mắt em những ánh sáng long lanh Qua lăng kính hóa bảy màu rực rỡ Nghe tiếng em ngân qua từng hơi thở Sao ngọt ngào như tiếng vọng âm thoa Môi em cười tựa những cánh hoa Làm dao động sóng lòng trên mặt nước Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước Chuyển động đều theo làn gió thỏang qua Đứng cách em một bước sóng lamđa Sao bỗng thấy con tim anh tỏa nhiệt Tận sâu thẳm tâm hồn anh đã biết Hai quả tim đang dao động cùng pha



Xin đừng nhìn vào thấu kính phân kỳ
Để suốt đời chỉ nhìn thấy ảnh ảo
Để hình ảnh của mình được phác thảo
Không là thật, dù cho rất đúng chiều
Cũng đừng nhìn gần hơn mặt phẳng tiêu
Dù thấu kính hội tụ cũng không cho ảnh thật
Mà hãy nhìn từ một điểm xa nhất
Để thấy mình nhỏ bé, để vươn lên
Dù bất cứ lúc nào cũng không quên
Mình là điểm sáng trên mặt trời rộng lớn
Để không ảo tưởng về mình quá trơn
Tình Vật Lý không là môn cơ học,
Vì làm sao vĩnh cửu hóa động cơ ?
Nếu tình yêu một ánh sáng nên thơ
Tình yêu ấy cũng chỉ là tương đối !


Hãy ngồi nghe mà "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giãi" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một " giây dẫn điện "
Vì đó là " đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười" công dụng " cũa em ư ?
Hay " nguyên tắc " giết người wa khoé mắt
Theo " định luật " cũa tình tôi " đậm đặc "
Kẽ si tình bị " điều chế " nơi em
Một cuộc đời son trẽ fãi lên men
Bỡi " nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng " hoá Trị "
Biết lấy gì do " thễ tích " sầu thương
Em đã làm "toã nhiệt " trái tim hoang
Và " trọng lượng " đã mấy lần co giãn
Tôi đau khỗ tim tôi vì nức rạn
Nên vội thay " cường độ" cũa tình yêu
Giãi thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không fát biễu 1 đôi lời " cãm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em " tác dụng "
Vì tương tư là" trạng thái thiên nhiên "
Nếu không tin em "khão sát " mà xem
Rồi sẽ thấy tôi " cân bằng " lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu " tuyệt đối"
Lòng nát tan như " tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ " một ngày kia
Và chẵng muốn đặt tình nơi " vô cực "
Tôi yêu em chẵng kễ gì quy ước
Không kễ gì " áp lu*c" cũa riêng ai
Nụ cười mà em " phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang " xuất hiện"
Fãi chăng tôi đi ngược chiều giòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao " nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào " không khí"
Niềm sầu tũi" bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương " điện trã" càng gia tăng
Có nhiều đêm "ão ãnh" cũa giai nhân
Đã "fãn chiếu" wa giất mơ êm ái
Khi tĩnh dậy thấy hồn như " điện giãi
Đang lạc về " tiêu điễm" tận hư vô
Có khi buồn " phân tích " lệ thành mưa
Mong "tỗng hợp " tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu " nguyên chất "
Tôi thật tình không" phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi " tích tụ " từ lâu
Một" dung dịch " chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi " đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về " điều chĩnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em

Hyt.b3
06-11-2008, 03:24 PM
póc tem
cái này thỳ cũng hay nhưng mờ chưa trải qua bao giừ nên khó cảm nhận quá:hmm::hmm:

sheva_tiamo
25-02-2009, 03:23 PM
hay đấy chớ , sao mà chả thấy ai nói gì ..................................................

kẻ xấu
25-02-2009, 04:35 PM
Phải Tóan + vật lí
Ko thì cứ gọi : thơ tự nhiên đi !

mahoa90
05-05-2009, 12:40 PM
Mấy bài thơ này thú vị phết! :cool:
Nhưng không biết tác giả là dân trường ta hay "học hỏi" nơi khác cho mọi người học tập nhỉ?
Nếu tự sáng tác thì tình yêu khoa học của hoc sinh trường ta đang hơi bị được đấy!:congratz:

kẻ xấu
05-05-2009, 01:33 PM
Mấy bài thơ này thú vị phết! :cool:
Nhưng không biết tác giả là dân trường ta hay "học hỏi" nơi khác cho mọi người học tập nhỉ?
Nếu tự sáng tác thì tình yêu khoa học của hoc sinh trường ta đang hơi bị được đấy!:congratz:

Những bài thơ này do thời xưa để lại, các thầy cô giáo trẻ mới ra trường thường làm, đời này qua đời khác chỉnh sửa nhiều lần nó mới được như ngày hôm nay ! dăm năm nữa nó càng hay hơn cho xem ;))

sheva_tiamo
12-05-2009, 03:55 PM
Thấy cái Box Vật Lý mốc meo thế mà chả có ai vô cả , mình thấy đau lòng lắm . Mong rằng sau này sẽ ngày càng có nhiều Men trường mình yêu thik môn vật lý+ ủng hộ Box vật lý hơn nữa

mahoa90
23-05-2009, 06:40 PM
:phew:Hihi, mọi người chịu khó học vật lí đi, hay lắm đấy. Hôm nay mới đọc được một câu chuyện thấy hay hay nên đưa ra đây, mọi người đọc xong hi vọng sẽ thấy yêu thích môn vật lí hơn:
Khi tất cả các nhà Vật lý đã lên Thiên đàng, họ rủ nhau chơi trò “trốn tìm”. Không may vì “oẳn tù tì” thua nên Einstein phải làm người đi tìm.


Ông này bịt mắt và bắt đầu đếm từ 1 đến 100. Trong khi tất cả mọi người đều đi trốn thì chỉ có mình Newton ở lại. Newton vẽ 1 hình vuông mỗi chiều 1m ngay cạnh Einstein và đứng ở trong đó.

Einstein đếm đến 100 xong thì mở mắt ra và nhìn thấy Newton ngay trước mặt. Einstein lập tức reo lên: “Newton! Newton! đã tìm được Newton!”. Newton phản đối, ông ta tuyên bố rằng mình không phải Newton. Tất cả các nhà vật lý khác đều ra khỏi chỗ nấp và yêu cầu Newton chứng minh rằng ông không phải Newton. Làm sao đây ???!!!

Một lúc sau, Newton nói: “Tôi đang đứng trong 1 hình vuông diện tích 1m vuông. Điều đó có nghĩa tôi là một Newton trên 1 m vuông. Vì thế tôi là… Pascal.”

[JuL]
25-09-2009, 06:45 PM
hay lam. spam tí nha........................................:crave: