PDA

View Full Version : Tra tấn nữ nhân viên bằng phân và que sắt nóng



hoaly_kho
11-05-2006, 08:10 PM
Ở nhà hàng đặc sản thú rừng Thanh Loan (thị trấn Lương Sơn, Hòa Bình), một nhân viên bị chủ tra tấn bằng kìm, chọc que sắt nóng vào vùng kín đến ngất xỉu rồi vứt ra đường
-“Tra tấn” nhân viên bằng kìm và phân lợn
Buồng số 2, khoa Ngoại (Trung tâm Y tế huyện Lương Sơn) - nơi Bùi Thị Thương (sinh năm 1979, tại thôn Đạo - xã Lương Ngoại, Bá Thước, Thanh Hóa), nạn nhân trong vụ hành hạ dã man trên, mấy ngày qua luôn đông nghẹt người.
Họ không phải là người nhà bệnh nhân mà là những người dân thường quanh đó, bất bình trước việc hành hạ dã man nhân viên của ông chủ nhà hàng Thanh Loan nên đến thăm hỏi, động viên; nhiều người còn quyên góp tiền, quà… giúp đỡ.
Giọng nói vẫn còn run, ánh mắt vẫn hiện rõ sự kinh hoàng, Bùi Thị Thương kể lại: “Sự việc xảy ra ngày 24/4/2006. Ban đầu, dưới sự chỉ đạo của chủ (ông Trịnh Tiến Hải và bà Nguyễn Thanh Loan), ba nhân viên khác (tên là Thắng, Đức và Tiên) đã thay nhau đấm đá túi bụi khắp người em. Chúng xô em vào chuồng lợn, rồi lôi ra cho chó cắn rách hết quần áo, sau đó tiếp tục bắt em làm việc…”.
Hồ sơ bệnh án tại Trung tâm Y tế huyện Lương Sơn ghi:
Bệnh nhân Bùi Thị Thương bị đa chấn thương phần mềm do bị đánh. Khắp người đau nhừ, có nhiều vết bầm tím, đụng giật, sung nề, có chỗ rớm máu.
Chiều 8/5, BS. Phùng Chí Hiếu - Phó khoa Ngoại cho biết thêm:
Sau nhiều ngày điều trị, bệnh nhân Thương vẫn hoảng loạn tinh thần. Khám bệnh ban đầu còn cho thấy, vùng kín bệnh nhân cũng bầm tím do bị đánh và chọc que sắt nóng.
Kể đến đây, Thương dừng lại khóc, thu người vào góc giường, lấm lét nhìn ra cửa. Sau này, tôi mới biết, lúc đang trò chuyện, em nhìn thấy một tên đầu gấu nổi tiếng ở Lương Sơn, là bảo kê của quán Thanh Loan, đang dò xét. Mấy ngày qua, tên này vẫn thường xuyên xuất hiện tại đây.
Lấy lại bình tĩnh, Thương kể tiếp: “Mặc dù rất đau và mệt nhưng em vẫn phải rửa bát. Lúc này, ông Hải từ nhà trên đi xuống, cầm dây, kéo em rồi trói vào cột nhà. Sau đó, ông ta lấy kìm sửa xe, kẹp khắp người em. Máu chảy be bét, em đau quá, ngất đi một lúc. Tiếp đó, ông ta lấy dao, hai lần xúc phân lợn đổ vào miệng, bắt em ăn rồi bắt đầu trận đòn kinh hoàng… ”.
Quá sợ hãi vì trận đòn, Thương tìm cách bỏ trốn. Để thoát khỏi nhà hàng này, không có cách nào khác là phải trèo qua bức tường cao hơn 2m. Sau nhiều lần trượt ngã, Thương đã vượt qua bức tường và chạy sang nhà bên cạnh. Lúc này, nhà hàng xóm không có ai ở nhà. Vì quá mệt, Thương ngất xỉu…
Lúc tỉnh dậy (khoảng 8h tối), thấy một người đàn ông đang ngồi trực bên cạnh, tưởng người của nhà hàng, Thương hét toáng, toan chạy. Người đàn ông lắc đầu, tự giới thiệu là công an viên của xóm, rồi lấy nước cho Thương uống. Sau khi được lấy lời khai xong, 23h40 phút ngày 24/4 Thương được anh công an viên và một số người dân đưa lên Trung tâm Y tế huyện Lương Sơn.
Sợ sự việc bại lộ, khoảng 1h ngày 25/4, ông Hải và bà Loan cho người lẻn vào bệnh viện đưa Thương về nhà hàng. Về đây, vợ chồng chủ nhà hàng Thanh Loan lại nhốt Thương vào buồng kín. Được tin báo, công an lại phải “đột nhập” nhà hàng đưa Thương trở lại bệnh viện… Điều này phù hợp với hồ sơ quản lý bệnh nhân tại Trung tâm Y tế huyện Lương Sơn.
Ba lần “vượt ngục” bất thành
Nghe lời dụ dỗ của một người quen, Thương được đưa lên đây làm việc từ tháng 9/2005 với mức lương 400.000 đồng/tháng. Thế nhưng, từ đó đến nay đã 8 tháng ròng, Thương vẫn chưa được trả đồng nào.
Không những thế, cũng đã 8 tháng ròng, Thương chưa một lần được bước chân ra khỏi nhà hàng này. Bị bỏ đói đối với Thương đã là chuyện thường ngày.
“Rất nhiều đợt, 2-3 ngày liền, em không được ông bà chủ cho ăn gì, đói và mệt lả, lê bước còn khó. Thế nhưng em vẫn phải quần quật làm việc cả ngày, với đủ các công việc: lau dọn sàn nhà, nấu cám và cho lợn ăn, rửa bát, tắm cho chó, tưới cây, gánh nước, giặt giũ quần áo… và bưng bê, dọn bàn. Em không có quyền thắc mắc, nói chuyện với bất cứ ai. Đây là nhà tù, là nơi giam lỏng chứ chẳng phải nơi em làm thuê kiếm chút tiền nuôi con…”.
http://vietnamnet.vn/dataimages/200605/original/images974919_55024.jpg
Đã hơn chục ngày, Thương vẫn chưa hết lo sợ mỗi khi nghĩ đến nhà hàng Thanh Loan.
Một lần, lợi dụng lúc chủ nhà đi vắng, Thương trốn ra khỏi nhà, chạy ra cánh đồng trước mặt rồi ở trong một lò gạch cũ nhưng cuối cùng bị chủ phát hiện, bắt về.
Lần khác, Thương trốn bằng cách vượt qua bức tường phía sau nhà, chạy được một đoạn thì bị phát hiện, bắt về. Lần gần đây nhất, Thương đã lên được ô tô nhưng lại nhầm tuyến, chạy lên phía thị xã Hòa Bình, nên chủ truy tìm được, bắt về.
Tháng 2/2006, ông Bùi Hồng Hiệp (bố đẻ của Thương) lặn lội mấy trăm cây số từ Bá Thước, Thanh Hóa ra tìm con nhưng ông Hải không cho gặp. Biết chuyện, ông Hải còn nhốt Thương vào chuồng nuôi chó phía sau nhà để bố con Thương không được gặp nhau. Nhiều đêm Thương chỉ còn biết lặng lẽ khóc thầm…
Khi chúng tôi có mặt tại thị trấn Lương Sơn tìm hiểu sự việc, Thương vẫn còn sợ hãi; nhất là mỗi khi nhắc tên nhà hàng Thanh Loan. Thương đã trải qua những ngày tháng kinh hoàng nhất, vì sự đánh đập, hành hạ của vợ chồng chủ nhà hàng này. Bà con quanh thị trấn biết tin vẫn lén đến thăm hỏi, cho quà. Họ cũng sợ bị trả thù…
Bố đẻ của Thương run run nói: “Mong các cơ quan chức năng nhanh chóng vào cuộc để trừng trị kẻ đã hành hạ con gái tôi. Chúng hành xử con gái tôi bằng những hành động dã man và không còn tính người…”.
Vỡ mộng thoát nghèo
Năm 1995, vừa tròn 16 tuổi, Bùi Thị Thương lấy chồng. Sau đó không lâu, Thương sinh hai đứa con (1 trai, 1 gái), đứa lớn năm nay mới học lớp 2, đứa nhỏ học lớp 1. Bố mẹ chồng năm nay đều đã ở tuổi “cổ lai hy”, đau ốm liên miên.

Sáu miệng ăn trông chờ vào 5 sào ruộng khoán; năm nào được mùa thì thiếu ăn chỉ vài tháng, năm nào mất mùa thì đói triền miên. Năm 2003, với hy vọng có vốn làm ăn để thoát nghèo, vợ chồng Thương vay ngân hàng chính sách xã hội huyện 5 triệu đồng. Năm 2005, không có tiền trả, ngân hàng đành gia hạn đến 2007.

Túng quẫn cùng cực, tháng 9/2005, theo lời dụ dỗ của một người quen, Thương được đưa về nhà hàng Thanh Loan làm việc, với mức lương thỏa thuận 400.000 đồng/tháng (ăn, ở tại nhà hàng).

Thế nhưng, từ đó đến nay, Thương như bị tù đày: không được tiếp xúc bên ngoài, không được liên lạc với chồng con, không được ăn no, mặc ấm; lại thường xuyên bị đánh đập, chửi bới. Nhiều đêm trằn trọc, nhớ hai đứa nhỏ, Thương chỉ biết ôm mặt khóc…(nguồn:vnexpress.net)

hoaly_kho
11-05-2006, 08:13 PM
Một xã hội phát triển , một xã hội văn minh , vậy mà vẫn còn tồn tại những hành động dã man , chẳng khác gì thú vật . Thực sự đau lòng !

angel0072
11-05-2006, 10:27 PM
Thật là quá độc ác , pháp luật sinh ra để làm gì vậy!

haidh
12-05-2006, 07:40 AM
Pháp luật không phải lúc nào cũng bên cạnh tất cả mọi người vào mọi lúc đâu em!
Nhất là PL của VN mình còn nhiều yếu kém,luật này chồng chất luật nọ
,mâu thuẫn với luật kia!
Cái chính là còn có những thằng óc súc vật như cái thằng chủ quán kia
cứ xử nó theo luật rừng nó mới sợ,chứ phạt máy trăm rồi cho hưởng án treo thì,chậc....
Em nên nhớ ở VN hình phạt nhẹ gấp 5 lần so với Singapore, kém 3,5 lần so với TQ và thậm chí là so với một số nước như Phần Lan thì coi như không có luôn đi!
PL không phải là tờ giấy,đặt ra rồi cất nó đi,không làm theo thì đưa ra làm gì?

boo-boo
12-05-2006, 09:56 AM
trùi ui kinh quá đi mất không ngờ vẫn có những con người như vậy tồn tại trên cõi đời này ,chẳng trách ,chắc lúc sinh con ra bà mẹ thằng cha đó bị bệnh nên nó mới bị diot như vậy đau lòng quá ,không thể tưởng tượng nổi .

hoaly_kho
18-05-2006, 09:34 AM
mọi việc ko chỉ dừng lại ở đây , chủ nhà hàng Thanh Loan đã từng bức tử một nhân viên . Không hiểu trong cuộc sống ngày nay , lòng nhân ái , tình người ở đâu ??????? Tôi cảm thấy thực sự căm phẫn những hành động dã man ấy nhưng phải làm sao ? làm sao đây ????
Mới đây, gia đình một nữ nhân viên từng làm việc tại nhà hàng Thanh Loan đã có đơn gửi tố cáo việc chủ nhà hàng đã bức tử con gái họ...
Từ những lá thư định mệnh
Theo chỉ dẫn của người dân, từ thị xã Hòa Bình ngược quốc lộ 6 khoảng bốn chục cây số, chúng tôi tìm đến xóm Chùa - xã Tử Nê (huyện Tân Lạc - Hòa Bình).
Nhắc đến gia đình cô gái xấu số Trịnh Thị Thảo, nhiều người dân tốt bụng xăng xái đưa chúng tôi đến tận nhà. Trong căn nhà lá ọp ẹp, bà Bùi Thị Mủn (mẹ Thảo) vừa thắp hương vừa nhìn lên di ảnh cô con gái duy nhất, rồi bật khóc. Bà lẩm nhẩm, than phiền với âm hồn con gái rằng nỗi oan tày trời giáng xuống gia đình bà mà đứa con gái yêu phải gánh chịu chưa biết bao giờ được cởi…
Ngoài di ảnh, bà Mủn chỉ còn giữ lại mấy lá thư của Thảo. “Khi đọc những lá thư này, tôi hình dung lại mấy năm làm việc ở nhà hàng Thanh Loan đầy cơ cực, nhục nhã của nó…” - Bà Thảo nói trong nước mắt.
Tôi hiểu phần nào nỗi đau của bà. Nhưng với tôi, đó còn là bằng chứng quan trọng để bà có thể đòi lại công lý cho con gái mình. Vì trong những lá thư ấy, Thảo viết về những điều ghê rợn về nhà hàng đang làm dư luận cả nước phẫn nộ những ngày qua.
Tết cũng không được về
Bức thư thứ nhất Thảo gửi cho mẹ đề ngày 12/3/2003. Dòng chữ nguệch ngoạc, sai chính tả khá nhiều của Thảo, chứng tỏ Thảo không có điều kiện học hành đến nơi đến chốn.

Mẹ kính mến!
Hôm nay trên mảnh đất Lương Sơn, con cảm thấy buồn và nhớ mẹ. Đầu thư cũng như mọi lá thư khác, con chúc mẹ và gia đình mạnh khỏe, vui vẻ. Mẹ ơi, Tết vừa rồi mẹ ăn Tết có vui không?
Con nghĩ chắc ai cũng trách con là có một ngày Tết mà cũng không về cùng mẹ và anh. Nhưng mẹ ơi, chắc mẹ hiểu con hơn ai hết đúng không mẹ? Thực ra con có xin cô (bà chủ nhà hàng Nguyễn Thị Loan - PV) về, cô đồng ý.
Đến 25, 26 Tết, cô hỏi con là về có ra nữa không, con đã trả lời cô là sẽ ra. Thế nhưng, cô bảo không cho con về. Con buồn lắm nhưng cố gắng tạo ra không khí vui vẻ để động viên chị Dung (nhân viên cùng làm tại đây - PV), vì cô ấy cũng không cho chị ấy về…
Những trận đòn vô cớ
Có lẽ, Thảo là người trầm tính và cam chịu. Bởi mặc dù bị hành hạ dã man nhưng Thảo vẫn dành những lời lẽ mức độ vừa phải khi nhắc đến chủ nhà hàng Thanh Loan.
Thế nhưng, đằng sau những dòng chữ ấy, người ta thấy hằn lên nỗi sợ đang bao trùm Thảo. Với Thảo, những trận đòn mà vợ chồng Hải - Loan giáng xuống trở thành nối ám ảnh, ngay cả trong lá thư ít ỏi gửi mẹ.
Ở đây vất vả lắm, mẹ ạ! Một nhà hàng lớn như vậy, lại còn mở thêm hàng hải sản mà chỉ có 4 nhân viên; trăm thứ việc mà con và chị Dung phải làm. Dù ai làm vỡ hay hỏng cái gì thì cô Loan đều đổ cho con và chị Dung.
Mẹ có biết không, cô Loan và chú Hải đánh con có lúc tưởng đã bị gãy chân. Chú Hải còn lấy gậy to quật vào chân con, đau khóc thì chú tát con làm mặt sưng vù lên, tai con ù đi.
Vì sao Thảo lại bị chủ nhà hàng đánh liên tục?
Trong thư, Thảo viết: Chú hay chửi con là tại con mà cô chú cãi nhau. Chỉ vì chú hay trêu đùa và chọc ghẹo bọn con và bọn con mách cô. Thế là chú đánh! Nhưng nếu không mách cô thì chú lại bảo là bọn con thích chú.
Thế là chú ấy lại đánh! Bọn con phải làm gì đây mẹ ơi? Nhiều lúc con nghĩ, chẳng cần tiền nữa đâu, con chỉ muốn về thôi.
Những trận đòn vô cớ như thế không phải một lần. Trong thư, Thảo còn kể nhiều về những lần ông chủ đánh đập. Thảo còn kể về việc ông Hải tuyên bố sẽ giết Dung: Mẹ ơi, hôm qua (11/3/2003 - PV), chú Hải đuổi để giết chị Dung, vì chị ấy nói với cô là chú Hải bắt tay và cười đùa với con gái nhà hàng khác! Chú còn bảo là chị Dung còn ở đây ngày nào thì chú sẽ giết bằng được chị Dung!
Đọc những lá thư của Thảo, tôi không khỏi xúc động vì những gì Thảo quan tâm đến gia đình và ngay chính cả bà chủ đã nhiều lần chửi bới, đánh đập em: Cô Loan cũng khổ lắm mẹ ạ! Bây giờ công việc nhiều, nếu con về thì cô sẽ rất vất vả.
Ở lá thư khác đề ngày 4/3/2004, Thảo viết: Con muốn cho họ hàng biết rằng, con không như chị Bích đâu - đi mười mấy năm mà chẳng tiết kiệm được gì cho mình mà cũng chẳng trả được nợ để cho cả xóm cười chê. Mẹ hãy bảo anh Tùng đừng tiêu hoang để người ta cười, mẹ ạ. Hãy bảo anh nghĩ như con, mẹ nhé!…

angel0072
18-05-2006, 12:31 PM
ặc sao lại có những thằng súc vật như vậy , ko nên cho nó tồn tại trên đời

Pisces
26-05-2006, 01:45 PM
Thế gã quái vật đó không bị trừng trị gì sao??? Chẳng lẽ PLVN để yên cho thằng cha vô nhân tính coi thường nhân phẩm người ta thế àh?

hoaly_kho
26-05-2006, 05:46 PM
tất nhiên là mọi chuyện không thể dừng lại ở đây , Theo ông Bùi Văn Lạnh - Giám đốc CA tỉnh Hòa Bình, sau loạt bài điều tra đăng trên báo về vụ tra tấn dã man nữ nhân viên, CA tỉnh đã ra quyết định truy nã toàn quốc đối với chủ nhà hàng Thanh Loan.

Mong rằng sẽ sớm bắt được thủ phạm và trừng trị thích đáng .