PDA

View Full Version : Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần



kẻ xấu
10-01-2009, 12:09 PM
Một chàng trai hiền lành, tài năng, trong một lần hiến máu nhân đạo khôngmay bị nhiễm HIV.
Nhưng tưởng chàng không thể thóat khỏi căn bệnh thế kỉ quái ác ấy, nhưng nhờ tình yêu của một nàng tiên nữ giáng trần, chàng đã được cứu sống.
Tại sao chúng ta lại không tự tạo nên 1 câu chuyện cổ tích ấy, mà lại trông chờ vào thần tiên ? Tình Người hòan tòan có thể tạo nên những câu chuyện thần kì để cứu giúp những con người bất hạnh mắc phải căn bệnh thế kỉ quái ác - HIV/AIDS

Một câu chuyện hay khác của Tào Đình ... Các Bạn nên đón đọc !!!

quynhchi b12
10-01-2009, 02:07 PM
Một chàng trai hiền lành, tài năng, trong một lần hiến máu nhân đạo khôngmay bị nhiễm HIV.
Nhưng tưởng chàng không thể thóat khỏi căn bệnh thế kỉ quái ác ấy, nhưng nhờ tình yêu của một nàng tiên nữ giáng trần, chàng đã được cứu sống.
Tại sao chúng ta lại không tự tạo nên 1 câu chuyện cổ tích ấy, mà lại trông chờ vào thần tiên ? Tình Người hòan tòan có thể tạo nên những câu chuyện thần kì để cứu giúp những con người bất hạnh mắc phải căn bệnh thế kỉ quái ác - HIV/AIDS

Một câu chuyện hay khác của Tào Đình ... Các Bạn nên đón đọc !!!

oái. đọc cái này thấy có kai j đóa giống vũ thế :chuckle::chuckle:

kẻ xấu
10-01-2009, 02:43 PM
oái. đọc cái này thấy có kai j đóa giống vũ thế :chuckle::chuckle:
Những lời đó hòan tòan ở trong chuyện !!!
giống vũ cái gì mà giống vũ !!!
:alert::alert:

Jimmy Page
10-01-2009, 03:00 PM
Cái đầu đề truyện nghe ấn tượng quá :sweat:
nhưng mà nó nghĩa là yêu anh hơn cả yêu tử thần hay là yêu anh hơn cả tử thần yêu anh vậy :|

kẻ xấu
10-01-2009, 06:36 PM
Cái đầu đề truyện nghe ấn tượng quá :sweat:
nhưng mà yêu anh hơn cả yêu tử thần hay là yêu anh hơn cả tử thần yêu anh vậy :|

Nếu có điều kiện !!! thì bác nên đọc những quyển sách như thế ... hay lắm đấy
Tên Truyện là : Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần
Em thích đọc sách lắm ...
:chuckle::chuckle::chuckle:

l¬aÑa¯ÇhAn
10-01-2009, 08:48 PM
ý!! sách ni bán ở siêu thị sách Plaza lâu rồi mà
nghe giới thiệu mình cũng muốn mua lắm mà chưa mua được
hixhix

kẻ xấu
10-01-2009, 08:51 PM
ý!! sách ni bán ở siêu thị sách Plaza lâu rồi mà
nghe giới thiệu mình cũng muốn mua lắm mà chưa mua được
hixhix

Ừm Truyện này hay lắm !!!
cậu cố gắng mua đọc đi !!!!
:chuckle::chuckle::chuckle:

blue_horizon
10-01-2009, 08:51 PM
Nghe có ý nghĩa phết nhờ, để lên mạng search xem có không rồi ngồi đọc thử xem

kẻ xấu
10-01-2009, 09:02 PM
Nghe có ý nghĩa phết nhờ, để lên mạng search xem có không rồi ngồi đọc thử xem

Quyển này Giá 32 000 VND
nếu có điều kiện thì mua mà đọc
Tớ cũng thích đọc sách lắm ...
Đọc khá nhiều là loại sác rồi đấy !!!!
:chuckle::chuckle::chuckle:

queen_bee
12-02-2009, 03:41 PM
Queen nghe bạn Queen nói là sách này cugnx khá là hay , nhưng Queen lại chẳng bít bán ở đâu cả ??? , Hic , có ai bít nói cho Queen với nha ;)
@kẻ xấu : trời đất , rẻ vậy sao , Queen tưởng đắt lắm chứ , hehe , may quá , có thể mua được :D

tranhuyentrang2404
12-02-2009, 04:45 PM
Có ai có cho tớ mượn đọc ké với, tớ xin cảm ơn và...cảm ơn:):):):):):)

Snow
12-02-2009, 07:31 PM
Công nhận là đọc hay ... Tiếc là chưa được đọc hết nên chưa biết kết cục thế nào ???

kẻ xấu
12-02-2009, 08:10 PM
Công nhận là đọc hay ... Tiếc là chưa được đọc hết nên chưa biết kết cục thế nào ???

Sặc !
Sao anh đưa cho mà đọc !!!!


Có ai có cho tớ mượn đọc ké với, tớ xin cảm ơn và...cảm ơn:):):):):):)

Tớ có nè ! sau tớ cho cậu mượn nhé !!!


Queen nghe bạn Queen nói là sách này cugnx khá là hay , nhưng Queen lại chẳng bít bán ở đâu cả ??? , Hic , có ai bít nói cho Queen với nha ;)
@kẻ xấu : trời đất , rẻ vậy sao , Queen tưởng đắt lắm chứ , hehe , may quá , có thể mua được :D

Mua ở siêu thị hay hiệu sách nào chẳng có hả em ?
Trung Tâm Thương Mại có bán đấy !!!


oái. đọc cái này thấy có kai j đóa giống vũ thế :chuckle::chuckle:
Vũ đâu có bị hát y vê !!!

Snow
12-02-2009, 08:40 PM
@ kẻ xấu : lúc mô vứt cho em ná ..............

kẻ xấu
12-02-2009, 08:47 PM
@ kẻ xấu : lúc mô vứt cho em ná ..............

Chị trang Đèn Trời Mượn trước rồi, chắc em phải chờ thôi em ạ !!!
:alert::alert::alert:

Snow
12-02-2009, 08:53 PM
oack .em mượn trước . chị ý lo học hok đọc được đâu ...

noiaybinhyen1717
12-02-2009, 08:53 PM
mình đọc cuốn này rồi .. Ko có ấn tượng lắm .. Tào Đình chỉ nổi vs " xin lỗi, em chỉ là con đĩ " .. mình nghĩ các cuốn kia chỉ ăn theo thui, đọc cốt truyện ko mới lắm nên ko thik :d

kẻ xấu
12-02-2009, 08:57 PM
mình đọc cuốn này rồi .. Ko có ấn tượng lắm .. Tào Đình chỉ nổi vs " xin lỗi, em chỉ là con đĩ " .. mình nghĩ các cuốn kia chỉ ăn theo thui, đọc cốt truyện ko mới lắm nên ko thik :d

Công nhận thật
Xin Lỗi ! Em chỉ là con đĩ
Phong cách mới, nội dung mới. quyển ấy tớ cũng đọc rồi !
:whistle::whistle::whistle:

tranhuyentrang2404
19-02-2009, 06:18 PM
Hnay tớ đọc quyển này rồi. Hay thật đấy. Mễ Bối đáng thương thật. Tình yêu cũng đẹp thật đấy!
@Cám ơn bạn Vũ đã cho tớ mượn!

kẻ xấu
19-02-2009, 07:24 PM
Hnay tớ đọc quyển này rồi. Hay thật đấy. Mễ Bối đáng thương thật. Tình yêu cũng đẹp thật đấy!
@Cám ơn bạn Vũ đã cho tớ mượn!

Ko có gì !

tranhuyentrang2404
19-02-2009, 07:31 PM
Nhưng mà tớ thích cái kết khác cơ. Tớ thích cái kết là khi Mễ Bối hôn Mạc Ngôn Hy, anh ta tỉnh lại rồi hai người mãi mãi bên nhau...
Cái kết này vừa có ý nghĩa lại vừa hơi "tàn nhẫn"
Ý nghĩa là ở chỗ sau khi Mễ Bối biến thành hình hài quái dị, ko còn xinh đẹp như trước, Mạc Ngôn Hy vẫn nhận ra cô bằng ánh mắt quen thuộc, bằng mùi hương trên người cô.
Nhưng tàn nhẫn là ở chỗ ko để cho đôi tình nhân ấy có cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Lại để cho Mễ Bối biến thành một cây đào-1 vật vô tri vô giác...
=>Tớ ko thích cái kết cho lắm! Đáng nhẽ phải cho những người yêu nhau ở bên nhau chứ.
Nhưng công nhận đọc xong mà cứ nghĩ mãi về truyện này, thấy rất hay!

kẻ xấu
19-02-2009, 07:40 PM
Nhưng mà tớ thích cái kết khác cơ. Tớ thích cái kết là khi Mễ Bối hôn Mạc Ngôn Hy, anh ta tỉnh lại rồi hai người mãi mãi bên nhau...
Cái kết này vừa có ý nghĩa lại vừa hơi "tàn nhẫn"
Ý nghĩa là ở chỗ sau khi Mễ Bối biến thành hình hài quái dị, ko còn xinh đẹp như trước, Mạc Ngôn Hy vẫn nhận ra cô bằng ánh mắt quen thuộc, bằng mùi hương trên người cô.
Nhưng tàn nhẫn là ở chỗ ko để cho đôi tình nhân ấy có cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Lại để cho Mễ Bối biến thành một cây đào-1 vật vô tri vô giác...
=>Tớ ko thích cái kết cho lắm! Đáng nhẽ phải cho những người yêu nhau ở bên nhau chứ.
Nhưng công nhận đọc xong mà cứ nghĩ mãi về truyện này, thấy rất hay!

Còn tớ thì nghĩ cái kết hòan tòan hợp lí !
Chẳng lẽ hòang tử lại để cho Mễ bối lấy mạc ngôn hy !
Sao cậu ko nghĩ tới cảm nhận của Hòang từ thiên cung !

tranhuyentrang2404
19-02-2009, 07:45 PM
Tình cờ search trên mạng thấy cái này (mượn sách đọc xogn mới nhớ đến search trên mạng:(), post lên cho mọi ng cùng đọc. (Post ít một nhá:) )
Mở đầu - Mễ Bối, có thật là ngươi muốn rời khỏi Thiên đình không? Ngọc Đế nghiêm khắc hỏi Đào Hoa Tiên Tử. Đáp lại câu hỏi của Ngài là một cái gật đầu kiên quyết. - Sau khi xuống hạ giới, ngươi sẽ là người trần mắt thịt, không thể sử dụng pháp thuật của Thiên giới. Hơn nữa, đây là ngươi bị đày xuống dưới đó, nên ở nhân gian, ngươi sẽ phải trải qua rất nhiều khổ nạn. Để ngăn ngươi tiết lộ chuyện thiên đình, ta sẽ biến ngươi thành người câm! - Con biết ạ. - Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối, ngươi vi phạm luật lệ thiên đình, đáng lẽ phải đầy xuống hạ giới, không thể trở lại thành tiên, nhưng niệm tình ngươi và Cửu hoàng tử của ta đã có hôn ước, ta tha cho lần này. Nên nhớ, ngươi chỉ có hai mươi ngày ở dưới hạ giới mà thôi. - Cảm tạ Ngọc Đế đã khoan dung! ... - Bối Bối, có thật nàng muốn rời xa thiên đình, rời xa ta không? Hay để ta xin phụ vương khai ân, tha cho nàng lần này nhé? Một chàng trai tuấn tú mặc áo lụa, đầu đội kim khôi len lén nắm tay Mễ Bối, nôn nóng hỏi. - ... Dưới hạ giới có ân nhân của thiếp. Ân nghĩa này, thiếp nhất định phải báo đáp. Mễ Bối dịu dàng gật đầu, quay mặt đi, không nỡ nhìn vẻ mặt buồn bã trong mắt Cửu Hoàng tử. - Vậy nàng nỡ rời xa ta sao? Hoàng tử kéo vạt áo Mễ Bối, giật nhè nhẹ. - Chỉ có hai mươi ngày, sẽ nhanh thôi mà. Mễ Bối nhẹ nhàng an ủi, giọng nàng mền mại như nước. - Chúng ta đều là người lớn cả rồi, hơn nữa chàng lại là hoàng tử nữa, đừng trẻ con thế có được không? - Nhưng ... một ngày trên trời bằng một năm dưới hạ giới. Ta đợi nàng chỉ hai mươi ngày, thời gian trôi đi rất nhanh. CÒn nàng thì sao chịu được hai mươi năm chờ đợi? Phụ vương cũng đã nói rồi, người sẽ bắt nàng phải chịu những nỗi khổ xưa nay chưa từng có. Ta sợ nàng sẽ không chịu đựng nổi... - Chàng yên tâm đi mà, sẽ không có chuyện gì đâu. Nói xong, Mễ Bối quay mặt lại nhìn hoàng tử. Hoàng tử chỉ biết thở dài, chầm chậm cúi đầu, dịu dàng hôn lên trán Mễ Bối. - Bối Bối, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đợi nàng trở về! ... - Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối, trước khi xuống trần, ngươi có nguyện vọng gì không? - Xin ngài cho tôi đầu thai vào đất nước của ân nhân cứu mạng tôi.
Nhân gian, một bệnh viện ở Tây Thành - A, sinh rồi! Chúc mừng, chúc mừng! Là một tiểu thư xinh đẹp, đáng yêu! Y tá vui mừng nói với người sản phụ yếu ớt đang nằm trên bàn đẻ. - Cô nhóc! Đúng là cứng đầu, suốt hai mươi tiếng đồng hồ mới sinh ra được cô đấy! Làm mẹ cô mệt đến gần hết cả hơi rồi kia kìa! Đúng là tiểu yêu tinh thích làm khổ người khác! Cô y tá đùa với đứa trẻ vừa mới chào đời. Nó thật xinh đẹp, khuôn mặt tựa hạt ngọc trân châu (một loại gạo ở Trung Quốc, hạt rất trong và đẹp) vậy, vừa trắng vừa rạng ngời, cặp môi nhỏ xinh, hồng hồng như cánh hoa đào. Đột nhiên cô y tá nhận ra đứa bé có điều khác lạ. Nó không khóc, chân tay giãy giụa, quơ loạn trong không khí, sắc mặt xanh mét. - Nhanh lên, đứa bé ở trong bụng mẹ lâu quá, bây giờ không thở được rồi! Mau mau cấp cứu! Cô y tá đang bế đứa bé nôn nóng hét lên. Mười phút sau... - Ôi... Một sinh mạng đáng yêu như thế mà vừa chào đời đã kết thúc rồi... Thật đáng tiếc... Cô xem, môi nó hồng như cánh hoa đào ấy, lớn lên nhất định trở thành một cô giá xinh đẹp cho mà xem! Thật đáng tiếc... Tất cả các bác sỹ và y tá trong phòng cấp cứu đều thấy xót xa cho đứa bé đáng thương. Có lẽ như vậy cũng là may mắn, đứa bé sẽ không phải chịu nhiều đau khổ của cuộc đời này nữa. Người mẹ như đứt từng khúc ruột, ngất đi mấy lần. Sau khi tim đứa trẻ ngừng đập một giờ đồng hồ, đột nhiên bầu trời tối sầm lại trong nháy mắt. Nửa tiếng sau, phía chân trời, một tia sáng lóe lên, tiếp sau là tiếng sấm vang trời. Mọi người chưa bao giờ nghe thấy tiếng sấm nào lớn như vậy. Tất cả đều không khỏi giật mình. Lúc này, trên trời bỗng hiện lên một quầng ánh sáng màu hoa đào sáng lấp lánh, lượn lờ phía trên thành phố. Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng kỳ lạ này làm cho ngây người, phụ nữ thì dùng tay che miệng, sợ không kìm nén nổi mà hét lên, đàn ông thì sợ đến nỗi lưng áo đầm đìa mồ hôi. Cũng may, đây không phải ngày tận thế. Quãng sáng màu hồng lượn mấy vòng trên không rồi hướng xuống một bệnh viện ở phía tây thành phố, sau đó biến mất. - Oa...oa... Khi quãng sáng màu hồng kia nhập vào bé gái sơ sinh, một giây sau, bé gái có trái tim ngừng đập hơn một tiếng đồng hồ, bị tuyên bố là đã chết ấy, đột nhiên kêu toáng lên. Tiếng kêu rất lớn, rất vang, tựa như tiếng chuông trong ngồi chùa cổ. Tất thảy đều kinh sợ. Lẽ nào là yêu tinh chuyển thế? Không ai dám thở mạnh. Một bác sỹ lớn tuổi có uy tín trong bện viện lấy hết can đảm bước về phía đứa bé, nghi hoặc, chau mày chẩn đoán trong giây lát, sau đó quay người lại, kinh ngạc thốt lên: - Sống lại rồi! Tất cả mọi người đều xôn xao bàn tán. Lúc này, mây đen đã tan, ánh mặt trời lại chiếu rọi, bầu trời lại trở về màu xanh thăm thẳm vốn có.
Mười chín năm sau Những đoá hoa vừa được tưới nước hân hoan khoe sắc, khoe hương với Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối. Mễ Bối ngồi trong nhà kính trồng hoa trên lầu ba, chống cằm nhìn mặt trời hoàng hôn treo lơ lửng phía trời xa. Những tia sáng cuối cùng chiếu lên mái tóc đen mềm mại của cô, ánh lên một màu rực rỡ. Cô mặc váy ngắn màu trắng ngà, gương mặt sáng tựa hạt gạo trân châu, đôi môi hồng như hai cánh hoa đào đính trên khuôn mặt hoàn mỹ. Môi Mễ Bối rất mỏng, khoé miệng khẽ hếch lên rất tự nhiên, cho dù lúc bình thường cũng gây cho người khác cảm giác như đang mỉm cười. Đôi mắt long lanh mê hồn lúc này đang hờ hững nhìn về phía chân trời. Bầu trời được ánh hoàng hôn phủ lên những áng mây vàng rực rỡ. Mễ Bối cứ ngồi yên lặng như vậy trong nhà kính. Đóa hồng đỏ đang lặng lẽ khoe sắc bên cạnh cặp đùi trắng thon dài của cô, chợt phát hiện ra, cho dù là lúc mình đẹp nhất, rực rỡ nhất cũng không thể so bì với một ánh mắt hờ hững của cô gái bên cạnh, bèn xấu hổ cụp xuống. Lúc này, dưới nhà chợt vang lên tiếng của bà Mạc: - Mễ Bối! Tưới hoa xong chưa con? Xuống ăn cơm thôi! Lúc này, cô gái mới sực nhớ, mình đã ngẩn người ra ở đây quá lâu, liền vội vàng cầm bình nước bên cạnh lên, chạy xuống nhà. Mọi người đã ngồi hết vào bàn, chỉ còn lại một ghế trống, rõ ràng là cả nhà đã đợi Mễ Bối rất lâu. Cô bối rối gật đầu, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế của mình. - Mễ Bối, con cứ coi đây như nhà mình vậy, không cần phải khách khí làm gì! Bà Mạc nhận ra vẻ ngượng ngùng trên gương mặt cô gái trẻ, liền nở một nụ cười thân thiện. Sau đó, bà đưa tay chỉ vào một người đàn ông trung niên vẻ nghiêm khắc, ít nói ít cười, ở ghế đầu tiên: - Đây là chồng ta, sau này ông ấy sẽ là cha của con. Sau đó, bà lại chỉ vào một bà già ăn mặc kiểu người giúp việc: - Còn đây là vú Lý. Con mới tới đây, nhất định là có nhiều chuyện còn chưa hiểu, vú Lý sẽ chăm sóc cho con. Những chuyện như tưới hoa, tỉa cành, sau này con cứ để vú Lý làm là được. Mễ Bối gật đầu một cách máy móc, rồi đưa mắt liếc trộm vú Lý. - Vâng, cô chủ, sau này tất cả mọi chuyện cứ để chúng tôi làm! Giọng vú Lý tương đối vang, lúc nói mắt cũng nheo nheo như đang cười, nhìn rẩt thân thiết. chân, không khí im lặng bao trùm cả gian phòng rộng. Nhìn cô con gái nuôi xinh đẹp như đóa tường vi, đẹp người đẹp nết này, bà Mạc không nén nổi nụ cười hân hoan. Mễ Bối giờ mới để ý bên cạnh cô còn có một chiếc ghế trống nữa… - Vú Lý, cậu chủ vẫn chưa về à? Nhắc đến “cậu chủ”, giọng nói của bà bỗng trở nên gay gắt, nhưng vẫn không giấu được niềm yêu thương vô hạn. - Cậu chủ… có lẽ cũng sắp về ạ… Vú Lý run run giọng, trả lời. - Hừ! Thằng khỉ này! Bà Mạc vừa nói vừa rút di động ra: - Có phải mày muốn mẹ đích thân đi mời mới chịu về không!Em gái mày hôm nay lần đầu ra mắt mà mày đã giở trò rồi! Bố mày cũng ở đây đấy! Ông Mạc, vẫn ngồi yên lặng như một bức tượng từ nãy giờ, liền khẽ đằng hắng một tiếng, Bà Mạc đưa mắt nhìn chồng, lại tiếp tục nói vào điện thoại: - Ba phút nữa mà mẹ còn chưa nhìn thấy mày thì đừng về nữa… alô… alô… Rõ ràng là bên kia đã cúp máy. Mễ Bối len lén liếc nhìn bà Mạc, không hiểu gì cả. Không khí bỗng chốc trở lên căng thẳng. Hai tay Mễ Bối đặt trên bàn, khẽ bóp nhè nhẹ chiếc khăn trải, chẳng dám thở mạnh. - Mọi người ăn đi, tôi không muốn ăn nữa. Ông Mạc chầm chậm đứng lên. Câu nói ngắn gọn, nhưng rất uy nghiêm. Bà Mạc muốn lên tiếng giữ chồng, nhưng lời ra đến cổ họng thì tắc lại, không thốt lên được. - À… - Bà Mạc ngại ngần nhìn Mễ Bối. – Hôm nay… Anh con về ngay thôi ấy mà! Nó bận! Dạo này nó bận lắm. Mễ Bối gật gật đầu, trong lòng thầm nhủ: “Tại sao cứ nhất định phải gặp cậu chủ nhà họ Mạc cơ chứ?” Điều cô quan tâm chỉ là người nhà họ Mạc có thể cho cô một mái nhà ấm áp hay không mà thôi, chỉ vậy mà thôi. Bữa cơm gia đình đã bị giải tán như thế. Lúc Mễ Bối được vú Lý dẫn lên lầu đi tắm, còn nghe bà Mạc ở dưới lầu thở dài, lẩm bẩm nói một mình: - Một bữa cơm đang yên đang lành, cứ tưởng là nó sẽ về, cả nhà cùng ăn, không ngờ nó vẫn cứ… Giọng nói của bà rất khẽ, vang ra căn phòng khách rộng, đầy vẻ thê lương và buồn bã. Mễ Bối thầm nhủ, thì ra vợ của một vị chủ tịch với gia tài ức vạn cũng chẳng sung sướng gì. Đúng là nhân tình thế thái. Lúc qua chỗ ngoặt của cầu thang. Mễ Bối quay đầu lại nhìn bà Mạc lần nữa, dưới ánh đèn pha lê lộng lẫy, bóng lưng bà trở lên huyền ảo một cách lạ kỳ. Lúc này, bà cũng chỉ là một người mẹ bình thường đang mong ngóng đứa con trở về mà thôi. Trong lòng Mễ Bối chợt dâng lên một cảm giác rất lạ, không thể nói lên lời. Có lẽ, đây chính là sự đồng cảm mà nhân loại vẫn hay nói tới chăng? Mễ Bối khẽ lắc đầu. Tiên nữ xuống trần không thể có tình cảm, không thể khóc, cũng không thể cười.
Sau khi tắm xong, người Mễ Bối toả ra một mùi thơm thoang thoảng, làn da trắng hồng mịn màng như trẻ sơ sinh, mái tóc đen bóng như nhung xoã xuống lưng, cô khoác chiếc váy ngủ lụa mà vú Lý đã chuẩn bị sẵn, trông đẹp một cách lạ thường, nói như kiểu của bà Mạc thì “ cứ như một cô tiên nhỏ ở Dao Trì” vậy. - Tôi chưa bao giờ thấy cô gái nào xinh đẹp như cô chủ cả. Cô đến đây, đúng là phúc của nhà họ Mạc. Vú Lý vừa giúp Mễ Bối chuẩn bị giường vừa thật thà nói. Mễ Bối hờ hững đưa mắt nhìn vú Lý - lặng lẽ - đôi mắt sáng như vầng trăng mới nhú của cô thoáng hiện vẻ cảm kích. - Cô chủ, nghỉ sớm đi ạ! Vú Lý nói, rồi lui ra ngoài. Lúc ra khỏi cửa, còn nghe tiếng bà lẩm bẩm: Ôi, thật đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp nhường ấy lại không thể nói chuyện được. Nằm trên chiếc giường êm như mây, nhưng Mễ Bối lại cảm thấy hơi khó ngủ, liền chống tay ngồi dậy. Gió đêm đầu hạ mang theo mùi hoa sơn chi ngan ngát phà vào mặt Mễ Bối, cảm giác tươi mát làm cô thư tái nhắm hờ hai mắt. Tấm rèm cửa màu xanh nhạt bị gió vén lên, để lộ cả một bầu trời sao lấp lánh bên ngoài. Trời đêm đẹp đến nỗi làm người ta phải nín thở, những ngôi sao nhỏ như những viên đá quý màu lam lấp lánh. Mễ Bối không phải người phàm, cô là Đào Hoa Tiên Nữ của Thiên giới. Mười chín năm nay, mỗi lần cảm thấy mệt mỏi, cô đều ngước mắt nhìn lên bầu trời, tâm trạng liền cân bằng trở lại. Cứ nghĩ đến chuyện sắp được trở lại Thiên đình, nghĩ đến Cửu Hoàng tử vẫn đang mòn mỏi ngóng trông là trong lòng cô lại thấy ấm áp. Mới chìm vào giấc ngủ được một giây, Mễ Bối đã mơ màng nghĩ đến cậu chủ nhà họ Mạc. Anh ta là người thế nào mà lại có thể dẫm đạp lên tình yêu của bố mẹ như vậy? … - Bối Bối, có phải nàng đã quên ta rồi không? Có phải nàng đã quên lời hứa giữa chúng ta rồi không? - Không, thiếp không quên. - Vậy thì tốt quá, đã mười chín ngày rồi, chỉ còn một ngày nữa là nàng được trở về Thiên đình, ta nhớ nàng đến chết đi được! - Thiếp cũng nhớ chàng! - Đúng rồi, nàng tìm thấy ân nhân cứu mạng của mình chưa? - Thiếp vẫn chưa! - Bối Bối, nàng không thể yêu con người được! Nếu nàng phản bội ta, ta sẽ xuống dưới đó, giết hắn ngay lập tức! Ta sẽ giết hắn… Ta sẽ giết hắn… … Đột nhiên, bên tai cô vang lên tiếng rít chói tai, âm thanh ấy làm cho gan ruột Mễ Bối như bị xé nát. Cô giãy giụa, rồi ngồi vụt dậy, thở hổn hển. Cô mở mắt nhìn xung quanh, rèm cửa màu xanh nhạt, căn phòng lộng lẫy như cung điện… Cô vẫn đang ở trong ngôi nhà mới. Thì ra chỉ là mơ, là Cửu Hoàng tử đã vào giấc mơ của cô. Hoàng tử nói sẽ giết chết người mà Mễ Bối yêu, nhất định chàng sẽ làm được. Những người đã nhận nuôi Mễ Bối trước đây, chỉ cần đối xử không tốt với cô một chút, là lập tức gặp phải tai hoạ.Mễ Bối biết tất cả những chuyện đó là do Cửu Hoàng Tử làm. Nghĩ lại, mình đã xuống trần mười chín năm ròng, vậy mà vẫn chưa tìm thấy ân nhân cứu mạng năm xưa, trong lòng Mễ Bối không khỏi thất vọng. Mễ Bối thò chân xuống giường, chạm phải sàn đá mát lạnh mới phát hiện người mình đã ướt đẫm mồ hôi. Ánh nắng sớm đầu hạ chiếu xuyên qua cửa sổ, mặt trời đang gắng sức thoát khỏi đường chân trời, khoe gương mặt đỏ hồng. Một ngày mới lại bắt đầu. Đột nhiên, cô nhìn xuống cánh cổng lớn bên dưới, một cậu con trai phóng xe đua lao vút ra. Bà Mạc ở phía sau không ngừng gào thét: - Hy Hy, mày quay lại cho mẹ! Con ơi! Con về đi… Cậu con trai kia không thèm trả lời, cũng chẳng thèm ngoảnh đầu nhìn lại, phóng vút đi không do dự. Mễ Bối không nhìn rõ mặt cậu ta, chỉ biết dáng người dong dỏng cao, mái tóc đen bóng mượt, lái xe nhanh như bay. Cuối cùng, bà Mạc buồn bã ngồi thụp xuống bên ngoài cánh cổng, thở hổn hển một cách yếu ớt. Từ góc này, Mễ Bối có thể nhìn thấy bờ vai cô đơn của bà đang rung lên nhè nhẹ, dường như bà đang khóc. - Cô chủ, đến giờ ăn sáng rồi! Ngoài cửa, vú Lý lên tiếng gọi. Mễ Bối giờ mới hốt hoảng đứng dậy. Hôm nay, chỉ có bà Mạc với Mễ Bối ăn cơm, người giúp việc đều ra ngoài dọn dẹp vườn hoa cả.Căn nhà lớn trở nên mênh mông quá đỗi. Bà Mạc có vẻ buồn bã, tay cầm đũa mà lòng nghĩ tận đâu đâu, bà khuấy đôi đũa vào trong bát cháo một lúc lâu mà không nhận ra. Mễ Bối lặng lẽ ăn cơm, không nói tiếng nào. Bà Mạc lúc này mới sực tỉnh, vội vàng gắp cho Mễ Bối một miếng thịt gà: - Ăn đi con, ăn nhiều vào, có mập mạp thì người mới khoẻ mạnh. Con xem, con gầy quá! Mễ Bối có cảm giác hơi sợ vì được nuông chiều quá, vội vàng gật đầu tỏ ý cảm ơn. Cô đã ở nhân gian mười chín năm, nhưng đây mới là lần đầu tiên cô gặp được một gia đình quan tâm tới mình.Chẳng trách mà tình cảm nơi trần gian lại khiến không ít các vị tiên trên Thiên giới mơ tưởng, ngưỡng mộ đến thế. Nhìn ánh mắt quan tâm của bà Mạc và giọt lệ còn sót lại trên khoé mi, cô cảm thấy người đàn bà này thật thân thiết. Mễ Bối cắn trọn miếng thịt gà tươi ngon, vừa miệng. Bà Mạc nhìn cô gái ngoan ngoãn, xinh đẹp trước mắt, không khỏi xót xa, nhẹ nhàng nói: - Con à, chắc con chịu khổ nhiều lắm rồi phải không? Nhìn con kìa, sắp gầy như que củi rồi. Ăn đi con, ăn no rồi ông Tư sẽ đưa con đi học. Cổng Học Viện Tân Ngạn Mễ Bối bảo chú lái xe dừng lại cách cổng trường một đoạn khá xa. Cô không muốn ngay ngày đầu tiên đi học đã khiến cho các bạn cùng lớp có cảm giác mình là người cao ngạo. Đây là ngôi trường tốt nhất thành phố, cây xanh mát rợp, hoa cỏ thơm ngát, thoạt nhìn đã thấy tất nhiên không phải tầm thường. Mùa hè đã đến, đi trên con đường mát rượi rợp bóng cây, nhìn những học sinh mặc đồng phục trắng đi đơn lẻ hoặc sánh đôi nhau, người ta có thể cảm nhận được sức sống mãnh liệt đang trào dâng nơi đây. Ánh mặt trời khẽ rọi lên mái tóc đen huyền của Mễ Bối, tựa như tặng thêm cho cô một vòng hoa rực rỡ. Chọn một con đường nhỏ vắng người, Mễ Bối uyển chuyển bước đi. Trên cành cây, lũ chim sẻ tinh nghịch đang chí chách nô đùa, gió thổi nhè nhẹ, tiết trời mát mẻ khiến Mễ Bối cảm thấy hân hoan, rộn ràng. Rất tự nhiên, cô cất tiếng hát.Nhưng không có một âm thanh nào phát ra từ cổ họng cô. Để ngăn ngừa cô tiết lộ bí mật của Thiên giới, trước khi xuống trần, Ngọc Đế đã lấy đi tiếng nói của cô, khiến cô mãi mãi không thể cất tiếng nói chuyện với bất kỳ ai. Mặt trời thật đáng yêu. Mễ Bối ngước mặt lên nhìn, ánh nắng vàng rực rỡ làm cô phải nheo mặt lại.Mễ Bối đưa tay lên che mắt, không chú ý dưới chân nên vấp phải một tảng đá nhô lên, ngã uỵch xuống đất. Đúng chỗ cô ngã xuống lại có một tảng đá nhọn chìa lên. Đầu gối trắng ngần của Mễ Bối bị mài vào tảng đá, máu liền chảy ra. Đầu gối chảy máu, còn Mễ Bối thì cứ ngẩn người ra nhìn từng giọt máu nhỏ tong tong xuống đất. Cơ thể con người thật lạ, đổ mồ hôi thì không sao, còn chảy máu thì lại thấy đau. - Lên đại học rồi còn để vấp ngã thế à? Một giọng nam đầy vẻ chế giễu vang lên bên cạnh Mễ Bối.
(Còn nữa)
-----------------------------------------

Còn tớ thì nghĩ cái kết hòan tòan hợp lí !
Chẳng lẽ hòang tử lại để cho Mễ bối lấy mạc ngôn hy !
Sao cậu ko nghĩ tới cảm nhận của Hòang từ thiên cung !

Nhưng tớ nghĩ là Mạc Ngôn Hy bị như vậy rồi thì ko nên quá tàn nhẫn với anh ta. Còn cái thằng Hoàng tử kia thì...tớ chả thích tẹo nào:(. Nhưng theo khách quan thì cũng thấy khổ thân hắn.

kẻ xấu
19-02-2009, 07:49 PM
@ Trang : Cậu là Girl nên mới nghĩ thế thôi ! Chỉ có boy như tớ mới hiểu rõ được nỗi lòng của Hòang tử thiên cung !

meo_hoang
09-03-2009, 04:43 PM
Trùi ui mọi người hok đọc "Anh trai _ Em gái " hả ?
Còn hay hơn truyện trên nhìu!!!!!!!!!

Hyt.b3
09-03-2009, 11:57 PM
@ Trang : Cậu là Girl nên mới nghĩ thế thôi ! Chỉ có boy như tớ mới hiểu rõ được nỗi lòng của Hòang tử thiên cung !

hờ hờ.... yêu thỳ phải chấp nhận để người m yêu hạnh phúc...~~~> dù đáng thương nhưng rõ ràng là hoàng tử ích kỉ mà:duno::duno::duno:
Cách dẫn dắt người đọc vào câu truyện của Tào ĐÌnh rất hay và hấp dẫn~~~> đến nỗi mà thèng bẹn e có thých thú gỳ văn vẻ đâu.... thế mà giở vài trang đọc...~~~> năn nỉ tỉ tê để mượn đọc cho bằng được <và tất nhiên để mượn được e thỳ phải có điều kiện... he he......:dazzle::dazzle: , e rất thých kiểu dẫn dắt như vậy...:love::love::love:
Nhưng mà hầu như kết thúc nào cũng buồn.... kể cả truyện Xin lỗi e chỉ là con đĩ cũng vậy...
thành ra cứ nghĩ đến truyện của Tào Đình là nghĩ đến kt buồn:fallout::fallout::fallout:
Nhưng công nhận là truyện Tào ĐÌnh hấp dẫn người đọc ngay từ cái tên truyện:phew::phew:

thuphuong_no1
10-03-2009, 12:12 AM
hờ hờ.... yêu thỳ phải chấp nhận để người m yêu hạnh phúc...~~~> dù đáng thương nhưng rõ ràng là hoàng tử ích kỉ mà:duno::duno::duno:
Cách dẫn dắt người đọc vào câu truyện của Tào ĐÌnh rất hay và hấp dẫn~~~> đến nỗi mà thèng bẹn e có thých thú gỳ văn vẻ đâu.... thế mà giở vài trang đọc...~~~> năn nỉ tỉ tê để mượn đọc cho bằng được <và tất nhiên để mượn được e thỳ phải có điều kiện... he he......:dazzle::dazzle: , e rất thých kiểu dẫn dắt như vậy...:love::love::love:
Nhưng mà hầu như kết thúc nào cũng buồn.... kể cả truyện Xin lỗi e chỉ là con đĩ cũng vậy...
thành ra cứ nghĩ đến truyện của Tào Đình là nghĩ đến kt buồn:fallout::fallout::fallout:
Nhưng công nhận là truyện Tào ĐÌnh hấp dẫn người đọc ngay từ cái tên truyện:phew::phew:
Tào Đình khai thác vấn đề này quá đỉnh
đúng là toàn kết thúc buồn nhưng nó đầy ý nghĩa, chết ko phải là hết :D

kẻ xấu
10-03-2009, 11:34 AM
Tào Đình khai thác vấn đề này quá đỉnh
đúng là toàn kết thúc buồn nhưng nó đầy ý nghĩa, chết ko phải là hết :D

Híc Cậu nhầm à ?
Tớ thấy kết thúc chuyện này là quá ổn !
Mạc Ngôn Hy : sống hạnh phúc ko phải chết
Hòang tử : Ko mất người yêu vốn là của mình
Mễ Bối : ko bị người đời chửi là phản bội

meo_hoang
10-03-2009, 11:53 AM
trời ơi các anh chị tôn sùng Tào Đình đến thế kia à!!!!
Thử đọc "anh trai - em gái " xem còn hay hơn nhiều vả lại còn nhiều truyện của các tác giả # nữa
Như Cố Mạn cũng đỉnh lắm mọi người ạ!!!!!!!!!!!

Snow
10-03-2009, 12:01 PM
... Truyện gì thì truyện tóm lại vẫn hok hay bằng chuyện buôn dưa lê bán dưa chuột của mấy nường ...
=))=))=))

kẻ xấu
10-03-2009, 02:19 PM
trời ơi các anh chị tôn sùng Tào Đình đến thế kia à!!!!
Thử đọc "anh trai - em gái " xem còn hay hơn nhiều vả lại còn nhiều truyện của các tác giả # nữa
Như Cố Mạn cũng đỉnh lắm mọi người ạ!!!!!!!!!!!
đâu có ai tôn sùng hả em ?
Chuyện hay thì đọc thôi mà !


... Truyện gì thì truyện tóm lại vẫn hok hay bằng chuyện buôn dưa lê bán dưa chuột của mấy nường ...
=))=))=))
Tất nhiên rồi

be_linh_b3
10-03-2009, 03:49 PM
theo e thì các truyện như Anh trai-em gái , Yêu anh hơn cả tử thần , Ben nhau trọn đời , Xin lỗi e chỉ là con đĩ, chạng vạng , trăng non ,nhật thực, cocktail tình yêu .. đèu hay cả
Ai có điều kiện thì đọc nhá

kẻ xấu
10-03-2009, 03:51 PM
theo e thì các truyện như Anh trai-em gái , Yêu anh hơn cả tử thần , Ben nhau trọn đời , Xin lỗi e chỉ là con đĩ, chạng vạng , trăng non ,nhật thực, cocktail tình yêu .. đèu hay cả
Ai có điều kiện thì đọc nhá

híc ! em đọc nhiều thế ! anh mới đọc được 4-5 quyển thôi !
Nhưng Nhật thực xuất bản chưa em !

be_linh_b3
10-03-2009, 04:01 PM
chuyện
e là con mọt truyện mà
nhật thực mới có trên mạng thôi
a mà đọc xong chắc tức mà chết mất

Hyt.b3
10-03-2009, 04:43 PM
theo e thì các truyện như Anh trai-em gái , Yêu anh hơn cả tử thần , Ben nhau trọn đời , Xin lỗi e chỉ là con đĩ, chạng vạng , trăng non ,nhật thực, cocktail tình yêu .. đèu hay cả
Ai có điều kiện thì đọc nhá

Cả truyện Lời tự thú của tín đồ shopping cũng hay đá....:phew::phew:
hơi bị thých... nhưng cái nài chắc chỷ phù hợp với girl thoy:picknose::picknose:

o0.Rô.Boo.0o
20-05-2009, 08:00 PM
xời ơi!!! "Yêu anh hơn cả tử thần" hay dã man luôn.chẹp chẹp.....:whistle::whistle:
Tào Đình trog truyện ni viết nhiều câu hay gê gớm ák.
Em kết nhất là câu ở gần cuối truyện "Cả em và tử thần đều muốn có anh, có điều em có ưu thế hơn ông ta, bởi vì em yêu anh, yêu anh sâu sắc. " Chắc cũng vì thế này mà taof Đình đặt tên truyện là "Yêu anh hơn cả tử thần". Nhở?
Nhưng mà ngoài truyện ni ra thì mấy truyện khác của Tào Đình em k thik lắm. Viết nghe gê quá:amitabha: