PDA

View Full Version : ... Em và anh không hợp. Chúng mình… chia tay đi!



NSViet
14-01-2009, 10:27 AM
Đầu đuôi việc anh và em quen nhau như thế nào, tán tỉnh nhau như thế nào, rồi nói lời yêu nhau như thế nào tạm thời không bàn nữahttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/68.gif. Chúng ta xét tình hình hiện tại là anh và em đang yêu nhauhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/8.gif. Không, chính xác hơn là anh đang yêu em và em cũng không phủ nhận điều đấy. Còn em có yêu anh không thì vì anh cũng không hỏi nên em cũng không tự nói với anh làm gì. Con gái mà, ai lại nói ra, ngại chếthttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/9.gif!

Vì nhân vật đề nghị giấu tên nên tác giả xin được gọi tạm anh là Phèo, còn em là Nở để người đọc tiện theo dõihttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/3.gif.

Phèo cao ráo, đẹp trai, con nhà giàu, ăn mặc có gu và nói chuyện rất chi là dễ thương! Anh đang là nhân viên phát triển dự án cho một công ty của Nhật Bản tại Việt Nam, nói chung là tương lai vô cùng tươi sánghttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/105.gif! Đến cả những cô gái sành điệu gặp anh cũng phải dè chừng, không dám tán tỉnh lộ liễu vì sợ “chưa đủ tuổi”http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/16.gif. Không ai nghĩ rằng Phèo lại là một con người thân thiện, dễ gần, và anh luôn mong được kết bạn với tất cả mọi người, không phân biệt “đẳng cấp”http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/6.gif.

Còn Nở thì ngoại hình nhỏ bé, không xinh đẹp được như diễn viên, ca sĩ nhưng cũng phải ngang tầm với “hoa hậu phường”http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/67.gif. Gia cảnh thì không rõ vì nhà cô đang ở là nhà thuê, và cách ăn mặc của cô cũng không có gì là đặc biệt lắm! Nở hiện đang là sinh viên năm cuối khoa Chống Lầy, đại học Thủy Lợi. Cô vừa học ở trường vừa đi làm thêm cho một công ty Photocopy trên đường Chùa Bộc, nghe đâu lương tháng cũng đủ trả tiền nhà. Thấy bạn bè nói là cô sắp được đề bạt lên chức Trưởng phòng Đánh Máy, công việc nặng nề hơn nhưng cô có dịp được tiếp xúc với công nghệ thông tin và trau dồi được kiến thức tin học văn phòng cô được dậy ở trường nên cô rất phấn khởihttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/113.gif. Có lẽ điểm đáng chú ý nhất ở Nở chính là tính cách của cô. Bạn bè nói cô là một người có “thú tính” và ai cũng thích chơi với cô. “Thú tính” ở đây chúng ta nên hiểu là “tính cách thú vị”http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/21.gif.

Không ai nhớ Phèo đã yêu Nở được bao lâu rồi. Chỉ biết rằng chiều nào cũng thấy anh ghé qua nhà đón Nở đi ăn tối và đi dạo phố. Tuy nhà Phèo có điều kiện nhưng anh không phải là con người chuộng vật chấthttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/64.gif. Những món quà anh tặng cho Nở vào những dịp kỉ niệm đắt tiền một chút thì là con gấu bông, bình thường hơn thì là chiếc áo, còn có khi chỉ là một chiếc đĩa CD dạy tiếng Anh nâng cao. Nhưng dù là món quà gì thì anh vẫn thấy Nở đón nhận một cách háo hức và trân trọng nên anh rất vuihttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/8.gif.

Nhưng ở đời có câu: “Biết trước thì đã chóng giầu, gian hồ hiểm ác… *** biết đâu mà lần”. Nhìn đôi bạn trẻ Phèo và Nở hàng ngày quấn quít bên nhau, đến tác giả còn ganh tị bỏ mẹ thì nói sao được những kẻ muốn chiếm đoạt Phèo và Nở cho riêng mìnhhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/42.gif.

Cùng công ty với Phèo, cụ thể hơn là cùng phòng dự án với Phèo có một nhân viên nữ kém tuổi Phèo tên là Lòi. Lòi đã kết Phèo “nổ đĩa” từ khi cô được nhận vào làm cùng phòng với Phèo vì những gì mà tác giả đã miêu tả về Phèo ở trênhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/38.gif. Lúc đó Phèo đã yêu Nở rồi. Lòi là một cô gái bốc lửa (hot) đúng kiểu! Thực sự nếu không phải vì Phèo không ưa tính cách của Lòi thì Lòi và Phèo quả là một cặp trời sinh. Phèo biết Lòi thích mình. Anh nhận thấy điều đó qua cách cô nhìn anh và qua cả những cử chỉ của cô với anh nữa. Lòi thường chủ động tìm cách va chạm cơ thể với Phèo. Mỗi lần đi chung thang máy, cô thường đứng sát vào Phèo, mỗi lần lấy tài liệu trên kệ sau lưng Phèo, cô thường lùi lại để chạm… xin lỗi, mông của cô vào Phèo, mỗi lần trao đổi công việc với Phèo tại bàn làm việc của anh, cô thường cúi người và chống khuỷu tay lên bàn để nói chuyện dù cô biết rằng mình đang mặc áo rộng cổ. Có một lần, Phèo chở Lòi đi vì công việc. Trên đường về, Lòi đã chủ động vòng tay ôm eo Phèo và áp sát người vào anh. Phèo rất khó chịu nhưng anh chỉ tế nhị nhúc nhích và rướn người về đằng trước. Sau lần đó, Phèo rất ngại phải đứng gần Lòi. Anh chỉ đứng cạnh Lòi khi cần thiết và luôn chủ động giữ khoảng cách. Và một lần anh đã thẳng thừng từ chối lời mời đi ăn tối của Lòi vì lí do đã có hẹn với suy nghĩ “Chắc Lòi sẽ hiểu được ý của mình và từ bỏ ý định của cô ấy”http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/33.gif. Nếu như Lòi nói rõ với Phèo những gì cô muốn thì anh sẽ thẳng thắn nói chuyện với cô để tránh hiểu nhầm cho cả hai người. Nhưng Lòi lại chỉ thích chơi trò “mèo vờn chuột” với Phèo thôi nên anh không thể nào mở mồm nói với cô điều mà anh phỏng đoán được. Như vậy anh sẽ là kẻ lố bịchhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/35.gif!

Còn cùng lớp đại học với Nở, có một cậu bạn tên là Toét. Toét cũng đi thuê trọ ở gần khu nhà của Nở nên anh cũng rất quí Nở vì hai người cùng hoàn cảnh. Toét hiền lành, chăm học vì anh cũng không có điều kiện chơi bờihttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/26.gif. Toét rất vui tính và anh luôn lạc quan yêu đời! Anh quý Nở lắm nhưng anh không bao giờ nói ra vì anh biết Nở đã có người yêu hơn mình rất nhiều rồi. Anh chỉ âm thầm giúp đỡ Nở những việc mà đối với Nở đó chỉ là những việc tốt xuất phát từ tình bạn không hơn không kém nên cô cũng không hề suy nghĩ gì cả. Biết Nở hay đi chơi tối về muộn, không có thời gian học bài nên trên lớp có gì Nở không hiểu là Toét lại giảng giải tận tình cho Nở. Có những hôm, Nở thức khuya xem bóng đá, sáng lên giảng đường toàn ngủ gậthttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/28.gif, Toét lại chép bài hộ cô. Xe đạp, đài, đèn để bàn, đồng hồ, ấm đun nước, máy vi tính,… không có cái gì hỏng mà Toét lại không sửa hộ côhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/41.gif. Có một lần, trong giờ giáo dục thể chất, vì đêm hôm trước thức khuya, sáng hôm sau lại phải chạy mấy vòng nên Nở bị ngất xỉu giữa sân tập. Toét tất tưởi cõng cô chạy từ sân tập vào phòng y tế của trường giữa trời nắng chang chang, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Khi cô y tá chăm sóc cho Nở, anh lại ì ạch chạy ra ngoài cổng trường mua cam về để vắt nước cho Nở uống. Lúc thấy nở đã tỉnh, anh mới quay lại lớp để học tiếphttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/18.gif. Trưa hôm đó, anh thấy Phèo hớt hải phi xe đến gặp Nở. Nhìn thấy Phèo lo lắng hỏi han còn Nở thì gượng cười trả lời, Toét cũng mỉm cười từ xa nhưng anh cũng không khỏi chạnh lònghttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/12.gif.

Tình yêu của Phèo dành cho Nở dường như không có gì có thể phá hỏng được, không ai có thể nghi ngờ được. Nhưng rồi đến một ngày, một ngày định mệnh, dường như ông trời trớ trêu đã cố tình sắp đặt để mọi chuyện diễn ra như vậyhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/75.gif.

Chiều hôm đó trời mưa tầm tã! Trời mưa to như đê trên trời bị vỡ, nước tràn xuống mặt đất vậyhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/59.gif. Phèo từ công ty về đến nhà ướt như chuột lột. Anh vừa tắm xong, đang định gọi cho Nở thì nhận được tin nhắn của cô “A oi, a ve chua? E dag bi mac mua o CV TNhat. A wa don e voi.” Phèo nhắn tin trả lời, “Cho a 20’ nhe.” Phèo vội vàng mặc lại áo mưa, nhét thêm một cái áo mưa và một cái ô vào cốp xe rồi nổ máy. Anh chưa kịp phóng xe ra ngoài sân thì điện thoại lại đổ chuông. Tưởng Nở gọi, anh lập cập lấy máy ra xem. Không phải Nở, là Lòi đang gọi đến. Phèo do dự định không nghe, song anh lại bấm phím nhận cuộc gọi. Giọng Lòi say mềm trong máy:

- Anh Phèo, nếu anh yêu em thì anh qua ngay 64 Nguyễn Du gặp em. Còn không anh sẽ phải hối hận suốt đờihttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/100.gif!

Phèo chưa kịp nói gì thì Lòi đã tắt máy. Phèo cau mày suy nghĩhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/39.gif. “Tại sao Lòi lại gọi cho mình đúng lúc này? Mình có nên qua đấy gặp cô ấy không? Nếu mình không qua, nhỡ may cô ấy xảy ra chuyện gì, thì đúng là mình sẽ ân hận suốt đời”http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/40.gif. Nghĩ vậy, Phèo định gọi điện lại cho Nở bảo cô chờ anh, song anh sợ cô đoán ra chuyện gì khi nghe giọng anh, anh liền nhắn tin lại cho cô “E cho anh khoang 45’ nua dc k? Sep a vua goi dien. A fai wa cty mot chut nua da.” Sau khi nhận được tin nhắn trả lời “Vang ah” của Nở, Phèo mới yên tâm phóng xe đến 64 Nguyễn Du.

Phèo đến nơi thì Lòi đã say mềm không còn biết gì nữa. Anh định gọi taxi đưa cô về nhưng vì tính hay lo xa, anh sợ một mình Lòi đi taxi trong tình trạng này về nhà, nhỡ may xảy ra chuyện gì thì anh là người đầu tiên gánh trách nhiệm nên anh mặc áo mưa cho Lòi rồi nhờ nhân viên bảo vệ dìu Lòi lên xe để anh đèo cô về.

Nở đứng chờ Phèo đã lâu cũng hơi sốt ruộthttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/110.gif. Cô chợt nhớ ra là chưa báo cho Phèo là mình đang đứng ở cổng đối diện hồ Thiền Quang của công viên Thống Nhất, đoạn đèn xanh đèn đỏ. Cô lấy máy nhắn tin cho Phèo, quên mất tên đường là gì, cô định nhìn biển tên đường để nhắn tin tiếp thì bất ngờ cô nhìn thấy một chiếc xe giống y xe của Phèo đang đứng chờ đèn xanh. Khi chiếc xe rẽ phải, cô nhìn lại biển số xe và không tin vào mắt mìnhhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/109.gif. Không thể thế được, nếu là Phèo đang lái xe thì người có cặp giò trắng muốt kia là ai mà ôm ghì lấy anh ấy như thếhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/13.gifhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/13.gif? Nở gọi vào số di động của Phèo và nín thở chờ đợi. Cô choáng váng khi thấy chiếc xe từ từ dừng lại và người ngồi trước lấy điện thoại ra nghe.

- A lô, Nở à? Em chờ anh 20’ nữa nhé. Trời mưa to quá nên anh phải đi chậmhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/44.gif.

Nở cố kìm giọng nói thật bình tĩnh:

- Anh à, hay là anh cứ làm xong việc rồi về nhà luôn đi. Chứ mưa thế này tối chắc cũng không đi chơi được anh ạ. Em chờ mấy phút nữa ngớt mưa rồi em về nhà luôn, anh không phải qua đón em nữa đâu. THẾ ANH NHÉhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/2.gif!

Rồi cô tắt máy.

Phèo không thể nghĩ rằng câu nói cuối cùng của Nở lại mang nhiều ý nghĩa như vậy. Anh chỉ nghĩ rằng, Nở đứng chờ lâu, sốt ruột, lại sợ mình đi trời mưa gió nên mới bảo mình không phải qua đón. Anh lại đi tiếp.

Nở đứng nhìn Phèo đi khuất. Rồi cô đạp xe giữa trời mưa tầm tã về nhà. Nước mắt cô hòa vào với mưa, và tiếng khóc của cô lẫn vào tiếng mưa nên không ai biết là cô đang khóchttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/20.gif. Kể cả Toét cũng thế. Toét gặp Nở ở đầu ngõ, đạp xe giữa trời mưa như trút nước về, không ô, không áo mưa. Toét hỏi nhưng Nở không nói gì, chỉ thấy Nở lẳng lặng đạp xe về nhà.

Sáng hôm sau không thấy Nở lên lớp. Toét lo lắmhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/42.gif. Trưa anh sang nhà Nở. Thấy cô nằm đắp chăn quay mặt vào trong tường. Toét hỏi nhưng không thấy Nở trả lời. Anh lại gần định lay Nở để hỏi thì thấy người cô nóng ran. Sờ tay lên trán Nở, Toét giật mình vì Nở sốt cao quá. Anh vội vàng đi giặt khăn mặt để đắp cho cô. Rồi anh đi mua thuốc cho cô. Khi anh quay về, thấy điện thoại của Nở đang reo. Thì ra là Phèo. Anh nghe máy và báo cho Phèo biết là Nở đang sốt cao. Lúc tắt máy, Toét nhìn thấy 6 cuộc gọi nhỡ, mở ra xem thì đều là của Phèo. Toét rất lo! Không biết có chuyện gì xảy ra mà từ hôm qua đến giờ, Nở rất lạ. Vì sao Phèo gọi mà Nở cũng không nghe máy?

Mười lăm phút sau, Phèo đến. Anh xách trên tay một túi cam, một hộp bánh. Bước vào nhìn thấy Toét, anh cười nhưng tỏ ra không vui. Vì sao Nở ốm mà cô không báo cho anh đầu tiên? Sao cô lại không cho anh là người đầu tiên được chăm sóc cô? Cô không tin tưởng anh bằng Toét àhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/2.gif?

Thấy không khí hơi nặng nề, Toét nói:

- Anh Phèo ở lại với Nở nhé, em về qua nhà đâyhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/103.gif.

Toét đang định về thì Nở ngồi dậy, cô nói:

- Toét, ấy ở lại đây với tớhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/70.gif.

Rồi cô quay sang Phèo:

- Anh Phèo, em đã suy nghĩ cả đêm qua rồi. Em rất trân trọng tình cảm anh dành cho em. Thật sự là với một người như em, như vậy là quá lớn lao! Em không biết là mình có thể nhận hết và đáp trả lại anh được không? Từ trước đến giờ, anh chỉ cần em chấp nhận tình cảm của anh và anh cũng chưa bao giờ đòi hỏi em phải đáp trả lại nó cả. Nhưng đêm qua, em đã suy nghĩ rất nhiều và em muốn nói thật với anh một điều…

Cả Phèo và Toét đều im lặng. (Toét thì há hốc cả mồm)http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/13.gif

- … Em và anh không hợp. Chúng mình… chia tay đi!http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/12.gif

Phèo như không tin vào tai mìnhhttp://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/13.gif. Anh chỉ cảm nhận được bằng… phèo của anh thôi. Anh thấy nó đau thắt lại, co giật đùng đùng. Anh đánh rơi túi cam còn đang cầm trên tay làm những quả cam lăn lông lốc trên mặt đất (có một quả còn chui cả vào gầm giường).

Chi tiết sau đó thế nào, tác giả cũng không được rõ. Chỉ biết là Phèo sau khi từ nhà Nở quay về, bị đau bụng mất ba hôm. Sau khi khỏi đau bụng, anh hay đi uống rượu một mình và hát bài “Giọt lệ Đài Trang”. Anh có gọi cho Lòi nhưng Lòi cũng không thèm nghe máy để trả lời anh nữa.

Tác giả xin đúc kết một câu thế này “Cưa gái là một nghệ thuật, người cưa gái là một người cổ lỗ sĩ, và tôi là một người cổ lỗ sĩ chưa được ai công nhận”.http://static.timnhanh.com/yumeblog/fck/editor/images/emotions/62.gif