PDA

View Full Version : Hổ tướng Triệu Vân thực ra là một phụ nữ?



quangthanhxdsg
19-01-2009, 03:59 PM
Sưu Tầm http://www.docbao.vn/News.aspx?catid=46&id=90416565

566

567

Hổ tướng Triệu Vân thực ra là một phụ nữ?



Vào năm 1999, một đội khảo cổ của Chính phủ Trung Quốc khi khai quật mộ của Lưu Bị đã phát hiện cả một số lượng lớn các văn vật vào những năm cuối đời Hán. Trong số những văn vật này, điều khiến người ta kinh ngạc nhất chính là những ghi chép của bản thân Tiên chủ Lưu Bị.

Từ những ghi chép này, người ta đã khám phá ra một bí mật suốt hai ngàn năm nay chưa từng được biết đến, đó là danh tướng đời Tam Quốc Triệu Vân thực chất là gái giả trai. Hơn nữa quan hệ giữa Triệu Vân với Lưu Bị không chỉ là quan hệ vua tôi. Những ghi chép của Lưu Bị cho thấy ông ta đã nhiều lần bàn bạc với Gia Cát Lượng về danh phận của cô gái mang tên Triệu Vân. Điều đáng tiếc là vì nhiều lý do khác nhau, chỉ một bộ phận bản ghi chép này được công bố. Đáng tiếc là trong nội dung được công bố đó lại không có nội dung mang bí mật rất quan trọng này.

Triệu Vân là gái hay trai đến nay vẫn nằm trong bí mật khi không có những bằng chứng cụ thể. Nhưng điều này buộc người ta phải suy nghĩ và tìm hiểu lại đối với những sự việc đã diễn ra. Thực tế, nếu đọc kỹ những ghi chép trong sử sách thì ngay trong câu chuyện về thời Tam Quốc được rất nhiều người biết đến vẫn có thể chỉ ra rất nhiều điểm rất đáng nghi ngờ về giới tính của hổ tướng Triệu Vân. Chúng tôi tạm thời đưa ra dưới đây 13 điểm được coi là rất khả nghi về giới tính của Triệu Vân:






Thứ nhất, Triệu Vân khi hai mươi tuổi mới đầu quân cho Lưu Bị, từ Giới Kiều đến dốc Trường Bản, thời gian là 18 năm, sau đó còn nhiều lần theo Lưu Bị, Gia Cát Lượng đến Đông Ngô, nhưng hình dạng vẫn “đẹp như người còn trẻ, da dẻ hồng hào trắng trẻo”, điều này không giống như một người đàn ông. Ngay đến râu mà một hổ tướng như Triệu Vân cũng không có. Chưa từng một lần thấy miêu tả nhân vật này vuốt râu.
Thứ hai, trong trận chiến Trường Bản, Lưu Bị bỏ cả vợ con, tự mình chạy lấy thân. Nhưng Triệu Vân thì ngược lại, đơn thương độc mã xông ra chiến trường cứu A Đẩu trở về, đó chẳng phải là bản năng tính nữ luôn có sẵn trong Triệu Vân trỗi dậy hay sao? Đáng ngạc nhiên nữa là trong suốt cả trận chiến Trường Bản, giữa muôn trùng quân giặc, A Đẩu không hề có một tiếng khóc, ngược lại còn ngủ rất ngon lành, thử hỏi một người đàn ông làm sao có thể làm được việc đó.

Thứ ba, Triệu Vân cứu được A Đẩu về cho Lưu Bị, Lưu Bị đương nhiên nói “Vì đứa trẻ này mà suýt làm ta mất một đại tướng”, còn ném đứa con của mình đi. Như thế chẳng phải là rất coi trọng Triệu Vân hay sao? Điều này rõ rằng là Lưu Bị không thể nào dùng lời mà nói ra hết những tâm tư, những cảm kích về những gì mà Triệu Vân đã làm cho ông ta, chỉ còn cách ném A Đẩu đi để biểu hiện sự coi trọng của ông ta đối với Triệu Vân?

Bốn là, Triệu Vân vốn đầu quân cho Công Tôn Toán, tại Bắc Hải cứu Khổng Dung và gặp gỡ Lưu Bị, rồi hai người chia tay hẹn sau này sẽ gặp lại. Căn cứ theo cách nói của Trần Thọ trong Tam Quốc chí, khi Lưu Bị và Triệu Vân chia tay, “tay nắm tay lưu luyến không rời”. Đàn ông gặp đàn ông, đa phần là theo cách anh hùng nhận anh hùng, tôn trọng lẫn nhau, hà cớ gì lại “lưu luyến không rời tay”. Có thể thấy Triệu Vân chỉ có thể là một mỹ nữ thanh tú thoát tục mới khiến Lưu Bị động lòng như vậy.






Năm là, Triệu Vân không chịu kết hôn. Triệu Phạm muốn giới thiệu cho Triệu Vân người chị dâu đang góa chồng của mình. Theo lý thường, Triệu Vân không đồng ý cũng là chuyện bình thường nhưng Triệu Vân lại trở mặt với Triệu Phạm, bức ông ta một lần nhiều lần phản đối Lưu Bị. Một người đàn ông làm sao phải làm như vậy đối với một việc cỏn con là cưới một người phụ nữ. Đây cũng là một điểm rất đáng nghi.


Sáu là, Triệu Vân là nữ giả nam, Lưu Bị và Khổng Minh khẳng định là biết rất rõ. Bởi vì Lưu Bị phân công cho Triệu Vân trách nhiệm bảo vệ gia đình của mình chứ không phải là người khác. Quan Vũ thì lúc nào mặt cũng đỏ bừng, không lo ngại nhưng cũng không được yên tâm. Còn Trương Phi lại là người thô bạo, không đủ cẩn thận. Những người khác không được chọn là vì không đủ tin cậy.
Bảy là, Triệu Vân bản lĩnh cao cường, đối với Lưu Bị luôn luôn trung thành, nhưng Lưu Bị và Gia Cát Lượng lại rất ít khi trọng dụng Triệu Vân, cực kỳ ít khi thấy hai người cho Triệu Vân cơ hội lãnh đạo ba quân. Triều Vân chưa từng một lần được dẫn quân công thành, mỗi lần chỉ là làm tùy tòng đi theo bảo vệ cho Lưu Bị. Trong suốt cuộc đời làm tướng của Triệu Vân hầu như chỉ làm tướng quân hộ vệ, bảo vệ cho Lưu Bị và gia đình ông ta. Nếu như nói đây là cách nhìn phân biệt dòng dõi, môn đệ thì Quan, Trương chẳng phải là cũng xuất thân thấp hèn hay sao? Còn nếu như nói không tín nhiệm Triệu Vân thì chẳng phải ở trên vừa nói, Lưu Bị đã giao toàn bộ gia đình lớn nhỏ của mình cho Triệu Vân bảo vệ đó sao. Nếu như nói không biết rõ sự dũng cảm của Triệu Vân thì Lưu Bị chẳng phải đã nói rằng: “Triệu Vân cả người đều là sự đảm lược, dũng cảm”. Một võ tướng mà thân đầy đảm lược vì sao lại không được trọng dụng. Nguyên nhân rất giản đơn, chính là vì Lưu Bị không muốn người con gái của mình phải chịu nguy hiểm.

Tám là, Tào Tháo trong trận chiến Trường Bản vì sao hạ lệnh không dùng tên mà nhất định phải bắt sống cho được Triệu Vân. Nếu như nói ông ta tiếc nhân tài, thì e không đạt lý lắm. Phải biết rằng, văn giỏi như Thẩm Phối, Trần Cung, võ giỏi như Hữu Lương, Văn Sú rồi kẻ đầy sức mạnh như Lã Bố mà ông ta còn không tiếc, tại sao lại tiếc Triệu Vân? Chỉ có thể lý giải theo cách là Tào Tháo đã động lòng với Triệu Vân mới có thể tìm ra đáp án khả dĩ. Còn như vì sao Tào Tháo lại biết được bí mật này. Câu trả lời rất có thể là do Từ Thứ sau khi về với Ngụy đã nói với Tào Tháo.







Chín là, khi Lưu Bị phong ngũ hổ tướng, Quan Vũ từng nổi giận đùng đùng, nói rằng mình không muốn cùng sánh ngang với lão tướng Hoàng Trung. Nhưng mà Quan Vũ khi nói chuyện với Tào Tháo từng khiêm tốn mà nhận rằng, mình không được dũng mãnh như Trương Phi. Thử hỏi một người khiêm tốn như vậy sao có thể vì một vị lão tướng được phong ngũ hổ tướng, sánh ngang hàng với mình mà lại nổi giận đùng đùng cho đặng? Có thể sự thực chính là Quan Vũ căn bản không phải là nổi giận vì mình phải đứng ngang hàng với lão tướng Hoàng Trung mà giận vì phải đứng ngang hàng với một cô gái là Triệu Vân.
Mười là, chính vì Triệu Vân là nữ cải trang làm nam, lại là người luôn ở bên cạnh Lưu Bị nên mới nảy ra mâu thuẫn gay gắt với các vị phu nhân của Lưu Bị. Mi phu nhân nhảy xuống giếng tự vẫn chỉ là có một mình Triệu Vân ở đó, chết mà không có đối chứng. Khó mà nói được rằng đây không phải là một vụ âm mưu giết người vì những toan tính và thù hằn cá nhân.

Mười một là, Triệu Vân và Lưu Bị có quan hệ đặc biệt với nhau khiến cho Triệu Vân dám làm những việc mà người bình thường không dám làm. Triệu Vân vốn là một võ tướng nhưng lại lo những chuyện gia đình của Lưu Bị. Đó là chưa kể đến việc còn múa kiếm cùng Tôn phu nhân (vợ sau của Lưu Bị), rồi ép được cả vị phu nhân này vượt sông. Điều này so với Trương Phi, vốn là anh em kết nghĩa của Lưu Bị còn có phần thân thiết hơn. Triệu Vân làm được như vậy hoàn toàn là do mối quan hệ đặc biệt với Lưu Bị quyết định.

Mười hai là, khi Lưu Bị đến Đông Ngô cầu thân, mang theo Triệu Vân cùng đi, Gia Cát Lượng ba lần đưa túi gấm cho Triệu Vân, bức thư đều có bôi sáp hoặc là được đặt trong một cái hộp giống như khi đưa thư cho Tào Tháo. Sự thiên vị mà Gia Cát Lượng dành cho Triệu Vân chẳng phải là do Triệu Vân là nữ hay sao? Dạng túi gấm mà Gia Cát Lượng dành cho Triệu Vân thường là đồ phụ nữ hay dùng. Một nam võ tướng làm sao như vậy được. Hơn nữa, khi gửi cho người khác một món đồ của phụ nữ thường là có ý bôi nhọ, mỉa mai. Chẳng phải khi ở Ngũ Trượng Nguyên, Gia Cát Lượng đã gửi cho Tư Mã Ý một bộ đồ phụ nữ để khích ông ta ra trận? Gia Cát Lượng trao túi gấm cho Triệu Vân mà bôi sáp hay đặt vào hộp vô cùng trang trọng sự dụng tâm này chẳng phải là vì Triệu Vân là một phụ nữ hay sao?





Mười ba là, khi Triệu Vân chết khiến cho Triệu phu nhân cũng dùng trâm tự đâm mà chết. Vì sao Triệu phu nhân lại có mối thù hận sâu sắc đến như vậy. Phân tích ra có thể thấy, nhất định là vì Triệu Vân che đậy thân phận của mình nên giả lấy vợ, nhận nuôi hai đứa trẻ nhưng Triệu phu nhân, người được gả cho Triệu Vân thì chắc chắn biết rõ chân tướng sự việc. Nghĩ tới việc cả đời mình phải sống với một người phụ nữ, sao có thể không uất ức mà nghĩ đến cái chết được.


Với tất cả những điểm nêu trên có thể nói, kỳ thực Triệu Vân là một Jeanne d"Arc của Trung Quốc, trong đời loạn thế, trong một xã hội nam quyền, vẫn có thể bộc lộ bản lĩnh và tài hoa độc đáo của mình. Chỉ là trong xã hội phong kiến những con người như họ chỉ có thể cải trang làm nam giới, phải diễn một hình tượng là nam giới họ mới mong thoát khỏi sự dị nghị của xã hội. Jeanne d"Arc đã dũng cảm chống lại cuộc xâm lược phương Nam của người Anh, cứu được cả nước Pháp trước cơn nguy khốn. Triệu Vân tuy không thể ảnh hưởng gì của Jeanne d’Arc, song hai ngàn năm qua, cô vẫn có một sự hấp dẫn mê hồn trong lòng những lớp người hậu thế.

Theo Vietimes

hrockvn
19-01-2009, 04:35 PM
Em không đồng ý, hoàn toàn không đồng ý với cách "nói mò" này.
Xét về râu. Vẫn có nhiều đàn ông ko có râu. Đó là chuyện thường tình.
Một số lý do khác mà bài báo đưa ra thực sự là giọng văn của một kẻ ăn ốc nói mò. Không có một bức ảnh. thước phim về phát hiện trên. Chỉ là những dòng chữ.. Mà chữ thì nhà văn nhà báo vô đối rồi.

Tiếp nữa, về các suy luận để đưa ra kết luận Triệu Vân là con gái không thuyết phục tẹo nào. Hoàn toàn là phỏng đoán.


Nhưng Triệu Vân thì ngược lại, đơn thương độc mã xông ra chiến trường cứu A Đẩu trở về, đó chẳng phải là bản năng tính nữ luôn có sẵn trong Triệu Vân trỗi dậy hay sao? Đáng ngạc nhiên nữa là trong suốt cả trận chiến Trường Bản, giữa muôn trùng quân giặc, A Đẩu không hề có một tiếng khóc, ngược lại còn ngủ rất ngon lành, thử hỏi một người đàn ông làm sao có thể làm được việc đó.
Thời đó, đạo Quân-Tôi rất được coi trọng, Triệu Vân là dũng tướng và rất trung thành. Việc làm của Triệu Vân là hoàn toàn bình thường. Còn về A Đẩu, thử hỏi, bác đang đói chết đi đc, chả có gì ăn, hoặc bác sợ quá, bác chả ngất quách đi cho yên chuyện à.


Đàn ông gặp đàn ông, đa phần là theo cách anh hùng nhận anh hùng, tôn trọng lẫn nhau, hà cớ gì lại “lưu luyến không rời tay”.
Vẫn là ý trên, đạo Quân-Tôi như là một tư tưởng của Samurai. Điều này là dễ hiểu. Từ đó cho thấy tình cảm, cách dùng người của Lưu Bị thiên về tình cảm rất nhiều và nó thể hiện suốt bộ phim.

Rồi việc TV ko chịu cưới một cô gái. Tam Quốc xây dựng các nhân vật đều rất điển hình. Chuyện TV ko yêu ko lấy âu cũng là lẽ thường tình.


Tám là, Tào Tháo trong trận chiến Trường Bản vì sao hạ lệnh không dùng tên mà nhất định phải bắt sống cho được Triệu Vân. Nếu như nói ông ta tiếc nhân tài, thì e không đạt lý lắm. Phải biết rằng, văn giỏi như Thẩm Phối, Trần Cung, võ giỏi như Hữu Lương, Văn Sú rồi kẻ đầy sức mạnh như Lã Bố mà ông ta còn không tiếc, tại sao lại tiếc Triệu Vân? Chỉ có thể lý giải theo cách là Tào Tháo đã động lòng với Triệu Vân mới có thể tìm ra đáp án khả dĩ. Còn như vì sao Tào Tháo lại biết được bí mật này. Câu trả lời rất có thể là do Từ Thứ sau khi về với Ngụy đã nói với Tào Tháo.
Xét về dùng quân. Tào Tháo số 1. Triệu Vân dũng tướng như thế, thử hỏi Tào sao lại ko muốn có.


Mười ba là, khi Triệu Vân chết khiến cho Triệu phu nhân cũng dùng trâm tự đâm mà chết. Vì sao Triệu phu nhân lại có mối thù hận sâu sắc đến như vậy. Phân tích ra có thể thấy, nhất định là vì Triệu Vân che đậy thân phận của mình nên giả lấy vợ, nhận nuôi hai đứa trẻ nhưng Triệu phu nhân, người được gả cho Triệu Vân thì chắc chắn biết rõ chân tướng sự việc. Nghĩ tới việc cả đời mình phải sống với một người phụ nữ, sao có thể không uất ức mà nghĩ đến cái chết được.
Đồng chí nào viết những câu này, âu là nhà bán ốc. Mò không chịu nổi #:-s. Vơ va vơ vẩn.

Jimmy Page
19-01-2009, 05:05 PM
Đọc bài này xong mà sởn cả gai ốc. Không ngờ con ng` ngày nay nghi kị lắm đến thế. Rỗi rãi ngồi viết chơi


http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/b/bf/ZhaoYun.jpg




Hổ tướng Triệu Vân thực ra là một phụ nữ?
Thứ nhất, Triệu Vân khi hai mươi tuổi mới đầu quân cho Lưu Bị, từ Giới Kiều đến dốc Trường Bản, thời gian là 18 năm, sau đó còn nhiều lần theo Lưu Bị, Gia Cát Lượng đến Đông Ngô, nhưng hình dạng vẫn “đẹp như người còn trẻ, da dẻ hồng hào trắng trẻo”, điều này không giống như một người đàn ông. Ngay đến râu mà một hổ tướng như Triệu Vân cũng không có. Chưa từng một lần thấy miêu tả nhân vật này vuốt râu.


Đoạn này thừa sức là không chính xác, và lí lẽ cũng chả có j` thuyết phục. Như ta đã biết, lối viết văn xưa của người Trung Hoa chú trọng tới việc tả ước lệ, không thể nào chi tiết như ngày nay mình tả được. Mà có lẽ tác giả cũng cố tình bỏ qua cái đoạn giới thiệu về Triệu Vân: Mày rậm mắt to, mình cao bảy thước, uy phong lẫm liệt. Có lẽ ít cô gái nào cao đến bảy thước :-ss (gần 1m9)
Củ chuối hơn là cái lí lẽ thứ hai. Ai yêu cầu 1 ông tướng phải có râu? Ngay như trong Tam Quốc, có một vị cũng chả thấy vuốt râu bao h, đó là Mã Siêu. Chả nhẽ Mã Siêu cũng là gái giả trai :| Mà theo như sử gia Trần Thọ, cũng như tác giả La Quán Trung, cũng như nhiều câu truyện khác về nhân vật Mã Siêu, ông này còn ăn mặc diêm dúa, người khác gọi là "Cẩm Mã Siêu". Ông này mà là con gái, nghe còn có lý hơn :| Ở phương tây cũng có một ông tướng "không râu", mà lại càng giống con gái, đó là Napoléon. Sao chả thấy ai nghi ngờ Napoléon là con gái :|



Thứ hai, trong trận chiến Trường Bản, Lưu Bị bỏ cả vợ con, tự mình chạy lấy thân. Nhưng Triệu Vân thì ngược lại, đơn thương độc mã xông ra chiến trường cứu A Đẩu trở về, đó chẳng phải là bản năng tính nữ luôn có sẵn trong Triệu Vân trỗi dậy hay sao? Đáng ngạc nhiên nữa là trong suốt cả trận chiến Trường Bản, giữa muôn trùng quân giặc, A Đẩu không hề có một tiếng khóc, ngược lại còn ngủ rất ngon lành, thử hỏi một người đàn ông làm sao có thể làm được việc đó.


Phải nói người nào viết đoạn này ngây thơ đến mức dễ thương :x Làm gì có ai chứng kiến được cảnh Triệu Vân xông pha trong đám quân trăm vạn cứu thiếu chủ, mà lại còn dỏng tai nghe xem ông trời con họ Lưu kia có khóc lóc gì không. Lời kể lại cũng chỉ là lời đồn, bằng chứng chả có j` gọi là đáng tin cậy cả :| Mà cái đoạn "tính nữ luôn có sẵn trong Triệu Vân trỗi dậy" nghe mà dựng tóc gáy. Chẳng nhẽ đàn ông con trai thấy một đứa trẻ bị quân giặc vây chực giết thì ai cũng bỏ của chạy lấy người, lo cho thân mình trước hay sao :|



Thứ ba, Triệu Vân cứu được A Đẩu về cho Lưu Bị, Lưu Bị đương nhiên nói “Vì đứa trẻ này mà suýt làm ta mất một đại tướng”, còn ném đứa con của mình đi. Như thế chẳng phải là rất coi trọng Triệu Vân hay sao? Điều này rõ rằng là Lưu Bị không thể nào dùng lời mà nói ra hết những tâm tư, những cảm kích về những gì mà Triệu Vân đã làm cho ông ta, chỉ còn cách ném A Đẩu đi để biểu hiện sự coi trọng của ông ta đối với Triệu Vân?


Câu này thì đúng là Lưu Bị muốn lấy lòng Triệu Vân nên làm thế (mình ghét Lưu Bị cũng vì chi tiết này", nhưng đưa nó ra để làm bằng chứng để chứng minh Triệu Vân là phụ nữ thì chả có j` là thuyết phục. Cái này có lẽ kiểu hơi giống như nói với A Đẩu là "Tao có bà Triệu Vân rồi, đẻ con có khi còn giỏi gấp vạn mày". Vô lý đùng đoàng. Lưu Bị nói như thế cốt để thu phục Triệu Vân, chả có bằng chứng j` chứng tỏ Lưu Bị biết thừa Triệu Vân là đàn bà cả :-j



Bốn là, Triệu Vân vốn đầu quân cho Công Tôn Toán, tại Bắc Hải cứu Khổng Dung và gặp gỡ Lưu Bị, rồi hai người chia tay hẹn sau này sẽ gặp lại. Căn cứ theo cách nói của Trần Thọ trong Tam Quốc chí, khi Lưu Bị và Triệu Vân chia tay, “tay nắm tay lưu luyến không rời”. Đàn ông gặp đàn ông, đa phần là theo cách anh hùng nhận anh hùng, tôn trọng lẫn nhau, hà cớ gì lại “lưu luyến không rời tay”. Có thể thấy Triệu Vân chỉ có thể là một mỹ nữ thanh tú thoát tục mới khiến Lưu Bị động lòng như vậy.


Câu này lại càng :-j Ta đều biết rằng Lưu Bị là dòng giống hoàng tộc của nhà Hán, lại là người có đạo đức, và luôn thể hiện mình có đạo đức. Thế mà ông ta lại ngang nhiên cầm tay một "cô gái" "chưa chồng" ( :)) ) nói lời thề thốt. Vô lý. Cái này giống như là Rô mê ô với lại Jú lì ét hơn :-j có lẽ người viết hơi bị ảnh hưởng của văn hoá phương Tây nên mới nghĩ thế :| Với lại, đây lại là câu chuyện đã được kể lại, thêm thắt không ít các chi tiết, làm sao mà chính xác là "Lưu Bị cầm tay Triệu Vân thề non hẹn bể" được :-j Bằng chứng không xác thực



Năm là, Triệu Vân không chịu kết hôn. Triệu Phạm muốn giới thiệu cho Triệu Vân người chị dâu đang góa chồng của mình. Theo lý thường, Triệu Vân không đồng ý cũng là chuyện bình thường nhưng Triệu Vân lại trở mặt với Triệu Phạm, bức ông ta một lần nhiều lần phản đối Lưu Bị. Một người đàn ông làm sao phải làm như vậy đối với một việc cỏn con là cưới một người phụ nữ. Đây cũng là một điểm rất đáng nghi.


Trong chuyện làm j` có nhắc đến việc Triệu Vân "ở vậy suốt đời". Chỉ là La Quán Trung, cũng như Trần Thọ không hề đả động tới việc Triệu Vân, và cũng chả hề nhắc tới các bà thê thiếp của Triệu Vân. Như vậy thì không thể khẳng định Triệu Vân hoàn toàn không lấy vợ được. Trong số các nhân vật của Tam Quốc mà tác giả không nhắc tới vợ con, có lẽ còn rất nhiều. Chả nhẽ bọn họ ai cũng không có vợ. Mà giả sử ông ta có không chịu lấy vợ thì đã làm sao? Nam nhi thì phải tung hoành bốn phương, để ý j` đến ba cái chuyện nhi nữ tầm thường :-j Hơn nữa, trong truyện Tam Quốc, tác giả La Quán Trung hầu như chẳng bao giờ nhắc đến vợ con của các vị tướng. Họ đều là những người không màng thê tử, liều chết vì chủ tướng. Nhưng nói thế không có nghĩa là họ không có vợ con



Sáu là, Triệu Vân là nữ giả nam, Lưu Bị và Khổng Minh khẳng định là biết rất rõ. Bởi vì Lưu Bị phân công cho Triệu Vân trách nhiệm bảo vệ gia đình của mình chứ không phải là người khác. Quan Vũ thì lúc nào mặt cũng đỏ bừng, không lo ngại nhưng cũng không được yên tâm. Còn Trương Phi lại là người thô bạo, không đủ cẩn thận. Những người khác không được chọn là vì không đủ tin cậy.


Lưu Bị giao trách nhiệm bảo vệ gia đình mình cho Triệu Vân là vì Triệu Vân là người có tính ôn hoà, lại cẩn thận, biết tính trước, tính sau, không thô lỗ như Trương Phi, không nóng nảy, kiêu căng như Quan Vũ, dễ hỏng việc. Triệu Vân lại rất tôn trọng những người lắm mưu nhiều kế, thường nghe theo kế sách của họ. Do đó, giao cho Triệu Vân là an toàn nhất. Giả sử như rơi vào tay Trương Phi, ông nóng tính này bị nhử là trúng bẫy ngay, còn j` là an toàn :|



Bảy là, Triệu Vân bản lĩnh cao cường, đối với Lưu Bị luôn luôn trung thành, nhưng Lưu Bị và Gia Cát Lượng lại rất ít khi trọng dụng Triệu Vân, cực kỳ ít khi thấy hai người cho Triệu Vân cơ hội lãnh đạo ba quân. Triệu Vân chưa từng một lần được dẫn quân công thành, mỗi lần chỉ là làm tùy tòng đi theo bảo vệ cho Lưu Bị. Trong suốt cuộc đời làm tướng của Triệu Vân hầu như chỉ làm tướng quân hộ vệ, bảo vệ cho Lưu Bị và gia đình ông ta. Nếu như nói đây là cách nhìn phân biệt dòng dõi, môn đệ thì Quan, Trương chẳng phải là cũng xuất thân thấp hèn hay sao? Còn nếu như nói không tín nhiệm Triệu Vân thì chẳng phải ở trên vừa nói, Lưu Bị đã giao toàn bộ gia đình lớn nhỏ của mình cho Triệu Vân bảo vệ đó sao. Nếu như nói không biết rõ sự dũng cảm của Triệu Vân thì Lưu Bị chẳng phải đã nói rằng: “Triệu Vân cả người đều là sự đảm lược, dũng cảm”. Một võ tướng mà thân đầy đảm lược vì sao lại không được trọng dụng. Nguyên nhân rất giản đơn, chính là vì Lưu Bị không muốn người con gái của mình phải chịu nguy hiểm.


Câu này mà nói ra được thì phải ^:)^ tác giả mấy cái :sweat: Triệu Vân tung hoành trăm trận, trải qua biết bao nhiêu trận mạc, một người, một ngựa, một ngọn thương coi trăm vạn quân Tào như cỏ rác, rồi khi đã già, lại còn vụ bảy tướng một tay khua sạch nhẵn. Ngoài ra còn vô số các chiến công khác không thể kể hết, và chắc chắn sử gia Trần Thọ cũng như tác giả La Quán Trung không nhắc đến. Thế mà chỉ dựa vào vài tình tiết trong truyện viết ra được câu này. ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^

Trong suốt cuộc đời làm tướng của Triệu Vân hầu như chỉ làm tướng quân hộ vệ, bảo vệ cho Lưu Bị và gia đình ông ta.

:sweat::sweat::sweat::sweat:
Mình nể nhất câu này, cứ như tác giả tường tận đến từng trận đánh, biết rõ đến từng vết thương trên người Triệu Vân vậy. :-ss
Nên nhớ là Triệu Vân từng được phong chức Hổ Oai tướng quân. Trong sử Tàu, người ta chép: chức này có thể cầm tới hơn 50 vạn quân, có thể tự mình ứng biến trong chiến trường, gần như là một tổng tư lệnh thực sự. Không có lí j` mà lại bảo Triệu Vân không được trọng dụng cả. Có lẽ người viết cũng chưa tìm hiểu kĩ về các chức danh tướng quân của nhà Hán :|



Tám là, Tào Tháo trong trận chiến Trường Bản vì sao hạ lệnh không dùng tên mà nhất định phải bắt sống cho được Triệu Vân. Nếu như nói ông ta tiếc nhân tài, thì e không đạt lý lắm. Phải biết rằng, văn giỏi như Thẩm Phối, Trần Cung, võ giỏi như Hữu Lương, Văn Sú rồi kẻ đầy sức mạnh như Lã Bố mà ông ta còn không tiếc, tại sao lại tiếc Triệu Vân? Chỉ có thể lý giải theo cách là Tào Tháo đã động lòng với Triệu Vân mới có thể tìm ra đáp án khả dĩ. Còn như vì sao Tào Tháo lại biết được bí mật này. Câu trả lời rất có thể là do Từ Thứ sau khi về với Ngụy đã nói với Tào Tháo.


Câu này người ta gọi là "suy từ bụng ta ra bụng người" :hahaha: thật vãi... một số thứ... :sweat: Nhan Lương, Văn Sú, Lã Bố chẳng qua chỉ là một lũ hữu dũng vô mưu, so làm sao được với Triệu Vân? Mà Nhan Lương, không phải Hữu Lương!!! Người ta nói, trên mặt Triệu Vân hiện ra bảy loại kì tướng, là người vang danh trên chiến trường, cả đời không bị một vết thương. Một tướng giỏi như thế, làm sao mà không tiếc? Lại nhớ đến chuyện có lần Quan Vũ cũng bị Tào Tháo vây bắt, rồi buộc phải đi theo Tào Tháo (trên danh nghĩa theo nhà Hán) một thời gian. Chả nhẽ lúc đó Tào Tháo cũng "say đắm sắc đẹp" của Quan Công :sweat:
Nên nhớ rằng, Tào Tháo là một tay lão luyện, lão ta chả tiếc gì một đứa con gái, dù cho nó đẹp đến như thế nào.




Chín là, khi Lưu Bị phong ngũ hổ tướng, Quan Vũ từng nổi giận đùng đùng, nói rằng mình không muốn cùng sánh ngang với lão tướng Hoàng Trung. Nhưng mà Quan Vũ khi nói chuyện với Tào Tháo từng khiêm tốn mà nhận rằng, mình không được dũng mãnh như Trương Phi. Thử hỏi một người khiêm tốn như vậy sao có thể vì một vị lão tướng được phong ngũ hổ tướng, sánh ngang hàng với mình mà lại nổi giận đùng đùng cho đặng? Có thể sự thực chính là Quan Vũ căn bản không phải là nổi giận vì mình phải đứng ngang hàng với lão tướng Hoàng Trung mà giận vì phải đứng ngang hàng với một cô gái là Triệu Vân.


Câu này mới thật :-ss Ai dám bảo Quan Vũ là khiêm tốn. Đọc cả quyển truyện, không biết ai có đủ can đảm như tác giả này, dám nói Quan Vũ là "khiêm tốn" hay không :sweat: Đến cả những người mới chỉ đọc tác phẩm Tam Quốc Chí lần đầu cũng thừa biết, Quan Vũ không hề khiêm tốn chút nào, đây chính là nhược điểm của ông. Nếu như Quan Vũ khiêm tốn, ông đã cho con gái mình kết duyên với Đông Ngô, thì kết cục chắc cũng không đáng buồn đến như thế. Quan Vũ nói rằng, mình không được dũng mãnh như Trương Phi, chẳng qua là muốn đề cao Trương Phi trước mặt Tào Tháo, muốn Tào Tháo biết rằng, phe Lưu Bị còn nhiều người tài, không dễ đụng vào đâu. Và kết quả là sau này, Trương Phi chỉ cần hò hét bên cầu Trường Bản mà đuổi lui quân Tào. Thực ra quân Tào không sợ Trương Phi, mà chính là sợ những lời nói của Quan Vũ đó. Rõ ràng Quan Vũ chém Nhan Lương, Văn Sú chỉ trong nháy mắt, uy vũ như thần, mà Trương Phi lại còn hơn thế, thì quân Tào đồng chí nào chả sợ vỡ mật khi đối đầu với Trương Phi



Mười là, chính vì Triệu Vân là nữ cải trang làm nam, lại là người luôn ở bên cạnh Lưu Bị nên mới nảy ra mâu thuẫn gay gắt với các vị phu nhân của Lưu Bị. Mi phu nhân nhảy xuống giếng tự vẫn chỉ là có một mình Triệu Vân ở đó, chết mà không có đối chứng. Khó mà nói được rằng đây không phải là một vụ âm mưu giết người vì những toan tính và thù hằn cá nhân.


Càng về cuối càng nhảm. Không hiểu sao tác giả cứ thích suy diễn theo ý nghĩ của bản thân mình mà không hề để ý đến hoàn cảnh lịch sử như thế này. Nói được ra câu này thì phải khẳng định, tác giả có một trí tưởng tượng phi thường. Chỉ tiếc rằng cái trí tưởng tượng này không phục vụ những điều tốt đẹp, mà chỉ toàn đi bới móc các chi tiết, cố tìm cho ra một bằng chứng biện minh cho lý lẽ của mình. Nếu đã biết là không ai đối chứng, sao lại còn cố mà bịa ra cho theo ý mình như thế này. Quá sức vớ vẩn. Nếu như Triệu Vân là phụ nữ, và thực sự muốn giết My phu nhân, thì thiếu j` cách sát hại. Ngày đó, Lưu Bị đang còn phải lưu lạc chán chê, bị quân của các sứ quân khác đuổi dài dài, lúc nào cũng phải lo bỏ chạy. Sao "bà" Triệu Vân không thừa lúc loạn lạc mà cho My phu nhân một nhát, thế có nhanh hơn không? với lại, nếu như "bà" Triệu Vân giả trai, mà đến mức gây ra ghen ghét giữa các vị phu nhân của Lưu Bị, thì nói thẳng ra, cái vụ giả trai này đã chả phải là nghi ngờ, mà đã được sử sách ghi chép lại từ lâu rồi



Mười một là, Triệu Vân và Lưu Bị có quan hệ đặc biệt với nhau khiến cho Triệu Vân dám làm những việc mà người bình thường không dám làm. Triệu Vân vốn là một võ tướng nhưng lại lo những chuyện gia đình của Lưu Bị. Đó là chưa kể đến việc còn múa kiếm cùng Tôn phu nhân (vợ sau của Lưu Bị), rồi ép được cả vị phu nhân này vượt sông. Điều này so với Trương Phi, vốn là anh em kết nghĩa của Lưu Bị còn có phần thân thiết hơn. Triệu Vân làm được như vậy hoàn toàn là do mối quan hệ đặc biệt với Lưu Bị quyết định.


Triệu Vân lo chuyện của gia đình Lưu Bị lúc nào? Triệu Vân không hề can dự đến Lưu Bị và bầu đoàn thê tử của ông ta, mà chỉ lo cho sự an nguy của họ, nhiều khi vì lo quá mà tự ý mình làm trước, không đợi lệnh. Đó không phải là can dự vào chuyện gia đình Lưu Bị. Nói như thế này là quá nhảm. Nếu như Triệu Vân có được mối quan hệ tốt với Lưu Bị như tác giả nói, thì đối với những người đi theo Lưu Bị, chẳng nhẽ không ai biết được Triệu Vân là gái hay sao.



Mười hai là, khi Lưu Bị đến Đông Ngô cầu thân, mang theo Triệu Vân cùng đi, Gia Cát Lượng ba lần đưa túi gấm cho Triệu Vân, bức thư đều có bôi sáp hoặc là được đặt trong một cái hộp giống như khi đưa thư cho Tào Tháo. Sự thiên vị mà Gia Cát Lượng dành cho Triệu Vân chẳng phải là do Triệu Vân là nữ hay sao? Dạng túi gấm mà Gia Cát Lượng dành cho Triệu Vân thường là đồ phụ nữ hay dùng. Một nam võ tướng làm sao như vậy được. Hơn nữa, khi gửi cho người khác một món đồ của phụ nữ thường là có ý bôi nhọ, mỉa mai. Chẳng phải khi ở Ngũ Trượng Nguyên, Gia Cát Lượng đã gửi cho Tư Mã Ý một bộ đồ phụ nữ để khích ông ta ra trận? Gia Cát Lượng trao túi gấm cho Triệu Vân mà bôi sáp hay đặt vào hộp vô cùng trang trọng sự dụng tâm này chẳng phải là vì Triệu Vân là một phụ nữ hay sao?


Tác giả chả hiểu j` về cái vụ đưa túi gấm này cả. Đây gần như đã là một nguyên tắc trong việc đưa mật thư. Nếu như không làm như vậy có thể khiến cho những kẻ xung quanh chú ý. Ai dám chắc được là quân mình không hề có gián điệp? Nếu như đọc một số truyện khác của Tàu, sẽ gặp rất nhiều câu chuyện tương tự như thế này. Tất cả đều là những câu chuyện lưu truyền, người đời sau có thêm thắt vào, cũng khó mà phát hiện được ra




Mười ba là, khi Triệu Vân chết khiến cho Triệu phu nhân cũng dùng trâm tự đâm mà chết. Vì sao Triệu phu nhân lại có mối thù hận sâu sắc đến như vậy. Phân tích ra có thể thấy, nhất định là vì Triệu Vân che đậy thân phận của mình nên giả lấy vợ, nhận nuôi hai đứa trẻ nhưng Triệu phu nhân, người được gả cho Triệu Vân thì chắc chắn biết rõ chân tướng sự việc. Nghĩ tới việc cả đời mình phải sống với một người phụ nữ, sao có thể không uất ức mà nghĩ đến cái chết được.


Lạy thêm tác giả mấy cái ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^
Nói được đến thế này thì :fear::fear::fear::fear:
Thế sao trong suốt lúc chung sống với "bà" Triệu Vân, Triệu phu nhân không tự tử chết quách đi, mà còn đợi đến khi Triệu Vân chết rồi, cảm xúc nó mới dâng trào, mới không nhịn nổi, quyết định "commit suicide" chắc :| Nếu thế thì phải lý giải là" tình nghĩa giữa hai người thân thiết hơn cả chị em, đến mức sau khi Triệu Vân qua đời, Triệu phu nhân cũng quyên sinh để đi theo" thì nghe còn có lý hơn.

Nói tóm lại, đây là một bài viết hết sức nhảm nhí, không hề có chút bằng chứng xác thực. Nói thẳng ra là việc phân biệt con trai - con gái không hề khó, kể cả thời nay hay thời xưa. Nếu các bạn chú ý, ở cổ của con trai có một bộ phận lồi lên rất rõ, người ta gọi là yết hầu, mà không có ở các bạn nữ. Dù cải trang một bạn nữ như thế nào cũng không thể có một cái yết hầu tự nhiên như ở các bạn nam. Vì nếu đắp thêm vào, thì khi nói sẽ lộ ra ngay. Người xưa đã biết cái này từ lâu, nó được nói đến trong nhiều sách về nhân tướng học.

quangthanhxdsg
19-01-2009, 09:37 PM
Hi...có thế chứ,phong trào KH có hy vọng gây dựng lại đc rồi...

rapperdq
19-01-2009, 10:10 PM
Cái này đọc rồi ;))
Lý luận theo kiểu suy diễn bản thân =))

PS : ông nào bên vietnamnet viết bài này thế nhỉ :">

shevchenbe90
19-01-2009, 10:48 PM
Nghe ku Thắng hùng biện rất chi tiết,cũng hay,ít ra đọc về lịch sử TQ thấy nó hấp dẫn,chả giống mấy quyển Lịch Sử của ta,đến bao giờ VN mới có những tác phẩm "kiểu như" Tam Quốc để mà đọc đây.Nhà mình đủ bộ Tam Quốc,Thúy Hử mà mình chưa còn chưa đọc tí nào,tiếc thay.

Jimmy Page
19-01-2009, 10:52 PM
Đọc đê, hay lắm đếy
mình cũng hơi tiếc mấy ý cuối, tại bận đi lau nhà nên viết hơi bừa bãi. không sao. để hôm sau viết lại :D