PDA

View Full Version : Thơ tình Xuân Diệu!



haidh
09-06-2006, 08:05 AM
Một số bài được trích từ các tập XD do NXB Văn học ấn hành!
ĐỌc thơ XD không phải để biết*mà là để yêu!KHông nên soi sét con người XD làm gì!

haidh
09-06-2006, 08:06 AM
Xa cách

--------------------------------------------------------------------------------

Tặng Ðỗ Ðức Thu

Có một bận em ngồi xa anh quá
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn*
Em xích gần hơn một chút anh hờn*
Em ngoan ngoãn xích gần hơn chút nữa.

Anh sắp giận* em mỉm cười* vội vã
Ðến kề anh* và mơn trớn: "Em đây"
Anh vui liền* nhưng bỗng lại buồn ngay.
Vì anh nghĩ* thế vẫn còn xa lắm.

Ðôi mắt của người yêu* ôi vực thẳm!
Ôi trời xa* vừng trán của người yêu!
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.
Dầu tin tưởng: Chung một đời* một mộng*
Em là em; anh vẫn cứ là anh.
Có thể nào qua Vạn Lí trường thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.
Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất*
Quá khứ anh* anh không nhắc cùng em.
- Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm*
Ta chưa thấu* nữa là ai thấu rõ.
Kiếm mãi* nghi hoài* hay ghen bóng gió*
Anh muốn vào dò xét giấc em mơ*
Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ*
Cũng như em giấu những điều quá thực...

Hãy sát đôi đầu! Hãy kề đôi ngực!
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!
Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai!
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!
Hãy khăng khít những cặp môi gắn chặt
Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
Trong say sưa* anh sẽ bảo em rằng:
"Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!"

haidh
09-06-2006, 08:06 AM
Trăng

--------------------------------------------------------------------------------

Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá
ánh sáng tuôn đầy các lối đi
Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ...
Im lìm* không dám nói năng chi.

Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng
Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang*
Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá
Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.

Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh*
Cho gió du dương điệu múa cành:
Cho gió đượm buồn* thôi náo động
Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ*
Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ.
Trăng sáng* trăng xa* trăng rộng quá!
Hai người* nhưng chẳng bớt bơ vơ.

haidh
09-06-2006, 08:07 AM
Vội vàng


--------------------------------------------------------------------------------

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi*
Mỗi sáng sớm* thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới* nghĩa là xuân đang qua*
Xuân còn non* nghĩa là xuân sẽ già*
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng* nhưng lượng trời cứ chật*
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn*
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất* nhưng chẳng còn tôi mãi*
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng* năm đều rớm vị chia phôi*
Khắp sông* núi vẫn than thầm tiễn biệt....
Con gió xinh thì thào trong lá biếc*
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi*
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ* ôi ! chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi ! mùa chưa ngả chiều hôm*

Ta muốn ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn*
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu*
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước* và cây và cỏ rạng*
Cho chếnh choáng mùi thơm* cho đã đầy ánh sáng*
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
-- Hỡi xuân hồng* ta muốn cắn vào ngươi!

haidh
09-06-2006, 08:07 AM
Tương tư chiều

--------------------------------------------------------------------------------

Bữa nay lạnh* mặt trời đi ngủ sớm*
Anh nhớ em* em hỡi! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi* gió gác với trăng thềm*
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi*
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi*
(Ðược giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu).
- Anh một mình* nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em* anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm.

haidh
09-06-2006, 08:08 AM
Giục giã


--------------------------------------------------------------------------------

Mau với chứ* vội vàng lên với chứ*
Em* em ơi* tình non đã già rồi;
Con chim hồng* trái tim nhỏ của tôi*
Mau với chứ! Thời gian không đứng đợi.

Tình thổi gió* màu yêu lên phấp phới
Nhưng đôi ngày* tình mới đã thành xưa*
Nắng mọc chưa tin* hoa rụng không ngờ*
Tình yêu đến* tình yêu đi* ai biết !
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt:
Những vườn xưa* nay đoạn tuyệt dấu hài
Gấp đi em* anh rất sợ ngày mai;
Ðời trôi chảy* lòng ta không vĩnh viễn.

Vừa xịch gối chăn* mộng vàng tan biến;
Dung nhan xê động* sắc đẹp tan tành*
Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh*
Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ
Vì chút mây đi* theo làn vút gió.
Biết thế nào mà chậm rãi em ơi?
Sớm nay* sương xê xích cả chân trời*
Giục hồng nhạn thiên di về cõi Bắc.
Ai nói trước lòng anh không phản trắc*
Mà lòng em* sao lại chắc trơ trơ?
- Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ*
Ðốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi;
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối*
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi* răng nở ánh trăng rằm*
Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.
Mau với chứ! vội vàng lên với chứ!
Em* em ơi! tình non sắp già rồi...

haidh
09-06-2006, 08:08 AM
Biển

--------------------------------------------------------------------------------

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê

Bờ đẹp đẽ cát vàng
- Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng ...

Anh xin làm biển biếc
Hôn mãi cát vàng êm
Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi

Ðã hôn rồi hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Ðến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt...

Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm.

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Ðể hát mãi bên gành
Mối tình chung không hết

Ðể những khi bọt tung trắng xoá
Và gió về bay toả nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thoả*
Bởi yêu bờ lắm lắm* em ơi!

4-4-1962

haidh
09-06-2006, 08:08 AM
Vô biên

--------------------------------------------------------------------------------

Như kẻ hành nhân quáng nắng thiêu*
Ta cần uống ở suối thương yêu;
Hãy tuôn âu yếm* lùa mơn trớn*
Sóng mắt* lời môi* nhiều - thật nhiều!

Chớ nên tiết kiệm* hỡi nàng tiên!
Ta được em chăng lại mất liền:
Với bạn ân tình hay với cảnh*
Nơi nào ta cũng kiếm Vô-biên.

Những phen reo hót* những cơn say*
Những lúc mây đen ám mặt mày*
Là lúc lời xa muôn thế giới
Ðến vờn trong dạ cánh chim bay...

Trời cao trêu nhử chén xanh êm;
Biển đắng không nguôi nỗi khát thèm.
Nên lúc môi ta kề miệng thắm*
Trời ơi* ta muốn uống hồn em!

haidh
09-06-2006, 08:09 AM
Vì sao"

--------------------------------------------------------------------------------

Tặng Ðoàn Phú Tứ

Bữa trước* riêng hai dưới nắng đào*
Nhìn tôi cô muốn hỏi "vì sao?"
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thoả khát khao

- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền
Không thể vô tình qua trước cửa
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên?

Ai đem phân chất một mùi hương
Hay bản cầm ca! tôi chỉ thương
Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc*
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương.

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu* một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt*
Bằng mây nhè nhẹ* gió hiu hiu...

Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước* đứng say sưa;
Ðể tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa

Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.
Vì sao* ai nỡ bỏ làm chi!
Tôi khờ khạo lắm ngu ngơ quá*
Chỉ biết yêu thôi chẳng hiểu gì.

haidh
09-06-2006, 08:09 AM
Phải nói

--------------------------------------------------------------------------------

Yêu tha thiết* thế vẫn còn chưa đủ?
"Anh tham lam* anh đòi hỏi quá nhiều.
Anh biết rồi* em đã nói em yêu ;
Sao vẫn nhắc một lời đã cũ?"

- Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ*
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng
Không tỏ hay* yêu mến cũng là không*
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.

Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích
Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài.
Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai...
Thì ân ái có bao giờ lại cũ?

Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ*
Phải nói yêu trăm bận đến nghìn lần;
Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xuân*
Ðem chim bướm thả trong vườn tình ái.

Em phải nói* phải nói* và phải nói:
Bằng lời riêng nơi cuối mắt đầu mày*
Bằng nét vui* bằng vẻ thẹn* chiều say*
Bằng đầu ngả* bằng miệng cười* tay riết*

Bằng im lặng* bằng chi anh có biết!
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ*


Yêu tha thiết* thế vẫn còn chưa đủ.

ngayxua
08-11-2006, 09:01 PM
Bến Thần Tiên



Xin em nói với thời gian
Ghé thuyền chở hộ ta sang bến Thần .
Lên bờ vừa mới đặt chân
Nước non đâu bỗng trong ngần gần xa .

Quanh mình cũng chỉ có ta
Sao nghe nhân loại hòa ca với mình
Không hoa, cũng chẳng lá cành,
Mà sao em đã tạo thành sắc duyên

Tạo hình gió thoảng, trăng lên
Hoa bên bờ suối, mây trên đá gành .
Một mình em sáng tạo anh
Theo em, anh sáng tạo thành đôi ta .

Thời gian rót xuống dần dà
Một mình êm dịu bao la đất trời
Trải bao đau khổ trong đời
Mới dành cho - phút được ngồi - bên em

ngayxua
08-11-2006, 09:02 PM
Buồn Trăng



Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ;
Thương ai không biết, đứng buồn trăng .
Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió,
Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng .

Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,
Bao giờ viễn vọng đến bây giờ.
Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;
Đêm ngọc tê ngời men với tợ..

Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,
Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi,
Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết.
Trong suốt không gian, tịch mịch đờị

Gió nọ mà bay lên nguyệt kia,
Thêm đêm sương lạnh xuống đầm đìạ
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,
Hoa bưởi thơm rồi : đêm đã khuyạ