Chào mừng các bạn ghé thăm website trường THPT Đào Duy Từ! Để sử dụng đầy đủ các tính năng của diễn đàn BQT yêu cầu bạn phải đăng nhập. Nếu bạn đã đăng ký thành viên, hãy ĐĂNG NHẬP. Nếu bạn chưa là thành viên hãy ĐĂNG KÝ. Lưu ý: Đọc kỹ Nội quy diễn đàn trước khi gửi bài để tránh bị ban nick đáng tiếc. Nếu bạn gặp khó khăn, xin hãy LIÊN HỆ với BQT để được hỗ trợ.
Vào giây phút một người ta từng hết lòng yêu thương bỏ ta đi bằng một tin nhắn ta mỉm cười và tự nhủ lòng thanh thản ta khép tay và thành tâm cho một lời chúc phúc ta cảm ơn một quãng đời đã gặp nhau đúng lúc rồi chấp nhận như cơn gió bay…
Bình thản Bình thản vì đã quyết định Quyết định là sẽ chờ! Những gì N có thể cho, chỉ là sự kiên nhẫn này thôi
N ơi, buồn cười nhờ!!! Có duy nhất mày là đơn giản! Ra vẻ phức tạp, sâu sắc thế thôi, thực ra đơn giản và nông cạn đến đáng thương! Thôi nhé!
Khi ai đó khuyên ta cố gắng sống đi đừng mỏi mệt Ta chỉ biết lắc đầu – giá như là trẻ con Giá như có thể trả lại được con đường mà ta từng bước đi bên cạnh nhau Trả lại những dỗi hờn vào thời gian chờ đợi Trả lại những nghi ngờ vào một câu hỏi Trả lại bàn tay cho bàn tay, bờ vai cho bờ vai và con người cho con người lần đầu tập nói dối Ta có thật lòng yêu?
Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ Mới biết cô đơn là thứ chưa bao giờ ta muốn chọn lựa!
Đã bao lâu rồi? Tập cho mình thói quen làm j cũng 1 mình. Ko kêu ca, phàn nàn. Chấp nhận hết. Dù mỏi mệt hay ấm ức... Tự đan tay vào nhau, để lấp đầy khoảng trống giữa các ngón tay...Đông chưa về, mà tay đã lạnh rồi...
Ngày càng xa... Mình rất ngốc, rất dở hơi. Từng ấy thời gian, mà vẫn ngơ ngác thế.
Mưa to...chả biết có mang áo mưa theo ko? Mà thôi, mây của trời hãy để gió cuốn đi...
Cố gắng, 1 chút mỗi ngày! Sẽ làm đc, nhất định, chỉ cần mình đủ bận rộn! K phải là mình kém cỏi khi k thể làm nụ cười ấy rạng rỡ như đã từng thế khi bên cạnh mình! Vì vốn là, ai ở bên mình cũng chỉ thấy mệt mỏi thôi!
Lạc đường, thấy mình vô dụng và yếu đuối quá chừng! Ngược gió, thấy có vị mặn, tủi thân...
Nhớ nhà khủng khiếp! Nhìn các bé tân sv ngơ ngác, líu ríu theo sau bố mẹ mà nhớ...ừ, 3 năm trước, chắc trông mình cũng buồn cười như thế! Hãy cứ để thời gian trả lời những điều này! Còn mình, thì cứ chiều chuộng bản thân nhiều hơn, làm mới những mqh lâu nay lơi là! Tối nay, sẽ là bờ Hồ, và kem - đâu cần ai đưa đi, nhỉ? Muốn hóng k.khí trung thu trên phố cổ. Nghĩ đến thôi là đã xốn xang rồi! Thấy bình thản lạ lùng! Sau tất cả những j đã có, đã qua, suy nghĩ trở nên thấu đáo hơn! Ừ, let it be!
Giá đâu đó có ng đợi tôi! "đâu đó" bây giờ, là ga HN
hí hí thỉnh thoảng e vẫn vào mờ hihi
1 ngày... Tập dần cho quen đi... Tìm kiếm những niềm vui mới, ko quá phụ thuộc vào 1 ai đó nữa... Đã dốc cạn suy nghĩ của mình vào những tn rồi, thế mà...đáp lại, dường như chỉ là sự thờ ơ. Đừng nghĩ rằng đã có rồi, thì ko cần phải giữ, nó sẽ vẫn là của mình... Hết tiền, nhưng sẽ ko nạp. Chờ vài hum nữa mà ko thấy biến chuyển, ko khéo vứt quách cái sim ấy đi.
Êu ôiii ai vào profile nói như rót mật vào tai mình zợ
BTC Hội trại 80 năm
http://letgo.hnsv.comMPP of F.P.D Contest
HaKuNa☻♀ ♥ ♥ ♂☻ MaTaTa
Just a CLOUD
Đại đệ tử
Sứ giả
Phong Vân huyền thoại
Đệ tử
Nhập môn đồ đệ
/\/GuyÔn xu©n hîp..C8...
m3NoaGeneral Mentor
Man United
Çr¥§†å∟ |─|ëÅr†