Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
***“ Mấy đời bánh đúc có xương…” ***
Năm 14 tuổi, má chị mất sau một tai nạn xe
2 năm sau, Ba chị quyết định đi thêm bước nữa… hàng xóm kháo nhau…
“ Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng…”
Chị sợ hãi, nhưng nghĩ về ba … nhà tuy giàu, có nguời ăn kẻ ở.... khi đến tuổi về chiều, ba sẽ cô đơn…
Và chị rụt rè đón nhận người mẹ kế…
Người mẹ kế thương yêu và chăm sóc chị như con ruột…ba cũng vui hơn…
Mỗi khi nghe ai kháo nhau “ mấy đời bánh đúc…” chị liền phân minh, không phải ai cũng thế… mẹ kế chị rất tốt, rất thương con chồng…
Năm chị tròn 20… Ba mất vì bị bệnh ung thư
Nguời mẹ kế bắt đầu mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với chị, luôn tìm cách đuổi chị ra khỏi nhà…
Chị đau khổ, vật vả bên mộ người mẹ quá cố của mình…
“ Mẹ ơi, mấy đời bánh đúc có xương…”
DNYN
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
*** Tuyệt Đối ***
- “ Nào, em hãy làm bài tóan này.”
- “ Những con số thật xấu xí – Cậu bé miễn cưỡng cầm bút, nhưng ngón tay khẳng khiu lóng ngóng.
Một ngày, hai ngày… Một tuần, hai tuần… Một tháng, hai tháng… Thật vô ích nếu muốn cậu làm đúng một bài cộng trừ hai chữ số.
- Bởi vì tóan học là điều vô lý nhất.
Tôi sững sốt khi nghe cậu nói câu này.
- Tại sao? – Tôi gặng hỏi.
- Vì tuyệt đối là một điều vô lý !
…….
( Bài này Alex trích từ truyện Dư Âm, tác giả Nguyên Hương )
__________________
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
Nắm tay
Con gái đi chơi tối về muộn, chị mắng, nó chỉ cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi nhưng lại cười tủm tỉm. Chị ngạc nhiên... Tối, nó rúc đầu vào lòng chị, khẽ bảo:
"Mẹ ơi, con đã nắm tay một người".
Chị gật đầu:
"Phải nắm chặt nghe con, nếu bạn trai con là một người tốt".
... Ngày xưa, cũng bằng tuổi con, chị yêu và đã được yêu. Chị cũng đã biết cái cảm giác lần đầu tiên nắm tay người khác phái. Cảm giác run rẩy nhưng hạnh phúc đến rạng ngời mà sau này không bao giờ chị kiếm tìm được.
Anh còn bảo: "Đã nắm tay em rồi, anh sẽ nắm thật chặt. Anh sẽ giữ em cho riêng mình". Lúc đó, chị đã khóc... Bây giờ chị lại nghĩ về anh. Anh nắm tay chị chặt quá, chặt quá... làm chị bức bối. Chị phải tự buông lỏng tay mình, để đến ngày lên xe hoa, nắm tay chị lại là một người khác...
Con gái chị vẫn còn cười rạng rỡ, hai tay cứ đan vào nhau như muốn tìm lại cái cảm giác được nắm tay khi nào. Thương mình rồi thương con, quay sang phía tường trắng, chị khẽ thở dài muốn nói với con:
"Nhưng đừng nắm chặt quá. Mẹ sợ...".
(Huỳnh Phương Trang)
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
***Trái Tim người bác sĩ***
( Tặng anh và tất cả những người bác sĩ...)
“ Bệnh nhân đã tử vong…” giọng anh lạnh lùng. Anh bước khỏi ra phòng cấp cứu… báo cho người nhà bệnh nhân.
Đôi vợ chồng trẻ vật vã kêu gào bên xác đứa con gái bé bỏng…
Anh lạnh lùng bước di…
Những người xung quanh thì thầm: “… có lẽ chứng kiến quá nhiều cảnh chết chóc, chia lìa đau thương như thế này… đã kiến cho trái tim người bác sĩ trở nên chai sạn, mất hết cảm giác dau xót…”
Phía bước chân lạnh lùng kia, có giọt nước mắt đang lặng lẽ rơi xuống ...
DNYN
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
chim ơi đừng bay nhá
...tùng! tùng!
(thầy Tiến đánh trống ra chơi)
mấy thằng A5 (97-2000) nháo nhào ra ngoài đá cầu.
...tùng! tùng!
(thầy Tiến đánh trống ra vào lớp)
mấy thằng A5 (97-2000) nháo nhào vào lớp.
-tao hát thế mày không nghe à
-mày hát giè?
-chim ơi đừng bay nhá
-chết cha, thanks mày
(soẹt...khóa quần)
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
Cay
Người đàn bà vội vã ra đi vào một chiều mưa tầm tã.
Ngày ngày, chỉ còn lại người đàn ông lầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm. Chẳng hiểu vì lý do gì, khách đến ăn ngày một thưa dần , rồi vắng hẳn.
Ngày nọ, có người đàn bà sang trọng tìm về con hẻm xưa. Không ai còn nhận ra bà. Người đàn ông và xe mì gõ không còn ở đó nữa. Người ta bảo kể từ cái dạo vợ bỏ đi, mì ông nấu không còn ngon như trước và quá cay.
Cay nên người ta không thèm ăn của ông nữa...
(sưu tầm )
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
Chị ơi!
Ngày xưa, bố mẹ đi làm từ sáng đến tối mịt mới về. Chị phải chăm sóc em thay mẹ. Trưa, dắt em đi học, trời nắng. Chiều, trời bất chợt đổ mưa. Chị mượn được một cái áo mưa nhường em mặc.
Mẹ về, thấy chị ướt như chuột lột, ngỡ chị tắm mưa, đánh đòn.
Bây giờ, em xa chị. Chiều nay, trời cũng bất chợt đổ mưa, em co ro tránh mưa dưới mái phố, có ai nhường áo cho em mặc như chị ngày xưa không?
Chị ơi !
(sưu tầm )
Re: Tuyển tập truyện ngắn (dưới 200 chữ)
------------------------------Đồng cảm--------------------------------------
Một cậu bé xuất hiện trước một cửa hàng bán chó và hỏi người chủ cửa hàng :
-Các con chó được bán với giá bao nhiêu vậy bác ?
Người chủ hàng trả lời :
- Khoảng từ 30 đến 50 đô la một con !
Cậu bé rụt rè hỏi :
-Cháu có thể xem chúng được không ạ ?
Người chủ hàng gật gù rùi huýt sáo ra hiệu . Năm chú chó con như năm cuộn lông đủ kích cỡ chạy ra , duy chỉ có một chú bị tụt lại sau khá xa . Ngay lập tức cậu bé chú ý tới chú chó chậm chạp , hơi khập khiễng đó . Cậu liền hỏi :
- Con chó này bị làm sao vậy bác ?
Ông chủ giải thích rằng nó bị tật ở khớp hông và nó sẽ bị khập khiễng suốt đời . Nghe thế , cậu bé tỏ ra rất xúc động .
-Đó chính là con chó cháu muốn mua -Cậu nói với giọng quả quyết
- Nếu cháu muốn mua con chó đó bác sẽ tặng cháu . Nhưng bác biết cháu sẽ không thích nó đâu
Cậu bé nhìn thẳng vào mắt ông chủ cửa hàng :
- Cháu không muốn bác tặng con chó đó cho cháu đâu. Nó cũng có giá trị như những con chó khác mà. Cháu sẽ trả cho bác đúng giá
Ngập ngừng một lúc cậu bé nói tiếp :
-Thực ra , cháu chỉ có và có thể trả bác ngay 3 đô la bây giờ. Sau đó , mỗi tháng cháu trả dần được không ạ?
-Nói thật nhé , cháu không nên mua nó -Người chủ cửa hàng khuyên - Nó không bao giờ có thể chạy nhảy và chơi đùa như những con chó khác được đâu
Ông vừa dứt lời thì cậu bé liền cúi xuống kéo ống quần lên , để lộ ra cái chân trái cong queo, bị liệt được đõ bằng một thanh kim loại . Cậu nhìn ông chủ cửa hàng khẽ nói :
-Chính cháu cũng chẳng chạy nhảy được mà . Nó sẽ người bạn thân của cháu
------------------:)>- Blog :http://360.yahoo.com/pink_vic_1191:)>-
------------------------------------------
Cái giá của sự trung thực
Một buổi chiều thứ bảy đầy nắng ở thành phố Oklahama , tôicungf một người bạn và hai đứa con của anh đến vui chơi tại một câu lạc bộ . Bạn tôi tiến đến quầy vé và hỏi :
-Vé vào cửa là bao nhiêu ? Bán cho tôi bốn vé .
Người bán vé trả lời :
-3 đô la một vé . Chúng tôi đặc biệt miễn phí cho trẻ em dưới sáu tuổi . Các cậu bé này bao nhiêu tuổi ?
- Đứa lớn bảy tuổi và đứa nhỏ thì lên bốn -Bạn tôi trả lời -Như vậy tôi phải trả cho ông 9 đô la tất cả.
Người đàn ông ngước lên với cặp mắt ngạc nhiên :
-Sao ông không nói rằng đứa lớn mới lên sáu tuổi ? Như vậy có phải tiết kiệm được ba đô la không
Bạn tôi nhìn người bán vé và chậm rãi nói :
- Dĩ nhiên , tôi có thể nói như vậy và ông cũng sẽ không nhận ra . Nhưng bọn trẻ thì biết đấy .tôi không muốn bán đi sự kính trọng của những đứa con và lòng trung thực của mình với giá 3 đô la
( Ý của ông chắc cao hơn sẽ bán =D> )
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đối với em anh vẫn là thằng bé ...............................:X