Gửi bởi
/300m/3ee
Con đường ta đã đi qua...
Ta đánh rơi một chút buồn. Một chút cô độc. Một chút mong manh...
Ta đánh rơi một chút sợ hãi. Một chút hoang mang...
Đánh rơi một chút mộng mơ. Một chút hồn nhiên. Một chút trong veo nơi đáy mắt.
Một chút dại khờ. Một chút ngây thơ
Ta đánh rơi những mảnh hi vọng. Ta không muốn chờ đợi và tin tưởng. Ta mất một phần niềm tin. Hình như thế ...
Ta đánh rơi những ước mơ, những khát vọng. Dù chưa bao giờ ngừng cháy trong ta, nhưng đã không thể cùng ta tiếp tục cuộc hành trình.
Ta đánh rơi thương nhớ. Đánh rơi ánh mắt ngày xưa. Đánh rơi cả những đêm đi ngủ chỉ mong ngày mai lại tới, để ta được trông ngóng, được mỉm cười khi tìm thấy dáng hình anh. Không còn ...
Ta đánh rơi Ngày xưa. Đánh rơi Ta của những ngày đã qua, những chặng đường đã đi không biết bao giờ mới tìm lại.
Đôi khi muốn quay lại. Nhưng nhìn con đường dài hun hút đang nhỏ dần trước mắt ta, ... ta biết một điều, không bao giờ ta có thể tìm lại, mãi mãi,
Ta chạy trốn khỏi những sự vô tâm hờ hững của người đời
Trốn khỏi cái khó khăn mà ta phải trải qua...
Chạy thật nhanh để bỏ lại sau lưng sự thất vọng đang bám lấy ta
Và chạy trốn cả chính bản thân
Đánh dấu