Koo hiểu sao dạo này mình lại văn chương chương lai láng thế ko biết,rất thích thơ,nhất là những bài thơ nói về sự cô đơng trong tình yêu. Ko hiểu vì là cùng tâm trạng hay sao mà đọc thấy nó vào thế ko biết. Đọc xong mang một cảm giác buồn, trống trải,và rất gì là tâm trạng....
Posst thử cho mọi ng 1 bài cùng thưởng thức
Chiều không em
Chiều không em thu chết cả lối về
Trang nhật ký ngủ vùi trong quên lãng
Kỷ niệm xưa hoá đôi bờ xa vắng
Muộn màng ơi đừng đến nữa trong đời.
Đêm vỗ về trời không ánh sao rơi
Trăng viễn xứ để thuyền ai lạc bến
Nếu một mai em có về với biển
Anh nguyện làm thân sóng chốn trùng khơi.
Ôi nửa vầng trăng còn sót lại trong đời
Không đủ ấm những đêm trường tê tái
Nếu có em chiều nay ta đâu phải
Để tâm hồn như xác lá mùa thu
Đánh dấu