Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: Cây trúc Vu Lan

  1. #1
    Hộ pháp tự DDT Friend
    Ngày tham gia
    15 Jan 2009
    Đang ở
    Lovaholic
    Tuổi
    29
    Bài viết
    510
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    51

    Mặc định Cây trúc Vu Lan

    Mình vừa nghe một chương trình radio online dành cho ngày lễ Vu Lan.
    Và chương trình chủ yếu nói về cha - và biển.

    Vào ngày lễ Vu Lan, người Nhật thường viết ước nguyện của mình rồi treo vào cây trúc...


    “Bố là thuyền nan
    Cho em vượt sóng
    Bố là sông rộng
    Cho thuyền em bơi....”


    Không chỉ như sông, giữa người cha và biển còn có một sự tương đồng đến kỳ lạ...

    Chuyện kể rằng khi Thượng Đế tạo ra người cha, Người bắt đầu tạo ra một thân hình cao to
    Một đôi tay rất to và gân guốc
    một đôi chân dài và bờ vai rộng
    đôi bàn chân to và thô kệch như hai cái xuồng bè
    một ít lời nói nhưng với môt giọng nói đáng tin, dứt khoát và uy quyền
    đôi mắt nhìn thấy và hiểu được mọi chuyện nhưng vẫn trầm tĩnh và khoan dung
    Cuối cùng,sau khi suy nghĩ rất lâu, Thượng Đế cho thêm người cha những giọt nước mắt..


    Biển cũng rộng lớn như bàn tay hay đôi vai của cha
    Biển trầm lắng chỉ có tiếng sóng vỗ rì rào, có trăng sao sóng sánh trên mặt biển xa vời như không hề có giới hạn...nhưng chỉ cần được ngồi trước biển, cảm giác như được biển ôm vào lòng, chìm đắm trong khoảng lặng nơi tâm hồn, và rồi mọi thứ như đều thành có thể.
    Người cha cũng điềm tĩnh và trầm lắng, nhưng mỗi khi muốn gục ngã, chỉ cần được thấy ánh mắt tin tưởng của cha hoặc được cha ôm vào lòng, mọi thứ cũng dường như đều thành có thể.
    Và...
    ..nước biển cũng mặn như nước mắt của người cha.

    "Mỗi một đứa trẻ có cha trên đời này đều thật hạnh phúc, vì ta đều có biển khơi của riêng mình."


    -----



    “Cuộc sống là sự cho đi và nhận lại, mọi thứ chưa bao giờ bốc hơi và biến mất, nó chỉ chuyển mình thay đổi mà thôi, bác đi mang lại cho anh ấy sự đau lòng và đôi khi là hối hận nhưng nó dạy cho anh ấy như thế nào để sống mạnh mẽ.”


    "Biển"
    "Mong sao những câu chuyện cứ bay theo gió, bao la trên biển và làm ấm lòng thật nhiều con người."
    ...không chỉ trong ngày lễ Vu Lan này...

    Cây trúc - Vu lan - Biển ...
    trong Văn học, có lần mình được giảng về hình ảnh cây trúc
    cây trúc tượng trưng cho sức trẻ và lòng nhiệt huyết của người con trai



    Lễ Vu Lan ... năm nào cũng vậy
    mưa ào ào đổ xuống, mưa trút những nỗi lòng xuống trần gian ....



    Biển
    nơi mình yêu nhất
    mổi lần ra biển, mọi buồn phiền tan biến theo từng đợt sóng
    và biển, cũng là nơi in hằn nhiều ký ức ko vui nhất ....



    khi nghe chương trình ấy
    nửa vì thấy mình sao quá vô dụng
    nửa kia thấy vô cùng hạnh phúc ...

    Vô dụng vì mình luôn làm cha mẹ buồn lòng, vì những lúc khó bảo, vì mọi lỗi lầm mà đứa con 16t này gây ra ...
    Vô dụng vì ko giúp đỡ đc gì cho cha mẹ, vì chưa bao giờ nói " ba ơi, con yêu ba" cả ...

    Hạnh phúc, hạnh phúc vì mình có cha, có người cha vĩ đại
    Đó tuy ko phải là người đã mang nặng đẻ đau mà sinh ra mình, nhưng tình cảm của bố cho mình, còn dạt dào hơn những ai đã sinh nhưng nỡ bỏ rơi mình ...
    Mình yêu những lúc cha chở mình đi học, chở mình đi coffe cùng cha, yêu cả những lúc cha mắng yêu ...
    Mình tự hào vô cùng về bố.
    Có thể gọi là khoe khoang, bố mình là một nghệ sĩ nhiếp ảnh, một nhà báo.
    Hồi còn bé, vào năm 3 tuổi, bố giành được huy chương Vàng trong cuộc thi Nhiếp ảnh Toàn quốc, đã mua tặng mình một con gấu bông rất to và đeo chiếc huy chương của bố lên cổ của nó. Bây giờ nó vẫn ngồi trong chiếc tủ đồ chơi, và ngồi ở vị trí cao nhất, đẹp nhất. Như một người bạn, như thứ gì đó rất thiêng liêng, nó chứng kiến sự lớn lên từng ngày của con bố, và cũng nhắc nhở mình hãy cố gắng để trở thành một người như bố.
    Trước khi bố nghỉ hưu, bố hay phải đi trực ban qua đêm, và đi công tác dài ngày. Mình đã không ít lần khóc vì nhớ bố, thậm chí giữ không cho bố đi. Rồi sáng hôm sau, tranh thủ lúc mình đang ngủ, bố đi trước để đến lúc dậy, lại chạy quanh khắp nhà, khóc lóc gọi "Bố ơi!". Lần nào về bố cũng có quà. Nếu là quần áo hay thứ đồ gì đó, thứ mình sẽ rất thích và mang theo nó suốt. Nếu là bánh kẹo, thì dứt khoát chỉ giữ cho riêng mình, không chia cho ai.
    Tự hào vô cùng khi thấy bố xuất hiện trên TV, dù chỉ là tình cờ, trong giây lát. Hay có bài báo nào đó nhắc về bố.
    Còn nhớ hồi lớp 2, có lần nhờ bố đọc chính tả cho mình viết, lúc đi xuống uống nước thì lên thấy bố vì thương con mà đã ngồi viết hộ. Đã thật vô tâm khi lúc ấy ấm ức mắng bố. Nhưng lớn lên nghĩ lại thì không khỏi rơi nước mắt.
    Bố nghỉ hưu rất sớm, từ khi mình 9 tuổi. Từ lúc đó, bố là người nấu cơm cho mình ăn, giặt quần áo, làm mọi thứ trong nhà.
    Bạn bè vẫn không khỏi thấy lạ khi nghe kể về một đứa con gái lần cuối được bố tắm cho là năm học lớp 8. Và bây giờ đứa đó 16 tuổi vẫn ngủ với bố, khi ngủ thì rất khoái gác chân và lấy tay xoa xoa lên cái bụng to tròn và man mát của bố.
    Có lẽ cảm xúc về bố, nói mãi không hết, thậm chí còn nhiều, và bao la hơn mẹ.
    Bố ơi, con yêu bố nhiều lắm!



    Ông ...
    Trong lũ cháu chắt trong nhà, mình là đứa tiếp xúc với ông ít nhất.
    Nhưng vẫn nhớ hồi học lớp 2, nhà mình chuyển nhà, ông đã lặn lội hơn 200km để ra giúp nhà mình trông nom.
    Vì bố mẹ đều bận rộn, nên ông đã đưa mình đi học rồi đón mình về. Ở nhà thì náu cơm cho mình ăn, trông mình học.
    Ông là một nhà thơ (dù không nổi tiếng gì). Hàng năm ông vẫn gửi con cháu trong nhà thơ của ông.
    Thỉnh thoảng khi về quê, ông vẫn bảo mình ngồi đọc thơ cho ông nghe.
    Dù là đứa tiếp xúc với ông ít nhất, nhưng mình tin chắc, chính vì thế mà tình cảm ông dành cho mình vẫn lớn hơn cả.
    Bây giờ, ông đang ốm, ốm nặng lắm.
    Nếu có cây trúc, cháu sẽ viết lên mảnh giấy, ước ông thật khỏe mạnh. Để sau này còn đặt tên cho chắt ông nữa.




    Biển ...
    nơi chốn bình yên và êm ả nhất đời mình
    Nhớ lắm những ngày cùng cha ra biển bắt cua, tắm biển
    nhớ những lúc trốn học đi ra biển cùng mấy đứa bạn
    biển mang nhiều kí ức lắm
    dù có chuyện gì, ra biển, mọi thứ sẽ trôi theo sóng dạt dào ...
    từ lúc nào đó, biển đã là 1 thứ ko thể thiếu trong c/s mình
    như người cha, người ông vĩ đại ấy ....


    Và dành cho ai cũng có những suy nghĩ như mình.
    Sao các bạn không thử nghe và cảm nhận
    Link online
    Download

  2. #2
    Hắc Long Kỳ Hiệp
    Ngày tham gia
    28 Dec 2008
    Đang ở
    Độc thân hội
    Tuổi
    30
    Bài viết
    1,027
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    52

    Mặc định Re: Cây trúc Vu Lan

    Con rất yêu bố....Bố hiền lành...giỏi giang và rất vui tính. Dù đôi lúc bố nóng tính lắm nhưng mà chưa bao giờ bố đánh con cả. BỐ thật sự là một ng chồng, người cha tuyệt vời. Luôn hết lòng chăm lo cho gia đình. Dù công việc có vất vả đến thế nào cũng không bao giờ than trách. Bố luôn cười bình tĩnh, dù gặp khó khăn bố cũng khồng bao giờ để cả nhà phải lo lắng. Đó là điều con gái tự hào nhất về bố. COn yêu bố nhiều lắm bố ạ...
    »—♥ Độ¢ ¯¶¯ħâภ ¶-¶ộï ♥—«
    snow_b7

    ban là một cá nhân đặc biệt...
    ...và cũng là duy nhất

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •