Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: nỗi nhớ

  1. #1
    meoiu
    Khách

    Mặc định nỗi nhớ

    ngày hôm nay vẫn như mọi ngày,nhưng không phải là ngày mai và cũng không thể là ngày hôm qua.vậy mà nó vẫn là ngày giống như mọi ngày.
    nắng không nhạt nhoà reo rắc trên hàng cây,nhưng vẫn trải mình trên những con đường ồn ào và tấp nập.lặng lẽ nhẹ nhàng phủ lên trên vạn vật,không gay gắt nóng bỏng giận dữ như cái nắng mùa hè,không oi ả như những ngày hè vừa mới qua.nhưng nắng vẫn ở đó và vẫn biết nó tồn tại.
    gió không còn ấm như ngày hôm nọ.không mang hơi thở nặng nhọc khó khăn của đất vì phải đắp một lớp chăn nắng dày.gió e ấp khoan thai đi lại,nhẹ khẽ vuốt lên mái tóc mượt tinh nghịch của những em bé đang tung tăng tới trường.thay vì hơi ấm ngột ngạt của đất gió mang hơi thở lành lạnh của một mùa thu sắp trôi qua.nó ôm ấp những bờ vai mái tóc,khẽ vuốt ve những tán lá hàng cây.khẽ chạm tay vào tia nắng trong trẻo,và khẽ ru cho những chiếc lá chuẩn bị lìa cành.
    vạn vật vẫn hối hả thờ ơ khi thấy nắng và gió lặng lẽ trôi qua mình.những âm thanh quen thuộc vẫn vang lên như chưa từng bị quên lãng.
    và rồi giữa cái không gian tưởng chừng như ồn ã đó có một góc lặng của một khoảng tâm hồn bị tổn thương thức dậy.đúng là ngày hôm nay vẫn như mọi ngày,vẫn thức giấc khi giấc ngủ đêm đã tàn.nhưng không còn cảm giác ngại ngần vì mình dậy trễ.không nôn nóng nhìn chiếc điện thoại xem có cuộc gọi nhỡ hay không.dường như trong ý thức của mình nó không còn cảm giác với điều gì nữa.đứng trước gương nó tự thấy mình đã già nua và nhàm chán,những mệt mỏi nó trải qua khiến nó cảm thấy xa lạ với mọi thứ.nó tự cảm thấy nó không hiểu là cần cho ai cho điều gì!một cảm giác thật kho chịu,mất phương hướng thậm chí là không hiểu được mình cần gì.nó mặc quần áo và rồi nó đi.nụ cười tắt lịm trong lòng nó.nó thấy buồn.vẫn như moi ngày là nó đến cơ quan,ngồi trước máy vi tính ngẫm ngix tất cả và rồi nó lại viết.
    nó cảm nhận được nắng và gió nhưng nó không chút để ý tới bản thân nó.và vẫn như mọi ngày,không có gì mới mẻ hơn.đến một lúc nào đó hkhoảng tróng xung quanh nó sẽ được lấp đầy bởi những tiếng cười niềm vui nhưng không biết là lúc nào.nó ước gì mọi thứ trôi qua nhanh.ước gì nó mạnh mẽ để hiểu được nó cần gì.
    những ngày trước nó biết làm gì ngoài trốn trong sợ hãi sợ sự cô đơn lẻ loi nhưng hôm nay nó không còn giam mình trong bóng tối đó nũa.nó lại cảm thấy sợ hãi hơn.a xuất hiện như không có chuyện gì xảy ra.nó vừa mừng vừa lo sợ.sợ nó sẽ phải chịu thêm những tổn thương khác.nó không ngừng suy nghĩ về ngày mai về những điều sẽ xayra và cả những điều mà trước đây đã từng xảy ra.hoài niệm về một quãng đường đã đi qua.nó vẫn cảm thấy điều thật sự nó có không phải như nó nghĩ.bởi vì nháy máy nó đã mất hết tất cả và rồi nó lại thấy xuất hiện.nó nhớ da diết những điều đã ghi trong lòng nó.nó nhớ một nỗi nhớ khôn nguôi về cái cảm giác yêu thương cái cảm giác ấy dường như đang nguội lạnh.nó đã ghi từng lời nói tiếng cười từng nụ cười nước mắt từng niềm vui nỗi buồn và rồi mọi thữ trở nên trống rỗng trong lòng nó.mọi thứ trở nên trống rỗng trong lòng nó.
    cuộc sống quả thật có nhiều chữ ngờ.những chữ ngờ càng ngày càng xót xa hơn.có lẽ nào trong đời người ai cũng phải trải qua.và trải qua khiến con người ta càng trở nên trai sạn.
    ánh đèn đường chưa đến giờ khai mở nhưngâm u tăm tối đã tời tìm.nhớ ngày xưa thủa ấy ôi sao đẹp.cũng trắng trong lộng lẫy ngần nào.những cái ôm môi hôn ngọt ngào cả hơi ấm vòng tay ánh mắt sao thân thương mà giờ xa lạ lạnh lẽo đến vô thường.tuy không khen ngợi hay cử chỉ âu yếm nhiều lắm.nhưng lúc nào trong mắt cũng ánh lên yêu thương.cảm giác trong mắt người ấy nó đẹp lắm nó đáng yêu thân thương lắm.nhưng tất cả chỉ còn là quá khứ.mọi thứ giờ trở nên nhạt nhoà lạnh lẽo thờ ơ.một cảm giác duong như nó đã cũ.sao nó yêu cái nhìn ngốc nghếch của a mỗi lần nó diện một bộ quần áo mà a chưa thấy.sao nó thích cái âm hưởng mỗi lần a xướng lên khi trông thấy nó ,cả cảm giác lúc nào a cũng muốn ôm ghì lấy nó trong vòng tay gầy guộc nhưng ấm áp của a.nó nhớ từng cảm giác một.ước gì thoiwf gian không làm a quên lãng những đièu đó.ước gì a yêu mèo như ngày xưa.mèo nhớ nhớ tất cả.mèo chỉ ước rằng mèo biết cách hâm nóng mọi thứ đang nguội lạnh giữa chúng ta.dù biết anh chẳng yêu ai ngoài meo.

  2. #2
    Nhập môn đồ đệ ĐDT Member
    Ngày tham gia
    10 Sep 2010
    Đang ở
    Thành phố Thanh Hóa
    Bài viết
    14
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    45

    Mặc định Re: nỗi nhớ

    Trời ui ! ngủ thế này thì lúc nào mới mở được mắt. Mèo yêu trở thành Méo yêu mất !!!! ặc ặc ...

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •