WWW.DAODUYTU.NET Music Online
Link Download bài hát
[ Ver 1 ]
Màn đêm đã dần trôi…
Ngày mai là ngài tôi phải kết thúc cuộc đời tôi…
Tôi chán… tôi buồn… tôi chỉ muốn khóc…
Nhưng mà… tôi đâu phải là một thằng nhóc…
Suốt ngày đòi ăn và chỉ biết khóc…
Tôi là một chàng thanh niên ở tuổi 16…
Ở cái tuổi mà có lẽ… bất kì một anh chàng nào… cũng đã có một cuộc sống cho riêng mình…
Nhưng với riêng tôi… từ lâu tôi cứ nghĩ rằng cuộc sống của tôi đã bình thường…
Nhưng mặt khác thì chẳng ai biết con đường mình đang đi sẽ có những gì…
Tôi đang nghĩ về những định lý trong cuộc đời tôi…
Nghĩ về… những điều tuyệt vời sẽ đến với tôi trong tương lai...
Đó là… một ly cà fe ban mê vào mỗi buổi sáng…
Khi mà… trong đầu tôi không phải là một tâm trạng buồn bã…
Không còn nước trên má… được thưởng thức trọn vẹn một bản giao ca…
Được cảm nhận hết về bức tranh muôn màu của cuộc sống…
Được hòa mình dưới những dòng sông hay được bay cao cùng những cơn gió…
Mà ở đó… tôi không còn liên quan đến một khía cạnh nào của cuộc sống này…
[ Ver 2 ]
Tôi cứ nghĩ về những điều đó… nhưng mà không thể…
Vì cuộc đời nó đâu đơn giản như thế…
Thật là phức tạp… cuộc đời của tôi như là một tờ giấy nháp…
Mặc cho người khác cứ tô cứ vẽ… cứ xóa cứ tẩy… cho đến khi nó không còn là một tờ giấy…
Thật là bi hài… khi những kể ăn không ngồi dồi lại có được một cuộc sống đầy ý nghĩa…
Trái lại… những người cần cù chăm chỉ tại sao lại luôn bị chĩa súng vào đầu…
VÀ tại sao… lại có những kẻ bán đứng danh dự của mình vì những đồng tiền thật bẩn thỉu cuối cùng… lại có những thằng cha sinh mẹ đẻ ra nó… để rồi phủi đít ra đi… bỏ mặc tất cả sau lưng mà không hề quay lại…
Thật là tệ hại… khi mà tôi luôn phải đối diện với những kẻ như thế…
Tổi có thể làm gì hơn… nhưng mà không thể… đơn giản ngoài việc đứng nhìn những kẻ đồi bại kia… đang đưa thế giới đi dần về phía bóng tối… Trái tim của tôi đã chết rồi… xã hội này cũng đã hết rồi…
Vậy thì tôi phải làm gì…
[ Ver 3 ]
Có lẽ ông tôi đã nói đúng…
Ông ý bảo là…
Cuộc đời có âm thì phải có dương…
Con đường có xuôi thì phải có ngược…
Có nước mặn tất phải có nước ngọt…
Điều quan trọng là ở tôi… Tôi phải trở thành một người đàn ông có bản linh…
Chứ không phải là một minh tinh…
Suôt ngày rượu chè bê tha để rồi đến lúc sự nghiệp sa ngã lại lôi người khác ra sỉ vả…
Tôi phải có trach nhiệm vs cuộc sống của tôi…
Tôi biết… sau khi bài hát này cất lên…
Sẽ có một số người xem tôi là trò cười…
Sẽ xem tôi như là một thằng hâm hay là một bệnh nhân tâm thần…
Nhưng họ đã lầm… khi cuộc sống của tôi muốn thay đổi…
tôi sẽ không còn tự dối lòng mình nữa… okei ???
Và kể từ nay…
Sẽ không còn một thằng rak của ngày xưa…
Không còn một thằng hay khóc mỗi khi mà trời mưa…
Có thể… Vốn học của bạn nhiều hơn tôi…
Nhưng tôi có thể chắc chắn với bạn một điều… là
Kinh nghiệm sống của tôi thì không bao giờ thiếu…
P/S: lại là một tâm trạng buồn... một sự bất lực về bản thân... hãy chia sẻ cùng tôi...
Đánh dấu