xin chao cac ban yêu tho cuoc song:tay:
xin chao cac ban yêu tho cuoc song:tay:
[MARQUEE]LOVE ME NOT[/MARQUEE]Doitan_18
TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THÀNH CÔNG KHÔNG CÓ DẤU CHÂN NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾN
mày post bài thơ nào đê viết ra xong để đó à
công an nhân dân,viện kiếm sát nhân dân, tòa án nhân dân,quân đội nhân dân..tất cả đều của nhân dân
nhưng kho bạc lại là của....nhà nước
thi dang tim tho
tho tau tu lam ca co dc ko
[MARQUEE]LOVE ME NOT[/MARQUEE]Doitan_18
TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THÀNH CÔNG KHÔNG CÓ DẤU CHÂN NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾN
tâm sự
Chiều nay ta đứng trên bờ biển
Sóng vỗ ầm vang, nước xanh màu
Gió mặn rít người như lưu luyến
Mùi thịt da tự thuở biết nhau
Tất cả chỉ màu xanh tươi thắm
Tận vô cùng, xa tít, mù khơi
Ta thấy lạ nhưng mà quen lắm
Biển muôn nơi chung một bầu trời
Ta cũng sinh ra trên biển ấy
Giữa đêm hè theo sóng ầm vang
Giọng đứa bé oa oa đâu đấy
Gởi âm thanh về tận mây ngàn
Một đứa bé, muôn ngàn đứa bé
Một tiếng oa, vài tiếng đón mừng
Từ lập địa vô vàn thế hệ
Khóc chào nhau như sóng rì rầm
Ta ngẩng nhìn mặt trời đỏ hỏn
Nằm ngang ngang cũn cỡn, loã lồ
Ta nhắm mắt, muôn màu hỗn độn
Sau làn mi cuộc sống ảo mờ
Như con sóng đời ta trôi nổi
Nửa địa cầu bến cũ còn thương
Những nỗi nhớ đi, về rất vội
Như bọt kia tan hợp vô thường
Ta chợt khóc trong chiều gió lộng
Giọt lệ nồng chẳng biết vì ai
Ta mở cửa tâm hồn trống rỗng
Gió tràn vào xoa dịu, nguôi ngoai
Ta nhớ biển như sông nhớ suối
Nhớ bao nhiêu cũng vẫn xuôi dòng
Những bóng hình sớt chia trăm lối
Những ân tình trôi dạt cánh rong
Ta yêu biển như cành yêu lá
Yêu rất nhiều, chỉ thế, rồi xa
Ta, lá thu bay về đất lạ
Ngủ bên đường tiếc thuở từng qua
Ta tiếc cả những điều chưa biết
Tiếc vàng son chưa đến một thời
Lịch sử ngược dòng đi mãi miết
Một mình ta ở lại chơi vơi
Ta nhớ đến những người chưa gặp
Trai quê mùa cỡi ngựa bỏ trâu
Chiều dõi mắt làng xưa ôm ấp
Mối tình đầu giờ đã mất nhau
Ta nhớ những bóng hồng chưa thấy
Áo ba thân trẩy hội đình làng
Tối hội tan nàng cười ai đấy
Chàng trai nào đưa mắt liếc ngang
Ta nhớ đến những người chinh phụ
Mơ chồng về một sớm ái ân
Mơ ái ân đêm nồng kết nụ
Hoa mỉm cười, môi đỏ, cong chân
Ta nhớ đến những ngày tháng cũ
Những ngôi đình ta chửa lần qua
Mái ngói đỏ, hàng tre xanh rủ
Trong thâm tâm ta tưởng đã là
Những tâm sự bao la như biển
Ðại dương ơi thương lắm bao ngày
Ta ngẫm lại một đời thiên biến
Thương mộng nào xa quá tầm tay
Và như thế, đời không đầu mối
Những ưu tư hỗn độn đi, về
Từng lớp sắp lên, từng lớp xuống
Theo nhạc chiều cất giọng tỉ tê
Chiều thấm nhức đường gân, thớ thịt
Những khớp xương rời rã cuối ngày
Những ký ức như mưa mờ mịt
Cơn đau đầu trĩu nặng xoay xoay
Nửa tỉnh, mê thương về biển cả
Bãi cát vàng thơ ấu hiện nguyên
Con cá nào chết trôi xác rã
Tiếng ai than u uất, ưu phiền
Chiều ai hát nghe như gió thổi
Hàng thùy dương đầu hạ vi vu
Trong tiếng hát ta đi ngàn chốn
Xuôi thời gian vào tận thiên thu
Vào tận những tâm hồn tắt lối
Tìm yêu đương giữa trái tim cằn
Mưa tình thương xin còn cứu rỗi
Hạt-nhiệm-mầu sống lại tình thân
được viết bởi :Tran Thai Van
[MARQUEE]LOVE ME NOT[/MARQUEE]Doitan_18
TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THÀNH CÔNG KHÔNG CÓ DẤU CHÂN NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾN
bài thơ tên gì vậy mày nhưng mày post bài dễ hiểu tí đê như thầy cô với tình yêu ấy bài này vừa dài vừa khó hiểu
công an nhân dân,viện kiếm sát nhân dân, tòa án nhân dân,quân đội nhân dân..tất cả đều của nhân dân
nhưng kho bạc lại là của....nhà nước
người bạn
Bạn nhập trường vào học lớp chín
Với tôi thuở ấy kết tình thân
Mình cùng một đám trốn học mấy lần
Nghêu ngao đờn ca, hát nhạc
Rồi vào những quán cafe nghèo nàn, dột nát
Tập theo đời tách cạn, tách vơi
Cuộc sống thả dài, ngày tháng buông trôi\...
Gần cuối năm đó bạn bỏ học
Gia đình nghèo phải làm lụng nuôi em
Bán bánh mì ban đêm
Bán cà rem buổi sáng
Mùa thu khi trẻ con khai giảng
Bạn đổi nghề đi đốn củi trên rừng
Nắng nhiệt đới nóng rực hừng hừng
Bạn đen thui
Như con hủi
Già nhiều, rất nhiều, trước tuổi
Vẻ mặt sần sùi hết nét ngây thơ
(Sự thật nếu bạn còn ở tuổi mộng mơ
Cũng chỉ mơ cơm ngày ba bốn chén!)
Chúng mình cũng chẳng còn lai vãng
Ðến những quán cafe
Nhưng gặp nhau mình nói chuyện mải mê
Bạn nhớ trường xưa, thầy cũ lắm
Một ngày xuân nắng ấm
Bạn đến thăm tôi
Bạn tâm sự, "Nơi này cực quá tao phải
đi thôi\..."
Tôi ngồi im không biết gì để nói
Rồi cuối cùng tôi hỏi,
"Nhà mày nghèo vàng đâu có mà đi\? "
Bạn chỉ đôi chân, "Tiền bạc chẳng hề chi
Tao sẽ băng rừng đi bộ"
Tôi nhìn ngang một cành mai nở rộ
Tưởng tượng về những triền núi âm u
Tưởng tượng về một cõi thiên thu
Gần một năm sau ngày từ giã
Tôi xuống thăm bác gái với gia đình
Bạn ra đi vẫn biệt tín, vô tin
Mẹ của bạn mắt buồn thiu ngấn lệ
Thấy tôi, gượng cười nhỏ nhẹ,
"Con ở lại với bác ăn trưa,"
Chiếc bàn trơ trọi, nắng rọi song thưa
Gọi một bữa nhưng toàn khoai với sắn
Nhà bạn trống vắng
Ðồ đạc bán dần, thiếu hụt lần theo
Ðàn em nhỏ nhắt nheo
Có đứa ốm teo teo
Có đứa vàng như nghệ
Có đứa ỏng bụng như ông Phật bụng phệ
Tình cảnh thảm thê
Gió lùa vách rách...
Lên gác tôi thấy một bàn thờ hương khói lạnh
Ngạc nhiên thay có ảnh bạn phía trên
Và điếu thuốc không châm để ở một bên
Bác gái nhìn vẻ mặt tôi ngớ ngẩn
Khẽ bảo rằng bà mấy lần nằm mộng
Thấy bạn chết trên rừng núi lạnh trơ thây
Gió thổi triền miên, sương đá bay bay
Hồn phách lạc tìm về chốn cũ
Ðiếu thuốc không châm cho bạn tập thử
Ðể làm người lớn ở dưới cõi âm
Tôi nghe xong những giọt lệ trầm
Chảy âm thầm từ trong khoé mắt
Tôi từ biệt bác
Bà linh cảm là tôi sắp đi xa
(Ðúng lắm, nhưng tôi chẳng nói ra)
Và có dặn, "Khi sang bên Mỹ
Con nhớ tìm giùm hắn hỉ
Nói lại là mạ hắn nhớ không nguôi
Biểu hắn đừng có đua đòi
Rứa là đủ, mạ không cần chi cả"
Ôi! lòng mẹ thật là cao cả
Dầu tang thương vẫn hy vọng về con
Trong thâm tâm vẫn tin vào sự sống còn...
Qua Mỹ có người xác thực bạn đã chết
Nhưng dối với bà tôi chẳng nhận được tin
bài thơ thật cảm động về tình bạn và cuộc sống
[MARQUEE]LOVE ME NOT[/MARQUEE]Doitan_18
TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THÀNH CÔNG KHÔNG CÓ DẤU CHÂN NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾN
tho hay the ma bao khó hieu
[MARQUEE]LOVE ME NOT[/MARQUEE]Doitan_18
TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THÀNH CÔNG KHÔNG CÓ DẤU CHÂN NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾN
thơ này đọc trước khi đi ngủ thì tuyệt
[MARQUEE]
Hy vọng 15 năm nữa cá nhân kiệt xuất nào đó sẽ thay đổi Việt Nam
nghe não nùng quá . Mày post thơ về Thầy cô hay người yêu đê
công an nhân dân,viện kiếm sát nhân dân, tòa án nhân dân,quân đội nhân dân..tất cả đều của nhân dân
nhưng kho bạc lại là của....nhà nước
Vào năm học mới
Nhỏ chuyển trường về
Muốn làm quen quá
Mà sao ngại ghê .
Tóc dài kết bím
Nhỏ ngồi bên ta
Mắt tròn xinh lạ
Buổi học chóng qua
Tan trường một lối
Nhỏ bước tung tăng
Mùa thu lá rụng
Cuốn tròn gót chân
Ô mai một gói
Thư ngỏ một tờ
Hộc bàn của nhỏ
Ta lén gởi vô
Môi hồng cười rói
Nhỏ cười nhìn ta
Bạn thân từ đấy
Chẳng bao giờ xa .
[MARQUEE]LOVE ME NOT[/MARQUEE]Doitan_18
TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THÀNH CÔNG KHÔNG CÓ DẤU CHÂN NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾN
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)
Đánh dấu