Trang 7 của 64 Đầu tiênĐầu tiên ... 345678910111757 ... CuốiCuối
Kết quả 61 đến 70 của 634
  1. #61
    Tu luyện đệ tử DDT Friend Bithu_12a2's Avatar
    Ngày tham gia
    06 Feb 2006
    Tuổi
    38
    Bài viết
    231
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    60

    Mặc định Re: THANH HÓA 2-2 HÀ NỘI ACB

    Trời chú Hiệp không cho biết nguồn của bào viết. Tụi này viết là có vài trăm cổ động viên Thanh Hoa:-SS
    Mọi Người ghé thăm Blog của một Samurai nhé:
    http://360.yahoo.com/jamesbond1192001

  2. #62
    Anh trai của Thesun252 DDT Friend
    Ngày tham gia
    23 Dec 2006
    Đang ở
    TT ĐH Hà Nội
    Tuổi
    37
    Bài viết
    471
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    57

    Mặc định Re: THANH HÓA 2-2 HÀ NỘI ACB

    Riêng một góc ảnh của hijack đã non nửa 1 vài nghìn roài . Chỉ có VTC là nói đúng thoai .

  3. #63
    Anh trai của Thesun252 DDT Friend
    Ngày tham gia
    23 Dec 2006
    Đang ở
    TT ĐH Hà Nội
    Tuổi
    37
    Bài viết
    471
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    57

    Mặc định Re: Nhìn nhận một bài báo !!!

    Khán đài A - CĐV Hà Nội ACB






    Khán đài B cổ động viên THANH HÓA


  4. #64
    Hẹn em ngày đó DDT Friend haidh's Avatar
    Ngày tham gia
    17 Jan 2006
    Đang ở
    Hải Dương
    Bài viết
    982
    Thanks
    1
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    61

    Mặc định Tôi người xứ Thanh…(Tản mạn trận TH-HN.ACB)

    Tôi người xứ Thanh…



    1.Trận đấu HN.ACB – H.Thanh Hóa chiều chủ nhật rồi, tôi tháo thẻ phòng viên, chui tọt lên cửa số 10, nơi những CĐV Thanh Hóa đang “dàn trận”. Phải lâu lắm rồi tôi mới có cái cảm giác thèm lên cửa số 10 đến thế, bởi vì lâu lắm rồi cái cửa này mới lại đông vui, náo nhiệt đến thế. Hồi trước, khi Thể Công còn lấy sân Hàng Đẫy làm sân nhà thì trước sau như một, cửa số 10 luôn ngập tràn sắc đỏ. Cứ mỗi lần Thể Công lên bóng là ở đây lại ầm ầm tiếng trống, rộn rã tiếng hò reo, và trầm hùng những giai điệu của những bài hát lính. Lại có khi cửa số 10 trở thành bãi chiến trường, ấy là khi CAHN (cũ) gặp CAHP (cũ) hay SLNA. Người ta nói rằng, ở những cuộc thư hùng ấy, cửa số 10 không có “chiến tranh” mới là chuyện lạ. Chợt nhớ, có lần dẫn ông anh họ là Việt kiều Đức đi xem CAHN gặp Sông Lam. Khi “chiến sự” xảy ra, ai cũng kịp sơ tán, nhưng ông anh lớ ngớ thế nào lại trúng phải 1 túi nước vàng khè . Nhìn từ xa cứ tưởng là túi trà đá, nhưng tới gần, khi thấy nạn nhân kêu ầm lên là “Khai quá” thì ôi chao, mới biết đấy là…nước độc…

    Kể lại những chuyện vui – buồn này để thấy rằng cửa số 10 sân Hàng Đẫy vốn có truyền thống “nóng”. Vậy nên kể từ đầu V.league 2007, khi nó cứ vắng hoe vắng hoắt, lại nguội như chùa bà đanh thì những fan hâm mộ ít nhiều cũng thấy chạnh lòng.

    2.Chính vì những điều này, cho nên khi người Thanh Hóa “đổ bộ” lên cửa số 10, làm cho nó “nóng” đúng như truyền thống thì không ít người (trong đó có cả dân làm báo) muốn lên đây…nhập hội. Trống có, kèn có, băng – rôn có, các CĐV xứ Thanh thực sự đã thổi hồn cho cửa số 10.

    Khi ông trọng tài thổi cỏi khai cuộc thì tức thì âm nhạc nổi lên. Mà chỉ riêng cái chuyện nhạc thôi cũng có nhiều điều để nói. Sân Hàng Đẫy suốt 4,5 mùa giải vốn rất quen với giai điệu “tiến về Sài Gòn” của Thể Công, càng quen hơn với “la – bát –đa” của HN.ACB hoặc “Dậy mà đi” của Hòa Phát, nhưng hôm nay bỗng được nghe một giai điệu hoàn toàn mới, một giai điệu thật hùng tráng mà cũng thật thiết tha: “Hò Sông Mã”. Tôi đến gần một CĐV, hỏi vì sao fan bóng đá xứ Thanh lại chọn bản hò này. Câu trả lời của anh: “Bài này điển hình cho quê hương tôi, gắn liền với những chiến công Sông Mã, Hàm Rổng thời đánh Mỹ, phải thổi nó để anh em cầu thủ nghe mà đá “lửa” hơn”. Phải thú thật rằng, giai điệu bài hát giống như một món ăn lạ, rất lạ đối với những khán giả sân Hàng Đẫy. Và chẳng biết anh bạn kia nói đúng hay không, nhưng quả là các cầu thủ xứ Thanh dưới sân đá rất máu.

    Thế nhưng đùng một cái, HN.ACB ghi bàn. Không khí cửa số 10 trùng xuống, đối lập hẳn với cái vẻ huyên náo ở cửa số 3, nơi những fan ruột của đội chủ nhà “đóng đinh”. Hoàng Nam, một CĐV Thanh Hóa ngồi cạnh tôi thốt lên: “ Bàn thua đen quá”. Cái sắc mặt buồn buồn của Nam lúc đó khiến tôi nhớ đến một nhận xét của vị HLV người Italia Anrigo Sacchi: “Bóng đá là nơi mà con người dường như không bao giờ giấu được cảm xúc thực của mình”. Tuy nhiên rất nhanh, Nam đứng phắt dậy, hét lên: “Anh Quân ơi, cứ nhạc lên đi”. Người đàn ông tên Quân liền nổi nhạc, và thế là cùng với giai điệu tha thiết, hùng tráng của “hò sông Mã” lại là những tiếng hét đồng thanh: “Thanh Hóa cố lên, Thanh Hóa cố lên!”.

    3.Giờ nghỉ giữa hiệp, tôi hỏi Hoàng Nam: “Đá đấm thế được chứ?”. Anh chàng chẳng ngại ngần bày tỏ chính kiến: “ HN.ACB thường thôi. Hiệp 2, chắc chắn đội tôi sẽ gỡ hòa”. Nhưng Nam đã nhầm, vì hiệp 2 chưa đi đến nửa thì Thanh Hóa thua thêm bàn nữa. Và bàn thua ấy khiến cho cửa số 10 lập tức biến thành “cửa chửi”. Vâng, ngay lúc ấy bỗng xuất hiện hàng loạt những tiếng chửi bới nhắm vào trọng tài Vũ Bảo Linh: “Trọng tài mù à?”, “ Đ.M trọng tài”….Còn riêng Hoàng Nam thì bừng bừng xả mọi bức tức vào tai tôi: “Việt vị 100%, thế mà vẫn cho ăn. Trọng tài ăn tiền của đội chủ nhà rồi”.
    Tuy nhiên “điệp khúc…chửi” chỉ kéo dài chừng 3 phút. Bởi vì thế trận ép sân liên hồi của Thanh Hóa ngay sau đó lại đẩy các CĐV vào trạng thái hưng phấn cao độ. Cả một rừng người hò reo, những chiếc băng rôn, những lá cờ màu vàng – xanh tung bay cùng nhịp trống.

    1-2, rồi 2-2, Thanh Hóa gỡ hòa, đến lúc ấy thì hạnh phúc như vỡ òa, cả một rừng người sung sướng đến…phát điên. Hoàng Nam bỗng ôm trầm lấy tôi, nhấc lên rồi thả xuống cứ như thể tôi là một người quen thân lắm của anh ta. Trận đấu kết thúc, toàn bộ các cầu thủ Thanh Hóa cùng ông thấy Trần Văn Phúc tiến về cửa số 10 chia vui. Tôi hỏi Hoàng Nam: “Về nhà, làm gì trước tiên?”. Anh đáp: “Lẽ ra thì đi tắm – ăn cơm rồi đi chơi với người yêu, nhưng vì Thanh Hóa có điểm, vui quá, nên sẽ đi chơi với người yêu trước, sau đó mới về nhà tắm…”.

    Phải mở ngoặc nói rằng Nam không nằm trong số gần 1000 người ngồi chật kín 10 chiếc xe ô tô “hành quân” từ Thanh Hóa lên đây, mà là người xứ Thanh đang học ĐH giao thông ở Hà Nội. Chẳng biết anh nói thật hay đùa, nhưng nếu đúng là vì 1 trận đấu ngập “lửa” của đội nhà mà sẵn sàng đổi lịch trình (từ đi tắm – đi ăn - đi chơi với người yêu thành đi chơi với người yêu rồi đi tắm…) thì cũng thú vị đấy chứ! Và nếu đúng như thế thì quả là bóng đá đã giúp cho cô người yêu của Nam có nhiều “ân sủng” hơn…Còn nếu nói theo ngôn ngữ của những nhà “hàn lâm học” thì phải chăng TÍNH NHÂN VĂN của môn thể thao vua nằm chính ở chỗ này?

    Tin hay không, tùy bạn.
    Trịnh Phan
    Nguồn tin: DEC
    ------------------------------------------
    Thế nào là đàn ông?




    1. Ở cái phút thứ 90+2 nghiệt ngã ấy, khi quả bóng được treo cầu âu trước tử cấm thành, khi cái đầu của Lawrence nhô lên, góc lưới bên phải thủ thành Việt Cường rung nhè nhẹ thì gần như toàn bộ những cầu thủ HN.ACB đổ gục xuống. Cùng lúc ấy, trọng tài Vũ Bảo Linh thổi còi kết thúc trận đấu. Một cái gì đó giống như là BI KỊCH bỗng xuất hiện ở chốn này.


    Nguyễn Mạnh Dũng tự nhiên òa khóc. Một cầu thủ nổi tiếng là “ngông”, là “cứng” lại khóc tức tưởi như một đứa trẻ đủ cho thấy nỗi đau lớn nhường nào. Trong khu vực kĩ thuật, “cặp bài” Lưu Danh Minh – Lưu Đức Tuấn ngồi cạnh nhau, nhưng lại khiến người ta liên tưởng về 2 thế giới : Danh Minh lặng thing, chốc chốc lại lấy vạt áo che đi cái gương mặt sụt sùi; Đức Tuấn thì chửi vung chửi vãi, hình như lâu lắm rồi anh ta mới lại chửi nhiều đến thế. Cách đó không xa, ông thầy của họ - thuyền trưởng Hoàng Văn Phúc chết đứng như Từ Hải.

    Ngay cả khi vị đồng nghiệp phía bên kia chiến tuyến sang bắt tay động viên, ông cũng không thể mở nổi một nụ cười, dù chỉ là xã giao. Còn ông bầu Nguyễn Đức Kiên sau khoảng 4 phút “bất động” liền rảo bước “chạy” khỏi chốn này. “Ông ta đi đâu nhỉ?”, ai đó tò mò hỏi! Một phóng viên “lỡ mồm”: “Đi khỏi cái tổ đỉa mà ông trót nhầm chân bước!”.

    2. Khách quan mà nói, HN.ACB đã chuẩn bị tất cả cho cuộc đại chiến này, và họ đã làm được tất cả, cho đến phút thứ 90. Một đội hình ra sân tốt nhất có thể, một lối chơi điềm đạm, lúc cương, lúc nhu theo đúng chất CAHN xưa. Họ hiểu rằng cái hơn của mình trước tân binh Thanh Hóa nằm ở kinh nghiệm, và họ đã lái trận đấu, rồi vươn lên dẫn điểm bằng chính thứ kinh nghiệm ấy.

    Lần đầu tiên kể từ đầu giải, người ta thấy Giám đốc Sở TDTT Hà Nội Hoàng Vĩnh Giang kê ghế ngồi trên đường pise (phía góc phải khán đài A). Ông ngồi đấy, tay cầm chén trà, gương mặt trầm tư, bình thản như một nhà hiền triết. Hỏi nguyên nhân thì ông trả lời vui: “Ngồi thế này để nếu trọng tài biên có phất cờ sai còn nhận ra”. Nhưng lại có người láu lỉnh giải mã sự hiện diện của ông : “Các trọng tài hẳn sẽ nhìn vào đấy để lựa tiếng còi và lựa cái cờ sao cho “phải đạo”…

    Nói tất cả những điều này để thấy rằng, đại diện bóng đá thủ đô đã tính toán thật kĩ, đã “phòng thủ” thật sâu, đã “lên phương án” thật nhiều. Tất cả nhằm một mục tiêu duy nhất: “làm gỏi” đối phương.

    3. Và thực tế, đối phương đã bị họ “làm gỏi”, tất nhiên vẫn phải thòng thêm cái mệnh đề: “Cho đến phút thứ 90”. Vâng, thực sự là cho đến cái phút ấy, cho dù đội bóng của Trần Văn Phúc đã chuyển sang chơi với 3 tiền đạo, cho dù họ đang ồ ạt tràn sân, cho dù những quả treo bóng tới tấp được thực hiện thì cũng không nhiều người dám nghĩ: họ sẽ ghi bàn. Lý do là: Những đòn công ấy vẫn chưa đủ hiểm để thoát khỏi bức tường bê tông trắng, vả lại, HN.ACB đủ quái để làm giảm nhiệt trận đấu, kéo dài thời gian. Ấy thế mà Thanh Hóa lại ghi bàn, ghi bàn từ một cơ hội cuối cùng, một quả treo bóng cuối cùng, một cú lắc đầu cuối cùng…

    Bàn thắng ấy khiến cho hàng trăm cổ động viên lặn lội từ Thanh Hóa lên đây như phát điên, và khiến cho vị tướng già Trần Văn Phúc như bị …lên đồng. Ông đứng giữa một rừng phóng viên, khua tay múa chân, rồi nói như chưa bao giờ được nói: “Hay nhỉ! Hay quá nhỉ! Cầu thủ của mình, cả tây lẫn ta lần đầu tiên dấn thân vào sân chơi chuyên nghiệp, vậy mà đá như không biết sợ. Phải “lửa” như thế chứ! Lửa như thế mới xứng mặt thằng đàn ông…”.

    4. Thanh Hóa vui với cuộc lội dòng trên sân khách, vui vì có tổng 4 điểm sau 4 cuộc thư hùng. HNACB rơi vào bi kịch vì đã ghi 2 bàn nhưng lại 2 để gỡ 2bàn, càng bi kịch hơn khi suốt 4 trận mới chỉ có 1 điểm lưng vốn đầu tiên. Liệu trận đấu này có phải là một “cái nút” với cả hai: nó giúp cho một tân binh như Thanh Hóa thoát khỏi nỗi ám ảnh “đánh hội đồng”, và khiến cho một cựu binh nhưu HN.ACB phải đối diện với nguy cơ bị cả làng….đè nghiến?

    Nghe thắc mắc này, một đồng nghiệp liền rỉ tai: “Yên tâm đi, giỏi quan hệ như HN.ACB thì không thể chết!”.

    Thôi thì hãy chờ xem! Chờ những người đàn ông chứng tỏ bản lĩnh trong bi kịch, chứ không phải chờ cái mệnh đề “HN.ACB không thể chết…” được chứng thực giống như nó đã từng được chứng thực trước đây.
    Phan Đăng
    Lần sửa cuối bởi haidh, ngày 28-03-2007 lúc 11:56 AM. Lý do: Tự động nhập bài viết
    Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn
    My corner: http://haidh.com
    My bin: http://www.facebook.com/haidh

  5. #65
    Đại đệ tử ĐDT Member
    Ngày tham gia
    18 Nov 2006
    Đang ở
    Thanh Hóa City
    Tuổi
    34
    Bài viết
    1,400
    Thanks
    0
    Thanked 1 Time in 1 Post
    Rep Power
    59

    Mặc định Re: Tôi người xứ Thanh…(Tản mạn trận TH-HN.ACB)

    Cái bác này , cái bài : " Thế nào là đàn ông " . Em post bài rồi mà , sao pác ăn cắp của em thế ?????

  6. #66
    Tu luyện đệ tử DDT Friend Bithu_12a2's Avatar
    Ngày tham gia
    06 Feb 2006
    Tuổi
    38
    Bài viết
    231
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    60

    Mặc định Re: Tôi người xứ Thanh…(Tản mạn trận TH-HN.ACB)

    Hôm đó tuyệt lắm. Được nếm trải tất cả các cảm xúc của một con người. Thật tự hào vì chúng ta là những con người xứ Thanh. Tự hào lắm. Lúc thua 2-0, anh em cổ động viên vẫn hối thúc các cầu thủ tiến lên phía trước đúng như tinh thần của dân Thanh nhà ta, và quả đánh đầu gỡ hòa của Kizito đã làm cả khán đài B vỡ òa, người không quen cũng ôm trầm lấy nhau, anh em là một. Tôi ôm được một cô bé xinh lém . Không phải lợi dụng đâu nha. Vì vui quá thôi, lúc đó cảm tưởng là tôi có thể khóc òa vì sung sướng... Bạn có tin được điều đó không?
    Mọi Người ghé thăm Blog của một Samurai nhé:
    http://360.yahoo.com/jamesbond1192001

  7. #67
    Hẹn em ngày đó DDT Friend haidh's Avatar
    Ngày tham gia
    17 Jan 2006
    Đang ở
    Hải Dương
    Bài viết
    982
    Thanks
    1
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    61

    Mặc định Re: Tôi người xứ Thanh…(Tản mạn trận TH-HN.ACB)

    Khi đó bác nhuhoang_bk với cô Hằng còn giữ được chút bình tĩnh chứ em nhảy một phát xuống...tận hàng rào đạp chân về phía khán đài A hô to: đá chết bọn HN đi anh em ơi!--->Công an trật tự mời trở lại chỗ ngồi!
    Ghét nhất là bọn cổ động viên HNACB cứ réo: Nhà quê cố lên,rồi thì: Rau má cố lên...!
    Nhưng người TH cũng không kém khi chửi thằng cha trọng tài Hoàng Linh: Đ.M trọng tài!(vụ chửi nhau này được lên cả Dân trí,có đọc bài mới thấy HNACB cưa trọng tài ròi đủ thứ như thế nào!
    Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn
    My corner: http://haidh.com
    My bin: http://www.facebook.com/haidh

  8. #68
    Tu luyện đệ tử DDT Friend hoaly_kho's Avatar
    Ngày tham gia
    10 Apr 2006
    Bài viết
    254
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    59

    Mặc định Re: Tôi người xứ Thanh…(Tản mạn trận TH-HN.ACB)

    Trích dẫn Gửi bởi badboy Xem bài viết
    Khi đó bác nhuhoang_bk với cô Hằng còn giữ được chút bình tĩnh chứ em nhảy một phát xuống...tận hàng rào đạp chân về phía khán đài A hô to: đá chết bọn HN đi anh em ơi!--->Công an trật tự mời trở lại chỗ ngồi!
    Ghét nhất là bọn cổ động viên HNACB cứ réo: Nhà quê cố lên,rồi thì: Rau má cố lên...!
    Nhưng người TH cũng không kém khi chửi thằng cha trọng tài Hoàng Linh: Đ.M trọng tài!(vụ chửi nhau này được lên cả Dân trí,có đọc bài mới thấy HNACB cưa trọng tài ròi đủ thứ như thế nào!
    Cái giây phút TH gỡ hòa quả là điều tuyệt diệu !!! Ngồi xem thấy đội nhà bị dẫn trước đến 2-0 , rồi anh zai mình ( mang áo số 5 ) bị chơi quả đau mà sốt cả ruột . Đùng 1 cái 2-1 , thật là phấn chấn , đến khi gỡ hòa 2-2 , tôi cũng chẳng còn biết phải diễn tả cảm giác của mình thế nào nữa !!! Tuyệt vời , quá tuyệt vời !!!
    Đi xe ra đến nơi đang còn mệt nhưng xem một trận cầu thế mới đáng để xem chứ . Phải công nhận Thanh Hóa nhà mình có một sự quyết tâm khá là cao . Tôi tự hào vì là người Thanh Hóa .
    Chủ nhật ( 8-4 ) có một trận Thanh Hóa tiếp Đà Nẵng trên sân nhà , ko biết có xem được ko ???

  9. #69
    Đại đệ tử ĐDT Member
    Ngày tham gia
    18 Nov 2006
    Đang ở
    Thanh Hóa City
    Tuổi
    34
    Bài viết
    1,400
    Thanks
    0
    Thanked 1 Time in 1 Post
    Rep Power
    59

    Mặc định Thanh Hóa - Đà Nẵng

    Thanh Hóa hòa trong một trận đấu lộn xộn
    VTC - Trận đấu trên sân Thanh Hoá giữa đội chủ nhà và Đà Nẵng tưởng sẽ “diễn biến hoà bình” hoá ra phức tạp. Người ta có thể cảm nhận thấy rõ sức nóng cả trong và ngoài sân cỏ.


    Nóng ngoài sân

    Vì sân Thanh Hoá không có đèn nên giờ thi đấu phải đưa lên 15 giờ, thế nhưng do “trục trặc kỹ thuật” mà giờ thi đấu phải chậm lại 80 phút, nghĩa là 16 giờ 20 mới tiến hành được.

    Lý do là vì sân sức chứa chỉ có 1, 4 vạn nhưng đã có đến trên 2 vạn người vào sân. Cửa vỡ, khán giả tràn vào ngồi cách vạch biên dọc, biên ngang chừng 1m50.

    Các khán giả như ong vỡ tổ tràn vào sân. Ảnh: Hải Huy
    Hai đội khởi động xong nhưng không thể thi đấu được. BTC địa phương, các Giám sát của LĐBĐVN, các Trưởng đoàn bóng đá H.Thanh Hoá và Đà Nẵng chụm đầu vào nhau giải quyết mà vẫn tắc. Phó chủ tịch UBND tỉnh Vương Văn Việt phải xuống sân trực tiếp giải quyết trước những con mắt lo ngại của các nhà lãnh đạo tỉnh trên khán đài A.

    Giám đốc Sở TDTT Đà Nẵng Lê Nguyên Hồng cũng có mặt trước khán đài A để bàn bạc. Các cuộc điện đàm đi đâu đó (người ta cho rằng các giám sát gọi về Hà Nội xin ý kiến) diễn ra liên tục trước mắt 2 vạn khán giả.

    Sau đó, khán giả được dẹp lui ra phía sau chừng 1,5m nhưng trận đấu vẫn không thể tiến hành. Các cầu thủ chính thức của Đà Nẵng vừa khởi động xong lui về khu vực kỹ thuật ngồi cho khỏi mỏi chân.

    18 phút sau, đến lượt tổ trọng taì rút vào gầm khán đài A ngôì nghỉ. Ít phút sau họ lại ra trước bàn giám sát và đứng nhìn khắp sân, chờ đợi. Tiếp đó 5 phút, các VĐV trẻ trong vai những người nhặt bóng được lệnh về vị trí nhưng chờ mãi thấy trận đấu không triển khai được họ lại tụ về trước khán đài A.

    Công an tỉnh đã huy động bổ sung rất đông lực lượng đến giữ trật tự trong đó có cả cảnh sát giao thông. Các cuộc hội ý tay đôi, tay ba diễn ra không dứt trước bàn giám sát nhưng chẳng dẫn đến chuyện gì. Trên các khán đài, thỉnh thoảng khán giả lại reo hò thúc giục BTC.

    Phút 72, trọng tài thu quân, lá cờ có chữ Fair - Play được 6 VĐV trẻ đưa về khu tập kết. Đội Thanh Hoá lục tục kéo đến tập hợp nhưng đội Đà Nẵng tiếp tục khởi động như không có chuyện gì xẩy ra.

    80 phút sau giờ đấu quy định, trận đấu được bắt đầu. Nhưng mọi người thấy nhiệt tình của cầu thủ 2 đội đã giảm đi quá nửa.

    Nóng trên sân

    Hiệp 1 diễn ra khá lặng lẽ. Cầu thủ 2 đội thi đấu vật vờ, rất ít sử dụng tốc độ. Đội Đà Nẵng có ép sân hơn nhưng cũng không có một cơ hội nào rõ rệt. Những quả sút của 2 đội đều gượng gạo, quá xa mục tiêu nên các thủ môn rất ít phải làm việc.

    Sang hiệp 2, mọi chuyện đều thay đổi. Tốc độ trận đấu nhanh hơn, các bài phối hợp của đội Đà Nẵng hiệu quả hơn và tỏ ra hơn hẳn đội chủ nhà. Các cầu thủ H.Thanh Hoá chỉ có một cách là chuyền vượt tuyến cho Mai Tiến Thành và Rogerds trên tiền đạo nhưng chiến thuật này tỏ ra quá dễ phá đối với các cầu thủ vừa thắng Bình Dương.


    Lương Phúc (da cam, Đà Nẵng) đi bóng trước sự truy cản
    của Kizito (vàng, Thanh Hóa). Ảnh: Hải Huy

    Phút 66, trung vệ Kizito (4 H.TH) chèn ngã Phan Thanh Phúc (7) trong vòng cấm, trọng tài Võ Minh Trí phạt H.Thanh Hoá quả 11m. Ameida (20 Đà Nẵng) sút chuẩn xác mở tỉ số trận đấu.

    H.Thanh Hoá vùng lên tấn công nhưng đó lại là cơ hội để Đà Nẵng mở những đợt phản công rất nguy hiểm, chỉ tiếc là Phan Thanh Phúc (7), Nguyễn Lương Phúc (8) quá vô duyên, đã không tận dụng được cơ hội nào.

    Phút 75, H.Thanh Hoá phối hợp khá hay, tiền đạo của đội chủ nhà đã đánh đầu và Phạm Hùng Dũng phá bóng trượt, bóng lăn vào cầu môn. Trọng tài Võ Minh Trí thổi còi công nhận bàn thắng. Các cầu thủ Đà Nẵng vây lấy trọng tài và tự ý dừng trận đấu vì họ cho rằng bóng chưa lăn qua vạch cầu môn.

    Trận đấu dừng 5 phút, các nhà lãnh đạo đội Đà Nẵng (kể cả GĐ Lê Nguyên Hồng) phải động viên mãi cầu thủ của họ mới chịu đá. Những phút còn lại, trong sự reo hò của khán giả, các cầu thủ chủ nhà vùng lên tấn công nhưng các đợt tấn công của họ quá đơn giản nên không ghi thêm được bàn thắng. Tỉ số hoà 1-1 được giữ đến hết trận đấu.


    Pha bóng thể hiện sự bất phân thắng bại giữa 2 đội. Ảnh: Hải Huy
    Sau trận đấu, các phóng viên rất muốn được hỏi nhiều vấn đề, ví dụ như trận đấu chậm với giờ thi đấu 80 phút có hợp lệ không? Sân Thanh Hoá có bị phạt không và có tiếp tục được tổ chức thi đấu không… Tuy nhiên, BTC đã không tổ chức họp báo như quy định (?)

    Tuy hoà nhưng khán giả đều thừa nhận sự hơn hẳn của đội khách. Trong trận này, đội trưởng Lê Hồng Minh (Đà Nẵng) chơi rất kém hiệu quả, đặc biệt cầu thủ này không bao giờ tổ chức tấn công ở góc trái, nơi có cậu em ruột Lê Văn Thành trấn giữ (!)

    Đội hình xuất phát:

    Thanh Hóa: Mykola (TM), Văn Thành, Kizito, Xuân Hợp, Hoàng Đảm, Trọng Hải, Thành Dũng, Tiến Thành, Huy Thái, Mạnh Tường, Hữu Thắng.

    Đà Nẵng: Đức Cường (TM), Achaw, Quốc Thanh, Hùng Dũng, Thanh Phúc, Lương Phúc, Thành Thông, Quang Cường, Hồng Minh, Rogerio, Almeida.
    Lần sửa cuối bởi HoangHiep12C6, ngày 09-04-2007 lúc 12:06 AM.

  10. #70
    Hẹn em ngày đó DDT Friend haidh's Avatar
    Ngày tham gia
    17 Jan 2006
    Đang ở
    Hải Dương
    Bài viết
    982
    Thanks
    1
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    61

    Smile Re: Thanh Hóa - Đà Nẵng

    Trận đấu này chắc chắn là để lại nhiều kỉ niệm cho không biết bao nhiêu con người.
    Thật là hiếm có,quả nhiên người TH nhà mình đã làm cho V-league phần nào có thêm nhiệt và đỡ nhàm chán!
    Đội nhà không thể ngang cơ với ĐN được nên hòa là tốt rồi,phải biết mình ở đâu chứ,haha! Chuyện anh Hồng Minh cũng khó mà nói,cũng như Thế Anh của Bình Dương đã rất nhiều lần từ chối đeo găng mỗi khi BD gặp SLNA đấy thôi!Người ta cứ nói cầu thủ ngại ra sân khi gặp đội bóng cũ là thiếu chuyên nghiệp,nhưng với những người nặng lòng với nơi đã từng dứt áo ra đi thì chuyện ra sân chống lại những đồng đội cũ cũng không phải là điều đơn giản như ta tưởng!
    DÙ sao cũng chúc mừng TH kéo dài chuỗi trận bất bại(mà hòa là chính)
    Buồn một nỗi các bác lãnh đạo ,ban tổ chức nhà mình còn bị động và thiếu chuyên nghiệp trong khâu tổ chức!Thử hỏi sân có 15 vạn chỗ ngồi là kịch kim,thế thì ai là người đi in tới hơn 2,5 vạn vé??đào hầm mà ngồi à?Còn bao nhiêu chuyện nữa mà sân chơi chuyên nghiệp dạy cho chúng ta! CŨng mong TH sẽ có 1 SVĐ 30 nghìn chỗ ngồi như lãnh đạo tỉnh hứa cho mát mặt hơn 4 triệu con người!
    Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn
    My corner: http://haidh.com
    My bin: http://www.facebook.com/haidh

Trang 7 của 64 Đầu tiênĐầu tiên ... 345678910111757 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Các Chủ đề tương tự

  1. Club Audition đào duy từ.
    Bởi vietanh143 trong diễn đàn Game Online
    Trả lời: 42
    Bài viết cuối: 13-06-2009, 10:35 AM
  2. 4um fan club các ca sỹ
    Bởi Reddevils trong diễn đàn Âm nhac
    Trả lời: 11
    Bài viết cuối: 05-06-2008, 11:09 AM
  3. Club FOOTBALL
    Bởi ktsA13_fanfootball trong diễn đàn CLB Bóng rổ
    Trả lời: 11
    Bài viết cuối: 06-09-2007, 03:05 PM
  4. Cats Club
    Bởi ks_thu trong diễn đàn Giao lưu kết bạn
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 11-04-2006, 10:44 AM

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •