Vậy là cũng đã qua rồi kể từ cái ngày ấy, 70 ngày chẵn tròn chịa như những con số, E xa A hay A xa E cũng đều giống nhau cả thôi đúng k A, mọi chuyện kết thúc E chẳng hề khóc, nc mắt rủ nhau chạy trốn đi đâu hết và chỉ thấy rằng sao cuộc sống lại có nhiều nỗi xót xa đến thế .
Tưởng rằng mọi thứ đã đi vào quỹ đạo của nó nhưng lại k phải vậy, với E mọi thứ đều đáng trân trọng, nhưng với A dường như k fải là thế. Tất cả đều k thể đổ lỗi cho ai, E cũng chẳng thể đổ lỗi cho A bởi vì t/c mà sao có thể ép buộc hay đổ lỗi cho nhau. A có bao giờ nghĩ cho E, có bao giờ vun vén cho t/c của hai đứa. Điều đó có lẽ chỉ A mới trả lời đc, bởi chính A là ng đang tâm rũ bỏ mọi thứ khi nó đang là mộ cái j đó rất tốt đẹp đối với E. Cứ nghĩ rằng t/c trân thành sẽ khiến con ng ta có suy nghĩ tôt hơn về t/y, gđ, nhưng thật sự đối với A điều đó là vô nghĩa.
Mọi chuyện kết thúc quá nhanh khiến A ngạc nhiên và ngỡ ngàng fải k, nhưng vì sao nó xảy ra như thế A biết chứ, bởi vì A k biết giữ nó trong tầm tay. A chưa bao giờ nghĩ rằng E có thể rời xa A bởi E quá yêu A, nhưng A đã nhầm rồi, không j là không thể xảy ra đc. A nói " tất cả phụ nữ đều giống nhau ", có thể đúng bởi vì đã có những ng giống như A làm tổn thương họ. Tại sao E fải cố gắng 1 m nếu như t/c A dành cho E quá ít, hay A lừa dối E . Cho đến khi A nhận ra mọi thứ thì t/c của E nó đã nguội lạnh mất rồi.
" Mình quay lại nhé ", trái tim tự nhiên thắt lại đau nhói, k còn biết là cảm giác j nữa ...chẳng mong chờ...
T/y làm trái tim nhỏ bé của mỗi ng ấm áp lên nhưng nó cũng làm cho chính trái tim bé bỏng ấy nguội lạnh và mất đi niềm tin. Cuôc sống là thế có ai đó đã từng nói với E như thế và đúng là cuộc sống là thế thật !
Đánh dấu