Đôi khi tự nhiên cảm thấy bùn, những điều làm đc và những điều k thể làm đc sao đến bây giờ tự nhiên giống nhau quá. Mọi việc còn quá nhiều liệu từ giờ đến hết cuộc đời có khi nào làm hết đc k nhỉ? ước mơ thì nhiều ... cứ nghĩ mãi rùi k bít phải làm sao nữa. Nhiều khi cảm thấy cuộc sống bất công thế k bít, vì sao ... có ng đc iu nhìu đến thế, vì sao có ng bất hạnh đến thế ??? Bản thân mỗi ng sinh ra đều mang 1 ý nghĩa quan trọng và nó đặc biệt với riêng 1 ai đó. Những lúc ngồi 1 mình tự nhiên thấy tủi thân nc mắt cứ trào ra mà k ngăn lại đc, m k bít rằng mình lại có thể khóc đc như thế, khóc vì những cái lý do lãng xẹt như thế. Nhưng thực tình thì nó dễ hiểu thôi, những lúc ốm đau, những lúc k thể làm đc 1 điều j đó con ng ta tự nhiên yếu đuối hẳn đi, ai cũng thế thôi mà. Có 1 lần bị ốm lúc đấy tủi thân ơi là tủi thân lúc đầu bạn bè còn hỏi han nhưng sau chẳng đứa nào hỏi nữa, tủi thân ----> khóc ----> mệt ---> ngủ, lúc tỉnh dậy thấy bùn cười, như 1 con ngốc . Từ trc đến giờ cứ luôn nghĩ rằng mình cứng cỏi và khô khan lắm ai dè. hức hức hóa ra là một đứa hay khóc nhè, dễ bị ngoại cảnh tác động, dễ bùn, dễ giận và hay làm mất lòng người khác. thật là kinh khủng quá <--- đây là mình sao ??? làm sao lấy lại đc những ngày vô tư bi giờ.
Sau mỗi lần vấp ngã và tự đứng lên thấy mình có nhìu dũng khí hơn và tự tin hơn vào cuộc sống và bản thân mình, mục tiêu dần chuyển sang hướng mới đóa là kiếm xiền, hí hí tui thik xiền thik lắm đó là điều mới fats hiện ra . có xiền sẽ có thể thực hiện đc hết nh ước mơ mình mong muốn. Nhưng dường như con đng m sẽ đi chẳng bao giờ có thể chỉ là thảm hoa hồng....
Đánh dấu