Chả biết sao nữa có lẽ lúc này hắn đang rất buồn! lại vẫn một thất vọng lại vẫn là một kỉ niệm mà có lẽ hắn biết là không sao quên!.............
Một ngày nghỉ thật là dài................
11h23' AM Hắn tỉnh dậy trong lòng nặng trĩu chẳng hiểu vì sao nữa! hắn mệt mỏi! hắn rã rời và rồi chỉ biết ngồi nhìn mọi thứ và suy nghĩ?
Trong thời gian qua hắn làm gì chomình? hắn làm gì cho tương lai?
Và rồi hắn nhận ra rằng mình chẳng làm được gì!
Mọi cố gắng của hắn đều vô nghĩa......
Bây giờ hắn ngồi đấy nhưng chẳng biết tân trí hắn đang lang thang tận chốn nào!
Ngày lại ngỳa trôi qua hắn ngu ngơ và lãng quên!
Để rồi hắn buồn lại càng buồn thêm!
Không biết đến bao giờ hắn mới có thể hắn trở lại như ngày thơ bé có thể vô tư vui đùa không cần biết mọi người xung quanh nghĩ gì! chỉ cần mình vui chỉ cần mình thoải mái!
Hắn mong mỏi hắn trông ngóng mỗi ngày màn đêm có thể chìm suống thật nhanh để có thể tìm thấy nhưng điều thật vui mà có lẽ chỉ trong giấc mơ hắn mới có.....
Biết vậy nên mỗi ngày hắn luôn làm cho mình bận rộn để rồi không còn những khoảng thời gian trống trải như trong tâm hồn hắn!....
Mỗi khi đến ngày nghỉ là lại một ngày hắn buồn ngày hắn chán cũng chả hiểu vì sao nữa?
Hôm trước tình cờ hắn nhìn thấy 1 ngôi sao băng rơi!
Đôi mắt lặng lẽ ngắm nhìn và thầm nguyện ước cho cuộc đời hắn không còn phải ..........
Một điều ước thật nhỏ nhoi. Hắn gửi đi theo ngôi sao băng bay đi mãi. Chẳng hiểu ông trời có thể nghe thấy trong hàng ngàn hàng vạn điều ước nhưng hắn vẫn hi vọng một lúc nào đó điều ước sẽ trở lại báo tin vui cho hắn!
Đánh dấu