Vì người khác hơn là bản thân mình? Người khác chính là người bạn yêu thương sâu sắc (trong gia đình); chính là người đem đến cho bạn những niềm cảm xúc không thay thế được (bạn bè thân, người yêu thương); hoặc giả, đó chính là người bạn vừa mới gặp thoáng qua trong chốc lát, nhưng ấn tượng khó phai mờ...

Sống vì người khác với những điều đơn giản nhất là lúc nào nhỉ? Có phải đó là khi Bạn có những đồng cảm, chia sẻ, có niềm vui, hạnh phúc, nỗi buồn chung với những người bè bạn đó? Chính là những lúc bạn biến ghét thành yêu. Là những lúc bạn cố tìm một nét tích cực nào đó của người khác để hòa đồng. Là lúc mà, bạn không thấy tự ái của mình, sự bảo thủ của mình, niềm đố kị của mình...quá lớn để che lấp bạn đi.

Tất nhiên, cũng khó lắm, khi bạn chưa bao giờ trông thấy cái tôi của mình là bé, chưa bao giờ muốn thôi chứng tỏ, chưa bao giờ có một ít sự bao dung...

Hãy chia sẻ những suy nghĩ của bạn về vấn đề: SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC. Để có khi, có những bài học, những kinh nghiệm ở những thành viên trong diễn đàn, giúp cho bản thân mình đúc kết ra những điều đặc biệt nhất!

Xin mời!