Basara
*Mangaka : Tamura Yumi
*NXB : Flowers Comics
*Tình trạng xuất bản : đã xuất bản trọn bộ 27 tập <ở Việt Nam là 30 tập>
*Link :
>>>Pre-Review :
http://accvn.net/board/index.php?showtopic=1189
>>>Mangaka:
http://accvn.net/board/index.php?showtopic=19680
>>>Samurai/Martial Arts FanClub:
http://accvn.net/board/index.php?act=SF&s=&f=130
+Basara - bi hùng, lãng mạn và hơn thế nữa:
http://accvn.net/board/index.php?showtopic=22153
>>>Manga thảo luận:
http://accvn.net/board/index.php?showtopic=1884
>>>Manga Database:
http://accvn.net/index.php?act=manga&CODE=02&aid=17
>>>Manga Download:
http://accvn.net/lib/index.php?act=l...wtitle&tid=125
>>>Other Site:
http://www.slumpy.net/basara/
Reviewer: Tchika
Basara - Bài ca cuộc sống
Lần đầu tiên tôi được đọc 1 bộ manga về chiến tranh lãng mạng và "đẹp" đến thế . Đẹp từ tạo hình nhân vật, tính cách và suy nghĩ nhân vật đến ý nghĩa cuộc sống mà câu chuyện đề cập.
Basara là câu chuyện giàu tính nhân văn và truyền đạt "cái nhân văn" đó thành công nhất.
Thứ nhất, Basara kể về một cuộc kháng chiến chống phong kiến, "cuộc chiến của nhân dân" ( thầy Nagi). Sẽ có một số người cho rằng đây là một đề tài khô khan, khó nuốt. Nhưng bạn nên hiểu 1 điều rằng "kháng chiến" và "cách mạng" luôn bằt đầu từ những ước vọng thật đẹp, thật mới mẻ và rất lãng mạng. Phải, lãng mạng là 1 tố chất ko thể thiếu của người làm cách mạng đấy. Ở Basara, đó là mong muốn trải xanh sa mạc của Sarasa.
Thứ hai, tư tưởng chủ đạo của quân Tatara khi tiến hành cuộc chiến là gì ? Là một đất nước mới, nơi mọi người bình đẳng, không có áp bức và giết chóc. Chúng ta có thể nói gì được vì đó là một tư tưởng, một khẩu hiệu và một cách hành động nhân đạo, tốt đẹp. Một ước mơ trong sáng,ngọt ngào nhưng làm khắc khoải biết bao thế hệ con người. Một khát khao cháy bỏng không chỉ cho 1 người, 1 vài người, không phải chỉ cho 1 dân tộc, một thời đại, mà cho cả nhân loại. Tự do, bình đẳng, hạnh phúc, đó luôn là điều cả thế giới mong ước và đấu tranh để đạt được.
Thứ ba, đây là điều làm tôi thích nhất, xuyên suốt bộ truyện là hành trình đi tìm cái TÔI của mọi người : Sarasa, Shuri, Agasi, Cúc, Ageha...Trong số đó , chỉ có mình Shuri đã xác định được mình ngay từ đầu truyện, cho đến cuối cùng , anh vẫn hiên ngang khẳng định : " Tôi tự hào vì tôi là chính tôi". Anh đúng đó, nhưng anh vẫn sai. Anh đúng khi anh tự hào về anh, rằng dòng máu chảy trong người anh là của anh. Còn anh sai, là vì anh quá coi trọng bản thân mà anh không nhận thấy là mọi người : tùy tùng của anh, phụ vương của anh, anh chị em của anh, thần dân trong vương quốc anh cũng có quyền tự hào về bản thân họ như thế.
Khó khăn nhất là Sarasa. Không phải cô không muốn là chính mình, nhưng cô không thể. Có quá nhiều thứ ràng buộc cô. Cái chết của cha, anh trai và dân làng buộc cô phải báo thù. Nhân dân hy vọng và tin tưởng vào vị anh hùng Tatara mà cô đóng vai. Cô không thể phụ lòng họ. Những tùy tùng, bằng hữu của cô nữa, sinh mạng của họ cũng nằm trong tay cô. Sarasa đã phải hi sinh rất nhiều cho cuộc chiến: tính cách hiền lành, nụ cười trong sáng, những giọt nứơc mắt yếu mềm. Rồi thì cô cũng vượt qua tất cả. Nhưng bảo cô quên đi tình yêu dành cho Shuri, cô đã gần như trở thành bạch hổ vì đau khổ, dằn vặt và hận thù của kẻ khác. Shuri và Xích vương, Xích vương và Shuri. Sarasa đã cố gắng, cố gắng rất nhiều để làm Tatara cho đến khi mọi việc kết thúc. Cuối cùng cũng đến lúc đó, và Sarasa "thực sự" đã rất hạnh phúc trong tình yêu của Shuri và mọi người. Bạn biết không, mọi thứ đều tuyệt vời khi là chính mình.
Đau khổ nhất, có lẽ là Asagi. Thân phận của anh là mập mờ nhất câu chuyện. Anh là con trai Bạch vương ? Hay anh là con Quốc vương ? Cũng có thể anh chẳng khác gì một đứa con trai bình thường, là con một bà mẹ nghèo nào đó ? Anh tìm cách khẳng định mình với Bạch vương vì anh không muốn thua Shuri. Lònh ganh tị đã cho anh sức mạnh để sống, để vươn lên. Nhưng liệu đó có thực là anh ? Đó có là những gì anh mong muốn ? Vì nhìn kìa, Bạch vương tới phút cuối vẫn không thừa nhận anh. "Tôi là ai ? Tôi là ai ?" Câu hỏi không ngừng thôi thúc anh."Tôi là...tôi". Anh muốn anh là anh vì có người cần anh, quân Tatara cần anh, cần chính con người anh và Sarasa tin tưởng anh.
Basara là câu chuyện về "đứa con của số mệnh", nhưng sự thật, toàn bộ đều là do con người làm ra. Con người thêu dệt nên truyền thuyết. Con người tin vào đó. Con người nổi dậy. Con người chiến đấu. Con người suy tính mưu mô. Con người lập kế họach. Cũng chính con người đã yêu, đã hận, đã đấu tranh với những con người khác và với cả chính mình. Đúng vậy, con người làm nên tất cả.
Basara còn là câu chuyện của những màu sắc.
Đánh dấu