Thua thì cũng phải xem chứ nhẩy
Thua thì cũng phải xem chứ nhẩy
ố rứa là thua àh,có đc cái giải nhì cao nhất hok ạ,chán thế...........
Bạn có nhất thiết phải nói cái giọng cũng vs cái thái độ như thế ko?
Chẳng có gì là đáng chán cả, đó là 1 niềm tự hào, là 1 kỉ niệm, là 1 cuộc thi về sự hiểu biết của bản thân, là 1 chương trình của cả nước, dám đăng kí tham gia là đã có chí khí, được dự thi là đã vinh dự, đi hết chặng đường ấy là đã chiến thắng rồi. Dù ko leo lên đỉnh sớm nhất, nhưng Minh đã thi ko tồi chút nào, có thể bạn ý ko xuất sắc, ko toàn diện, nhưng bạn thấy đấy, cả 4rum này (yêu 4rum quá ) chẳng có ai có thái độ như bạn cả! Thật sự rất khó chịu vs câu :"ố rứa là thua àh "?
Chẳng có gì là đáng chán cả! Tôi thấy cái đáng chán là câu bạn nói đấy!
nghe nói tuần sau em nó lên hình mọi người xem nhá mặc dù thua nhưng mà mình vẫn nên tự hào chứ
"Bài hay thì thanks cho tớ"
chỉ còn chưa đầy 24 giờ nữa là coi như Olympia sẽ chỉ còn là một kỉ niệm đối với tớ, cuộc thi đó đã cho tớ quá nhiều cảm xúc cả trước trong và sau khi thi. Có lẽ vì ko muốn giữ riêng những cảm xúc này cho mình mình nên tớ sẽ chia sẻ nó với mọi người trên forum để mọi người có thể hiểu hơn về tớ trong cuộc thi này
Với tớ Olympia ko phải chỉ là một trò chơi, 1 cuộc thi mà nó là ước mơ của tớ từ năm lớp 1. Tớ đã xem nó từ những chương trình đầu tiên và bị lôi cuốn vào ko khí căng thẳng, quyết liệt và đầy kiến thức của nó. Tớ đã theo dõi hầu như là tất cả các chương trình, cổ vũ cho mọi thí sinh đến từ Thanh Hóa ( cái năm anh Tiếp người Thanh hóa về thứ 3 trong của thi năm tớ đã cay cú suýt khóc ).
Rồi tớ đọc, đọc mọi thứ mà tớ có, xem rất nhiều chương trình khoa học trên VTV2, luôn tâm niệm 1 điều rằng sau này tớ nhất định phải thực hiện được ước mơ đó.
Nói đến thi Olympia nhưng lại phải nói về thi chuyên Lam Sơn 1 tí vì nó liên quan chặt chẽ đến nhau ( sau này tớ mới nhận ra điều đó ). Tớ thi trượt chuyên Sinh Lam Sơn trong khi từ gia đình cho đến các thầy cô dạy vẫn nghĩ là sẽ đậu => suy sụp 1 thời gian. Nhưng rồi thực tế đã chứng minh học ở Đào chính là cơ hội tớ thực hiện được ước mơ
Ngay năm lớp 10 nhờ cô Quỳnh giới thiệu tớ đã được các thầy cô cho học lớp đào tạo để chuẩn bị cho cuộc thi Âm vang xứ Thanh. Học với các bậc đàn anh như anh như anh Hiệu, anh Thái, chị Linh, chị Thanh, chị Trang, chị Tuyết toàn những người xuất sắc cả, có mỗi tớ với cái Nhâm C2 là nhỏ tuổi nhất, tớ cũng chỉ nghĩ là đi học để biết thêm chứ làm sao được đi thi. Nhưng mà nhờ cô Quỳnh động viên (phải cảm ơn cô lắm), tớ tự tin hơn vào mình và vượt qua được các vòng kiểm tra, cộng thêm sự ưu ái của các thầy cô (vì nhỏ tuổi nhất ) nên tớ đã được cùng anh Hiệu đi thi Âm vang xứ Thanh.
Hai chiến thắng ở vòng thi tuần và thi tháng có sự giúp sức ko nhỏ của may mắn, tiêu biểu là câu hỏi cuối cùng trong cuộc thi tháng chỉ cần tớ ấn sai số 5 thôi (trong khi tớ ko biết đáp án và đoán mò) thì tớ đã thua rồi, cuộc thi tháng đó thực sự căng thẳng. Đến cuộc thi quý vì gặp phải 1 đối thủ quá xuất sắc là anh Hồng Minh ở Triệu Sơn nên tớ đã thua tâm phục khẩu phục, ko có gì phải nuối tiếc.
Đó là thành tích đầu tiên đạt được và là bước chuẩn bị quan trọng cho cuộc thi lớn sau này
Thi Âm vang xứ Thanh xong, đầu lớp 11 tớ gửi đăng kí thi Olympia luôn. Nhưng có lẽ nó là điềm báo trước cuộc thi này sẽ ko suôn sẻ , gừi từ tháng 9 mà đến tháng 2 sang năm vẫn chưa thấy gì, mình thì cứ mù mờ tưởng là phải lâu lắm mới gọi, cuối cùng chờ mãi ko được gọi điện hỏi thì người ta bảo là ko có ( trời ơi nửa năm chờ đợi ), thế là phải gửi lại. 1 tuần sau gọi ra vẫn ko có mới biết là nó đổi địa chỉ từ phòng showgame 3 sang phòng showgame 2 ( trời ơi có mỗi cái phòng 2 và phòng 3 tức tập 2 ). Gửi lại lần 3 và cuối cùng đã được. Giữa tháng 4 họ gọi về thông báo, mừng đến nỗi ko ăn được cơm.
Sau đó là 1 quá trình chuẩn bị cho cuộc thi và gặm nhấm niềm hạnh phúc sắp được đi thi.
18 tháng 5, ngày trọng đại đã điểm, nhìn cả lớp đứa nào đứa nấy hớn hở mà vừa mừng vừa lo, cho dù tâm lí trước khi đi thi là khá tự tin, nghĩ là kiểu gì ít nhất mình cũng phải vượt qua thi tuần. Vào cuộc thi nói thật là cũng run nhưng ko nhiều, vòng khởi động ko tốt nhưng mất 2 người giống mình rồi, người còn lại chỉ hơn 20 đ’ chả lo. Hết vượt chướng ngại vật, tăng tốc, phần nào cũng có nhứng câu mà đáng ra mình trả lời được và nhanh hơn nên tiếc và hơi tâm lí. Đến khi chọn gói câu hỏi phần về đích, lúc đó chỉ còn nghĩ là mình phải thắng, ko thể thua được, coi như là đánh cuộc. Và đã thua!
Vài ngày sau đó cảm giác tiếc nuối vẫn còn rất nhiều vì thực sự đã ko thể hiện hết được khả năng của mình, thua người ko giỏi hơn mình, trả lời sai nhưng câu ko thể sai. Nhưng điều buồn nhất là đã làm cho thầy cô, bạn bè hi vọng rồi lại thất vọng.
Trước khi thi tớ cũng biết là forum lập topic để cổ vũ nhưng vì hồi đó nhà chưa có mạng nên ko xem được, đi thi về mới thấy mọi người đã cổ vũ hết mình như thế nào, lại càng thấy có lỗi và buồn.
Bây giờ thì ko còn nghĩ nhiều về cuộc thi nữa, đã chấp nhận và ít tiếc nuối hơn rồi. Nhưng tớ đã nhận ra 1 điều quý giá sau cuộc thi này, đó là tớ đã được học ở một ngôi trườn tuyệt vời, với những thầy cô tuyệt vời và có những người bạn tuyệt vời dù ko học cùng lớp hay cũng ko biết mặt.
Cảm ơn trường mình, em cảm ơn các thầy cô và tớ cảm ơn tất cả bạn bè trong lớp cũng như trên forum vì tất cả những tình cảm đã dành cho tớ.
ĐÀO DUY TỪ - I LOVE YOU
UHm dù sao thì đây cũng chỉ là 1 trò chơi thôi mà nhỉ, buồn tất nhiên là phải buồn rồi, nhưng mà tớ nghĩ là ấy cũng có quyền được ngẩng cao đầu chứ
Dù mới quen minh chưa lâu nhưng khi tiếp xúc vs em anh có cảm giác là em biết cách lái câu chuyện theo hướng của mình và em ko chịu khuất phục trước bất cứ cái j (trừ các cô gái). yêu trường, cũng đúng thôi. Trường Đào này đã cho ta quá nhiều kỉ niệm mà khi anh ra trường vẫn nhớ, vẫn nhớ rất nhiều. Có thể, em ko thua về mặt kiến thức, em chỉ thua vì chưa vượt qua được chính bản thân mình, chưa chuẩn bị được một tinh thần, tâm lí thi đấu tốt nhất có thể. Đừng hiểu nhầm là anh trách em nha . Anh chỉ nói sự thật để em còn có thể khắc phục, biết đâu sau này "Rung chuông vàng" đang đợi em thì sao. Cố lên em ơi. Hi vọng em sẽ làm được những gì mà mọi người đã kì vọng vào em . Thân
Không có gì gọi là kết thúc cả
Cố lên anh còn nhiều mục tiêu lắm
Một ước mơ đã được thực hiện tuy nó chưa hoàn hảo lắm nhỉ
Tương lai còn dài nhiều điều phía trước đang chờ anh
Cố gắng vượt qua mọi khó khăn và đạt được những ước mơ của mình nhé anh !!!
Chúc anh may mắn !!!
...
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)
Đánh dấu