Trượt đại học rồi . Cái tin nghe buồn làm sao . Sáng nay mò vào edu xem điểm , thấy mã trường mình mà mình phát run lên , không dám bấm vào . Nhưng hóa ra bọn edu điển nhầm mã trường ĐH Quảng Bình ( DQB ) thành mã trường mình ( DQK ) làm mình bám mãi mà không được . Khi kết thúc kì thi đại học xong , mình vẫn cảm thấy rất thoải mái , mặc dù không làm được bài . Nhưng khi trên xe về , chả hiểu sao mình cảm thấy rất buồn , một nỗi buồn man mác khó tả . Quãng thời gian đợi điểm quả là dài , mình vẫn hy vọng điểm môn Lý và Hóa sẽ khá 1 chút , vì mình đánh bừa mà , hy vọng là thần may mắn sẽ đứng về phía mình . Nhưng đến chiều hôm nay , mình đã mất tất cả . Không vượt quá điểm sàn , tất cả những gì mình hy vọng đã tắt ngúm . Họ hàng , bạn bè hy vọng giờ cũng chẳng còn . Nhưng khi biết điểm , mình gặp mọi người vẫn phải vui cười , vẫn tỏ vẻ phớt tỉnh ăng lê . Vì từ trước đến giờ mình có buồn mấy về chuyện học hành đâu . Có lẽ đó là kết quả tất yếu của quá trình học tập vớ vẩn của mình . Học thì không học , bỏ học , yêu đương nhăng nhít , tập chung toàn cái đâu đâu . Tối nay mình đi thuê truyện với em gái , đi trên đường lần này mình buồn thật sự . Cảm thấy xấu hổ , buồn vì bố mẹ đầu tư không thiếu 1 thứ gì nhưng mình đã làm bố mẹ thất vọng . Chị con nhà bác thì đã đậu rồi , mặc dù sát điểm sàn nhưng vẫn là đậu . Còn mình thì .... Mặc dù bố mẹ không nói ra , nhưng mình biết là bố mẹ buồn lắm , hôm sau gặp bạn bè bố mẹ biết nói về mình như thế nào ? Thật là buồn . Bao nhiêu cảm xúc cứ thế tuôn ra , lúc đấy mình chỉ muốn khóc thôi , muốn khóc thật sự . Nhưng mình không thể khóc được .
Đó là kết quả tất yếu của những gì mình đã làm , hy vọng các em trường mình khóa sau hãy lấy mình làm gương nhé . Hy vọng sẽ không đi vào vết xe đổ của mình .
Buồn ....
Theo Hoàng Hiệp
Đánh dấu